TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 151: Bách dược viên

Hàn Lập mặc dù không biết khi mình vừa đi, vị Diệp sư thúc kia cùng Ngô Tính lão giả nói chuyện với nhau như vậy, nhưng cũng cảm thấy bực mình vô cùng!

Từ khi hắn trải qua chuyện Mặc đại phu, giống như biết rõ phía trước là một cái hố to mà bản thân không thể nhảy qua được, thật đúng là đi đâu cũng gặp. Điều này làm cho Hàn Lập ảo não vô cùng, bất quá hắn càng khẳng định thêm quan điểm tu tiên giới là nơi cá lớn nuốt cá bé.

"Sau này cần phải quay lại nơi này! " Nghĩ tới đây, Hàn Lập cười lạnh một chút, hắn sau này nhất định sẽ làm cho vị Diệp sư thúc biết, bản thân mình không dễ dàng bị nuốt trôi như vậy!

Hắn đứng trên mặt đất nhìn ra xa xa. Lúc này Vu chấp sự đã quay trở về Bách ky đường, bởi vì phía trước cách đó không xa chính là Bách dược viên, đó là một khu vựa nằm giữa hai ngọn núi, còn bị chủ nhân dược viên hạ một vài cấm chế, để ngừa người ngoài xông vào.

Hàn Lập đi một đoạn ngắn, liền đụng vào một cấm chế, bị một mảng bạch quang ngăn trở.

Bất quá hắn cũng không kinh hoảng, giơ lên một khối ngọc bài, nhất thời từ trên ngọc bài phóng ra một đạo lục quang, phóng vào cấm chế, sau đó Hàn Lập kiên nhẫn chờ đợi.

"Tiến vào đây đi! " Một thanh âm khô khan từ bên trong truyền đến, vang lên như là ngay ở bên tai Hàn Lập. Tiếp theo đó cấm chế trước mắt, như băng tuyết tan rã tất cả đều biến mất.

Thấy như vậy, Hàn Lập không dám chậm trễ, bước nhanh vào.

Đi theo một lối đi nhỏ, Hàn Lập ngừng lại trước một khu nhà khá lớn trên có có tấm biển "Bách dược viên". Người còn chưa tiến vào bên trong, một mùi thuốc nồng đậm đã từ bên trong truyền ra, làm cho Hàn Lập tinh thần phấn chấn.

"Đứng ngốc ra ở bên ngoài để làm chi? Nhanh nhanh tiến vào đây, ta còn có việc phải ra ngoài! " Hàn Lập ngẩn ra, nhưng lập tức nghe theo lời mà đi vào.

Vào bên trong, Hàn Lập mới chính thức thấy rõ tình hình bên trong vườn.

Có một ngôi nhà cỏ được dựng bằng cây trúc cùng cỏ khô nằm ở giữa vườn, bốn phía được phân chia thành từng khối vuông vắn bố trí chỉnh tề. Mỗi khối bên trong đều trồng đủ loại, rất nhiều loại thảo dược Hàn Lập quen thuộc hoặc xa lạ, cũng có một ít thực vật cực kỳ quái lạ, làm cho cả bên trong vườn linh khí lan tỏa, cho dù Hàn Lập là người tu tiên khi hít sâu một hơi cũng cảm thấy sảng khoái vô cùng.

"Vào trong phòng đi! " Chủ nhân của thanh âm nọ thấy hắn cứ đứng ở ngoài đó, có chút không nhẫn nại.

Hàn Lập thản nhiên cười, không thèm để ý đi vào bên trong phòng.

Trong phòng có một lão đầu gầy gò đang đứng, bất mãn nhìn Hàn Lập mới vừa vào, lão nhân này từ bề ngoài xem ra ước chừng cỡ năm mươi tuổi, để hai chòm râu nhỏ, đôi mắt nhỏ có chút mờ mờ đang xoay chuyển. Thoạt nhìn đã thấy đây là người linh hoạt, nhanh nhẹn.

"Ngươi chính là đệ tử trông coi vườn mới do Bách ky đường phái tới sao? Cũng có chút hơi trẻ, công lực lại kém như vậy! Tên họ Diệp có phải muốn chọc tức ta sao? Sao lại lần nào phái người tới cũng như vậy? " Lão đầu gầy gò vừa thấy bộ dáng của Hàn Lập, sắc mặt trầm xuống, muốn phát hỏa.

"Đệ tử Hàn Lập, ra mắt Mã sư bá! " Hàn Lập sớm đã từ trong quyển trục biết rõ tính tình cổ quái của lão đầu, bởi vậy cũng không có giật mình, tiến lên thi lễ.

"Hừ! Ngươi biết hoàn thành không được nhiệm vụ, sẽ bị phạt nặng không? Ngươi bây giờ trở về, bảo vị Diệp sư đệ kia phái người khác tới, vẫn còn kịp! " Lão đầu có vẻ xem thường, hầm hừ nói.

"Có phải là quy mô của dược viên phải duy trì không đổi, không thể để dược thảo chết, mỗi tháng phải giao nộp một số lượng thảo dược nhất định! Nếu là như vậy, vãn bối cũng có chút tin tưởng! " Hàn Lập bình tĩnh nói.

Nghe xong Hàn Lập nói, lão đầu có chút ngoài ý muốn. Xem ra Hàn Lập nói tràn đầy sự tự tin, hắn cũng là lần đầu gặp được. Hắn không khỏi đánh giá lại Hàn Lập, nhưng trong mắt vẻ hoài nghi vẫn không có giảm bớt.

"Ngươi theo ta tới đây! " Lão đầu đột nhiên lạnh lùng nói, sau đó đi ra khỏi phòng, Hàn Lập điềm nhiên đi theo phía sau.

"Số thảo dược này ngươi có thể nhận ra bao nhiêu? " Lão đầu chỉ vào khu vườn đầy hoa cỏ, liếc nhìn Hàn Lập nói.

"Một phần mười" Hàn Lập sau khi nhìn lướt qua, nhẹ nhàng nói.

Sau khi nghe xong những lời này của Hàn Lập, lão đầu sửng sốt một chút, nhưng lập tức cười lạnh nói:

"Tiểu tử kia, ngươi thật có thể nhận biết một phần mười số dược thảo này, ta sẽ đem vườn giao cho ngươi quản lý, không nói gì nữa! "

Sau khi nghe đối phương nói những lời này, Hàn Lập mỉm cười, bước tới bên cạnh lão đầu.

"Tử dạ hoa, Hoàng cầu thảo, Bạch hạc chi, Vọng nguyệt thảo…" Hàn Lập vừa bước từ từ trong vườn, vừa tùy ý đem những dược thảo mà mình biết gọi tên ra.

Lão đầu lúc đầu ánh mắt còn có vẻ cười cợt, nhưng sau khi nghe trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì Hàn Lập kể ra được rất nhiều tên dược thảo phi thường hiếm, có số thậm chí bản thân hắn cũng mất rất nhiều công sức mới có thể hiểu rõ ràng công hiệu, điều này làm cho hắn càng cảm thấy ngoài ý muốn.

"Đủ rồi! " Sau khi Hàn Lập vừa mới nói được một số nhỏ, lão đầu đã lên tiếng.

"Quá tốt, xem ra cũng không phải hoàn toàn ngu ngốc! Dược viên này tạm thời giao cho ngươi quản lý, đây là lệnh bài cấm chế nơi này, cẩn thận nhận lấy! "

Trên nét mặt già nua lộ ra vẻ hài lòng, từ trên người lấy ra một khối mộc bài màu xanh biếc, ném cho Hàn Lập.

"Bên trong phòng có thảo dược năm rồi ta tâm đắc bồi dưỡng, ngươi cũng phải chăm sóc cho tốt, dù sao đại đa số dược thảo ngươi cũng chưa rành lắm, đừng để cho chúng nó chết! " Lão giả sờ sờ chòm râu, dặn dò.

"Đa tạ sư bá nhắc nhở, đệ tử sẽ nhớ rõ! " Hàn Lập cung kính nói.

"Khụ! Hy vọng năng lực của ngươi có thể tốt như là miệng của ngươi, như vậy ta cũng có thể được giải thoát khỏi cái dược viên này, không cần làm chậm trễ việc tu hành của lão phu nữa. Dược viên này là khu vực riêng của lão phu, cho nên thật có thể đảm nhiệm công tác này mà nói, lão phu tuyệt sẽ không bạc đãi ngươi. Nhưng cũng phải nói trước, nếu như không làm được như lời vừa nói thì sớm lo mà cút đi, để đổi người khác, hiểu chưa? " Lão đầu nghiêm khắc nói.

Hàn Lập nghe xong lời nói không khách khí của đối phương, chẳng những không tức giận, ngược lại còn thấy hảo cảm. Cảm giác được lão đầu này so với vị Diệp sư thúc kia mạnh hơn nhiều, tối thiểu đối phương cũng không phải là loại tiểu nhân ngụy quân tử. Vì vậy, vội vàng gật đầu.

Sau khi giao phó một số điều cần chú ý trong khi quản lý vườn, lão đầu mới trở lại bên trong phòng vội vã thu thập một chút, rồi không quay đầu lại mà rời khỏi dược viên, bay thẳng lên trời mà đi.

Hàn Lập sau khi nhìn vị Mã sư bá này đi xa, rồi vào trong phòng sắp xếp lại, biến nó thành nơi ở của mình.

Bởi vì lục đục cả ngày không nghỉ, cho nên cho dù Hàn Lập là người tu tiên, cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, liền bò lên trên giường mà lăn ra ngủ.

Đối với hắn mà nói, cho dù bên ngoài có chuyện gì sắp phát sinh, cũng phải chờ hắn sau khi tinh thần đầy đủ rồi mới đi giải quyết cũng không muộn, mà lúc này sắc trời cũng đã tối rồi.

Ngày đầu tiên Hàn Lập làm đệ tử mới tại Hoàng Phong cốc, cứ như vậy mà trôi qua. Vào ngày thứ hai, Hàn Lập tinh thần tỉnh táo tỉnh giấc, sự tính toán mới trên con đường tu tiên sắp tới mới chính thức bắt đầu.

Trong cuộc sống kế tiếp, Hàn Lập ban ngày nghiên cứu kinh nghiệm và bút ký lão giả lưu lại, ban đêm len lén đem cái bình thần bí kia chôn ở trong một góc của dược viên, mặt trên còn lấy pháp bảo Tàn Phiến đã mua với giá khá cao che lên trên để che dấu những dấu hiệu thu nạp linh khí kinh người của nó.

Cứ như vậy, linh khí ở đây ngoại trừ đậm đặc hơn các nới khác một chút, quả nhiên cũng không có ảnh hưởng gì đến người khác, làm cho Hàn Lập âm thầm thở phào cũng yên tâm về chuyện này.

Mà vị Diệp sư thúc kia, mấy ngày sau mang theo vật trao đổi lấy Trúc cơ đan, tìm đến Hàn Lập. Cũng chỉ đưa có một phần năm số linh thạch cùng pháp khí đã hứa hẹn giao cho Hàn Lập, về phần việc đan dược đã hứa, vị Diệp đường chủ này tựa hồ sớm đã quên rồi, mà Hàn Lập làm bộ như không biết.

Bất quá cho dù như thế, Hàn Lập vẫn là qua một đêm đã trở thành người giàu. Được hai khối linh thạch bậc trung, hơn mười khối linh thạc bậc thấp, còn có ba món pháp khí luyện chế tinh xảo, cùng một số phù lục khác.

| Tải iWin