TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 681: Hồn thạch và Thượng Cổ Khôi Lỗi thuật

Ngay khi Hàn Lập bước vào bên trong lầu các thì thấy Mộ Phái Linh đã ngồi trong đó rồi. Khi thấy Hàn Lập bước vào, liền hướng mắt nhìn tới rồi đứng dậy, người ngọc thước tha bước tới hỏi thăm.

Thấy vậy Hàn Lập liền khoát tay chặn lại nói.:

“Sau này không thấy ta ở đây thì cũng không cần chờ ta nữa. Trong lúc giao dịch mua bán ta không thể biết ngươi như thế nào. Nếu ngươi gặp việc gì không hay thì ta có đây một đôi tương xứng tâm linh, ngươi đeo một cái bên người. Nếu ngươi gặp việc gì quan trọng hay là nguy hiểm chỉ cần rót linh lực vào đấy thì ta sẽ có mặt ngay lập tức. Nó chẳng những tạo ra một tầng phòng hộ mà ngay cả ta khi cách xa ngàn dặm cũng cảm ứng được ngay”.

Nói xong lời này, Hàn Lập lấy ra từ trên người một đôi bích lam ngọc bội, rồi lấy một cái đưa cho người này.

“Đa tạ công tử!”

Mộ Phái Linh mới đầu giật mình sau đó sắc mặt liền ửng đỏ lên. Thấp giọng cảm tạ, tiếp nhận cái ngọc bội này rồi đeo nó vào thắt lưng.

Sau khi phân phó phòng ốc cho Mộ Phái Linh xong thì Hàn Lập cũng đi lên trên lầu.

Nữ nhân này nhìn bóng Hàn Lập khuất dạng rồi mới lấy cái ngọc bội ở thắt lưng ra xem với vẻ mặt mười phần hưng phấn vui vẻ.

Ở trên lầu Hàn Lập tìm được một cái phòng ngủ ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng sau khi nghỉ khoảng vài canh giờ Hàn Lập mở mắt ra quay đầu nhìn ra bóng đêm bên ngoài cửa sổ. Thì thào tự nói một mình.

“Xem ra thời gian cũng không sai biệt lắm. Cũng nên đi bái phỏng người nọ một chút” Nói xong lời này Hàn Lập liền rời khỏi gường đi ra khỏi phòng.

Hắn đi ra khỏi lầu các mà không gây ra một chút tiếng động nào cả. Nhắm hướng Thiên Thành quen thuộc mà đi tới.

Không lâu sau đó, Hàn lập xuất hiện trước một toà kiến trúc.

Nhìn lên bên trên cửa thì thấy một tấm bảng với ba chữ màu vàng lớn "Tinh Long Các " hắn sờ sờ cằm rồi hướng vào bên trong liếc mắt nhìn một cái rồi cũng không có chần chừ mà liền đi vào.

“Hoan nghênh đạo hữu quang lâm bổn các! Không nghĩ tới Hàn đạo hữu thật là một người đúng giờ. Lúc này đúng vào giờ đã ước hẹn” Hàn Lập mới tiến vào bên trong lầu các, cả phòng liền sáng rực lên. Thiên Tinh Chân Nhân mà hắn thấy lúc ban ngày đang ngồi trên cái bàn dài mỉm cười nhìn ra.

“Một khi là Hàn mỗ đã chủ động ước hẹn với chân nhân thì làm sao mà tới trễ được chứ. Nhưng xem ra thì thấy chân nhân đã đợi ở đây một khoảng thời gian rồi. Tại hạ thật là có lỗi!” Hàn Lập bất động thanh sắc nói, sau đó vung tay một cái, một cổ lực lượng vô hình đem đại môn của lầu cát nâng lên rồi nhẹ nhàng đóng lại.

Thiên Tinh Chân Nhân thấy vậy, mỉm cười rồi nói.:

“Lúc ban ngày khi đạo hữu rời đi đã truyền âm hướng tới bần đạo nói là trong tay còn có hồn thạch. Chẳng lẽ lời ấy là giả sao?” Hỏi xong câu này, ánh mắt của lão đạo khép lại, có bộ dạng dường như không quá tin tưởng vào việc này.

Hàn Lập không có hồi đáp mà bàn tay vươn ra vổ vào túi trữ vật một cái rồi xuất ra một viên hồn thạch giống như đã xuất ra lúc ban ngày. Hồn thạch này toả ra một màn âm khí dày đặc màu xanh lục.

Hàn Lập nhìn tới lão đạo, vẫn không nói lời nào.

“Theo lời đạo hữu thì đây chính là hồn thạch. Không biết loại hồn thạch có phẩm chất như vầy đạo hữu có mấy viên? Bần đạo đồng ý dùng tất cả các loại linh thạch, tài liệu hiện có để đổi? Đạo hữu cứ việc nói đi” Thiên Tinh Chân Nhân vừa thấy Hàn Lập còn có hồn thạch tốt như vậy, trên mặt vội hiện ra một tia kích động, có chút nôn nóng nói.

“Thiên Tinh đạo hữu không cần nóng vội như thế. Tại hạ lần này xuất ra hồn thạch tự nhiên là muốn cùng đạo giao dịch. Nhưng tại hạ còn có vài vấn đề muốn hỏi thêm đạo hữu cho rõ ràng. Nếu như Hàn mỗ cảm thấy hài lòng thì sẽ đưa hồn thạch này cho đạo hữu” Hàn Lập không chút vội vàng nói ra, rồi ném viên hồn thạch này tới cho đối phương mặt không chút thay đổi.

Thiên Tinh Chân Nhân có được một viên hồn thạch này thì thấy thật là ngoài ý muốn. Sau khi xem xét kỹ, vẻ mặt liền kinh hoảng lên. Im lặng một lúc lâu rồi mới lên tiếng nói.

“Đạo hữu ra tay thật là hào phóng! Xem ra vấn đề cần hỏi quả thật không đơn giản. Nhưng mà nếu có thể trả lời được thì bần đạo tuyệt đối sẽ làm cho đạo hữu vừa lòng” Thiên Tinh Chân Nhân nói xong lời này liền đem hồn thạch cất vào túi. Trên mặt khôi phục lại vẻ bình thường nói.

“Một khi chân nhân đã nói thế thì Hàn mỗ cũng không khách khí. Không biết đạo hữu có biết tin tức gì về Canh tinh hay không nữa. Tại hạ còn nhớ lúc ở đại hội giao dịch sau khi nghe tại hạ nói đến việc cần đổi lấy Canh tinh thì thần sắc của chân nhân có chút dị thường, vậy hẳn là có biết chút ít về nó rồi” Hàn Lập không chút khách, liền đi thẳng vào vấn đề.

“Không sai. Về canh tinh thì bần đạo có biết một chút tin tức, nhưng không biết nó có xác thực hay không. Cho nên ở trên đại hội cũng không dám nói ra. Nếu như Hàn đạo hữu thực sự muốn thì bần đạo tự nhiên sẽ nói” Thiên Tinh Chân Nhân trên mặt cũng không lộ ra vẻ gì là kinh ngạc, ngược lại chậm rãi trả lời.

“Cho dù tin tức không đúng, nhưng tại hạ cũng muốn nghe qua một chút. Chân nhân cứ việc nói ra đi” Dường như trong lòng Hàn Lập đã biết trước việc này nên trên mặt vui vẻ tươi cười nói.

“Thật ra nếu ta không nói ra thì vài ngày nữa đạo hữu cũng biết được này. Theo thông tin ta có được từ một vị chủ trì đấu giá thì trong lúc đấu giá có thể có một khối Canh tinh xuất hiện. Nhưng mà theo như lời nói thì vị chủ nhân của khối Canh tinh muốn dùng nó để đổi lấy đồ vật khác cho nên hắn không chịu đem ra đấu giá ngay. Vì vậy việc này có chút không rõ ràng. Nhưng nếu như khối Canh tinh này đem ra đấu giá thì các môn phái kiếm tu dù cho tán gia bại sản cũng quyết mua cho bằng được nó. Vì vậy đối việc này thì đạo hữu cũng không nên kỳ vọng quá nhiều vào nó” Thiên Tinh Chân Nhân nói.

“Một cây Xích Tinh Chi đô ba ngàn năm muốn bán cũng phải vào khoảng mười vạn linh thạch. Còn Canh tinh là loại ngàn năm khó gặp thì tự nhiên giá nó cũng phải rất cao không thể tưởng tượng được. Vì vậy nếu cho có đem đi bán đấu giá thì mình cũng chưa chắc có được nó” Sắc mặt Hàn có chút ngượng cười nói ra.

Hắn cũng tự biết mình đây tiền tài không ít nhưng nếu so với cả tông môn người ta thì thật còn thua xa.

Hàn Lập cười khổ nói xong những lời này rồi sau khi bình tĩnh ổn định lại nói.

“Bất kể như thế nào ta cũng đa tạ Thiên Tinh cho biết việc này. Hàn mỗ đây cũng có chút linh thạch vì vậy mong muốn chân nhân cho biết chủ nhân của nó là ai được không? Tại hạ cũng muốn đến bái phỏng một chút”.

“Cụ thể là ai thì ta đây cũng không rõ lắm, chỉ biết đó là một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Cửu Quốc Minh, hiện đang ở tại một ngọn núi nhỏ phía tây. Đạo hữu có thể tự mình tìm đến đó nó cũng không khó tìm lắm đâu” Lão đạo vừa vuốt râu vừa cười cười nói.

“Đa tạ chân nhân đã chỉ điểm. Ngoài việc canh tinh này ra. Hàn mỗ còn có việc muốn hỏi thăm một chút việc có liên hệ với Hồn Thạch. Hy vọng được Thiên Tinh đạo huynh chỉ giáo đôi điều” Sau khi gật gật đầu, trên mặt Hàn Lập bổng lộ ra một tia thần bí hỏi.

“Đạo hữu nói lời này ra là có ý gì? Ta có chút không rõ!.” Nguyên bổn vốn là một lão đạo hiền từ, sau khi nghe Hàn Lập nói vậy tinh quang trong mắt liền chớp động, trầm giọng hỏi.

“Không dối gạt gì đạo hữu, Hàn mỗ cũng biết chút ít về việc luyện chế khôi lỗi. Hơn nữa trong một cái động phủ cũng đã tìm được một bộ hài cốt của khôi lỗi thú từ thời thượng cổ. Trong bộ hài cốt này còn có mấy viên hồn thạch. Nếu như tại hạ đoán không sai thì Hồn Thạch này chính là vật quan trọng để cho các cổ tu sĩ tạo nên khôi lỗi. Mà đạo hữu lại đang thu thập các loại Hồn Thạch này, xem ra đạo hữu đã tìm được thuật luyện chế khôi lỗi có từ thời thượng cổ rồi. Chắc là đang muốn tạ ra một cái khôi lỗi thật là lợi hại. Không biết Hàn mỗ nói vậy có đúng không? Nếu thực sự là như vậy thì cũng mong đạo huynh cho tại hạ biết đôi chút về việc này” Hàn lập đưa mắt nhìn thẳng lão đạo không chớp nói ra.

Trong khoảng thời gian ngắn mà hắn đã nói ra những này trong lòng đã đề cao giác. Mặc dù không phải đánh nhau nhưng trong lòng vẫn phải đề phòng lão đạo ra tay bất ngờ.

Thiên Tinh Chân Nhân sau khi nghe những lời này, trên mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, đôi môi mím chặt, gương mắt nhìn Hàn Lập mà không nói gì.

Hàn Lập thấy vậy liền càng thêm cẩn thận, sắc mặt vẫn bình thường, rồi đưa tay vào túi trữ lấy ra một cái hộp ngọc to bằng bàn tay, rồi mở nó ra hướng tới lão đạo, nhìn thấy bên trong có thêm hai khối Hồn Thạch nữa. Hai cái này so cái lúc nãy còn lớn hơn nhiều, tinh quang chớp động nằm im trong hộp.

Khuôn mặt lạnh như băng của Thiên Tinh Chân Nhân liền thay đổi, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Hồn thạch lớn như vậy, ngươi làm thế nào mà có được vậy. Còn có sao?” Lão đạo thấp giọng hỏi.

Hàn Lập nghe vậy chỉ nhìn Thiên Tinh Chân Nhân cười cười, dường như không có ý trả lời.

“Được! ta có thể trả lời đạo hữu mấy vần đề này. Nhưng để trao đổi ngươi phải cho ta biết làm sao mà ngươi có thể tìm ra được nhiều Hồn Thạch như vậy chứ” Lão đạo đưa một ngón tay nhịp nhịp xuống bàn vài cái. Rồi gương mắt lạnh giọng hỏi Hàn Lập.

“Không thành vấn đề!” Hàn lập đã sớm tính trước nên không cần suy nghĩ mà trả lời ngay.

“Đúng như lời các hạ vừa nói, bần đạo cùng với vài vị bằng hữu phát hiện ra một chổ còn lưu lại một số đồ vật của thượng cổ tu sĩ, rồi phát hiện ra một ít thuật luyện chế khôi lỗi thời thượng cổ. Thực sự mà nói mấy cái khôi lỗi thú này uy lực vô cùng lợi hại nhưng mà tài liệu luyện chế thì cũng vô cùng trân quý. Hơn nữa còn phải dùng đến Hồn Thạch luyện chế thì mới thành công được. Nhưng mà Hồn Thạch thì thật sự rất khó kiếm, cho đến bây giờ bần đạo cũng mới tìm được vài khối mà thôi. Nếu không cũng không đến đại hội đấu giá lần này, trực tiếp trao đổi. Hiện tại Hàn đạo hữu đã nói như vậy thì chắc chắn là vẫn còn nhiều hồn thạch rồi? Thiên Tinh Chân Nhân lãnh đạm nói.

“Xuất xứ Hồn Thạch này cũng rất đơn giản, trước đây tại hạ cũng thực sự không biết cái này do thượng cổ tu sĩ gọi là Hồn Thạch nữa. Ta chỉ biết là nó được sản sinh ra từ trong cơ thể của một loại Âm minh yêu thú. Tại hạ đã phải rất là khổ cực mới có được nó” Hàn Lập bình thản trả lời.

“Âm minh yêu thú? Ta chưa từng nghe qua loại yêu thú này, làm sao mà có được loại yêu thù này chứ” Trong mắt của lão đạo lộ ra vẻ rất là hưng phấn, nhưng có chút không hiểu liền hỏi.

“Chẳng biết chân nhân định luyện chế ra loại thượng cổ khôi lỗi nào vậy. Không biết có thể cho Hàn mỗ xem qua một chút về thuật luyện chế khôi lỗi hay không?” Thần sắc Hàn Lập không chút thay đổi, bình tĩnh hỏi.

| Tải iWin