- Đây chính là yêu nhau sao? Bộ dạng thoạt nhìn rất có ý tứ!
Phong Nhã Hinh ở trong lòng thầm nghĩ.
Nàng từ khi ra đời đến nay căn bản đều là ở trong tu luyện, còn chưa có nhận thức qua tư vị yêu nhau.
Nghĩ tới đây, nàng đột nhiên có một loại tâm tình muốn tìm một người để yêu.
Chỉ là ở trong trí nhớ của nàng tựa hồ không có nam tử nào từng xông được vào mắt của nàng.
- Tốt lắm, hai tiểu tử các ngươi làm như không có ta tồn tại ở đây sao?
Thanh âm mới vừa rồi vang lên trong thánh điện lần nữa từ trong trúc xa vang lên.
Nghe được thanh âm này, Cát Bối Hân không có ý tứ từ trong ngực của Lăng Tiếu tránh thoát ra.
Ai ngờ Lăng Tiếu lại là ôm chặt hông của nàng không buông.
- Hân nhi chúng ta đi thôi, chúng ta đừng ở chỗ này nữa.
Lăng Tiếu hướng về phía Cát Bối Hân nói một câu, mang theo nàng liền muốn rời đi.
- Chậm đã, ngươi không thể vô lễ với cô cô!
Phong Nhã Hinh ngăn cản ở trước hai người quát lên.
Nàng hiện tại lần nữa trở nên lãnh diễm đạm mạc lên.
- Ngươi cũng không biết xấu hổ nói vô lễ, từ đầu tới cuối đều là Phong gia các ngươi khinh người quá đáng, nhanh cút ngay cho ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.
Lăng Tiếu nhìn chằm chằm vào Phong Nhã Hinh quát lên.
Mặc dù có thể nhìn thấy Cát Bối Hân rất vui vẻ, nhưng mà hắn một khắc cũng không muốn sống ở Phong gia.
Hắn cảm thấy Phong gia những người này đều là ngang ngược không nói đạo lý, cho dù Cát Bối Hân cùng Phong gia có quan hệ gì nàng cũng không thích hợp ở lại.
- Ha hả, mặc dù thực lực của ngươi không tệ, nhưng mà ngươi có thể so với ta là cao cấp Địa Hoàng còn lợi hại hơn sao?
Phong Nhã Hinh khinh thường cười nói.
- Tôn giai ta cũng chưa từng sợ qua, chẳng lẽ còn sợ ngươi đây chỉ là Địa Hoàng.
Lăng Tiếu đồng dạng khinh miệt nhìn thoáng qua Phong Nhã Hinh nói.
- Ngươi...
Phong Nhã Hinh có chút cả giận nói.
Chỉ là nàng còn chưa nói hết, trong trúc xá lần nữa truyền ra âm thanh thanh nhu:
- Tốt lắm, ta biết ngươi bị chịu chút ủy khuất, nhưng mà ta đảm bảo Phong gia tuyệt đối sẽ không lại gây khó khăn cho ngươi.
- Ta sẽ không tin tưởng bất kỳ một người nào của Phong gia các ngươi.
Lăng Tiếu rất là quả quyết đáp.
- Lớn mật!
Phong Nhã Hinh rốt cục tức giận, nàng khẽ nói một tiếng, đang muốn hướng Lăng Tiếu xuất thủ.
Lúc này một đạo gió nhẹ thổi qua, một đạo thân ảnh thanh lệ chắn ở phía trước Phong Nhã Hinh.
Một nữ nhân, một cái nữ nhân xinh đẹp, so với Cát Bối Hân cùng Phong Nhã Hinh đều muốn xuất chúng hơn mấy phần.
Thần thái của nàng, dáng người của nàng, khí chất của nàng không có chỗ nào mà không phải là tuyệt hảo.
- Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt!
Nữ nhân kia lộ ra một vẻ mặt cười khẽ hướng về phái Lăng Tiếu nói.
- Là ngươi!
Lăng Tiếu nhìn nữ nhân xinh đẹp ở trước mắt kinh hô.
Hắn không nghĩ tới nữ nhân ở trước mắt này lại là nữ nhân trước đây dây dưa với Tà Đế, nàng lại là người của Phong gia, hơn nữa thân phận kia tựa hồ còn rất cao.
- Ra mắt cô cô!
Phong Nhã Hinh hướng về phía nữ nhân kia hành lễ kêu to nói.
- Nhã Hinh không cần đa lễ!
Nữ nhân nhàn nhạt đáp, tiếp theo nàng nhìn đến Lăng Tiếu cân nhắc nói:
- Ngươi lại có thể nhận ra ta?
Nhớ được ngày đó nàng nhưng là lợi dụng linh khí đem khuôn mặt của mình che lại, coi như là Thiên Tôn ở trước mặt nàng cũng không thấy rõ được mặt mũi của nàng, nhưng mà phản ứng của Lăng Tiếu tựa hồ nhìn một cái liền nhận ra nàng rồi.
- Dung mạo xinh đẹp của tỷ tỷ, Lăng Tiếu làm sao dám quên.
Lăng Tiếu đáp.
- Tỷ tỷ?
Phong Nhã Hinh nghe nói như thế không khỏi có chút ngớ ngẩn rồi.
Mà nữ nhân kia lại là cười đến vô cùng xinh đẹp, thanh nữ phong đứng thẳng ở trước ngực càng không ngừng run rẩy, thấy đến Lăng Tiếu trợn mắt há hốc mồm, trong lòng thầm hô:
- Thật là siêu cấp yêu tinh a!
Lăng Tiếu phát hiện nữ nhân này tuyệt đối là vưu vật hấp dẫn nam nhân nhất mà hắn đã từng gặp qua.
Cho dù là Vân Mộng Kỳ, Phượng Tiêm Vận, Phong Nhã Hinh cũng không thể có mị lực như nàng.
Đây cùng với thực lực phi phàm của nàng có quan hệ rất lớn, trừ phi có một ngày thực lực của nữ nhân hắn có thể đạt loại trình độ này, đến lúc đó có lẽ mới không thua nàng đi.
Phong Nhã Hinh lúc này lại càng trợn tròn mắt!
Nàng cho tới bây giờ chưa từng thấy qua cô cô nàng cười đến thân thiết động lòng người như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, ở trong ấn tượng của nàng, cô cô của nàng chính là nữ nhân nghiêm nghị, lạnh lùng, cường thế, cao cao tại thượng.
Nhưng mà trước mắt nàng lại lộ ra tư thái của tiểu nữ nhân, điều này làm cho Phong Nhã Hinh có chút không thể hiểu được.
Nàng không khỏi toát ra một cái ý niệm tà ác trong đầu:
- Chẳng lẽ cô cô cùng hắn có quan hệ?
- Phi phi, ta nghĩ gì thế!
Phong Nhã Hinh ở trong lòng tự trách nói, trên mặt không khỏi có chút đỏ lên.
- Ngươi tiểu hoạt đầu này không tệ, khó tráchTà Đế ca ca lại coi trọng ngươi.
Nữ nhân kia cười nói, tiếp theo nàng lại nói:
- Mặc dù ta rất thích nghe ngươi gọi ta là tỷ tỷ, nhưng mà ta càng muốn ngươi gọi ta một tiếng sư nương.
- Ta nghĩ vẫn là gọi tỷ tỷ mới thích hợp!
Lăng Tiếu nhưng xem thường nói.
- Cũng đúng, ngươi vẫn là người thứ nhất để cho Tà Đế ca ca ăn điểm thiệt thòi, vậy sau này liền cho phép ngươi gọi ta là tỷ tỷ đi, đến lúc đó vừa lúc chọc tức Tà Đế ca ca một chút.
Trong con ngươi của nữ nhân này hiện lên vẻ giảo hoạt nói.
Đầu của Phong Nhã Hinh triệt để muốn sụp đổ rồi.
Cái này còn là tồn tại cấp bậc tổ tông của Phong gia các nàng sao?
Còn là định hải thần châm của Phong gia các nàng sao?
Phải biết rằng nàng nhưng là một trong những nữ nhân cường thế nhất của Trung vực, thực lực đã đạt đến tu vi đáng sợ Huyền Đế đỉnh phong, tùy thời đều có thể tiến nhập tồn tại Thánh giai a!
Nàng hiện tại lại giống như một cô bé tinh nghịch khả ái, làm gì còn có chút bộ dạng như lúc bình thường?
- Đúng rồi, tỷ tỷ ngươi là người của Phong gia?
- Thử đoán xem?
Nữ nhân kia hỏi ngược lại.
Sắc mặt của Lăng Tiếu có chút biến thành màu đen nói:
- Ta đoán khẳng định là không phải.
- Tại sao nói như vậy, nếu như ta không phải là người của Phong gia làm sao lại ở chỗ này?
Nữ nhân kia tựa hồ tính trẻ con chưa hết, lần nữa hỏi.
- Người của Phong gia đều ngang ngược không nói đạo lý, ta xem tỷ tỷ xinh đẹp thiện lương, tựa như tiên nữ trên trời, làm sao có thể cùng Phong gia có quan hệ được, ta nghĩ ngươi ở nơi này nhất định là bị người của Phong gia mạnh mẽ vây ở chỗ này đi!
Lăng Tiếu bất động thanh sắc mà vuốt mông ngựa nói.
- Khanh khách....
Nữ nhân kia lúc này cười đến càng thêm rực rỡ rồi.
Nàng lúc này quả thực như là hoa vương trong trăm hoa, thật là mỹ diễm đến đâm vào nhãn cầu người ta.
- Ngươi tiểu hoạt đầu này miệng thật là ngọt, khó trách Tà Đế ca ca không thu ngươi làm đồ đệ là không thể.
Nữ nhân kia cười nói.