TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phàm Nhân Tu Tiên
Chương 1550: Chiến đấu kịch liệt

Cũng không biết sóng dao động vô hình là cái thần thông quỷ dị gì mà Thanh Trúc Phong Vân kiếm lại có bộ dáng hoàn toàn không thể ngăn cản được.

Thanh Tiểu cùng thiếu phụ mặc váy đen nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt lại trắng bệch. Giờ phút này các nàng bất quá mới kéo giãn khoảng cách với Quái nga một chút mà thôi, chỉ cần tiếng rống to lại vang lên thì khẳng định là không thể thoát chết.

Hàn Lập nhìn thấy hơn mười khẩu phi kiếm bạo liệt vỡ ra thì trên mặt vẫn không có gì kinh sợ, ngược lại sau khi hừ lạnh một tiếng thì đột nhiên một tay bấm quyết niệm thần chú, hướng ra phía xa xa ngưng thần một chút.

Một màn kinh người xuất hiện.

Phi kiếm nguyên bản hóa thành vô số thanh quang bỗng nhiên nổi lên thanh âm vù vù, tiếp theo vây quanh cự nga xoay tròn một trận rồi ánh thanh quang tụ tập phục hồi lại thành một đạo tiểu kiếm hàn khí lóng lánh như lúc ban đầu.

Chúng phi kiếm sau khi quỷ dị chợt lóe lên thì vô số thanh ti lại đan vào nhau có vẻ như lần nữa đem Quái Nga chém thành vô số mảnh nhỏ.

Thần thôgn này tự nhiên là phi kiếm Kiếm linh hóa hư thần thông. Lần này, Thanh Tiểu nhị nữ nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm nhưng các nàng lập tức tỉnh ngộ thúc dục độn quang nhanh hơn vài phần, sau mấy cái chớp động rốt cục đã chạy tới cạnh Hàn Lập rồi khôn ngoan dừng lại.

"Đa tạ tiền bối cứu giúp, bất quá quái vật này quá lợi hại. Chúng ta hay là mau đào tẩu đi". Thanh Tiểu thở phào một hơi hướng Hàn Lập vội vàng nói.

"Nhị vị đạo hữu tự tiện đi. Ta đối với quái vật này có chút hứng thú, xem có thể giết đi hay không". Hàn Lập thản nhiên trả lời.

"Tiền bối, con thú này không biết từ chỗ nào chạy ra, sự lợi hại không phải chỉ như vậy, ngay cả Ngân Sa cư sĩ cũng đã chết thảm ở trong tay nó. Chúng ta trước tiên rút lui khỏi nơi đây, sau đó hảo hảo nghĩ ra đối sách rồi lại đến đối phó với yêu nghiệt này cũng không muộn". Thiếu phụ mặc váy đen cũng có thiện ý khuyên bảo.

Hiển nhiên tuy Hàn Lập vừa hiển lộ mọt tay thần thông kinh người nhưng nhị nữ vẫn không cho rằng Hàn Lập thật sự có thể đánh bại Quái Nga này.

"Nhị vị yên tâm! Hàn mỗ cho dù không địch lại nhưng tự bảo vệ mình tuyệt đối không cần lo". Hàn Lập mỉm cười vẫn lắc lắc đầu nói.

Lúc này phía xa xa quầng sáng mờ sau khi chớp động thì lại đem tàn thi của Quái nga một lần nữa dung hợp cùng nhau mà khôi phục như cũ. Nhưng do lần thứ hai bị chém giết nên làm cho quái vật này nổi trận lôi đình, cái đầu sư tử há to, một loạt tiếng rống còn to hơn lúc trước từ trong miệng tuôn ra đồng thời hai cánh điên cuồng vỗ lên.

Nhất thời trên bầu trời phụ cận có tiếng ầm ầm như tiếng sấm nổ, đồng thời một vòng sóng dao động từ thân thể Quái Nga nhộn nhạo mà ra sau đó điên cuồng hướng ra bốn phương tám hướng liên tiếp lan ra.

Chúng phi kiếm đang dao động lại tấc tấc bạo liệt vỡ ra, một lần nữa bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ. Thấy vậy nhưng Quái Nga vẫn không ngừng vỗ hai cánh, xem ra vẫn không có ý dừng tay.

Tuy rằng bởi nó bị phi kiếm chế trụ nên vẫn chưa tới gần được Hàn Lập nhưng khi tiếng rống truyền đến. Thanh Tiểu cùng thiếu phụ mặc váy đen, hai người mới khôi phục lại sắc mặt bình thường lúc này lại đỏ lên dị thường, tựa hồ toàn thân máu huyết sẽ lập tức phá cơ thể bắn ra.

Hàn Lập nhíu mày, uy năng của Phạm Thánh Chân Ma Công trong cơ thể sau khi tăng thêm hơn hai phần thì dường như không có việc gì nhưng ánh mắt đảo qua thấy nhị nữ bộ dáng nguy hiểm như thế thì một cánh tay như tia chớp hướng về phía hai người hư không đánh ra.

Chỉ thấy trên bàn tay kim quang chợt lóe, hai đạo cột sáng màu vàng chợt lóe lướt qua nhập vào trong thân thể nhị nữ... Thanh Tiểu nhị nữ cảm thấy hiệ tượng máu huyết sôi trào trong cơ thể lập tức thong thả chậm hơn phân nửa, huyết sắc trên mặt cũng biến mất hơn phẩn nửa. Nhị nữ thả lỏng tâm tư một chút biết là do Hàn Lập ra tay tương trợ nên trong miệng liên thanh cảm ơn.

"Con thú này có tiếng rống rất cổ quái, phạm vi uy năng cũng cực lớn. Nhị vị đạo hữu đi trước một bước đi". Hàn Lập khoát tay nói.

Hắn từ xa xa nhìn thấy trong phạm vị quanh Quái Nga hơn ngàn trượng có thể thấy được một vùng không gian đang vặn vẹo. Địa phương lớn như thế mà dĩ nhiên trong chốc lát đã mơ hồ đi, trong chốc lát chỉ còn như là ảo ảnh cực kỳ quỷ dị.

Không biết cái hiện tượng này là do tiéng rống của quái vật phát ra hay là do dao động vô hình từ hai cánh phát ra.

Nhị nữ nguyên bản đã bị tiếng rống của Quái Nga làm cho sợ hãi, hiện giờ từ xa xa nhìn thấy cảnh như vậy làm cho sợ hãi dị thường, sao còn dám do dự cái gì nữa, sau khi khuyên thêm hai câu nhưng mắt thấy Hàn Lập vẫn khôgn có ý rời đi thì chỉ có thể hướng Hàn Lập chỉnh đốn trang phục thi lẽ sau đó hóa thành lưỡng đạo kinh hồng phá không bay đi.

Lúc này đây, các nàng một hơi bay ra hơn trăm dặm, mãi cho đến khi ra khỏi Băng Đảo, tiếng rống lọt vào tai như có như không mới dừng lại. Nhị nữ dừng độn quang lại, hiện thân huyền phù ở giữa không trung mà trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn lại phương hướng cũ.

"Thanh tỷ tỷ, người nó chính là Hàn tiên sinh ngươi nói lần trước a? ". Thiếu phụ mặc váy đen sau khi thần sắc khá trấn định thì nhịn không được hỏi.

"Không phải tiền bối thì là người phương nào nữa? Hàn tiên sinh là tồn tại cùng cấp bậc với Ngân Sa cư sĩ. Bất quá thần thông có vẻ còn mạnh hơn nhiều". Thanh Tiểu gật gật đầu nói.

"Cho dù thần thông có to lớn hơn thì cũng khôgn có khả năng là đối thủ của con quái vật kia. Dù sao ngay cả Ngân Sa cư sĩ cùng với đầu linh thú Ngân quang sa liên thủ mà cũng bất quá chỉ chống đỡ được mấy hiệp đã liền ngã xuống chết. Cái đầu rắn của quái vật này ở phía dưới, so với đầu sư tử ở phía trên xem ra còn đáng sợ hơn vài phần. Hàn tiền bối ở lại thật sự là không khôn ngoan". Thiếu phụ mặc váy đen thở dài một hơi nói.

"Cái này khó mà nói. Xem ra tiếng rống này đối với Hàn tiên sinh dường như không có tác dụng gì, khẳng định là có đại thần thông nào đó hộ thân, hơn nữa có bộ dáng tự tin như vậy thì cho dù thật sự không địch lại Quái nga thì việc thoát thân hẳn là không đáng ngại.

Chúng ta tạm thời ở chỗ này chờ chốc lát đi, nhìn xem kết quả rồi nói sau. Vạn nhất không ổn thì chúng ta chỉ còn cách triệu tập tất cả thượng tộc đến bố trí vài loại pháp trận đại uy lực đối phó với quái vật này". Thanh Tiểu đối với Hàn Lập hơi có chút tin tưởng hơn nữa suy nghĩ cũng cực kỳ sâu xa.

"Đối phó với yêu nghiệt này cũng chỉ có thể dựa vào pháp trận chi lực. Nếu không tụ tập đủ nhân thủ thì dưới một tiéng rống e là tất cả cũng chỉ có thể bỏ mạng nhưng quái vật này lại xuất hiện quá sớm, nếu chỉ chậm chừng một tháng nữa mà nói thì số các đồng đạo không kịp đề phòng sẽ không biết có bao nhiêu người sẽ ngã xuống". Thiếu phụ cười khổ một tiếng, có chút khổ sở nói.

"Điều này cũng đúng. Nhưng quái vật này không giống Hải Thú, không biết từ chỗ nào đến". Thanh Tiểu nhìn về hướng Quái Nga phía chân trời, trong mắt hiện lên một tia kinh nghi thì thào nói một câu.

Thiếu phụ mặc váy đen đồng dạng trên mặt hiện lên mọt tia nghi hoặc nhưng tự nhiên là không thể giải đáp được gì.

Sau khi nhị nữ bay khỏi, mắt thấy phi kiếm đều bị một vòng vô hình chi lực kia nghiền nát đến mức không thể nát được hơn. Hàn Lập khóe miệng nhếch lên nhưng trong đó lại có một tia cười lạnh.

Ngay cả quái thú trước mắt là tồn tại Luyện Hư hậu kỳ, thần thông tựa hồ cũng không tầm thường nhưng với pháp thể song tu, Phạm Thánh Chân ma công đã tu luyện đến đệ nhị bộ phận, hơn nữa trên người lại có nhiều loại nghịch thiên thần thông, Hàn Lập như thế nào lại sợ hãi quái vậy này.

Lúc này chỉ thấy hắn hai tay bấm quyết niệm thần chú, trên người kim quang đại phóng, trên đỉnh đầu hiện ra một cái vòng sáng màu vàng. Trong vầng sáng có một cái pháp tướng ba đầu sáu tay dần dần hiện ra, hai mắt trợn lên, sáu tay đều tự bấm quyết niệm thần chú.

Trong miệng quát khẽ một tiếng, kim sắc pháp tướng sáu tay đồng thời nhắm phía cự nga xa xa vung lên.

"Phốc phốc" vài tiếng trầm đục truyền ra, sáu cột sáng to thô màu vàng từ trong lòng bàn tay cuồng phun mà ra, chợt lóe lên lướt về phía bóng xám mơ hồ xa xa, mắt thây sẽ đánh lên trên người cự nga.

Nhưng một màn quỷ dị xuất hiện.

Bên ngoài thân hình Cự Nga bỗng nhiên trở nên mơ hồ, phương hướng của sáu đạo kim quang bỗng nhiên biến đổi quỷ dị lướt qua bên cạnh thân hình cự nga mà đi, quỷ dị đánh tới chỗ hư không tán loạn rồi biến mất.

Nhìn thấy cảnh này Hàn Lập không khỏi ngẩn ra, nhưng lập tức bàn tay đen thui bên trong tay áo lại nhằm cự nga hướng xa xa nhẹ nhàng vỗ một cái.

Nhất thời một phiến quang hà màu xám từ năm ngón tay phun ra, sau đó hội tụ cùng nhau hóa thành quầng sáng màu xám nhằm thẳng phía đối diện điên cuồng cuốn tới.

Nguyên từ thần quang chậm rãi mà đi, tại trên đường đi không ngừng khuếch tán cuồng trướng che kín non nửa không trung. Thanh thế to lớn như thế làm cho Quái Nga thân ở trong bóng xám mơ hồ giương hai con mắt màu bích lục lấp lóe không thôi. Phương hướng dao động vô hình từ hai cánh cũng biến đổi, tất cả đều hướng phía trên hùng hổ nghênh đón.

Hai phương vừa tiếp xúc một trận nổ như tiếng sấm truyền ra, sóng dao động cùng quầng sáng mờ đan vào nhau lấp lóe, cả không gian chợt hốt sáng hốt tối cực kỳ quỷ dị hiện ra xu thế hai bên giằng co.

Sắc mặt Hàn Lập trầm xuống, năm ngón tay màu đen bỗng nhiên hơi dừng lại một chút nhất thời trên không trung phía trên quầng sáng mờ có một bóng đen hiện ra, tiếp theo là một tòa Tiểu Sơn màu đen quỷ dị xuất hiện trong nháy mắt cuồng trướng, sau mây cái chớp đã liền biến thành ngàn trượng cự sơn.

Đúng là Nguyên từ thần sơn.

Quái nga thấy vậy thì đầu tiên là ngẩn ra nhưng sau đó trong miệng lập tức rống to một tiếng, sóng dao động vô hình đột nhiên lại huyễn hóa ra một cái cột sáng trong suốt bằng mắt thường có thể thấy được nhằm thẳng đến cự sơn vọt tới.

Lấy việc lúc trước sóng dao động vô hình có thể phá vỡ phi kiếm Hàn Lập mà nói thì có thể thấy được uy năng của nó to lớn thế nào. Lúc này lại hội tụ một chỗ nên mức độ tàn phá đối với pháp khí bảo vật lớn như thế nào có thể nghĩ.

Nếu là trước khi Nguyên từ thần sơn dung nhập cái thạch đôn quái dị kia thì nó có thể không ngăn cản được đạo cột sáng trong suốt này nhưng sau khi dung nhập thạch đôn thì trình độ cứng cỏi sớm đã đến một cảnh giới bất khả tư nghị.

Chỉ thấy dưới chân núi chợt có quang mang kỳ lạ màu xám trắng chợt lóe lên, cột sáng sau khi đánh vào đấy thì chỉ phát ra thanh âm muộn hưởng và một đoàn bạch mang chói mắt phát ra. Mà bạch mang này sau khi tắt đi thì cột sáng cũng tán loạn mà tan biến đi còn chân ngọn núi thì ngay cả một tia nứt cũng khôgn có xuất hiện, bộ dáng không chút tổn hao gì.

Quái nga kinh hãi, không thể tin tưởng vào điều này.

Mà Hàn Lập ở xa xa mặt không chút thay đổi, hai tay bấm quyết niệm thần chú khiến cho ngọn núi nhất thời lấy thế thái sơn áp đỉnh từ từ hạ xuống. ngay cả vòng sóng dao động từ hai cánh của Quái nga không ngừng phát ra nhưng dưới uy năng cường đại của ngọn núi đều nhất nhất tán loạn tan biến đi, căn bản là không thể ngăn cản sức nặng của Nguyên từ thần sơn.

Mắt thây ngọn núi đè xuống Cự nga, tựa hồ ngay sau đó liền đem nó đè thành thịt vụn thì đột nhiên cái đầu sư tử của nó hơi ngừng lại rồi lại biến ảo thành cái đầu cự mãng hai mắt nhắm nghiền.

Cái đầu rắn xanh thẫm này hai mắt trợn tròn lộ ra hai con ngươi ánh vàng rực rỡ quỷ dị, ánh mắt chớp động lạnh như băng dị thường, đồng thời ngẩng đầu nhìn thẳng lên ngọn núi trên đỉnh đầu.

Một tiếng gầm âm trầm tê minh từ miệng mãng xà phát ra rồi đột nhiên hai cánh vỗ mạnh, từng đoàn quang phấn màu xanh tràn ra đem thân hình của nó bao phủ lấy, rốt cuộc làm cho không thấy rõ thân ảnh mảy may.

Quái vật tựa hồ muốn thi triển đại thần thông nào đó. hàn Lập từ xa thấy vậy thì trên mặt lệ sắc chợt lóe lên, đột nhiên thúc giục pháp quyết trong tay.

Ngọn núi phát ra một tiếng nổ vang rồi đột nhiên áp chế xuống, đáy ngọn núi áp vào trong quang phấn màu xám.

"Phanh", một tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đến.

ngọn núi màu đen vừa tiến vào trong quang phấn giây lát thì đột nhiên chấn động dừng lại ở giữa không trung, giống như bị cái gì ngạnh kháng chặn lại. Lúc này đây, Hàn Lập thực sự lộ ra vẻ giật mình.

Nguyên từ thần sơn nặng bao nhiêu tự nhiên là không ai có thể hiểu hơn hắn. Ít nhất là trước khi tiến giai lên Luyện Hư hắn không thể nhấc nổi núi này mà sau khi tiến giai lên Luyện Hư thì dựa vào hiệu quả cường hóa thân thể của Phạm Thánh Chân Ma Công cũng mới có thể miễn cưỡng thừa nhận sức nặng của nó.

Mà trước mắt một con Quái nga này như thế nào có thể làm được việc này.

Trong lòng kinh hãi, Hàn Lập không dám nghĩ ngợi nhiều, hai tay bắt quyết, trên đỉnh đầu kim sắc pháp tướng vung sáu cánh tay múa may một trận, vầng sáng màu vàng quay tròn vừa chuyển rồi đột nhiên bay ra một đoàn quang diễm màu vàng nhưng sau khi bắn ra xa hơn mười trượng thì lập tức hóa thành một cơn cuồng phong màu vàng nhạt nhắm phía đối diện cuốn tới.

Chưa đến gần hôi sắc quang phấn mà đã có tiếng xé gió nổi lên, từ trong cơn lốc có năm đạo Phong Nhận bắn ra, sau khi chợt lóe lên thì tất cả đều bắn vào trong quang phấn.

"Phốc phốc", có âm thanh trầm đục truyền đến, tựa hồ như toàn bộ Phong Nhận đã đánh trúng cái gì đó nhưng tiếp theo lại khôgn có dị thanh gì phát ra, giống như vẫn chưa tạo thành thương tổn gì cho Quái nga bên trong.

Hàn Lập hai mắt nhíu lại đột nhiên thúc giục pháp quyết.

Cuồng phong màu vàng lại gào thét thổi qua đem đám quang phấn màu xám này trong nháy mắt thổi tán loạn. Hàn Lâp vừa ngưng thần nhìn xuống thì sắc mặt chợt biến đổi. Chỉ thấy sau khi quang phấn tan đi thì để lộ ra thân hình to lớn của Quái nga.

Thân hình nguyên bản mập mạp khổng lồ, bên ngoài có một tầng vảy màu lục bao trùm, phía dưới bỗng nhiên có một cái bàn tay lớn như đuôi mãng xà đồng thời hai bên thân thể còn sinh ra hai cánh tay quái dị, phía trên cánh tay đồng dạng đầy vẩy xanh lục. Tất cả đều hướng lên không trung ngạnh kháng lại Nguyên từ thần sơn đang ép xuống. Loại tình hình này làm cho Hàn Lập phải trợn mắt.

Quái vật này sau khi biến thân có hình dạng quỷ dị thì thôi nhưng như thế nào lại có được cự lực như thế. Nhìn bộ dáng thoải mái tự nhiên của nó thì một thân thần lực này xem ra còn hơn hắn ba phần.

Bất quá trong mắt Hàn Lập hàn mang ẩn hiện, đám phi kiếm vừa bị vỡ ra xung quanh quái vật đột nhiên thanh quang chợt lóe rồi lại hóa thành hơn mười cái thanh ti nhắm hướng quái vật bắn đi.

Không biết vì nguyên nhân gì mà Hàn Lập thấy quái nga sau khi biến thân thì nhất thời trong lòng ẩn ước cảm thấy được tấm thân bất tử của đối phương tựa hồ không còn tồn tại nữa cho nên không chút khách khí đem phi kiếm phục hồi lại như cũ để chuẩn bị đem quái thú này chém chết.

Một tiếng tê minh bỗng nhiên từ miệng quái nga phát ra, theo đó lớp vảy màu xanh lục bên ngoài thân thể thả ra vô số tiểu thuẫn trong suốt, hình lục giác giống như thủy tinh tạo thành đem thân thể hoàn toàn che đậy ở bên trong.

Thanh ti bắn vào đây, sau một trận bạch mang lóe lên thì đều thay đổi phương hướng lướt qua bên cạnh mà đi, bộ dáng căn bản không thể làm nó thuơng tổn mảy may.

Hàn Lập thấy vậy thì vẻ mặt có chút khó tin đang muốn thi pháp khác thì song chưởng cự nga đột nhiên vẫy ra. Nhất thời một tiếng gầm đinh tai nhức óc truyền ra, ngọn núi màu đen cao tới nghìn trượng dĩ nhiên bị quái vật này ném lên giữa không trung.

Lập tức vô số thủy tinh quang thuẫn đồng thời chợt lóe lên cũng với âm thanh vỡ giòn, tất cả dĩ nhiên đồng thời vỡ vụn đồng thời hóa thanh đoàn đoàn bạch mang chói mắt rồi trong nháy mắt hội tụ thành một đoàn.

Xa xa nhìn lại thấy giống như một vòng sáng mặt trời bỗng nhiên hiện lên.

Bạch quang thật sự rất chói mắt, ngay cả đang sử dụng linh mục thần thông mà hai mắt Hàn Lập vẫn cảm thấy đau đớn dị thường, bất quá trong nháy mắt công phu này hắn cũng đã xem rành mạch tình hình bên trong quần sáng này.

khóe miệng hắn khẽ run rẩy một chút.

Trong trung tâm bạch quang rỗng tuếch, nào có nửa phần bóng dáng Quái nga. Quái vật này trong lúc hắn nhắm mắt đã biến mất vô tung vô ảnh. Tuy nhiên lấy kinh nghiệm tranh đấu phong phú của Hàn Lập, làm sao để cho đối thủ thừa cơ, cơ hồ ngay lúc phát hiện ra Quái nga biến mất, hắn không cần suy nghĩ vung tay áo bào lên. Năm bộ xương khô đầu bạch ngọc từ trong tay áo bào bắn ra vây quanh Hàn Lập quay tròn một vòng đồng thời phun ra một cỗ ngũ sắc quang diễm bao trùm trong phạm vi ước chừng hơn trăm trượng xung quanh.

Kết quả tại một chỗ cách Hàn Lập hơn mười trượng có một tiếng quái minh phát ra, một cái bóng đen to chừng tám trượng đang lăn lộn trong ngũ sắc quang diễm hiện ra.

Đúng là Quái nga vừa mới thất tung kia. Chỉ là giờ phút này hình thể của nó đã rút nhỏ đi hơn mười lần, hơn nữa động tác trong quang diễm cũng trở nên trì độn dị thường, bộ dáng nhất thời bị nhốt ở tại trong đó.

Hàn Lập thấy vậy thì mừng rỡ, không cần suy nghĩ nhiều há mồm phun ra một đoàn ngân sắc hỏa diễm cùng một cái thanh sắc tiểu đỉnh. Ngân sắc quang diễm sau khi quay tròn một cái thì bỗng nhiên hóa thành một con ngân sắc hỏa điểu cỡ chừng một tấc lao thẳng tới, còn thanh sắc tiểu đỉnh thì có âm thanh vù vù phát ra, trên nóc đỉnh có một chùm thanh ti bắn ra, nhưng sau khi chợt lóe lên thì lập tức tiêu thất.

Ngay sau đó, trên đỉnh đầu Quái nga khôgn gian chợt dao động thanh ti từ trong hư không chợt lóe hiện ra rồi nhằm xuống phía dưới cuốn đi, trong nháy mắt đã đem Quái nga trong quang diễm bao vây lấy.

Chỉ thấy bên ngoài thân hình Quái nga tinh quang chợt lóe, vô số tiễn thuẫn trong suốt quỷ dị hiện lên lại đem thanh ti chặn ở bên ngoài. Tuy nhiên lúc này ngân sắc hỏa điểu đã tới trước mặt.

Hàn Lập thấy vậy, mặt khôgn chút thay đổi nhưng nhanh chóng niệm vài tiếng chú ngữ, ngân sắc hỏa điểu không trực tiếp đánh về phía Quái nga mà há mồm phun ra một đạo kim ngân tế ti kích tới.

Đúng là Linh tuyền tà quang do Phệ linh hỏa điểu mới cắn nuốt chiếm được kia.

Tế ti chợt lóe lên rồi liền xuyên qua lớp phòng hộ tinh thuẫn tiến vào trong đó, ngay sau đó liền dễ dàng xuyên thủng ngực quái thú rồi theo một bên khác kích bắn mà chui ra.

Chỗ ngực quái thú hiện ra một cái lỗ hơi có máu hồng nhưng quanh thân vẫn chưa có mọt giọt máu tươi nào chảy ra. Nếu là quái thú bình thường mà chỗ yếu hại bị xuyên thủng, cho dù khong lập tức bị mất mạng thì cũng sẽ lập tức ngã xuống đất khôgn dậy nỗi. Đúng lúc này, tế ti vừa xuyên thủng đi ra ngoài kia sau khi xoay quanh một cái thì lại một lần kích bắn mà quay về, tính toán lại một lần nữa xuyên thủng thân hình quái thú này.

Bất quá lúc này đây, nó lại nhắm ngay chỗ đầu quái thú này. Chỉ thấy bên ngoài thân thể quái nga đột nhiên nổi lên tầng tầng cường quang chói mắt rồi dùng hai tay dựa vào cự lực một chút phá tan trói buộc của quang diễm rồi hung hăng nhằm chỗ trước ngực đánh ra một chưởng.

"Oanh" một tiếng giống như tiếng phích lịch trầm đục phát ra, một vòng âm ba bằng mắt thường có thể thấy được lập tức hướng ra bốn phương tám hướng khuếch tán đi. Ngũ sắc quang diễm khi tiếp xúc với âm ba này thì dĩ nhiên một chút trói buộc đã bị tan ra.

Mà cùng lúc đó, cái đầu rắn của Quái nga đột nhiên quay một trăm tám mươi độ quỷ dị, hai con ngươi màu vàng lạnh lùng nhìn thẳng vào tế ti đang bắn đến. "Phốc phốc" hai tiếng, hai đạo kim mang từ trong con mắt phun ra, sau khi chớp động một cái thì hợp thành một đạo vừa lúc đánh trúng lên Linh tuyền tà quang đang phóng tới.

Kết quả song phương vừa tiếp xúc với nhau thì phát ra âm thanh muộn hưởng rồi dĩ nhiên hóa thành một đoàn ánh sáng màu vàng sau dó run lên vỡ ra và biến thành hư ảo mà Phệ linh hỏa điểu hai cánh mở ra muốn bay lên. Tuy nhiên cự mãngl ại hé miệng phun ra một đoàn chất lỏng màu đen đem hỏa điểu vây ở trong đó, bộ dáng nhất thời khôgn thể thoát thân.

Tiếp theo cái cự vĩ của Quái nga đột nhiên vỗ vào hư không một cái, thân hình uốn éo rồi như một mũi tên hướng Hàn Lập kích bắn đến nhưng trên đường đi thì chỉ thấy không gian phụ cận hơi uốn khúc rồi thân hình Quái nga quỷ dị biến mất.

Hàn Lập thấy vậy thì không nói một lời đột nhiên đưa một tay sờ vào mắt mình một chút. Chỉ thấy hắc mang chớp động, Phá Diệt Pháp Mục thoáng hiện ra. Tùy theo mắt hắn lấp lóe một cái, từng đạo thần quang hướng bốn phương tám hướng đồng thời bắn ra, sau đó đều chợt lóe lên và nhập vào trong hư không.

"Oanh" một tiếng nổ!

Trên đỉnh đầu Hàn Lập hơn mười trượng, sau khi một đạo hắc quang bắn vào trong đó thì thấy thân hình quái nga lảo đảo từ trong đó đi ra nhưng Quái nga này chuyên ẩn tích, trong nháy mắt giương hai mắt gắt gao nhìn thẳng vào Hàn Lập, trong đồng tử kim mang chợt lóe rồi hai đạo kim quang kích bắn đến. Bên cạnh đó cái đuôi rắn lại vỗ thêm cái nữa hóa thành một đạo bóng xanh hướng Hàn Lập đảo qua mang theo một đám tàn ảnh quét đến.

ĐỒng thời nửa trên thân hình Quái nga này đột nhiên uốn một cái, vô số lợi trảo mang theo tiếng động nhằm thiên linh cái Hàn Lập chụp xuống.

Quái thú này liên tiếp gặp thiên thời nên nổi giận dị thường, chỉ muốn đem đối thủ đập nát thành vô số mảnh nhỏ để giải mối hận trong lòng.

Hàn Lập thấy như vậy nhưng trên mặt không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Khôgn thấy hắn có hành động gì nhưng kim sắc pháp tướng trên đỉnh đầu đột nhiên lóe lên rồi nhập vào trong thân thể Hàn Lập và biến mất không thấy.

Ngay sau đó, hàn Lập liền hét lớn một tiếng, trên người lập tức hiện ra lớp vảy màu vàng rực rỡ đồng thời sau lưng hiện ra sáu cánh tay giốgn như thật, tất cả đồng thời nhoáng lên một cái, trong các tay đều mơ hồ hiện ra một kiện vũ khí màu vàng. Phân biệt là đao, kiếm, trượng, hoàn, xử, sáu loại vũ khí.

Ánh mắt mang theo Phá Diệt Pháp Mục chợt lóe lên, một đạo hắc quang thô to chợt lóe lên bắn ra nghênh đón hai đạo kim quagn đang phóng tới.

Tiếp theo sáu cánh tay nhoáng lên một cái, hai binh khí màu vàng đánh về phía cái đuôi rắn lớn, bốn cái còn lại chìa ra làm hai hướng lên đỉnh đầu vung lên, huyễn hóa ra một mảnh phiến kim sắc khí ảnh bảo vệ trên không.

Đuôi rắn, trảo ảnh cùng kim quang vừa tiếp xúc, "Ầm" một tiếng nổ kinh thiên động địa.

Thân hình Hàn Lập chấn động trực tiếp lui lại hai bước, sáu cánh tay vàng kim quang cuồng hiện, binh khí trong tay đều mơ hồ tấc tấc vỡ vụn tán loạn rồi biến mất vô tung vô ảnh.

Đối diện Cự nga tình hình cũng không tốt hơn chút nào.

Chẳng những cái đuôi rắn bị hất ngược quay về mà hai cánh tay còn có một mảnh huyết nhục mơ hồ, xem ra bị thương tổn không nhẹ.

Về sức lực, quái thú này có lẽ có thể hơn Hàn Lập một bậc nhưng luận về trình độ cứng cỏi của thân thể thì lại có thúc ngựa cũng vô pháp vượt qua. Tiểu thuẫn trong suốt hộ thể này tựa hồ đối với công kích của binh khí thực thể lại không có tác dụng gì.

| Tải iWin