Bốn tấm bia đá màu đen sừng sững đứng ở nơi đó, mơ hồ như có bốn đầu Hung thú Viễn Cổ tỏa ra sát khí kinh người khiến người ta phải khó thở.
Bốn tấm bia đá này vô cùng to lớn, lớn gấp vài lần với những phiến bia đá Lâm Động từng thấy trong Vũ Kỹ Điện, hơn nữa năng lượng trên những tấm bia đá này, đám bia đá trước đây cũng không thể nào so sánh được.
– Bốn tấm bia đá này đều ghi lại một loại vũ kỹ cực kỳ cường hãn, từ góc độ nào đó thì có thể coi là vũ kỹ mạnh nhất ngoại trừ Đại Hoang Vu Kinh của Hoang Điện chúng ta.
Lão nhân mù chắp tay sau lưng, đôi mắt xám đục nhìn về phía những tấm bia đá, nói.
– Bốn loại vũ kỹ này, các đệ tử bình thường không thể tu hành được. Hoang Điện hiện nay cũng chỉ có bốn đại đệ tử thân truyền mới tu luyện được vũ kỹ trên một tấm bia đá, vẫn chưa có ai tu luyện thành công đến loại thứ hai.
Lâm Động có phần động dung, trong Hoang Điện nhân tài nhiều như vậy nhưng không ngờ chỉ có bốn người tu luyện được một trong bốn loại vũ kỹ?
– Bốn loại vũ kỹ này có phân cao thấp không?
Lâm Động bỗng hỏi.
– Nếu thật sự muốn phân cao thấp, vũ kỹ của tấm thứ nhất là dễ tu luyện nhất, tấm thứ hai khá khó, hai tấm thứ ba và thứ tư là khó nhất, tính ra thì hai loại này không phân cao thấp! Châu Thông hồi đó đã tu luyện vũ kỹ trên tấm bia đá thứ ba, còn tấm thứ tư, ngay lần đầu hắn tiến vào đã không thành công.
Lão nhân mù từ tốn nói.
– Ồ?
Vũ kỹ của tấm bia đá thứ tư biến thái đến vậy sao? Ngay cả Châu Thông tiền bối cũng không thể tu luyện thành công?
– Không phải thiên phú của hắn không cao, mà là vũ kỹ trên bia đá thứ tư có yêu cầu rất đặc biệt với người tu luyện.
Nói đến đây, lão nhân mù dừng một chút, dường như nhìn Lâm Động nhiều hơn một chút, rồi nói tiếp:
– Loại vũ kỹ đó cần nguyên lực và cả tinh thần lực đều có thành tựu khá cao.
Lâm Động hơi giật mình, đây… chẳng phải là đang nói hắn sao?
– Ngươi cứ xem qua trước đi, rồi hãy chọn một cái mà tu luyện!
Lão nhân mù vẫy tay nói.
– Vâng!
Nghe vậy Lâm Động vội cung kính đáp lời, rồi nhanh chóng bước lên trước, nhìn qua bia đá thứ nhất. Tấm bia đá này tuyền một màu đen, trên đó là bốn ký hiệu văn tự cổ như được khắc từ bút sắt: Đại Tinh Cương Quyền!
Lâm Động có thể cảm nhận được một năng lượng cuồng bạo tỏa ra từ bốn chữ ấy. Chắc môn vũ kỹ này chí cương chí liệt.
– Đây là môn vũ kỹ mà Tưởng Hạo kia tu luyện sao?
Lâm Động trầm ngâm một chút rồi tiến về phía tấm bia đá thứ hai.
Trên đó khắc một thanh trường kiếm hắc ám, trên đó hắc vân bao phủ, một thứ hàn khí âm lạnh tỏa ra, ngay Lâm Động cũng cảm thấy lạnh lẽo.
Đại Ám Chân Kiếm! Chỉ bốn chữ đơn giản như hàn khí lan tràn. Nó không giống với sự chí cương chí liệt của Đại Tinh Cương Quyền, nhưng hàn ý lạnh lẽo của nó như phát ra từ trong xương tủy khiến người ta không thể tránh né được.
Lâm Động trầm ngâm trước tấm bia đá này một lúc lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu. Vũ kỹ này quá âm hàn, không hợp với hắn. Rồi hắn tiếp tục tiến tới bia đá thứ ba.
Tấm bia đá thứ ba này so với hai tấm kia đơn giản hơn rất nhiều, màu sắc ngả xám, trên đó có hình một đạo thân ảnh đang ngồi đả tọa. Chỉ là từ trên thân thể người ấy có trạng thái khô nứt, nhìn giống như đại địa nứt nẻ, nhưng trong cảnh tượng tàn phá ấy dường như lại tỏa ra một sức mạnh đáng sợ.
Lâm Động nhìn thân ảnh đó rồi ngẩng lên, thấy phía trên là ba chữ: Đại Hoang Thể!
Cái tên đơn giản không chút hoa lệ nhưng lại có được khí phách riêng của nó.
– Đây là vũ kỹ mà tiền bối Châu Thông đã lựa chọn sao?
Lâm Động mím môi, cặp mày nhíu lại. Đại Hoang Thể vốn là vũ kỹ luyện thể, nó có chút đối lập với Thanh Thiên Hóa Long Quyết của Lâm Động. Chỉ tu luyện Thanh Thiên Hóa Long Quyết thôi đã tiêu hao không ít tinh lực, nếu phân tâm luyện thêm một loại vũ kỹ luyện thể nữa thì e là xôi hỏng bỏng không!
Từ những lời của lão nhân mù, Lâm Động biết Đại Hoang Thể thuộc hạng cao cấp trong bốn loại vũ kỹ. Chỉ có vũ kỹ thứ tư là có thể so sánh với nó. Từ đó có thể biết sự lợi hại của nó rồi, nhưng Lâm Động đã có Thanh Thiên Hóa Long Quyết rồi…
Lâm Động chần chừ trước tấm bia đá này khá lâu, cuối cùng lại lắc đầu quay người đi. Đại Hoang Thể dù rất mạnh, nhưng trải qua suy nghĩ cẩn thận, Lâm Động vẫn chọn Thanh Thiên Hóa Long Quyết mà hắn đã quen thuộc.
Lão nhân mù thấy vậy, gương mặt già nua hơi rung lên, rồi nhìn chăm chăm về bước chân của Lâm Động.
Lâm Động dừng lại trước tấm bia đá cuối cùng, trước tiên hắn hít vào một hơi thật sâu rồi mới ngẩng lên nhìn.
Trên đó không hề có văn tự, nhưng trên bề mặt đen nhánh có một con mắt màu đen khổng lồ.
Lâm Động sững người nhìn con mắt đó, lúc này nó cũng như đang nhìn Lâm Động, cảm giác này khiến toàn thân hắn bất giác sởn cả gai ốc.
Loại vũ kỹ này hơi quỷ dị!
Nhưng dù vậy Lâm Động vẫn liều mình nhìn vào nó. Nhất thời không gian xung quanh trở nên yên tĩnh. Hai bên nhìn nhau mấy phút, Lâm Động bỗng phát hiện con mắt đó chớp một cái.
Phát hiện này khiến da đầu Lâm Động tê dại, nhưng hắn chưa kịp làm gì thì một đạo hắc quang rất mỏng manh đã bắn ra từ con mắt, bắn đúng vào hai mắt đang mở to của Lâm Động.
Lâm Động giật mình, theo phản xạ của bản năng, nguyên lực dâng trào, nhưng rồi hắn phát hiện đạo hắc quang đó không gây thưởng tổn gì cho hắn mà ngược lại trong đầu lại có một số thông tin.
Viễn Cổ có Dị thú, tên là Hoang, chỉ có một mắt, khi mở mắt ra mọi sự sống như biến mất…
Từng đoạn từng đoạn thông tin từ thời Viễn Cổ lướt qua đầu Lâm Động, điều này cũng giúp hắn hiểu hơn về loại vũ kỹ này.
Vũ kỹ nàt có tên Hoang Vu Yêu Nhãn, dường như nó mô phỏng lại con Dị thú từ thời Viễn Cổ có tên là Hoang. Tuy Lâm Động không biết tu luyện được vũ kỹ này đến mức đại thành liệu có đạt được đến cảnh giới gọi là Vạn Lý Hoang Vu không, nhưng dù thế nào cũng đủ để thấy sự hung hãn của nó.
Trong số thông tin đó không có điều gì liên quan đến cách thức tu luyện Hoang Vu Yêu Nhã, rõ ràng là yêu cầu của nó với người tu luyện không hề thấp.
Lâm Động đứng trước tấm bia đá ngẩng lên nhìn con mắt đen trên đó, ánh mắt lấp lánh, dường như nội tâm đang giằng xé.
Hoang Vu Yêu Nhãn khá tà dị, Lâm Động cũng không chắc chắn sẽ tu luyện nó thành công. Nếu không được thì sẽ tiêu tốn rất nhiều tinh lực mà chẳng được gì…
Lão nhân mù không nói gì, chỉ trầm mặc nhìn Lâm Động, ông ta cũng không biết rốt cuộc Lâm Động sẽ chọn cái nào.
Không khí tĩnh lặng này kéo dài gần nửa tiếng đồng hồ, rồi lão nhân kia thấy Lâm Động lùi lại một bước.
– Từ bỏ sao?
Thấy vậy, ánh mắt lão nhân hơi cụp xuống, không biết tại sao lại có chút thất vọng, bàn tay gầy guộc xoa xoa mắt.
Phốc!
Nhưng đúng lúc ấy có tiếng động vang lên, ông lão ngẩng đầu lên nhìn, thì kinh ngạc thấy Lâm Động đã ngồi xuống trước bia đá.
– Tiền bối, ta chọn nó!
Lâm Động lên tiếng.
Nghe thế, lão nhân mù thoáng trầm mặc một chút, giọng nói khàn khàn:
– Tu luyện vũ kỹ này có chút mạo hiểm. Nếu có vấn đề gì thì sợ là mắt ngươi sẽ thành giống như ta vậy!
Thân thể Lâm Động run lên, nghe nói như thế thì dường như lão nhân mù này cũng đã từng tu luyện Hoang Vu Yêu Nhãn, hơn nữa… hình như đã thất bại!
– Thế giới này không có chuyện tốt lành từ trên trời rơi xuống!
Lâm Động hít sâu, thu hoạch nào cũng cần phải trả giá, đạo lý này hắn đã hiểu ngay từ khi bắt đầu.
Vừa dứt lời, trước biểu hiện phức tạp của lão nhân mù, Lâm Động chầm chầm nhắm mắt lại.