Grào!
Luồng khí màu xám lúc này không ngừng tràn ra từ yêu nhãn ở giữa trán Lâm Động, lập tức che khuất bầu trời. Đám khí xám ngưng tụ lại thành một tầng mây khiến thiên địa tối sầm lại.
Luồng khí xám ấy tràn ngập trời, một loại khí tức tang thương cũng lan tỏa ra, mơ mồ còn vang lên những tiếng gầm rú.
Lúc này có vô số cường giả từ khắp nơi tụ về đây, xung quanh đỉnh núi bắt đầu xuất hiện một số bóng người, nhìn thấy một màn trên không trung hiện tại, những người này cũng không dám làm loạn gì.
Giữa trán Lâm Động nhanh chóng lan ra một tia máu, sát khí âm lãnh lan tỏa muốn xâm thực hai mắt của hắn, nhưng mỗi khi sắp chạm vào hai mắt hắn thì đã bị một luồng bạch quang cản lại.
Hoang Vu Yêu Nhãn này tuy rất mạnh nhưng muốn có được sức mạnh ấy phải trả giá không ít. Nếu không phải Lâm Động có Thạch phù thần bí hộ thể thì có lẽ hắn cũng không thể thi triển được loại vũ kỹ khủng bố này.
Tuy rằng cho dù không nhìn thấy bằng mắt thường được, nhưng hắn cũng có thể dùng tinh thần lực để cảm nhận thế giới xung quanh, nhưng hắn không hề muốn mình thành như lão nhân mù kia…
Tầng mây xám mù mịt ngập trời, trong yêu nhãn của Lâm Động đột nhiên ngưng tụ huyết quang rồi biến thành một chùm sáng bắn thẳng lên tầng mây.
Uỳnh!
Ngay khi tầng huyết quang kia dung nhập, tầng mây xám cuồn cuộn chuyển động, hình thành một cái lốc xoáy khổng lồ, ở cuối lốc xoáy như liên kết với không gian Viễn Cổ, một cảm giác hoang sơ nhất thời lan tỏa ra.
Khi cơn lốc chuyển động, dường như có một thân ảnh to lớn bay qua…
– Giả thần giả quỷ, bất luận thủ đoạn của ngươi quỷ dị thế nào thì cũng chỉ là thực lực Ngũ Nguyên Niết Bàn mà thôi!
Ánh mắt La Dật lạnh lẽo nhìn tầng mây dày đặc phía trên đỉnh đầu Lâm Động, hàn quang tràn ngập trong mắt. Tuy miệng thì nói vậy nhưng đúng là hắn cũng cảm thấy một cảm giác bất an. Tầng mây ấy khiến hắn cảm thấy vô cùng áp lực!
– Phải giết tên tiểu tử quỷ dị này!
Sát ý lóe lên trong mắt, La Dật không chần chừ, thanh đại đao xuất hiện trong tay, nguyên lực cuồng bạo dâng tràn, một luồng áp lực lan tỏa khiến sắc mặt không ít người phải biến đổi. Với thực lực Bát Nguyên Niết Bàn, La Dật có thể xếp ở vị trí thứ sáu trong Tông Phái Thông Tập Bảng quả là cũng có chút bản lĩnh.
– Tiểu tử, dù ngươi có là đệ tử của Đạo Tông thì ta cũng sẽ lấy cái mạng của ngươi!
Gương mặt La Dật trở nên hung hăng, hắn đột nhiên hít sâu một hơi, ánh mắt ngưng tụ, huyết khí hội tụ phía sau tạo nên một hư ảnh màu đỏ huyết khổng lồ.
Huyết ảnh đó tay cầm một thanh huyết đao lưỡi hình răng cưa, huyết khí tràn ngập, cả không gian như chìm trong huyết hải.
– Huyết Đao Lão Tổ… đây là tuyệt chiêu của La Dật, Đại Tu La Đao!
Sắc mặt của không ít cường giả vì sự biến đổi chiêu thức của La Dật mà sắc mặt thay đổi, rồi kêu lên thất thanh. Hiển nhiên bọn họ không hề xa lạ gì với thứ chiêu thức hung hãn này.
– Để giết một tiểu tử Ngũ Nguyên Niết Bàn mà La Dật phải thi triển cả chiêu này?
– Tên tiểu tử này xui xẻo rồi. Nhớ năm đó chỉ với một chiêu này mà La Dật đã giết chết năm gã cường giả Thất Nguyên Niết Bàn đó.
– …
Vô số tiếng bàn tán vang lên xôn xao, bọn Ứng Hoan Hoan, Khương Côn nhìn Lâm Động ở bên dưới tầng mây xám, ánh mắt có phần lo lắng.
– Chiêu này của La Dật không thể cứ liều mình đỡ được!
Khương Côn trầm giọng nói, mấy người bên cạnh cũng gật đầu đồng cảm.
Ứng Hoan Hoan hơi nhíu mày, khẽ cắn môi, bàn tay ngọc ngà đưa ra, cây đàn tranh cổ màu xanh tựa phỉ thúy xuất hiện. Chuyến đi lần này Trưởng lão đã nói cô là thủ lĩnh, nếu Lâm Động gặp bất trắc thì thật sự cô không biết phải ăn nói thế nào với Trần Chân và Ngộ Đạo…
– Đại Tu La Đao, Tu La Trảm!
Huyết khí đầy trời, gương mặt La Dật dữ dằn, hắn bước chân ra, hai tay nắm chắc đao, rồi cật lực chém xuống.
Uỳnh!
Vào khoảnh khắc đại đao chém xuống, huyết ảnh phía sau hắn cũng vung đại huyết đao trong tay lên, đem theo thanh thế kinh thiên động địa chém xuống Lâm Động.
Nguyên lực thiên địa chuyển động điên cuồng, huyết đao khổng lồ còn chưa đến nơi mà mặt đất phía dưới đã nứt toác ra một đường lớn.
Lâm Động ngẩng lên, trong mắt là hình ảnh đao quang huyết sắc khổng lồ, lông tóc trên toàn thân hắn dựng ngược lên, ánh mắt trở nên nặng nề. Đột nhiên thủ ấn nhanh chóng biến hóa, đám mây trên đỉnh đầu hắn nhanh chóng tác ra, từ trong lốc xoáy bay ra một thân ảnh khổng lồ.
Cự ảnh đó vừa xuất hiện là che phủ toàn bộ bầu trời, thân hình to lớn đang cuộn tròn giống như siêu cấp Yêu thú đến từ thời Hồng Hoang.
Con cự thú thần bí vừa xuất hiện lập tức khiến vô số người hít vào hơi khí lạnh, ngay đến sắc mặt của mấy người Tô Lôi cũng biến đổi.
– Đó là Hoang Thú trong truyền thuyết?
Bọn Ứng Hoan Hoan cũng nhìn con cự thú đầy chấn động. Bọn họ cũng hiểu đôi chút về vũ kỹ của Hoang Điện, chỉ có điều đây là lần đều tiên nhìn thấy Dị thú đáng sợ tồn tại từ thời Viễn Cổ này.
Hoang Thú cuộn tròn trên không trung, mắt nó nhắm nghiền, tỏa ra sức mạnh hủy diệt, rồi dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, con mắt khổng lồ của nó đang từ từ mở ra.
Ầm ầm!
Cự nhãn dần mở ra, nguyên lực thiên địa sôi sục, khi nó đã mở hoàn toàn, trong đôi mắt đen đó dường như ẩn chứa một thứ gì đó đáng sợ nhất thiên địa.
Vút!
Một tia hắc quang như hấp thụ hết mọi nguồn sáng bắn ra, cả thiên địa tối sầm lại, xuyên thủng không gian, đâm thẳng vào huyết đao quang trước vô số ánh mắt chấn động.
Ầm!
Vào khoảnh khắc va chạm, thiên địa như tĩnh lặng, luồng năng lượng bùng nổ như pháo hoa rực rỡ nhưng tỏa ra thứ sức mạnh tử vong.
Năng lượng đáng sợ cuồn trào, đỉnh núi xung quanh gần như nổ tung, những người ở gần bị chấn động hộc máu, khí tức yếu ớt, vẻ mặt đầy sợ hãi vội vàng rút lui.
Lâm Động cũng lùi nhanh về sau, kình phong đáng sợ đó đến hắn cũng cảm thấy áp lực. Nhưng hiển nhiên tốc độ của hắn không đủ nhanh, hắn bèn nắm tay lại, thanh quang dâng tràn biến thành tấm lá chắn long lân này xanh khổng lồ ở phía trước.
Keng!
Kình phong đâm thẳng lên tấm lá chắn, khí huyết trong cơ thể Lâm Động cuộn trào ác liệt, thân hình bay ra sau, cánh tay trở nên tê dại, nếu không phải nhục thể của hắn khá tốt thì cánh tay hắn có lẽ đã gãy mất rồi.
Cuồng phong đáng sợ kéo dài đến mấy phút mới tan đi. Không gian trở nên đổ nát, khu rừng phía trước lúc này đã thành bình địa.
Mọi người cũng dần tỉnh lại, nhìn cảnh tượng này đều không kìm được hít vào một hơi khí lạnh, khi nhìn lại thân ảnh trên không trung, ánh mắt đã không còn sự chế giễu nữa.
Một số người nhìn Lâm Động rồi quay sang La Dật, La Dật lúc này mái tóc đã tung ra tán loạn, y phục rách tơi tả, khí tức phập phồng, gương mặt vẫn còn sự kinh ngạc. Hiển nhiên hắn cũng không thể tưởng tượng được Lâm Động chỉ với thực lực Ngũ Nguyên Niết Bàn mà đánh được với hắn đến mức này!
Đệ tử của Đạo Tông lẽ nào đã mạnh đến mức này rồi sao?
Không khí trên không trung dần tĩnh lặng, ánh mắt thèm muốn của một số người cũng giảm đi.
– Còn ai muốn động thủ nữa không?
Trong không khí tĩnh lặng, Lâm Động đảo mắt nhìn xung quanh với ánh mắt lạnh lẽo. Hắn cố kìm nén khí huyết nhộn nhạo trong cơ thể, vẻ mặt không lộ ra bất cứ điều gì, giọng nói mang đầy sát khí vang lên.
Tất cả yên lặng một cách kỳ lạ, tuy những kẻ ở đây đều rất cường hãn, nhưng trước ánh mắt của Lâm Động, đến những hung đồ này cũng phải e dè.
Sắc mặt La Dật tối sầm lại, nhưng hắn cũng không lên tiếng, hiển nhiên hắn vẫn đang chìm đắm trong công kích hung hãn của Lâm Động.
Lâm Động quét mắt nhìn quanh rồi từng bước lùi về sau. Nhưng khi hắn chuẩn bị rút lui thì một tràng cười lạnh nhạt vang lên.
– Hà hà, Đạo Tông từ bao giờ lại có được đệ tử mạnh mẽ như vậy. Nhưng chỉ với bộ dạng hung thần ác sát, dọa người khác thì được, chứ với Diêu Linh ta thì hiệu quả không lớn lắm đâu!
Lâm Động khựng người lại, chầm chậm ngẩng đầu lên, rồi hắn nhìn thấy trên đỉnh núi cách đấy không xa có một hắc ảnh xuất hiện, đồng tử Lâm Động co nhỏ lại.
Diêu Linh, Lão đại của Ma Ấn Chúng, kẻ xếp hạng thứ tư trong Tông Phái Thông Tập Bảng!
– Xuất hiện rồi sao?
Đáy lòng Lâm Động lúc này dần dần chùng xuống.