Vút!
Hắc quang từ chân trời phía xa ập tới, cùng khí hung sát nồng nặc xuất hiện trước chỗ đám đệ tử Đạo Tông không xa.
Khi hai cỗ Ma thi xuất hiện, lúc này mọi người mới nhìn rõ được, thân thể Ma thi khô quắt, không có chút nước nào, nhưng tạo cảm giác vô cùng cứng chắc, bề mặt da màu đen cảm giác như bọn chúng được đúc từ tinh thiết, thấp thoáng còn thấy ánh sáng lấp lánh.
Sát khí tỏa ra nồng nặc từ trên người Ma thi, trong đôi mắt đỏ ngầu đầy sự khát máu, bên trong đó không có bất cứ trạng thái nào của con người cả.
Những cường giả Viễn Cổ này đã biến thành Ma quái hình người bị ma khí xâm thực!
– Làm theo kế hoạch nhé, cẩn thận một chút!
Ánh mắt Lâm Động ngưng trọng nhìn hai cỗ Ma thi rồi ngoảnh sang trầm giọng nói với mấy người Ứng Tiếu Tiếu.
– Ừm, ngươi cũng phải chú ý!
Ứng Tiếu Tiếu gật đầu nói.
Lâm Động gật đầu, không nói gì thêm, cong ngón tay búng ra một đạo kình phong nguyên lực mạnh mẽ bắn vào một cỗ Ma thi.
– Grào!
Bị Lâm Động công kích, cỗ Ma thi đó lập tức gào rú, hai mắt càng thêm đỏ ngầu, biến thành hắc quang lao tới.
– Đi thôi!
Thấy vậy, Lâm Động quay sang hô lên với Ứng Hoan Hoan, thân hình bay đi trước, rồi cả hai biến thành hồng quang bay đi chỗ khác. Phía sau bọn họ, cỗ Ma thi kia đem theo sát khí nồng nặc đuổi sát.
– Đệ tử Đạo Tông, bày trận!
Thấy hai người Lâm Động đã dụ một cỗ Ma thi đi, vẻ mặt Ứng Tiếu Tiếu ngưng trọng, rồi hô lên một tiếng, nguyên lực hùng hồn bùng phát.
o0o
Hai đạo lưu quang bay qua bầu trời, hơn chục phút sau thì dừng lại ở hoang nguyên quay lại nhìn cỗ Ma thi đang đuổi sát phía sau.
– Để ta đối phó chính diện với nó, ngươi cẩn thận!
Lâm Động nhìn cỗ Ma thi đang đuổi tới, quay sang cô nàng thiếu nữ bên cạnh dặn dò.
– Ừm!
Ứng Hoan Hoan khẽ gật đầu, rồi ngồi xuống, vung tay lên, Thiên Hoàng Cầm màu đỏ rực xuất hiện, tỏa ra một luồng năng lượng khiến Lâm Động cũng phải động dung. Con Phượng Hoàng trên cây đàn đường như cũng muốn dang cánh bay ra.
Có thể thấy thời gian gần đây Ứng Hoan Hoan đã lén luyện tập Thiên Hoàng Cầm, hiện giờ sử dụng đã thành thục hơn nhiều.
– Hừ!
Lâm Động hít sâu một hơi, nắm tay lại, gốc hắc thụ hiện ra, đồng thời thanh quang bùng phát, hai tay hai chân được long hóa. Đối mặt với loại quái vật kia thì Lâm Động cũng không dám có chút coi thường.
Khi đó hắc quang đã lao tới, bàn vuốt sắc lẹm đem theo hắc quang nhanh như chớp lao thẳng về phía ngực Lâm Động.
Keng!
Lâm Động bước chân ra, nguyên lực trong cơ thể cũng dâng tràn tựa thủy triều. Long trảo vung gốc hắc thụ nặng như núi giáng vào móng vuốt của Ma thi.
Âm thanh kim loại giòn tan vang lên, dường như có một làn sóng năng lượng vô hình tỏa ra từ nơi tiếp xúc. Ngay sau đó đại địa chớp mắt đã sụt thành vô số khe nứt lan rộng ra như mạng nhện.
Thân hình Lâm Động lùi sau mười mấy bước, cả cánh tay tê rần, lòng hắn bỗng trầm xuống. Cỗ Ma thi này tuy thực lực không bằng như hồi sinh tiền, nhưng nhục thể dưới sự xâm thực của ma khí trở nên vô cùng cứng chắc. Toàn thân nó bất cứ bộ phận nào cũng có thể gọi là vũ khí sát nhân.
Soạt soạt!
Lâm Động bị đánh lùi về sau, nhưng Ma thi không cho hắn bất cứ cơ hội lấy hơi nào, hắc quang dâng tràn, kình lực mạnh mẽ tựa như một thanh quang kiếm đen xì liên tiếp tấn công yếu huyệt trên người Lâm Động.
Đối mặt với công kích mạnh mẽ dị thường của Ma thi, ngay cả Lâm Động cũng có chút luống cuống, nhất thời hoàn toàn bị áp chế.
Đúng khi Lâm Động bị áp chế, bỗng có tiếng đàn trong cắt như tiếng Phượng ngâm vang lên, một làn sóng âm đỏ rực lan tỏa oanh kích lên Ma thi khiến nó lùi sau vài bước. Đồng thời, làn sóng âm đó lập tức biến thành vô số đường tơ xâm thực vào bên trong cơ thể Ma thi.
Trước sự xâm thực mạnh mẽ của sóng âm, khí hung sát trong người Ma thi bị yếu đi rõ rệt, công kích cũng không còn mạnh mẽ điên cuồng như trước.
Nhân lúc ấy, Lâm Động cũng lấy lại được tinh thần, ánh mắt sắc bén, bước ra một bước, Long trảo lấp lánh thanh quang, gốc hắc thụ biến thành một đạo hắc ảnh mang sức mạnh đáng sợ giáng mạnh xuống Ma thi.
Rầm!
Một đòn công kích mạnh mẽ đánh Ma thi bay đi hàng chục mét, vạch lên trên mặt đất một đường sâu hoắm.
– Thân thể cứng cỏi thật!
Đánh bay được Ma thi nhưng sắc mặt Lâm Động lại trở nên nặng nề. Đòn vừa rồi, hắn tựa như đánh phải một khối tinh thiết rắn chắc. Mức độ chắc chắn của nhục thể Ma thi ngay cả cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn cũng không thể sánh bằng.
– Hoang Vu Yêu Nhãn!
Lâm Động nhìn cỗ Ma thi đang bò dậy từ mặt đất, thậm chí khí tức không hề yếu đi chút nào. Ánh mắt hắn lạnh băng, ấn pháp biến hóa, giữa trán hiện ra yêu nhãn, rồi một chùm sáng màu xám mang lực phá hoại mạnh mẽ bắn lên người Ma thi.
Rầm!
Ma thi lại bay ngược ra sau, nhưng lần này không đợi nó bò dậy, một bàn tay khổng lồ đã đem theo kình phong kinh người đập xuống.
– Đại Hoang Nhân Thiên Thủ!
Mặt đất tách ra thành vô số rãnh lớn, Ma thi bị đánh lún sâu xuống lòng đất. Nhưng ánh mắt Lâm Động càng tối hơn, vì hắn cảm nhận được rằng dù phải chịu công kích hung hãn như vậy nhưng Ma thi dường như không hề bị trọng thương.
Thứ này cứ như quái vật đánh không chết vậy!
Mặt đất nổ tung, một hắc ảnh bò ra từ lòng đất, đôi mắt đỏ lòm sâu hoắm nhìn mà lạnh sống lưng.
Ánh mắt Lâm Động tối sầm lại, nhìn nơi đan điền của Ma thi đang bò lên, ở đó có bạch quang tỏa sáng, hiển nhiên đó là yếu huyệt của Ma thi, nhưng lớp da đen xì khô quắt kia lại bảo vệ nó vô cùng chắc chắn.
– Chỉ có làm yếu lớp phòng ngự của nó mới tấn công được yếu huyệt!
Lâm Động nheo mắt lại.
– Hoan Hoan, có thể giữ chân nó một lúc không?
Lâm Động quay sang hỏi Ứng Hoan Hoan.
– Miễn cưỡng cũng được, nhưng chỉ một lúc rất nhanh thôi!
Ứng Hoan Hoan hơi trầm ngâm rồi cắn môi nói.
Lâm Động hít sâu một hơi, hai bàn tay hợp lại, ánh sáng bùng phát từ lòng bàn tay hắn, rồi dường như một quang trận hiện ra.
– Grào!
Khi quang trận xuất hiện, Ma thi kia lại gầm lên, thân hình biến thành hắc quang lao tới Lâm Động.
Thấy Ma thi xông tới, Ứng Hoan Hoan cắn môi, ngón tay gảy đàn với tốc độ khiến người ta phải hoa mày chóng mặt.
Vút vút vút!
Theo từng chiếc dây đàn rung lên, vô số làn sóng âm đỏ rực bắn ra, cuối cùng nhanh như chớp đan vào nhau tại quanh người Ma thi.
– Trấn Ma Khúc!
Ứng Hoan Hoan bỗng nhiên dừng lại, những tia sáng lúc này biến thành vô số đạo âm phù huyền dị dính lên người Ma thi khiến nó đông cứng lại.
Rắc!
Có điều sự đông cứng ấy cũng rất miễn cưỡng, trước sự vùng vẫy của Ma thi, âm phù xuất hiện dấu hiệu rách vỡ. Gương mặt Ứng Hoan Hoan cũng có chút tái nhợt, nhưng nàng vẫn cắn môi đến chảy máu cố cầm cự.
Cuối cùng âm phù nổ tung, Ứng Hoan Hoan hự lên một tiếng, máu chảy ra từ khóe miệng.
Xoẹt!
Sau khi thoát khỏi sự chói buộc, ánh mắt đỏ ngầu của Ma thi nhìn sang Ứng Hoan Hoan, rồi nó chuyển mục tiêu, kình phong mạnh mẽ cùng sát ý cuồng bạo ập về phía Ứng Hoan Hoan.
Ứng Hoan Hoan biến sắc, định dùng Thiên Hoàng Cầm, nhưng khi vừa chạm vào dây đàn thì một thân ảnh đã xuất hiện phía trước.
– Phân giải!
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, quang trận trong bàn tay khuếch đại to cỡ nửa trượng rồi quay ngược, ngay sau đó một chùm sáng mang sức mạnh kỳ lạ khó lòng hình dung bắn ra về phía đan điền của Ma thi với tốc độ kinh người.
Phụt phụt!
Chùm sáng bắn trúng Ma thi, bề mặt da đen xì của nó nhanh chóng bị hóa giải, lớp phòng ngự kinh người đó đã bị phá vỡ hoàn toàn.
Soạt!
Lúc này toàn thân Lâm Động lao tới, xuất hiện phía trước Ma thi, Long thủ tung ra, một chưởng dễ dàng xuyên thủng bụng Ma thi rồi nhanh như chớp quầng sáng trắng với viên Đan Hoàn nằm gọn trong bàn tay hắn.
Khi quầng sáng rời khỏi cơ thể, Ma thi vốn đầy sát khí, đôi mắt bỗng tan biến sắc đỏ rồi loạng choạng ngã gục xuống đất, khí tức biến mất hoàn toàn.
– Phù!
Thấy Ma thi cuối cùng cũng bị giải quyết, Lâm Động như trút được gánh nặng nở phào một tiếng, rồi quay lại nhìn cô nàng thiếu nữ, không khỏi cảm thấy xót xa, bất lực nói:
– Có cần phải cố làm vẻ mạnh mẽ thế không? Cầu cứu thì chết à?
Cô nàng thiếu nữ lấy tay quệt máu nơi khóe miệng, nhìn nàng lúc này vô cùng ngoan ngoãn, nàng ôm cây đàn cổ, hơi ngẩng lên cười:
– Ít nhất thì như thế ngươi sẽ không cho là ta cản trở ngươi!
Gã thanh niên vừa trải qua trận khổ chiến với Ma thi bỗng khựng người, ánh mắt đầy vẻ phức tạp.