Lâm Động đáp lên thạch đài rồi ngồi xuống, đầu hơi ngẩng lên, hắn nhìn thấy trong ngọn thác đen đó có những ngọn lửa đen bập bùng cháy. Nhìn rất hùng vĩ như vậy nhưng lại không có bất cứ tiếng nước chây nào, nhìn vô cùng quỷ dị.
– Ma La tiền bối, bắt dầu thôi.
Lâm Động hít sâu một hơi, nhìn Ma La, nói.
Ma La nhìn Thanh Trĩ một cái, khẽ gật đầu rồi bỗng đánh chường về phía hồ nước. Uỳnh!
Tử Viêm Linh Tri vẫn luôn trầm tĩnh bỗng rung chuyển, chỉ thấy từng đợt sóng đen trào dâng, thấp thoáng có thể thấy ở sâu phía trong là một dạo trận pháp khổng lồ đang xoay chuyển.
– Lâm Động, nếu không chịu được hãy lên tiếng đẻ ta cứu, đừng miễn cưỡng. Mỗi dợt tử khí gột rửa là tương dương với công kích toàn lực của một cường giả Tử Huyền Cảnh đấy.
Ma La trầm giọng hô lên.
Lâm Động nhìn chăm chú lên mặt hồ, hai tay nắm lại, cười:
– Tiền bối yên tâm, mười vạn dạo lôi đinh vãn bối còn chịu qua dược cơ mà.
– Tiểu tử khí phách lắm! Hây để ta xem rốt cuộc ngươi kiên tri được đến lúc nào. cẩn thận đấy!
Cơ thể Lâm Động căng cứng, rồi hắn nhìn thấy từ trong Tử Viêm Linh Tri, bóng nước bọc quanh những ngọn lửa đen trào lên, biến thành một con hắc long khổng lồ.
Grào!
Hắc long ngửa lên trời gầm lên một tiếng, tử khí tinh thuần lan tỏa ra thứ năng lượng phá hoại kinh người.
Xoẹt!
Hắc long không hề cho Lâm Động bất cứ cơ hội nào để phản ứng, lập tức đêm theo cái đuôi lửa đen lao thẳng vào người hắn.
Rầm!
Âm thanh trầm đục vang lên, thân thể Lâm Động rung lên, vẻ mặt Lâm Động biến dạng đi. Hắn cảm nhận được rõ ràng một luồng từ khí dồi dào mà tinh thuần đang ngang ngược xông vào cơ thể hắn, hung hăng gột rửa cơ thịt, kinh mạch, xương cốt, lục phủ ngũ tạng trong người hắn.
Bề mặt da Lâm Động cũng dần tối đi, thứ tử khí nồng đậm đó khiến hắn giống như vương thì vậy.
Lâm Động có thể cảm nhận được, khi từ khí xâm nhập, tạng phụ của hắn có dấu hiệu khô héo dần. Tử khí là thú năng lượng rất mạnh, nếu không nắm bắt không cẩn thận rất có thể sự tự tổn hại đến cơ thể mình.
Có điều tình hình này Lâm Động không thể để nó phát triển tiếp như vậy. Hắn nhanh chóng thì triển Thanh Thiên Hóa Long Quyết, thanh quang trào dâng trong từng ngóc ngách cơ thể.
Phụt phụt!
Thanh quang lan tràn khắp cơ thể Lâm Động, được Thanh Thiên Hóa Long Quyết bảo hộ, kinh mạch, xương cốt, tạng phủ của Lâm Động cũng bắt đầu nhu động, rồi hấp thụ thứ từ khí kia.
Tử khí giống như thanh gươm hai lưỡi sắc bên, nếu nắm bắt tốt thì nó sẽ trở thành thứ vũ khí vô cùng ngang ngược.
ơ trên bờ Tử Viêm Linh Trì, ba người Ma La cùng căng thẳng nhìn Lâm Động lúc ) này bị tử khí bao quanh. Họ đều nhìn thấy một chút thanh quang lóe lên, rồi dần đậmđặc, cuối cùng bùng nổ thành một cái miệng lớn hút sạch tử khí vào trong.
– Đến nữa đi!
Lâm Động đột ngột mở mắt, thanh quang ngập tràn trong mắt.
Uỳnh!
Vừa dứt lời, một làn sóng đen lại trào lên, một con hắc long mãnh liệt hơn trước hình hành rồi lao thẳng vào người Lâm Động.
Tử khí đậm đặc bao trùm quanh người Lâm Động, thanh quang trào dâng, hai luồng năng lượng không ngừng giằng co. Trong quá trinh đó cũng bắt đầu có chút tử khí dung nhập vào cơ thể Lâm Động.
– Chẹp, Thanh Thiên Hóa Long Quyết của tiểu tử này cũng dã tu luyện đến thành thục rồi.
Ma La nhìn luồng thanh quang ngoan cường trong tử khí, không kìm dược cười, nói.
Thanh Trĩ cũng gật đầu cười, ánh mắt có phần tán thưởng. Tuy hắn truyền lại Thanh Thiên Hóa Long Quyết cho Lâm Động, nhưng hầu hết đều do tự Lâm Động tu luyện mà thành.
– Có điều, ta thấy dù Thanh Thiên Hóa Long Quyết của hắn không tồi những cũng chỉ vượt qua được khoảng bốn mươi dợt, cực hạn là bốn mươi bảy.
Ma La xoa cằm, nói.
-Ồ?
Ma La hơi nhướn mày, cười:
– Như vậy là kém Tâm Liên hai dợt?
– Tử khí của Tử Viêm Linh Trì đợt sau lại mạnh hơn đợt trước. Sau bốn mươi đợt thì mỗi lần đều mạnh gấp mấy lần. Hồi đó Tâm Liên cũng là nhờ một vài biện pháp bảo hộ mới vượt qua được bốn mươi chín đợt. Nhưng sau đó thì hôn mê, điều dưỡng tận hai tháng mới dần hồi phục.
Ma La nói.
– Lâm Động tương đương với Tâm Liên như vậy đã rất được rồi.
Thanh Trĩ cười, đột nhiên nhíu mày, nói:
– Cực hạn là năm mươi dợt… Nhưng chưa từng ai kiên trì được đến cuối. Đương nhiên tiền đề là Tử Viêm Linh Trì có hiệu quả với người vào trong.
Thường thì Tử Viêm Linh Trì có tác dụng lớn nhất với những người mới bước vào Tử Huyền Cảnh. Thực lực càng tăng thì hiệu quả càng ít. Vì thế trong Viêm Thần Điện, những người có thực lực vượt qua cảnh giới này không dược phép vào Tử Viêm Linh Trì.
– Có lẽ hôm nay người sẽ được mở rộng tầm mắt.
Thanh Trĩ mỉm cười.
– Ngươi có lòng tin với Thanh Thiên Hóa Long Quyết hay là tin Lâm Động?
– Cứ hy vọng đi, ta muốn xem xem rốt cuộc tiểu tự đó có phá kỷ lục của Tâm Liên được không.
– Vậy thì đợi xem sao.
Đường Tâm Liên ở bên cạnh nghe hai người nói vậy, môi khẽ mím lại, nhìn lên thân ảnh gầy gò đang nhận từng đợt gột rủa của tử khí. Nàng cũng hiếu kỳ và mong chờ, muốn xem thanh niên nhìn có vẻ bình thường nhưng lại tạo ra vô số kỳ tích, liệu có khiến người khác chấn động lần nữa được không.
Uỳnh uỳnh!!
Thời gian dần trôi đi, Tử Viêm Linh Trì không còn tĩnh lặng như trước nữa, nước hồ trào dâng, từng con hắc long hình thành rồi đem theo tử khí khủng khiếp đánh lên người Lâm Động. l
Thế nhưng Lâm Động được bao quanh bởi thanh quang vẫn vững như thạch bàn. Thanh quang nhìn có vẻ mỏng manh nhưng không hề bị phá vỡ. I
– Bốn mươi đợt rồi… giờ mới lợi hại.
Ma La nói.
Chỉ thấy Tử Viêm Linh Trì bỗng nhiên cuộn sóng, một con hắc long to gấp mấy lần con trước đó dần hiện lên. Đôi mắt của hắc long có màu đỏ sẫm khiến người ta lạnh
– Đúng là lợi hại hơn rất nhiều.
Mắt Thanh Trĩ cũng ánh lên sự kinh ngạc, khẽ gật dầu.
Grào!
Hắc long đem theo tử khí hùng hồn lao thẳng lên người Lâm Động.
Vào khoảnh khắc hắc long đâm vào người, cả gương mặt Lâm Động như biến dạng, bề mặt da hắn nhanh chóng tối sạm lại. Nhưng rồi rất nhanh hắn gầm lên, thanh quang bùng phát bảo vệ cơ thể.
Hai luồng ánh sáng hung hăng giằng co, nhưng chẳng bên nào chiếm dược thế thượng phong.
Bùm!
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, tay tóm chặt lấy đầu hắc long, thanh quang bùng phát, cả con hắc long nổ tung. Tử khí thuận theo tay hắn chui vào cơ thể.
– Lại nào!
Bàn tay Lâm Động hơi run rẩy, nhưng ánh mắt càng thêm rực cháy.
Grào!
Tử Viêm Linh Trì lại nổi sóng, từng con hắc long cuồng bạo hơn hình thành, không ngừng lao vào người Lâm Động.
Rầm rầm rầm!
Âm thanh trầm dục vang vọng trong không gian, Ma La nhìn Lâm Động bị vô số con hắc long đâm vào nhưng không hề gục ngã, ánh mắt có phần ngưng trọng.
– Bốn mươi bảy đợt rồi.
Đường Tâm Liên khẽ nói, giọng nói của nàng hơi run rẩy. Nàng từng trải qua việc này đương nhiên biết Lâm Động dang phải chịu khổ sở thế nào. Hồi đó cực hạn của nàng cũng là bốn mươi bảy đợt. Nếu không phải có chuẩn bị từ trước thì chắc chắn đã thất bại rồi.
Ào ào!
Mặt hồ bỗng hình thành hai cái xoáy đen khổng lồ rồi lướt tới với khí thế mạnh mẽ, đan xen vào nhau và đâm thẳng lên người Lâm Động.
Tử khí hùng hồn cuộn trào, đòn công kích vừa rồi ngay cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành cũng phải lo lắng cho tính mạng.
Ba người Ma La nhìn nơi có tử khí đậm đặc nhất. Mãi lâu sau tử khí tan boét, một thân ảnh ho sặc sụa xuất hiện trước mặt họ.
Lâm Động lúc này thân thể xám xịt, bề mặt da dính một thứ chất lỏng đen, tất cả đều là hắc khi biến thành.
Khụ.
Lâm Động ho ra một ngụm máu đên, rõ ràng thương thế không nhẹ.
– Tiểu tử này đúng là lợi hại.
Ma La thở hắt ra. Tuy Lâm Động lúc này hơi thở thảm nhưng thật khó tưởng tượng hắn lại chịu được bốn mươi chín đợt tử khí gột rửa.
– Vậy thôi được rồi.
Ma La vung tay định đóng Tử Viêm Linh Trì lại, nhưng ngay lúc ấy, Lâm Động giơ tay ra, giọng nói khàn khàn vang lên khiến Đường Tâm Liên phải biến sắc: