Khi Cửu Vĩ Linh Hồ nói ra câu này, Lâm Động có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của mình như ngừng lại, đồng tử mở rộng, một lúc lâu sau mới trở lại bình thường.
– Tiền bối…nói vậy là có ý gì?
Lâm Động dần lấy lại bình tĩnh, không kìm được hỏi. Truyền thừa của Thôn Phệ Chủ có sức hấp dẫn cực lớn với bất cứ ai, đương nhiên có cả hắn trong đó.
– Lẽ nào Thôn Phệ Chủ không vào luân hồi?
Lâm Động nhớ đến Ứng Hoan Hoan, nàng chính là Băng Chủ luân hồi chuyển thế. Nhưng rõ ràng sắc mạnh của Băng Chủ thể hiện trên cơ thể nàng dưới hình thức khác, thứ truyền thừa đó người khác căn bản không thể có được.
Bước vào Luân Hồi Cảnh thì có thể không cần quan tâm đến luân hồi. Ở trạng thái đó, dù thân vong thần tiêu thì cũng không thể coi là chết hoàn toàn. Cường giả đỉnh phong ở cảnh giới đó có thể tái hiện ở trời đất bằng phương thức kỳ diệu hơn.
Cũng có nghĩa là chỉ cần Thôn Phệ Chủ bước vào luân hồi thì người khác không thể có được truyền thừa.
Cửu Vĩ Linh Hồ khẽ gật đầu, ánh mắt có phần tối tăm, bi thương.
– Thế…
Lâm Động giật mình, ngay Băng Chủ cũng luân hồi, sao Thôn Phệ Chủ lại không?
– Trong trận đại chiến Viễn Cổ, Phù Tổ đại nhân cuối cùng thiêu đốt luân hồi phong ấn khe hở Vị Diện và đẩy lùi Dị Ma tộc. Nhưng đồng thời cũng phải trả giá rất đắt.
– Phù Tổ vong mạng, Viễn Cổ Bát Đại Chủ đều bị trọng thương. Phù Tổ trước khi qua đời đã dùng chút sức mạnh cuối cùng đưa Băng Chủ vào luân hồi, chỗ sức lực còn lại không đủ để bảo tống người khác vào luân hồi.
– Thật ra, với sức mạnh của Phù Tổ, muốn đưa bảy người kia và luân hồi có lẽ miễn cưỡng thì vẫn làm được. Nhưng nếu vậy thì Băng Chủ luân hồi có thể xảy ra nhiều biến cố vì không có sức mạnh bảo vệ.
– Băng Chủ là thủ tịch đệ tử của Phù Tổ đại nhân, cũng là đệ tử ưu tú nhất. Ngay Thôn Phệ Chủ cũng không có bất cứ dị nghị gì. Hơn nữa Phù Tổ cũng đã nói, trong Bát Đại Chủ, chỉ có Băng Chủ mới có cơ hội đạt đến trình độ của ngài.
– Có lẽ ngươi biết, tuy chúng ta thắng trong trận đại chiến, nhưng như vậy chưa phải đã kết thúc. Dị ma tộc vẫn luôn nhăm nhe thế giới của chúng ta. Nếu lần sau lại có đại chiến thì chúng ta cần vị Phù Tổ thứ hai.
Lâm Động siết tay:
– Vị Phù Tổ thứ hai…rất có khả năng…là Băng Chủ?
Nghĩ đến đây, trong đầu hắn lại hiện lên thân ảnh nhỏ nhắn, mái tóc dài đen óng và nụ cười tinh nghịch của thiếu nữa ấy. Trong lòng không khỏi có cảm giác phức tạp, có lẽ hắn khó lòng biết được khi ngày đó đến, thiếu nữ ấy có còn là người hắn quen, thường ở bên cạnh đánh đàn cho hắn nghe nữa không.
– Đương nhiên, muốn bảo vệ Băng Chủ cũng cần ý niệm chung của bảy đại chủ còn lại. Họ cũng không hề có oán niệm gì với quyết định của Phù Tổ đại nhân, vì thế đây cũng không phải Phù Tổ đại nhân thiên vị.
Cửu Vĩ Linh Hồ đột nhiên thấy Lâm Động đờ người ra tưởng hắn thấy áy náy gì, liền cười nói.
– Vậy bảy người còn lại giải quyết thế nào?
Lâm Động hỏi, trong Loạn Ma Hải hắn vào trong không gian dung nham thần bí, có lẽ đó là nơi của Viêm Chủ. Hắn có thể cảm nhận được từ thân thể nằm trong quan tài ở đó một chút sức mạnh, có lẽ Viêm Chủ vẫn còn sống.
Trong Hồng Hoang Tháp cũng có Hồng Hoang Chủ, tuy không biết tình hình thế nào nhưng xem ra cũng không đến mức xấu nhất.
Cửu Vĩ Linh Hồ khẽ siết tay:
– Trong Bát Đại Chủ, Thôn Phệ Chủ đứng thứ hai, thực lực chỉ thua kém Băng Chủ, hơn nữa khi đại chiến kết thúc thương thế của Thôn Phệ Chủ không hề nhẹ hơn Băng Chủ, thậm chí gần như tiêu tán Nguyên Thần.
– Nếu lúc đó Thôn Phệ Chủ vào luân hồi được có lẽ sẽ có cơ hội sống. Nhưng cuối cùng hắn đã từ bỏ, ngược lại thiêu đốt Nguyên Thần dùng chỗ năng lượng cuối cùng bảo vệ sáu đại chủ còn lại.
Lâm Động trầm mặc, trong lòng dấy lên sự kính trọng.
Cửu Vĩ Linh Hồ nhìn Lâm Động, khẽ nói:
– Vì thế…từ đó Thôn Phệ Chủ đã hoàn toàn biến mất khỏi trời đất, hắn thật sự mất mạng rồi.
Lâm Động nhìn Cửu Vĩ Linh Hồ ánh mắt lúc này có phầnbi ai, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
– Hắn lúc nào cũng thích như vậy, ta quen rồi…Hôm nay ta coi như cũng theo hắn biến mất khỏi trời đất này, cũng chẳng có gì đáng phải buồn thương.
Cửu Vĩ Linh Hồ cười thanh thản, nhìn Lâm Động nói:
– Nếu ngươi có được truyền thừa của hắn để lại thì coi như đã tiếp nối được cái danh Thôn Phệ Chủ.
Lâm Động gãi đầu:
– Chắc truyền thừa của Thôn Phệ Chủ không phải ở đây chứ?
– Đương nhiên, ngươi tưởng thế gian này có việc dễ dàng vậy sao?
Cửu Vĩ Linh Hồ trợn mắt nhìn Lâm Động, rồi nói:
– Ta chỉ có thể cho ngươi biết đầu mối, còn có lấy được truyền thừa hay không thì phải xem bản lĩnh của ngươi.
Lâm Động cười bối rối, hắn cũng chỉ tiện mồm hỏi vậy, đương nhiên không có hy vọng gì nhiều.
– Thời khắc cuối cùng của hắn là tại Thôn Phệ Thần Điện, ngươi muốn có truyền thừa của hắn thì phải tìm được Thôn Phệ Thần Điện, nó nằm trong Yêu Vực.
Cửu Vĩ Linh Hồ nói.
– Ở nơi nào của Yêu Vực?
Yêu Vực rộng lớn như vậy, muốn tìm được Thôn Phệ Thần Điện đâu phải dễ.
– Thôn Phệ Thần Điện được ẩn trong không gian, hơn nữa nó là một vùng không gian không ngừng di độn, vì thế vị trí của nó cũng không cố định. Ta không thể cho ngươi biết vị trí chính xác của nó.
Cửu Vĩ Linh Hồ cười.
– Có điều cứ cách mỗi một khoảng thời gian là Thôn Phệ Thần Điện lại hiện ra. Ngươi lại có Thôn Phệ Tổ Phù, chắc hẳn sẽ cảm ứng được ngay…Hắn ta kiệt ngao bất thuận, nhãn quang rất cao, muốn có được truyền thừa của hắn không phải dễ, cho dù ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù đi chăng nữa.
Lâm Động cười:
– Ta rất có lòng tin.
Cửu Vĩ Linh Hồ khựng người, rồi cười:
– Ngươi rất giống hắn về sự tự đại. Trước kia hắn cũng không chịu thua Băng Chủ, khiêu chiến đến một trăm năm nhưng không thắng lần nào, lúc ấy mới chịu thôi.
Lâm Động không kìm được chép miệng, xem ra Băng Chủ rất mạnh, mà cứ nghĩ đến sức mạnh ấy sắp tới sẽ xuất hiện ở Ứng Hoan Hoan hắn lại cảm thấy rất áp lực.
– Chuyện của Thôn Phệ Tổ Phù về cơ bản là như vậy, ta cũng chỉ giúp được ngươi những thông tin đó thôi.
Cửu Vĩ Linh Hồ nói đến đây, dừng một chút quan sát Lâm Động:
– Trên người ngươi, ngoài Thôn Phệ Tổ Phù còn có thứ gì có liên quan đến Thôn Phệ Chủ nữa đúng không?
Lâm Động bị hỏi bất ngờ thì khựng người, nghĩ một chút rồi vung tay, một cái xác khô màu đen hiện ra:
– Tiền bối nói cái này?
– Thì ra là Thôn Phệ Thiên Thi…
Cửu Vĩ Linh Hồ nhìn có phần thất thần, ánh mắt hơi tối lại:
– Nhưng không ngờ lại tàn tạ đến mức này…
Lâm Động gật đầu, Thôn Phệ Tổ Phù bị thương quá nặng, khi hắn mới có đúng là có thể giúp đỡ được chút ít, nhưng đến bây giờ nó đã dần mất đi tác dụng. Hắn cũng từng thử phục hồi lại, nhưng trên Thôn Phệ Thiên Thi quá nhiều đường hoa văn phức tạp, ngay cả khi có Thôn Phệ Tổ Phù trong tay hắn cũng không làm gì được.
– Năm đó bên cạnh ta cũng luôn có một cỗ Thôn Phệ Thiên Thi…
Khóe miệng Lâm Động khẽ động, xem ra Cửu Vĩ Linh Hồ và Thôn Phệ Chủ đúng là có những bí mật không thể nói ra. Thứ Thôn Phệ Thiên Thi này có thể coi là hộ vệ mạnh nhất của Thôn Phệ Chủ, nhưng lại dùng nó để bảo vệ Cửu Vĩ Linh Hồ, quan hệ thật không đơn giản.
– Lúc trước chỉ cho ngươi biết một số đầu mối về Thôn Phệ Thần Điện, giờ cho ngươi một số sự giúp đỡ thực tế một chút.
Cửu Vĩ Linh Hồ khẽ chạm vào Thôn Phệ Thiên Thi, thở dài.
– Lẽ nào tiền bối biết cách phục hồi Thôn Phệ Thiên Thi?
Lâm Động mừng rỡ nói. Thôn Phệ Thiên Thi vào thời kì đỉnh phong có thể đỡ được công kích của cường giả Luân Hồi Cảnh. Nếu phục hồi được thì sẽ trở thành trợ thủ cực kỳ đắc lực.
– Ta đâu phải Thôn Phệ Chủ, sao có thể phục hồi nó hoàn toàn.
Cửu Vĩ Linh Hồ trợn mắt nhìn Lâm Động, rồi nói:
– Khi Thôn Phệ Chủ tạo ra Thôn Phệ Thiên Thi, ta cũng có mặt. Nếu mượn sức mạnh của Thôn Phệ Tổ Phù thì cũng có thể phụ hồi một chút, nhưng không thể đạt đến tình trạng hoàn hảo được, điều đó phải dựa vào ngươi thôi.
– Có điều, dù không ở trạng thái tốt nhất thì chắc cũng đủ để giữu chân một cường giả Chuyển Luân Cảnh.
– Vậy thì làm phiền tiền bối rồi.
Lâm Động vẫn mừng rỡ như vậy, phục hồi Thôn Phệ Thiên Thi đến mức có thể chiến đấu với cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng là đủ rồi.
– Ta tạm mượn Thôn Phệ Tổ Phù một lát.
Cửu Vĩ Linh Hồ vẫy tay, hắc động trên bầu trời xoay chuyển, đồng thời cũng nhìn sang Lôi Đình Tổ Phù, nói đầy thâm ý:
– Đến Lôi Đình Tổ Phù ngươi cũng có, ngươi càng được hiều thì trách nhiệm càng nặng đấy.
Dứt lời, Cửu Vĩ Linh Hồ điểm ngón tay, chỉ thấy vô số đạo hắc quang bắn ra từ hắc động rồi quấn quanh Thôn Phệ Thiên Thi. Dường như những đường hoa văn bị hỏng đang dần hồi phục.
Lâm Động lặng lẽ đứng bên cạnh nhìn, hắn có thể cảm nhận được, theo sau từng tia hắc quang thoáng ẩn hiện một luồng năng lượng mạnh mẽ.