Phong ba ở Lôi Uyên Sơn tạm thời lắng xuống, nhưng hai người Lâm Động biết rõ, chuyện này vẫn chưa kết thúc. Hôm nay Thiên Long Yêu Soái chỉ vì bản thể không thể giáng lâm mới chọn cách rút lui. Một khi hắn thật sự r âty thì nộ hỏa chắc chắn sẽ kinh người.
Hai người Lâm Động cũng không có cách nào khác. Họ không muốn cúi mình xưng thần với Thiên Long Yêu Soái, như vậy chắc chắn sẽ gây mâu thuẫn. Huống hồ Thiên Long Yêu Soái còn muốn đoạt Thanh Thiên Hóa Long Quyết của Lâm Động, điều này càng khiến mâu thuẫn không thể hóa giải.
Đã không thể hóa giải, vậy thì đành dùng cách nguyên thủy để giải quyết vậy!
Nắm đấm là sức mạnh!
Cường giả Chuyển Luân Cảnh là sự tồn tại cao nhất trong trời đất này. Kẻ có thực lực đó, dù là ở đâu cũng là cự nghiệt một phương. Ở Đông Huyền Vực, tông chủ của siêu cấp tông phái cũng chỉ có thực vực vậy thôi..
Muốn đối kháng với chúng, dù Lâm Động và Tiểu Viêm hiện nay đã không còn như trước nhưng vẫn thấy đáng gờm. Tuy không sợ hãi như năm xưa nhưng cũng không thể coi thường.
Đương nhiên, với tính cách của hai người Lâm Động, nếu phiền phức đã tìm đến thi đương nhiên sẽ không né tránh. Một cường giả Chuyển Luân Cảnh đúng là khó nhằn, nhưng cũng chưa đến mức khiến hai huynh đệ họ lại phải tháo chạy như trước. Tình hình hiện nay đành chờ xem Thiên Long Yêu Soái giở trò gì vậy…
…
Lôi Uyên Sơn dần trở lại yên tĩnh, nhưng đó chỉ là bề ngoài, bên trong đều đang rất căng thẳng. Dù sao thì ai cũng biết Lôi Uyên Sơn đã có xung đột với Huyết Long Điện. Huyết Long Điện mạnh hơn Lôi Uyên Sơn rất nhiều, mọi người thấy dường như gây nên xung đột là không sáng suốt.
Đối mặt với Huyết Long Điện đến Từ Chung cũng phải phục tùng, mà tân Yêu Soái chưa ngồi vững chỗ đã đắc tội với Huyết Long Điện. Hành động đó nhiều người coi là vô cùng ngu xuẩn.
Nhưng dù tin đồn bên ngoài thế nào thì Lôi Uyên Sơn vẫn yên tĩnh. Điều khiến mọi người ngạc nhiên là, trong thời gian Huyết Long Điện rút về không có bất cứ hành động báo thù nào. Nhưng chỉ một số người có tin tức nhanh nhạy mới biết, Thiên Long Yêu Soái đang bế quan nên không có thời gian gây rắc rối cho Lôi Uyên Sơn.
Một vài kẻ cũng cảm thấy tiếc nuối, nhưng rồi thầm cười khảy, ai cũng biết sự yên tĩnh này sẽ không duy trì lâu đâu. Chỉ một tháng nữa là tới lúc Viễn Cổ Thần Vật Bảo Khố mở ra. Lúc đó chắc chắn Thiên Long Yêu Soái xuất quan, đó chính là lúc Lôi Uyên Sơn sẽ gặp xui xẻo.
Mà lúc đó, có lẽ Lôi Uyên Sơn mới đổi tân Yêu Soái sẽ lại phải đổi chủ.
…
– Nghe nói Thiên Long Yêu Soái đang bế quan, chẳng trách mà hôm đó lại chỉ là một đạo yêu linh.
Tại một tòa đại điện Lôi Uyên Sơn, Tiểu Viêm nghe thuộc hạ báo cáo tình hình, nhìn Lâm Động, nhíu mày nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, rồi nhìn xuống mấy người Trần Thông vẻ mặt lo lắng, cười:
– Chư vi cứ hành sự như cụ là được. Thiên Long Yêu Soái tuy phiền phức nhưng muốn hủy diệt Lôi Uyên Sơn không phải dễ.
Cường giả Lôi Uyên Sơn nhìn nụ cười luôn thường trực của Lâm Động. Hắn dường như không biết sợ hãi là gì, cho dù đối thủ là Thiên Long Yêu Soái.
– Hà hà, nếu Lâm Động đại nhân đã nói vậy thì chúng ta cũng không cần lo lắng nữa. Bản lĩnh của Lâm Động đại nhân vượt xa nhungwx gì chúng ta nghĩ.
Trần Thông nhìn những người khác, cười nói.
Những người khác cũng gật đầu, trong mắt họ, người thanh niên kia luôn tạo cảm giác thâm sâu khó dò, có lẽ hắn có khả năng sẽ đối phó được với Thiên Long Yêu Soái…
Mọi người nghe xong tint ức thì cùng bao quyền lui ra ngoài.
– Đại ca, việc này phải làm thế nào? Thiên Long Yêu Soái bế quan có lẽ vì Thần Vật Bảo Khố sắp tới. Chúng ta có đi nữa không
Đến khi đại điện không còn ai, Tiểu Viêm hỏi Lâm Động/
– Sao lại không?
Lâm Động cười, tuy hắn không có quá nhiều hứng thú với những thứ trong đó, nhưng hắn lại rất hứng thú với bản thân Huyền Thiên Điện. Món thần vật này xếp thứ mười trong bảng Thần Vật, hiển nhiên không phải vật tầm thường, nếu có được thì nó sẽ là món Thần Vật có chiến đấu lực mạnh nhất trong tay Lâm Động.
– Trong Thú Chiến Vực có ba đại Yêu Soái, giữa chúng đều có tranh chấp. Khi ở bảo khố chắc Thiên Long Yêu Soái cũng không dám liều mạng với chúng ta, nếu không thì hai đại Yêu Soái kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội mượn gió bẻ măng đâu.
Lâm Động ngừng một chút rồi nói:
– Hơn nữa dù chúng thật sự muốn nhằm vào chúng ta, ta có Thôn Phệ Thiên Thi có thể cầm chân chúng.
Thôn Phệ Thiên Thi được Cửu Vĩ Linh Hồ tôi luyện, đã phục hồi được không ít sức mạnh, tuy khó lòng đánh bại cường giả Chuyển Luân Cảnh, nhưng nhờ vào thể chất đặc biêt, Thiên Long Yêu Soái cũng không thể hủy hoại hoàn toàn Thôn Phệ Thiên Thi.
– Vấn là đại ca lợi hại.
Tiểu Viêm cười nụ cười hiền hậu của trước đây.
– Nếu có Tiểu Điêu thì bớt được bao nhiêu rắc rối rồi…Không biết hắn thế nào.
Lâm Động vươn vai, nói.
– Nhị ca là khó gây nhất, chắc hẳn sống tốt hơn chúng ta.
Tiểu Viêm gãi đầu, dù hiện giờ hắn là soái một phương, nhưng vẫn có chút sợ Tiểu Điêu. Đó không phải sợ hãi, chỉ là hồi trước, Tiểu Viêm toàn tu luyện theo chỉ điểm của Tiểu Điêu, chắc hẳn không thiếu những lúc quát tháo.
Nghĩ đến đây Tiểu Viêm nhìn Lâm Động, thấy Lâm Động thật lợi hại. Vì ngay nhị ca phần lớn thời gian cũng bất lực trước Lâm Động.
– Thời gian này đệ coi sóc Lôi Uyên Sơn đi.
Lâm Động đứng dậy đi ra ngoài.
Tiểu Viêm gật đầu, hắn biết Lâm Động đang khổ tu tinh thần lực, nên việc của Lôi Uyên Sơn không làm phiền Lâm Động. Không lâu nữa là Viễn Cổ Thần Vật Bảo Khố sẽ mở, cả Thú Chiến Vực sẽ hỗn loạn, hiển nhiên Lâm Động muốn cố gắng tăng thực lực nhiều nhất có thể, nếu không áp lực họ phải đối mặt sẽ lớn hơn.
Trong Thú Chiến Vực, chỉ cần không cẩn thận một chút là sẽ bị nuốt gọn, thành tựu trước đó sẽ mất sạch chri trong chớp mắt.
…
Bùm!
Trong đại điện, bốn quang ảnh đan xen nhau, tinh thần lực mạnh mẽ tựa cuồng phong bùng nổ.
Một thân ảnh mỏng manh chân chạm xuống đất, nơi vai có ba vết thương không nhỏ. Nhưng cảm giác đau đớn với hắn hiện giờ chẳng là gì, hắn chỉ quay sang nhìn ba quang ảnh phía sau. Lúc này ba quang ảnh bỗng bùm một tiếng nổ tung.
– Không tồi!
Tiếng của Nham vọng xuống, hắn nhìn Lâm Động, cười:
– Ngươi hiện giờ đã đánh bại ba hình ảnh phản chiếu cấp Nhân rồi, mạnh hơn nhiều so với lúc mới vào đây.
– Mới ba thôi sao.
Lâm Động nhìn cánh cửa đá đóng im lìm phía cuối đại điện, lắc đầu thở dài.
Trong thời gian này hắn vẫn đang tu luyện trong Vô Gian Thần Ngục Bàn. Tinh thần lực cũng không ngừng tăng tiến. Theo như Nham nói, đến khi hắn đánh bại một hình ảnh cấp Địa thfi tinh thần lực sẽ đạt đến mức Tiên Phù Sư đại thành đỉnh phong.
Nhưng muốn thế nhất định phải đánh bại được mười đạo hình ảnh cấp Nhân. Mà Lâm Động vẫn còn cách mục tiêu đó khá xa.
– Đừng tham lam quá, mức đó cũng không phải chậm đâu.
Nham cười.
– Hồi đó Băng Chủ đánh bại mười hình ảnh cấp Nhân mất bao lâu?
Lâm Động hỏi.
– Hình như là một tháng.
Nham nghĩ rồi nói.
Một tháng Lâm Động hắn mới đánh được ba, Băng Chủ quả nhiên biến thái.
– Tại sao ngươi cứ so sánh với Băng Chủ vậy?
Đột nhiên Nham hỏi.
Lâm Động khựng lại, nhưng không nói gì.
– Vì người bạn kia của ngươi là Băng Chủ chuyển thế sao?
Nham dường như nhìn thấu tâm tư Lâm Động.
Lâm Động ngẩng lên, hít sâu một hơi rồi nói:
– Ta sợ nàng ấy vì gánh vác trọng trách mà trở thành con người ta không muốn thấy. Vì thế, nếu được hãy để ta gánh.
Hắn không muốn thấy thiếu nữ đáng yêu đó vì cái gọi là luân hồi lại mất đi nụ cười mà hắn thích nhất. Nếu được hắn sẽ không ngại đứng trước người thiếu nữ đó gánh vác hứng trọn mọi sóng gió. Cũng giống như thân ảnh mỏng manh nhưng dường như có thể gánh vác cả trời đất đã xuất hiện trước mặt thiếu nữ khi ở lại một mình chặn cường địch.
Nham nhìn Lâm Động, khẽ nói:
– Vì thế ngươi muốn vượt qua Băng Chủ ở mọi mặt sao…Ngươi nên biết là rất khó khăn. Vì luân hồi nên cuối cùng người bạn đó của ngươi sẽ biến thành thế nào chẳng ai biết được.
Lâm Động gật đầu, rồi hắn ngẩng lên, cười:
– Vì thế ta mới muốn vượt qua…Tuy khó, nhưng ngươi cùng biết ta không chịu thua đâu.
– Tu luyện tiếp đi.
Dứt lời, Lâm Động lại đứng dậy, bình tĩnh nhìn Nham.
Nham đành gật đầu, vung tay lên, lần này có bốn hình ảnh cấp Nhân hiện ra. Đại điện lại tiếp tục diễn ra trận chiến ác liệt.
Một tháng trời điên cuồng tu luyện của Lâm Động dần dần trôi qua…