Ánh sáng ngũ sắc ngưng tụ, một cái cổ điện cỡ nhỏ xuất hiện trên bàn tay Lâm Động, tỏa ra thứ năng lượng khiến nguyên lực cả trời đất phải bạo động.
– Đây là…
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía này, khi nhìn thấy cái cổ điện thì đều khựng người. Lát sau những người có con mắt nhìn lập tức nhận ra, kêu lên kinh hãi:
– Đó là Thần Vật Bảo Khố?
Tất cả mọi người đều sững sờ há hốc mồm nhìn cổ điện trong tay Lâm Động. Họ không thể hiểu nổi, bảo khố vốn to là thế sao lại biến thành thế này và xuất hiện trong tay Lâm Động?
Thiên Long Yêu Soái cũng kinh ngạc nhìn cảnh đó. Một lúc lâu sau hắn đột nhiên chau mày, sâu trong mắt ánh lên tia lửa:
– Thì ra…Thần Vật Bảo Khố cũng là một món Viễn Cổ Thần Vật…Nếu bản tọa đoán không nhầm thi nó chính là Huyền Thiên Điện, đứng thứ mười trong bảng Thần Vật đúng không? Cũng chỉ nó mới có thể chứa nhiều Thần Vật đến vậy.
– Ngươi biết cũng không ít nhỉ?
Lâm Động cười nhạt, đã lấy Huyền Thiên Điện ra thì chắc chắn sẽ bị nhận ra. Dù gì, đạt được đến thực lực Chuyển Luân Cảnh, dù là kinh nghiệm hay thực lực đều rất kinh người, tin tức thời Viễn Cổ cũng biết không ít.
– Tiểu tử…ngươi đúng là phúc tinh của bản tọa!
Thiên Long Yêu Soái liếm môi, trong mười món hàng đầu của bảng Thần Vật, ngoài món đứng đầu mơ hồ xa vời ra thì chín món còn lại đều do chí tôn cường giả Phù Tổ tạo ra. Những món khác tuy lợi hại nhưng so với chín món kia vẫn kém một bậc. Mà một khi chín đại Thần Vật đó xuất hiện, ngay cường giả Luân Hồi Cảnh đỉnh phong cũng không khỏi động lòng. Vậy mà hiện giờ hắn được tận mắt nhìn thấy một trong số đó, sao có thể không sung sướng?
– Phúc tinh hay sát tinh, nói bây giờ thì hơi sớm quá!
Lâm Động cười khảy, nguyên lực trào ra không ngừng chảy vào, Huyền Thiên Điện lập tức bắn ra hàng vạn tia sáng.
Ồ!
Những tia sáng đó giống như một dòng sông lơ lửng phía trên Lâm Động. Nhìn kỹ thì chỉ thấy bên trong đó có vô số món Thần Vật lấp lánh ánh sáng đang di chuyển. Không ngờ dòng sông đó được hình thành từ vô số món Thần Vật.
Huyền Thiên Điện có khả năng tự luyện chế, bên trong nó có vô số Thần Vật, chỉ có điều những món Thần Vật đó còn thua xa những món trong bảng. Nhưng dù vậy, với số lượng này tụ lại cũng đã vô cùng khủng khiếp rồi…
– Vạn Bảo Hồng Lưu!
Lâm Động vẻ mặt lạnh băng, hô lên một tiếng, chỉ thấy dòng chảy ngũ sắc đó đột nhiên lao vút lên xé tan bầu trời, rồi lao thẳng về phía Thiên Long Yêu Soái.
– Sinh Tử Chi Thuẫn!
Thiên Long Yêu Soái nhìn dòng chảy ngũ sắc của Lâm Động, ánh mắt ngưng đọng, năng lượng sinh tử nhanh chóng trào dâng biến thành tấm lá chắn khổng lồ trước mặt. Trên đó là hai dòng chảy đen trắng, giống như sinh tử dung hòa vậy.
Binh!
Dòng chảy ngũ sắc đâm thẳng lên Sinh Tử Chi Thuẫn. Làn sóng xung kích lan ta khiến vô vàn ngọn núi đổ sập. Một số cường giả không may bị cuốn vào trong, sắc mặt tái nhợt, máu tươi bắn tung tóe.
Dòng chảy bị đánh bật ra sau, nhưng rồi nhanh chóng xông lên, hết lượt này đến lượt khác quất lên tấm lá chắn kia.
Rầm! Rầm! Rầm!
Âm thanh trầm đục khiến người ta thót tim không ngừng vang lên, mặt đất vỡ vụn, không gian méo mó đáng sợ. Tất cả cùng chấn động khi thấy dòng chảy ngũ sắc công kích. Trước sự tấn công của vô số Thần Vật như vậy, dù là cường giả Tử Huyền Cảnh viên mãn cũng chắc chắn chết!
Rắc!
Chỉ thấy tấm Sinh Tử Chi Thuẫn kiên cố đã xuất hiện vết rạn!
Ánh mắt Lâm Động lạnh tanh, hắn nắm tay lại, dòng chảy ngũ sắc lại quất xuống. Tất cả mọi người đều thấy Sinh Tử Chi Thuẫn nổ tung, một thân ảnh bay ngược ra.
Hai chân Thiên Long Yêu Soái vạch lên đất một đường hàng nghìn trượng rồi dần đứng lại được. Y phục hắn lúc này đã rách, sắc mặt hắn cũng tối sầm. Hắn không thể ngờ lại bị công thế của Lâm Động đánh lui.
– Không hổ là siêu cấp Thần Vật đứng thứ mười trong bảng. Uy lực này mà để tiểu tử ngươi thi triển thì quá lãng phí.
Thiên Long Yêu Soái cười nham hiểm, rồi hắn bỗng bước chân ra, sinh tử kí hai màu trắng đen bỗng bùng phát, hai bàn tay hắn phình to ra biến thành hai cánh tay huyết long khổng lồ. Rồi hắn nắm lại thành quyền đấm thẳng lên dòng chảy ngũ sắc.
Rầm!
Âm thanh tựa sấm rền vang lên, tỏa ra làn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường trên không trung. Lần này dòng chảy ngũ sắc đã bị đánh lui.
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, tâm thần khẽ động, dòng chảy Thần Vật lại lao tới.
Binh binh binh!
Long quyền vung lên, sức mạnh cuồng bạo lập tức bùng phát tựa vũ bão, đi tới đâu là núi tan thành tro bụi.
Trong dãy sơn mạch, sắc mặt của vô số cường giả đều kinh hãi, vộ vàng rút lui ra xa. Họ nhìn thân ảnh trẻ tuổi dám đối đầu với Thiên Long Yêu Soái, ánh mắt đều vô cùng ngưng trọng.
Uỳnh!
Khi đang nhìn trận kích chiến của Lâm Động và Thiên Long Yêu Soái, những người này thì từ một hướng khác bỗng nhiên truyền tới một luồng năng lượng đáng sợ. Tất cả quay sang nhìn, chỉ thấy ở đó lan tràn đầy nguyên lực, phía dưới là một đoàn quân đông nghịt, sát khí đậm đặc lan tỏa.
Ở phía trên Hổ Phệ Quân, Tiểu Viêm tay cầm Cửu Đỉnh Thiên Chùy, thân thể đã biến thành nửa người nửa hổ. Gân xanh cuồn cuộn trên người giải phóng thứ năng lượng kinh người.
– Bên dưới hắn là từng luồng hung sát khí tỏa ra từ Hổ Phệ Quân cuối cùng chui hết vào người Tiểu Viêm. Theo đó, bề mặt da của Tiểu Viêm cũng đỏ ửng lên.
Hắn đang ngưng tụ sức mạnh của cả đội Hổ Phệ Quân!
– Có thể tạm thời hấp thụ năng lượng của đội quân sao?
Kim Viên Yêu Soái thấy thế, chau mày kinh ngạc. Hắn có thể cảm nhận được khí tức của Hổ Phệ Quân gần như dung hợp làm một với Tiểu Viêm rồi.
Grào!
Da Tiểu Viêm ngày một đỏ hơn, rồi hắn ngửa người gầm lên một tiếng, những sợi lông sắc nhọn mọc ra, gân xanh trên cánh tay cũng dần chuyển thành màu huyết.
Rầm!
Tiểu Viêm giậm chân, thân hình biến thành hồng quang lao vút tới, tay cầm Cửu Đỉnh Thiên Chùy giáng về phía Kim Viên Yêu Soái.
Keng!
Sắc mặt Kim Viên không hề thay đổi, thanh thiết côn trong tay vung lên chặn cây chùy. Tia lửa bắn tóe, không gian như bị biến dạng.
Keng keng keng!
Một chiêu bị chặn, Tiểu Viêm càng thêm tức giận, điên cuồng vung chùy giáng xuống Kim Viên Yêu Soái. Thế nhưng Kim Viên cũng không hề nhân nhượng, thi triển thực lực Chuyển Luân Cảnh. Đòn tấn công của hai bên tạo nên thanh thế kinh thiên động địa.
…
Khu chiến trường thứ ba là nơi yên tĩnh nhất. Thôn Phệ Thiên Thi nhiều lần công kích Quỷ Điêu Yêu Soái nhưng lần nào cũng bị hắn đánh lui. Chỉ là, mọi người vô cùng ngạc nhiên khi thấy Thôn Phệ Thiên Thi không hề có thương tổn gì, khả năng chống công kích thật khiến người khác phải động dung.
Nhưng cũng may sức tấn công của Thôn Phệ Thiên Thi chưa dạt đến mức Chuyển Luân Cảnh nên cũng không tạo được uy hiếp gì đối với Quỷ Điêu. Cuộc chiến có thể nói là hai bên ở thế giằng co. Dù vậy, điều khiến mọi người kinh ngạc không ngớt đó là mộ cỗ Khôi Lỗi lại có thể giữ chân được cường giả Chuyển Luân Cảnh, đó tuyệt đối không phải thứ tầm thường.
Sau khi chứng kiến ba khu chiến trường, mọi người cũng dần hiểu ra tại sao trước đó Lâm Động lại dám nói như vậy với Thiên Long Yêu Soái. Lôi Uyên Sơn có thực lực kinh người thế này, chắc hẳn nếu hôm nay không có ba đại Yêu Soái cùng ra tay, chỉ với một mình Thiên Long Yêu Soái khó lòng chấn áp được Lôi Uyên Sơn…
Có điều, cho dù là thế thì mọi người cũng biết, tuy Lôi Uyên Sơn phản kích mạnh mẽ nhưng việc thất bại chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi. Ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng ra tay, không phải chỉ dựa vào những thủ đoạn này mà xoay chuyển được tình hình…
Sơn mạch rơi vào những trận chiến ác liệt, ở nơi rất xa không gian bỗng có dấu hiệu biến dạng, rồi hiện ra một vòng xoáy, bốn thân ảnh bay ra.
Vừa xuất hiện, bốn thân ảnh đó đã tỏa ra một luồng áp lực mạnh mẽ khiến nguyên lực trong trời đất như hỗn loạn.
Khí tức này cũng là Chuyển Luân Cảnh!
Bốn cường giả Chuyển Luân Cảnh, trận dung này ở Thú Chiến Vực có thể lật cả trời.
– Có tin tức gì không?
Phía trước bốn thân ảnh là một nam tử mặc áo choàng đen, gương mặt hắn bị che khuất. Hắn nhìn về phía xa, bỗng lên tiếng.
– A Điêu, người ngươi muốn tìm có lẽ đã đến Thần Vật sơn mạch, hơn nữa theo tin ta nhận được thì hình như họ đang gặp rắc rối.
Một trung niên nam tử thân hình cao lớn cười, nói.
– Rắc rối?
Nam tử đó hơi khựng người rồi bốn người kia nhìn thấy hung sát khí bùng lên.
– Họ đắc tội với Huyết Long Điện, hình như Thiên Long Yêu Soái có thực lực Chuyển Luân Cảnh, từ truyền âm ta vừa nhận được thì hình như hai đại Yêu Soái còn lại cũng có địch ý với họ…
– Ha ha, hai vị bằng hữu của ngươi cũng rất hăng máu, liền một lúc động vào ba đại Yêu Soái…
Một trung niên nam tử khác cười.
– Ba đại Yêu Soái?
Nam tử kia nghe vậy hơi ngẩng lên, để lộ đường viền cằm, đôi môi mỏng nhếch lên chế giễu. Rồi hắn thò bàn tay với những ngón dài trắng nhợt, gỡ chiếc mũ xuống, mái tóc dài màu tím thả ra, ánh nắng chiếu lên gương mặt tuấn mĩ yêu dị.
Hắn ngẩng lên nhìn về hướng Thần Vật sơn mạch, trong đôi mắt màu tử kim lóe lên hàn quang, giọng nói lạnh lùng, kiêu ngạo vang lên:
– Dám động vào huynh đệ của Điêu gia ta, lão tử lột da các ngươi!