Thời gian thấm thoát thoi đưa, bất tri bất giác thế giới bên ngoài khu tu luyện đã một năm đi qua. Trong một năm này có quá nhiều đại sự đã diễn ra, đầu tên là sự rối loạn ở Loạn Ma Hải, đến khi liên minh được hình thành thì từ Yêu Vực cũng có tin bị dị ma tấn công. Ban đầu, một vài thế lực muốn tự mình giải quyết dị ma, nhưng đáng tiếc những nơi chúng đi qua, xác chất thành núi, máu chảy thành sông, bất cứ ai ngăn cản đều bị chúng tiêu diệt.
Máu tươi dường như nhuốm đỏ cả bầu trời Yêu Vực.
Khi mọi thế lực ở khu vực phía tây bắc của Yêu Vực bị tiêu diệt thì Yêu Vực bắt đầu run rẩy, các chủng tộc và thế lực lớn bắt đầu hiểu ra đối thủ họ phải đối mặt khủng bố đến mức nào.
Sự sợ hãi lan tràn khắp nơi, họ bắt đầu hiểu rằng trên thế giang không có bất cứ thế lực đơn độc nào có thể chống lại Ma Ngục, dù là những bá tộc của Yêu Vực.
Nhưng cũng may, Viễn Cổ Chủ đã đến kịp thời và tứ đại bá tộc, bát đại vương tộc dưới ảnh hưởng của các Viễn Cổ Chủ đã lập nên liên minh Yêu Vực.
Liên minh Yêu Vực vừa hình thành thì vô số thế lực trong Yêu Vực tới, lúc này nếu không đoàn kết thì chỉ còn đường chết.
Liên minh Yêu Vực do tứ đại ba tộc liên thủ điều hành, với danh tiếng của họ ở Yêu Vực, chẳng có ai bất mãn cả. Nhưng trong liên minh Yêu Vực rõ ràng không có người có khả năng thống soái hoàn hảo như Đường Tâm Lăng. Tứ đại bá tộc đều tâm cao khí ngạo, không muốn chịu thua trước đối phương nên trong liên minh có sự tranh chấp quyền lợi. Đó cũng là nguyên nhân khiến tháng đầu tiên sau khi hình thành, liên minh vẫn bị dị ma đẩy lùi.
Tình hình này khiến các Viễn Cổ Chủ rất giận dữ, gọi tứ đại bá tộc đến và quát mắng kèm chấn áp. Tứ đại bá tộc buộc phải chọn ra người có thể chỉ huy liên minh, chọn đi chọn lại cuối cùng là Thiên Yêu Điêu tộc.
Mà tộc trưởng Thiên Yêu Điêu lại để trọng trách này cho Tiểu Điêu, điều lạ lùng là các Viễn Cổ chủ không hề dị nghị gì với lựa chọn này. Vậy là Tiểu Viêm đã trở thành minh chủ của liên minh Yêu Vực.
Tranh chấp trong nội bộ liên minh đã được dẹp bỏ, cuối cùng cũng dùng được toàn bộ sức mạnh của liên minh. Tiểu Điêu cũng thể hiên khả năng, tuy không thể nhanh chóng chặn đứng bước đi của dị ma như Đường Tâm Lăng chỉ huy liên minh Loạn Ma Hải, nhưng ít nhất Yêu Vực đã ở thế ngang ngửa với dị ma.
Sự giằng co đó kéo dài khoảng nửa năm, cuối cùng vì một số chuyện bất ngờ khiến thực lực Yêu Vực tăng mạnh. Một là một số siêu cấp cường giả vào Tổ Cung Khuyết tu luyện đã đột phá Luân Hồi Cảnh thành công. Thứ hai chính là Yêu Vực đột nhiên xuất hiện bá tộc thứ năm.
Bá tộc này là Cửu Vĩ tộc, từng là một trong các bá tộc nhưng sau đó dần lụi tàn. Nhưng không ai ngờ, Cửu Vĩ tộc đã mất tích nhiều năm trước lại xuất hiện trở lại. Hơn nữa họ cũng thể hiện thực lực khiến cả Yêu Vực chấn kinh.
Tộc trưởng Cửu Vĩ tộc là một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng thực lực của nàng lại khủng khiếp đến mức cường giả Luân Hồi Cảnh cũng phải thấy sợ. Vì thiếu nữ ấy không chỉ bước vào Luân Hồi Cảnh mà còn vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp.
Ngoài ra, thực lực chỉnh thể của Cửu Vĩ tộc so với các bá tộc khác cũng không yếu hơn bao nhiêu, như thế sao có thể không khiến các thế lực khác chấn kinh.
Sau khi Cửu Vĩ tộc xuất thế, liên minh Yêu Vực nhanh chóng liên hệ với họ, thống soái trừ ma của liên minh Yêu Vực là Lâm Viêm ra mặt không bao lâu, Cửu Vĩ tộc đã đồng ý gia nhập liên minh. Hơn nữa họ cũng không có ý tranh giành quyền lợi, cũng không phản đối Tiểu Điêu thống soái.
Việc này đã tăng mạnh thực lực cho liên minh Yêu Vực, cuối cùng liên minh cũng chiếm được một chút ưu thế so với đội quân dị ma đang hoành hành.
Có điều, hiển nhiên là cao tầng của Ma Ngục không muốn thế gian này yên bình, cục thế Yêu Vực bình ổn thì tứ đại Huyền Vực bắt đầu bị dị ma ngó tới.
Có hai lần kinh nghiệm trước, lần này Ma Ngục ra tay nhanh hơn hẳn, thậm chí không đợi mọi người sực tỉnh thì Tây Huyền Vực đã bị huyết tẩy gần nửa.
Tình hình thê thảm đó nhanh chóng lan truyền, Viễn Cổ Chủ tới và chặn đứng bước đi của dị ma, rồi nhanh chóng lệnh cho tứ đại Huyền Vực thành lập liên minh. Liên minh lần này được hoàn thành rất nhanh chóng. Công sức của Hắc Ám Điện là lớn nhất, do đó không nghi ngờ gì minh chủ liên minh tứ đại Huyền Vực là Thanh Đàn.
Sau khi ra khỏi Tổ Cung Khuyết, Thanh Đàn cũng đã chính thức trở thành Luân Hồi Cảnh, dựa vào Hắc Ám Tổ Phù và Hắc Ám Thánh Liềm là nàng có thể chiến đấu với cường giả vượt qua hai lần Luân Hồi Kiếp. Trong tứ đại Huyền Vự không một ai có thể tranh vị trí này với nàng. Điều này cũng giúp tứ đại Huyền Vực có thêm thời gian thành lập đại quân liên minh, cuối cùng sau vài tháng huyết đấu, tuy phải từ bỏ cả Tây Huyền Vực nhưng ít nhất đã bảo vệ được ba Huyền Vực còn lại.
Đến lúc này đã có ba đại liên minh chính thức hình thành chấn thủ Loạn Ma Hải, Yêu Vực và Tứ Huyền Vực. Trước áp lực tàn khốc từ Ma Ngục, vô số thế lực, tông phái, chủng tộc đã hội tụ lại, sức mạnh chỉnh thế cuối cùng cũng ngưng tụ. Họ biết rằng, nếu không trừ bỏ Ma Ngục thì vô số sinh linh trên thế gian này sẽ chẳng có kết cục gì tốt đẹp.
Ba đại liên minh hình thành, cuối cùng đã dần dần ổn định được cục thế, sự hoành hành của Ma Ngục cũng bị chặn đứng, Ứng Hoan Hoan và những Viễn Cổ Chủ khác cuối cùng cũng dứt ra được.
Đông Huyền Vực.
Ứng Hoan Hoan, Viêm Chủ và Hắc Ám Chủ bọn họ xuất hiện trên bầu trời bên ngoài Đạo Tông.
Ứng Hoan Hoan nhìn xung quanh rồi nói:
– Muội định mở thiên nhãn một lần nữa.
Giọng nói của nàng vang lên cũng khiến không khí như muốn kết thành băng. Dường như nhận ra điều đó, nàng nhíu mày, cúi xuống. Chỉ thấy hai cánh tay nàng đều đã đeo găng. Từ trong găng tay toả ra thứ hàn khí kinh người.
Năm người Hắc Ám Chủ nghe thế khựng một chút rồi nói:
– Không phải chúng ta từng mở một lần rồi sao?
Một tháng trước họ đã mở thiên nhãn để tìm cao tầng của Ma Ngục nhưng cuối cùng thất bại. Rõ ràng chúng đã có chuẩn bị.
– Lần này không cần mọi người ra tay.
Ứng Hoan Hoan lắc đầu, rồi nhìn lên đỉnh núi phía xa. Ở đó là một thân ảnh mảnh khảnh, mặc bộ y phục trắng, dung nhan tuyệt mỹ, khí chất lạnh lùng, chính là Lăng Thanh Trúc.
Nàng nhận thấy ánh mắt của Ứng Hoan Hoan, thân hình khẽ động rồi bay tới.
– Đó là ai?
Mấy người Không Gian Chủ ngạc nhiên nhìn Lăng Thanh Trúc. Thực lực của nàng dường như không đặc biệt mạnh, nhưng không hiểu sao họ lại có cảm giác quen thuộc từ nàng.
– Tình địch của tiểu sư muội.
Hắc Ám Chủ ngoảnh sang hạ giọng nói.
Nghe thế, sắc mặt của mấy người Không Gian Chủ trở nên cổ quái.
– Tỷ ấy đã cảm ứng được Thái Thượng, hơn nữa mức độ có lẽ hơn mọi người. Muội liên thủ với tỷ ấy chắc sẽ tìm được chúng.
Ứng Hoan Hoan nói.
– Cái gì?
Sắc mặt mấy người biến đổi, ánh mắt chấn kinh nhìn về Lăng Thanh Trúc. Ngoài họ ra còn có người khác cảm ứng được Thái Thượng sao?
– Chúng ta cùng ra tay thôi.
Ứng Hoan Hoan tiến lại gần Lăng Thanh Trúc, giọng nói lạnh lùng khiến Lăng Thanh Trúc khựng người:
– Muội thay đổi nhiều quá.
Trực giác của nữ nhân luôn nhạy bén đến đáng sợ.
Thân thể Ứng Hoan Hoan hơi cứng lại.
– Hắn có biết không?
Lăng Thanh Trúc lại nói.
Ứng Hoan Hoan lắc đầu.
Lăng Thanh Trúc trầm mặc.
– Động thủ đi. Chúng ta phải tìm được Thiên Vương Điện trước khi hắn hồi phục hoàn toàn. Như vậy mới ngăn chặn được kiếp nạn.
Ứng Hoan Hoan thở dài.
Lăng Thanh Trúc gật đầu, rồi hai người ngồi trên không, nhắm mắt lại, sức mạnh quanh người thu về, thậm chí đến gió cũng ngừng thổi.
Hai người ngồi thế khoảng nửa giờ thì mấy người Viêm Chủ cảm nhận được sắc trời tối lại, ánh sáng hỗn độn xuất hiện từ nơi thần bí và ngưng tụ phía trên hai người.
Một luồng áp lực kỳ lạ an toả khiến ánh mắt mấy người Viêm Chủ ngưng trọng, áp lực đó đến từ Thái Thượng thần bí.
Ánh sáng hỗn độn cuối cùng biến thành một con mắt lớn một trượng, bên trong nó phản ánh cảnh sắc của trời đất này.
Con mắt hỗn độn vừa xuất hiện thì bắt đầu chuyển hướng như đang thăm dò trời đất này.
Cảnh sắc trong con mắt lướt qua nhanh chóng, mấy người Viêm Chủ cứ lặng lẽ chờ đợi.
Khoảng nửa ngày trôi qua, khi mấy người Viêm Chủ cảm thấy lần này lại thất bại thì con mắt bỗng toả ra thứ ánh sáng mãnh liệt, ánh sáng tụ lại trên không trung thành một tấm kính.
Trong đó là một vùng hắc ám có dòng chảy màu đen, ở giữa dòng chảy là một cỗ quan tài màu đen.
Cảnh tượng chuyển đến phía trên quan tài, xuyên qua ma khí, rồi một thân ảnh xuất hiện.
Thân ảnh đó mặc hắc bào, viền áo là những đường hoa văn màu kim. Bộ dạng kẻ đó rất anh tuấn, lúc này hắn nhắm chặt mắt nhưng vẫn có một thứ khí tà ác không thể hình dung lưu chuyển trên gương mặt hắn.
Ánh mắt Ứng Hoan Hoan lập tức lạnh băng, tay siết chặt.
– Thiên Vương Điện, cuối cùng cũng tìm được ngươi!