Bóng đêm bao phủ Bắc Thương linh viện, Mục Trần đang yên tĩnh ngồi trên giường, trong tay hắn tràn ngập bạch quang, viên châu ngọc bóng mượt mang theo một con bạch long vần vũ bên trong, tiếng long ngâm trầm thấp khiến không khí xung quanh nó phải rung động.
Mục Trần nhìn vào Bạch Long Linh Châu, ánh mắt tỏ vẻ nghi hoặc. Linh lực bên trong Bạch Long Linh Châu cực kỳ hùng hậu, hắn có thể điều động sử dụng được một ít, nhưng hắn mơ hồ nhận thấy dường như Bạch Long Linh Châu chẳng đơn giản chỉ có chừng đó tác dụng, nhưng khi hắn muốn xâm nhập vào trong để quan sát kỹ hơn đều bị đầy ngược ra. Trong đó ẩn chứa một sức mạnh ngăn cản hắn tiến vào.
Sức kháng cự đó nhìn qua có vẻ yếu ớt, nhưng cảm giác đáng sợ. Mục Trần không dám lỗ mãng xông vào, e rằng phản lực kia sẽ khiến hắn chịu khổ không ít.
– Dường như bên trong Bạch Long Linh Châu có chứ một phong ấn.
Mục Trần cau mày lẩm bẩm.
– Ngươi đoán đúng!
Cửu U Tước đột nhiên lên tiếng.
– Ngươi biết nguyên nhân?
Mục Trần mừng rỡ, vội vàng hỏi lại.
– Bạch Long Linh Châu này chắc chắn là vật truyền thừa của Bạch Long Chí Tôn kia, nhưng mà phong ấn trong nó với năng lực hiện tại của ngươi không phá nổi đâu.
– Ngươi có thể phá vỡ được không?
Mục Trần hỏi dồn dập.
– Hiện tại mà nói, hơi khó….
Cửu U Tước tỏ ra bất đắc dĩ, dù gì thì nó cũng chưa có thực thể.
– Vậy phải làm sao?
Mục Trần ngán ngẩm, nếu không phá được phong ấn, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn vậy thôi à?
– Phá vỡ phong ấn loại này, có lẽ nên mượn lực bên ngoài.
Cửu U Tước trầm ngâm
– Lực bên ngoài? Nghĩa là sao?
Mục Trần hơi nghi hoặc, hắn đi đâu mượn được ngoại lực mạnh mẽ đến mức này chứ?
– Chỗ mà ngày mai ngươi tính đi….
Mục Trần giật mình, kinh hỉ:
– Ngươi nói… Lôi vực?
Hắn nheo mắt. Trong Lôi vực có sức mạnh khủng khiếp, nếu có thể mượn lực lôi đình mà nói, có lẽ sẽ nhanh chóng phá được phong ấn Bạch Long Linh Châu.
– Được được…
Mục Trần khẽ gật đầu, bàn tay nắm chặt Bạch Long Linh Châu, ánh mắt nóng cháy mong sao cho ngày mai mau sáng để hắn tiến vào Lôi vực, mượn sức lôi đình phá giả phong ấn.
– Được, ngày mai tiến vào Lôi vực!
Thấy hắn hứng chí như vậy, Cửu U Tước cũng vui mừng ra mặt:
– Lần này ta phải luyện ra một đám Thiên Lôi châu nữa, chúng ta chỉ còn thiếu 200v linh trị nữa là có thể mua được tinh huyết Bắc Minh Long Côn rồi phải không?
Mục Trần cười gật đầu xác nhận. Nhiệm vụ thiên cấp lần này hắn nhận được đến 450v linh trị, số linh trị cần để mua tinh huyết Bắc Minh Long Côn là 700v, cũng chỉ còn thiếu hơn 200v nữa.
Tuy cũng là một con số không nhỏ, nhưng đã gần hơn rất nhiều.
Mục Trần vuốt ve Bạch Long Linh Châu, trong lòng tò mò và chờ mong. Nếu Cửu U Tước nhận được tinh huyết Bắc Minh Long Côn, có lẽ sẽ hoàn toàn khôi phục, rồi thoát khỏi ràng buộc linh thú, trở thành thần thú chân chính!
Khi đó nó sẽ trở nên vô cùng cường đại, thật là mong ngóng được thấy a.
Sáng hôm sau, trời còn tờ mờ, Mục Trần đã tạm biệt Lạc Li khởi hành đến Lôi vực.
Không gian méo mó bên ngoài cửa Lôi vực luôn có vô số đệ tử hết vào lại ra, giao thông không dứt. Trong đó Mục Trần cảm ứng thấy không ít người thực lực mạnh mẽ, khiến hắn phải chép miệng tấm tắc. Xem ra họ cũng đang thúc đẩy tu luyện chuẩn bị cho Liệp Thú chiến vào tháng sau a.
Bên ngoài lới vào Lôi vực có vài bình đài lơ lửng, dòng người không ngừng bay ngang qua các bình đài, tiến vào Lôi vực.
Mục Trần hạ xuống một bình đài khá lớn, quét mắt quan sát chung quanh, đột nhiên nhìn thấy một cái bia lớn màu bạc, trên đó có lôi đình lóe sáng.
Quanh bia sét có rất nhiều người tập trung, thỉnh thoảng có người chỉ trỏ gì đó, bàn tán rì rầm.
Mục Trần cũng tò mò bay qua, nhìn lên bia đá. Những ký tự khắc trên đó lóe lôi quang, nhìn có vẻ rất khí thế.
– Đây là cái gì?
Mục Trần ngạc nhiên, lần trước hắn vào Lôi vực không chú ý thấy có tấm bia đá này.
– Đây là bia Lôi vực, dùng để ghi chép kỷ lục của những đệ tử ưu tú chinh phục các tầng Lôi vực, cũng xem như là một loại thành tích.
Một gã có lẽ là lão sinh đứng gần đó lên tiếng giải đáp cho hắn.
Mục Trần gật đầu cảm tạ, nhìn lên đọc những chữ khắc trên bia đá, hắn nhìn thấy những cái tên tít trên cao rất quen thuộc.
Trầm Thương Sinh, tầng 9.
Lý Huyền Thông, tầng 8.
Tô Huyên, tầng 7.
Hạc Yêu, tầng 7.
Lý Bành, tầng 7.
……
Những ký tự đầy tia sét lóe lên, mỗi cái tên đều mang thành tựu cường đại. Trong Lôi vực có mười tầng, mà càng đi vào sâu thì lôi đình càng khủng bố, những người thực lực yếu căn bản không đủ sức vượt qua chướng ngại để vào trong.
Mà nhìn bia Lôi vực này cũng có thể suy đoán ít nhiều những hạng người tàng long ngọa hổ ở Bắc Thương linh viện. Ngoại trừ Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, những người phía dưới khoảng cách không khác nhau lắm. Sau Tô Huyên và Hạc Yêu có nhiều cái tên chẳng hề có mặt trên xếp hạng Thiên bảng, hẳn nhiên chiến lực của họ cũng không thể coi thường.
– Không hổ là Trầm Thương Sinh a!
Mục Trần cảm thán. Lần trước hắn vào cao nhất cũng chỉ là tầng 4, thế mà Trầm Thương Sinh lại leo đến tầng 9, có lẽ bây giờ nếu hắn ta vào đây, thì đã đủ sức trực tiếp tiến vào tầng cuối của Lôi vực.
Thực lực như vậy dễ khiến người ta kinh tâm động phách.
Lý Huyền Thông cũng không yếu, leo đến tầng thứ 8, bám sát sau lưng Trầm Thương Sinh, chẳng bỏ là nhân vật lợi hại có khả năng khiêu chiến Trầm Thương Sinh.
– Vậy lần này ta thử xem, ta có thể leo đến tầng thứ mấy…
Ánh mắt lóe sáng, Mục Trần phấn khích hẳn lên. Lần trước vào Lôi vực, thực lực mới chỉ Thần Phách cảnh, còn bây giờ đã là Dung Thiên cảnh trung kỳ, các thủ đoạn khác cũng mạnh mẽ hơn nhiều lần.
Mục Trần thoáng nhìn lại bia Lôi vực một lần nữa, rồi lắc mình xuyên vào không gian uốn khúc. Lôi quang lóe lên, hắn đã xuất hiện bên trong Lôi vực.
Không gian bên trong cũng hắc ám tối tăm như xưa, lôi đình như mưa trút xuống không ngớt, tiếng sấm ầm ầm vang vọng liên tục khiến không gian chấn động không ngừng.
Mục Trần cũng không phải lần đầu vào đây, nên cũng khá quen thuộc. Lôi đình ở tầng 1 với hắn đã quá yếu ớt, hoàn toàn không thích hợp cho hắn tu luyện, do vậy không hề chần chừ đã tăng tốc bay thục mạng vào sâu cuối tầng.
Hắn mạnh hơn lúc xưa rất nhiều, bởi vậy chỉ trong chốc lát, hắn đã xuất hiện ở tầng 4.
Nhưng lần này ở tầng 4 hắn cũng chỉ dừng lại có một chút, nhận thấy rõ lôi đình nơi này chẳng thể giúp ích gì cho hắn, quyết đoán đi tiếp, hắn nhanh chóng tìm đến tầng 5.
Những người đang tu luyện ở tầng 4 này, đa số có thực lực Dung Thiên cảnh. Còn tầng năm thì yêu cầu lại tăng khá cao, ít nhất cũng phải đạt tới Dung Thiên cảnh hậu kỳ, thậm chí chuẩn Hóa Thiên cảnh mới đủ sức.
Càng đi lên nữa, yêu cầu thực lực càng khắc nghiệt hơn.
Tuy nhiên, cấp độ thực lực cũng không phải là tiêu chuẩn duy nhất, những người có thủ đoạn đặc biệt cường đại, vẫn có khả năng vượt qua….
Với thực lực Mục Trần hiện tại, vào tầng 5 cũng chẳng mấy khó khăn. Nhưng khi ở đây cảm ứng một chút, hắn lại lắc đầu, đi tiếp.
Lôi đình ở đây có vẻ không đủ sức hội tụ để phá giải phong ấn Bạch Long Linh Châu kia.
Vài phút sau, hắn đã hiện diện trước bức màn chắn vào tầng 6 Lôi vực, thế nhưng chẳng làm khó được hắn, chỉ một quyền duy nhất hắn đã xuyên thủng một cái lỗ to trên bức màn chắn để xuyên qua.
Hắn đã xuất hiện ở tầng 6 Lôi vực.
“Ầm ầm ầm!”
Tiếng sấm kinh thiên dữ dội chưa từng nghe thấy bao giờ vang bên tai Mục Trần, khiến cho máu huyết trong người hắn sôi sục lên.
Hắn nhìn lên không gian tối tăm ở tầng 6, lôi vân trên bầu trời vô tận chẳng hề thấy điểm cuối, những đạo lôi đình xẹt qua mây trời như lôi long chuyển động, cảnh tượng như tận thế.
Mục Trần cảm ứng lôi lực vô cùng cuồng bạo trong không gian tầng 6, một lát sau, hắn lại lắc đầu:
– Còn chưa đủ!
Hơi trầm ngâm một lát, Mục Trần ngẩng lên. Đi tiếp sẽ là tầng thứ 7, ở nơi đó cường giả Hóa Thiên cảnh sơ kỳ cũng khó mà chịu đựng được lực oanh kích của lôi đình.
– Cần sức mạnh Hóa Thiên cảnh trung kỳ à…
Mục Trần híp mắt lại, quyết định bay đi. Hắn muốn nhanh chóng phá giải phong ấn Bạch Long Linh Châu, chỉ có thể dựa vào lôi đình cực mạnh, thành ra phải cố gắng đi vào sâu thêm chút nữa.
Hóa Thiên cảnh trung kỳ, sức mạnh cần thiết khá lớn, nhưng muốn ngăn cản Mục Trần thì cũng chưa chắc.
Mục Trần nắm chặt tay lại, ánh mắt sắc bén nhìn vào thế giới lôi đình vần vũ.
Mục Trần bay vút xuyên qua tầng 6, tốc độ dần chậm lại, vì phía trước đã thấy không gian biến dạng bởi một tầng lôi đình bích chướng ngăn cản lối đi.
Gần bích chướng có không ít những bình đài lơ lửng của tầng 6, nơi đó lôi đình mạnh mẽ giáng xuống, có không ít người đang tu luyện. Phần lớn những người kia đều có danh tiếng vang dội Bắc Thương linh viện, họ đang khổ tu để một ngày kia có thể phá tan rào chắn tầng sáu, tiến vào tầng 7 tu luyện.
Mục Trần vừa đến, khiến cho nhiều người đang nghỉ ngơi lập tức chú ý, họ nhận thấy thực lực Mục Trần liền tỏ ra kinh ngạc. Dung Thiên cảnh? Làm thế nào hắn có thể xuất hiện ở tầng 6 này?
Thế nhưng sự việc kinh ngạc còn đang chờ phía trước, Mục Trần đối diện bích chướng lóe sáng lôi quang kia, hai tay nắm chặt.
Hắn phải tiếp tục tiến lên.