“Đùng!”
Mặt đất rung chuyển, Liễu Minh đang hóa thân thành hỏa cự nhân kinh nghi nhìn xuống hố sâu, mơ hồ nhận thấy những dao động khác lạ.
– Tiểu tử kia còn sức ư?
Liễu Minh trợn tròn mắt, công kích khi nãy hẳn phải khiến Mục Trần trọng thương. Linh lực của hắn còn có Thiên Viêm cuồng bạo, công kích mạnh mẽ chui vào cơ thể Mục Trần tất nhiên phải khiến đối phương khó ăn.
Thế nhưng tình cảnh này….
– Giả thần giả quỷ?
Liễu Minh lạnh lùng gầm lên, linh lực rực lửa như dung nham nóng chảy phun ra, tạo thành một con hỏa nham long.
Hỏa long múa lượng trên không, hấp nạp linh lực thiên địa, cơ thể nhanh chóng phình to, rồi gào thét lao xuống.
Lâm Tĩnh thấy thế, linh lực trong người cũng tuôn ra ào ạt, như dòng lũ dữ cuồn cuộn xông lên trời, muốn chặn đứng hỏa long.
Thế nhưng hỏa nham long lại không công kích nàng, mà linh hoạt tránh khỏi dòng nước, khéo léo lao xuống cái hố lõm sâu dưới mặt đất.
Hiển nhiên, Liễu Minh không cho Mục Trần cơ hội trở mình.
“Ầm!”
Hỏa nham long lao xuống, mặt đất vốn đã sụp đổ liền nổ tung, dung nham như muốn nấu chảy cả mặt đất, lửa cháy phừng phừng đỏ rực.
Đất đá tầng tầng hóa lỏng.
Roẹt!
Thế nhưng ngay lúc đó, đột nhiên những tia hắc ám từ dưới lòng đất xông lên, dung nham hừng hực khí thế lập tức tắt ngấm.
Trên bầu trời, Liễu Minh trợn mắt không tin. Lâm Tĩnh cũng kinh ngạc không kém.
Xa xa trên ngọn núi, Tâm Hồ tiên tử cũng nhận thấy rõ vẻ kinh dị trên gương mặt hoa gấm xinh đẹp. Nàng nhìn trân trân vào khu vực đất đá hỗn độn, khẽ nói:
– Đằng đó dao động khá đặc biệt…
– Dao động này, chẳng lẽ…
Gã trung niên nhíu mày, ánh mắt trở nên nghiêm trọng:
– Là dao động linh trận? Chuyện gì?
Câu trả lời lập tức xuất hiện, một bóng người từ tốn nổi lên, cách mặt đất chừng một trượng, đầu ngẩng cao, gương mặt tuấn tú hờ hững.
Chính là Mục Trần.
Quần áo rách tan nát, dáng vẻ khá thê thảm, nhưng đôi mắt vẫn lãnh tĩnh như đầm sâu, lặng yên đối diện xích viêm cự ảnh, gương mặt tỏ ra khá nguy hiểm.
– Tiểu tử ngươi mạng lớn thật!
Liễu Minh thấy Mục Trần bình yên vô sự, cất giọng cười khẩy.
Mục Trần chẳng đáp lời, chậm rãi giơ cao hai tay, rồi hợp lại trước ngực, những ngón tay múa may thành ấn pháp phức tạp mà quen thuộc.
– Mở trận!
Tiếng quát khẽ vang lên, mặt đất bên dưới rung chuyển dữ dội, nứt nẻ sụp đổ.
Ánh sáng hắc ám trào ra nhưng ma quỷ từ lòng đất bò lên, bùn đất rơi xuống, đá tảng lăn ầm ầm xuống bên dưới, để lại một khoảng trống sâu rộng đến gần nghìn trượng.
Cái hố sâu không thấy đáy, Mục Trần lơ lửng phía trên. Hai mắt Liễu Minh sững sờ nhìn vào trong hố đen, hắn thấy được ba đóa sen đen to lớn đang xoay tròn.
Những tia hắc ám từ ba đóa sen bắn ra, đan xen vào nhau, hình thành trận pháp to lớn khó hiểu làm người ta hoa cả mắt.
Dao động kinh khủng khiến người ta nổi da gà lan tỏa.
Ba đóa sen đen như viễn cổ ma thú đang ẩn mình trong bóng tối, sự yên tĩnh của nó toát ra một khí tức khiến trái tim người ta lạnh đi.
– Đó là…
Lâm Tĩnh cũng khiếp kinh nhìn xuống dưới.
– Linh trận?
Tâm Hồ tiên tử biến sắc, nàng nhìn chăm chăm vào linh trận khổng lờ mà ba đóa sen kia tổ hợp thành, bầu ngực phập phồng hồi hộp.
– Tiểu tử này, không ngờ còn là một vị Linh Trận đại sư!
Gã trung niên thất thanh thốt lên, chấn động khó che giấu. Lúc nãy mơ hồ cảm thấy dao động khác lạ, thì ra là Mục Trần bí mật bố trí linh trận dưới lòng đất!
– Linh trận này… không chừng đã đạt tới tiêu chuẩn nhân phẩm cấp 1.
Linh Trận đại sư, chia làm thiên địa nhân ba phẩm, mỗi phẩm phân làm ba cấp, vừa khớp với cửu phẩm của Chí Tôn. Linh Trận đại sư nhân phẩm cấp 1, cũng tương đương với Chí Tôn nhất phẩm chân chính.
Bất quá hiển nhiên, Đại Thiên thế giới, Linh Trận đại sư nhân phẩm cấp 1, so với Chí Tôn nhất phẩm thì ít hơn nhiều. Vả lại bất kỳ ai cũng rõ, nếu để cho Linh Trận sư bố trí linh trận cường đại một cách thuận lợi, thì cường giả ngang cấp sẽ bị áp đảo chắc chắn.
Mục Trần khi nãy bị Liễu Minh công kích, nhìn như thảm bị đánh lún vào trong lòng đất, nhưng ai mà đoán ra được hắn nhân đó bí mật bố trí linh trận nhờ vào sự che chở của mặt đất.
– Tâm cơ thật lợi hại, ý thức chiến đấu (LTC: chắc ý muốn nói là khả năng ứng biến trong chiến đấu) cũng lợi hại vô cùng.
Gã trung niên tấm tắc tán thưởng. So với tên kia, Liễu Minh chiến đấu cứ như mấy đứa nhóc chơi đùa.
Tâm Hồ tiên tử cũng gật đầu lia lịa, ánh mắt lóe lên kỳ lạ, nhìn không rời mắt khỏi Mục Trần.
– Trận này e rằng kết quả đã có, Liễu Minh có được Thiên Viêm pháp thân, bất quá linh trận của tên kia tuyệt đối xuất sắc.
Gã trung niên nói.
Ba đóa sen kia làm cho hắn cũng nhận thấy nguy hiểm, cũng không phải hắn chưa từng nhìn thấp linh trận cấp 6, nhưng ít có linh trận nào khiến hắn cảm thấy bị uy hiếp.
Mục Trần bên kia nhẹ nhàng cất giọng:
– Lâm Tĩnh, lui xa ra một chút.
Cô nàng lập tức gật đầu, nhanh chóng thoái lui.
Mục Trần nhìn sang Liễu Minh, một nụ cười quái dị đầy lạnh lẽo vắt trên môi:
– Tuy ta không có Chí Tôn pháp thân, bất quá, ta cũng có nó.
Hắn chỉ tay xuống linh trận bên dưới, ba đóa sen kia dĩ nhiên chính là Yêu Liên Đồ trận. Linh trận này hình thái cực hạn là bốn đóa sen, trước kia hắn chỉ có thể luyện ra hai đóa, nhưng nhờ tiến vào Chí Tôn cảnh, lại còn được Linh Khê chỉ điểm tu luyện, tu vi linh trận của hắn được tăng cao, đã bước vào cấp độ Linh Trận đại sư.
Bản lĩnh này hắn che giấu ngay cả Cửu U cũng còn chưa biết.
Đôi mắt xích hỏa cự nhân chớp động, hắn không thể nào cười nhạo được nữa, vì rõ ràng linh trận kia đang làm cho hắn bất an.
Hắn không thể nào ngờ đến, Mục Trần lại còn là một vị Linh Trận đại sư!
– Chết tiệt!
Tức giận rủa thầm, nếu hắn biết trước, tất nhiên sẽ không để Mục Trần thoát khỏi tầm mắt, nhân dịp hắn sơ ý mà bố trí linh trận lợi hại đến vậy.
– Kế tiếp… để ta thử xem Chí Tôn pháp thân của ngươi lợi hại, hay là linh trận của ta tốt hơn một chút.
Mục Trần mỉm cười, ấn pháp trên tay liền thay đổi.
– Yêu Liên Đồ trận, khởi động!
Hào quang hắc ám từ linh trận bộc phát, ba đóa sen càng thêm thâm thúy, đen như mực.
Dao động linh trận mạnh mẽ cực độ, ba đóa sen dần biến thành thực chất, thoát ra khỏi trận đồ.
Ba đóa sen xoay tròn quanh thân Mục Trần, không gian biến dạng thật quỷ dị.
Liễu Minh nhìn chằm chằm vào ba đóa sen kia, càng lúc càng bất an, đến nỗi đôi chân hắn muốn quay đầu bỏ chạy, nhưng hắn vẫn còn có thể áp chế được cảm xúc đó.
– Ta không tin ngươi có thể phá được Thiên Viêm pháp thân!
Liễu Minh điềm nhiên nói, hắn từng giao đấu với một vị Linh Trận đại sư nhân phẩm cấp 1, cũng không đến mức khốn đốn quá. Chỉ cần đỡ được linh trận kia, thì nhất định Mục Trần sẽ kết thúc, vì hắn không đời nào cho đối phương thời gian bố trí linh trận khác.
– Thiên Viêm Giáp!
Liễu Minh gầm lên, hào quang đỏ rực toát ra, dung nham chảy xuống, tạo thành một bộ giáp trụ xích hồng, có vẻ phòng ngự cực mạnh.
Đối mặt công kích linh trận hắc liên thần bí, Liễu Minh lập tức phải sử dụng đến bản lĩnh phòng ngự tối cường của Thiên Viêm pháp thân.
Mục Trần hờ hững nhìn lên, ngón tay chỉ tới, không gian gợn sóng.
– Đi!
Hắn quát lên ra lệnh, ánh mắt lãnh khốc vô tình.
“Vù”
Ba đóa hắc liên rung động, nối tiếp nhau bắn lên trời như đạn pháo, xuyên phá không gian.
Vừa lóe lên, đã xuất hiện trước mặt Thiên Viêm pháp thân.
Chẳng hề do dự, ba đóa hắc liên hung hăng lao tới, nháy mắt tông vào xích hỏa cự nhân.