(LTC: chuẩn bị theo anh ĐPVĐ luyện công) Trong sơn động rộng rãi, thân thể nhỏ nhắn của Mạn Đà La quấn trong bộ áo rộng thùng thình, đôi mắt hoàng kim nhìn Mục Trần đang tròn mắt sáng rỡ:
– Đại Nhật Bất Diệt thân là cơ sở tu luyện Vạn Cổ Bất Hủ thân, dù nó không xuất hiện trong bảng 99 Chí Tôn pháp thân, nhưng nếu phải xếp hạng, thì ít nhất phải thuộc top 30.
– Kinh thế?
Mục Trần chấn động, hắn chẳng hề khinh thường Đại Nhật Bất Diệt thân, nhưng vẫn không nghĩ rằng pháp thân này lại có thể thuộc vào top 30. Dù sao hắn biết rõ, Chí Tôn pháp thân top 30 ở bất kỳ một thế lực siêu cấp hay chủng tộc viễn cổ nào cũng đều là báu vật trấn phái, ít nhất thế lực cỡ như Đại La Thiên vực này tìm không ra nổi pháp thân cấp bậc đó. (biết rõ??)
– Ngươi chắc phải biết lai lịch Vạn Cổ Bất Hủ thân? Một trong những pháp thân nguyên thủy hiếm hoi, Đại Nhật Bất Diệt thân dù chỉ là một cơ sở để tu luyện nó, thế nhưng Chí Tôn pháp thân tầm thường nào có thể sánh bằng.
Mạn Đà La nói.
Mục Trần gật đầu, trải qua hồi hạo kiếp viễn cổ, hiện giờ trong thiên địa chỉ còn lại 5 pháp thân nguyên thủy. Vạn Cổ Bất Hủ thân cũng là một trong số đó.
Sức mạnh của 5 pháp thân nguyên thủy đó so với những Chí Tôn pháp thân khác, không biết cường hãn hơn bao nhiêu lần.
– Ngươi lúc này mặc dù đã thành công luyện ra Đại Nhật Bất Diệt thân, nhưng căn bản chưa biết được huyền ảo của nó.
Mạn Đà La nhếch miệng châm chọc.
Mục Trần xấu hổ, dù sao hắn luyện thành Đại Nhật Bất Diệt thân chưa lâu, khó mà lần ra được ảo diệu của nó. Vả lại hắn không có thông tin tu luyện pháp gì khác, chẳng biết phải làm thế nào để phát triển pháp thân, lúc này chỉ có thể tự thân mò mẫm.
– Vậy thỉnh Mạn Đà La đại nhân chỉ điểm.
Người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, Mục Trần cũng chỉ có thể khiêm tốn thỉnh giáo.
– Biết cái gì gọi là Chí Tôn thần thông không?
Mạn Đà La bình thản nói.
Mục Trần khẽ gật đầu, cái gọi là Chí Tôn thần thông, là một đặc tính đặc biệt chỉ có những Chí Tôn pháp thân cường đại mới có. Thế nhưng các loại Chí Tôn pháp thân mà hắn đã chạm trán, dường như chưa có ai có được Chí Tôn thần thông.
– Ý của ngươi là, Đại Nhật Bất Diệt thân cũng có được Chí Tôn thần thông?
– Nếu ngay cả Đại Nhật Bất Diệt thân mà không có Chí Tôn thần thông, vậy thì còn được bao nhiêu Chí Tôn pháp thân xứng đáng có được?
Mạn Đà La lại thừa dịp chê cười.
– Thần thông của Đại Nhật Bất Diệt thân, được gọi là Cửu Dương lực.
– Cửu Dương lực?
Mục Trần giật mình, chợt đăm chiêu:
– Hay là có liên quan đến Cửu Dương Linh Chi?
Mạn Đà La hơi ngạc nhiên:
– Xem ra đầu óc cũng còn dạy dỗ được.
Mục Trần giận đến tím mặt.
– Cửu Dương Linh Chi sau khi bị luyện hóa sẽ trở thành 9 vầng liệt nhật cho pháp thân, gọi là Đại Nhật Tinh. Nếu có thể thuần dưỡng điều chế, Cửu Dương lực chỉ lật tay cũng có thể trấn áp thương khung.
Mạn Đà La chậm rãi nói.
– Đại Nhật Tinh?
Mục Trần nhíu mày, hai mắt lim dim, linh lực tỏa ra, ánh sáng kim sắc lan rộng, Đại Nhật Bất Diệt thân xuất hiện. Hắn cẩn thận cảm ứng, lát sau phát hiện ra chín điểm dao động mơ hồ khác thường trong pháp thân.
Dao động rất nhỏ, giấu trong linh lực. Nếu hắn không chuyên tâm dò xét, thì khó mà phát hiện ra được.
Mục Trần điều khiển tâm thần lặn xuống chỗ đó, linh quang lấp lánh hiện ra chính vật thể hình tròn. Dao động chí cương chí cường tản mát.
– Đây là Đại Nhật Tinh?
Mục Trần lòng có sở ngộ, giải tán Đại Nhật Bất Diệt thân, giương đôi mắt gấp gáp hỏi:
– Làm thế nào thể điều chế Đại Nhật Tinh?
Hắn cảm thấy rõ trong Đại Nhật Tinh ẩn chứa năng lượng rất lớn, nếu có thể vận dụng thành thạo, thì rõ ràng sẽ tăng cường thực lực rất nhiều.
– Đơn giản, dùng linh lực là được. Nếu linh lực bản thân không đủ thì dùng Chí Tôn linh dịch. Muốn điều chế hoàn thành Đại Nhật Tinh thứ nhất, có lẽ chỉ cần khoảng 5v-6v Chí Tôn linh dịch là đủ.
Mạn Đà La nói chuyện bâng quơ.
– 5v-6v Chí Tôn linh dịch?
Mục Trần suýt nữa bật ngửa. Hắn mua Hư Không Đại Nhật quả cũng bất quá là hơn 1v mà đã tiếc đứt ruột, thế mà điều chế một viên Đại Nhật Tinh đã cần hơn 5v. Thật sự là không thể nào!
– Nhiều quá hả? Cái đó chỉ là điều chế viên Đại Nhật Tinh đầu tiên mà thôi. Càng đụng đến những viên sau, càng cần gấp bội Chí Tôn linh dịch nữa đó.
Mạn Đà La vỗ vỗ bả vai hắn, ra chiều nhắc nhở.
Mục Trần tái mét gương mặt. Cái này mà Cửu Dương lực gì chứ, có mà Linh Dịch lực mới đúng!
– Coi cái mặt nghèo rớt mùng tơi của ngươi kìa… thôi thôi xét lại lúc nãy nhờ ngươi nhiều chuyện giúp ta một phen, viên thứ nhất ta sẽ điều chế giúp ngươi.
Mạn Đà La ra vẻ thương hại kẻ nghèo khó đang thương, phất tay như kiểu bố thí.
Đang nghệt cái mặt sầu thảm khổ ải còn bị chọc ghẹo, hắn đang muốn điên lên, nghe nàng nói sẽ làm giúp, lập tức cơn giận trong lòng chưa dâng lên đã tắt ngúm, ra chiều nịnh nọt:
– Tri ân báo ân, quả nhiên là nữ anh hùng.
– Chẳng có cốt khí…
Mạn Đà La liếc xéo.
– Cốt khí cũng phải sau việc này mới có.
Mục Trần cười xòa.
– Triêu hồi Đại Nhật Bất Diệt thân ra mau.
Mạn Đà La chẳng buồn buôn chuyện.
Mục Trần lập tức làm theo, kim quang lấp lánh, Đại Nhật Bất Diệt thân lại xuất hiện trong lòng núi.
Mạn Đà La vươn tay ra, hắc ám ngưng tụ nơi đầu ngón tay, bắn ra thành một đường tăm tối nhanh như chớp chiếu vào giữa trán Đại Nhật Bất Diệt thân.
Ở đó có một viên Đại Nhật Tinh.
Luồng hắc ám khóa chặt Đại Nhật Tinh, Mục Trần liền nhận thấy nguồn linh lực cuồn cuộn từ đâu đó đang đổ vào Đại Nhật Tinh.
Hào quang Đại Nhật Tinh càng lúc càng sáng ngời, mơ hồ như có năng lượng đáng sợ đang dâng lên.
Luồng hắc ám ngắt quãng, nhưng Đại Nhật Tinh không có dấu hiệu gì giống như Mục Trần tưởng tượng là trứng nở.
– Sao lại thế? Mục Trần giương đôi mắt nghi hoặc nhìn Mạn Đà La đã làm xong.
Tiểu cô nương xoa xoa hai thái dương, tỏ ra rất mệt mỏi, trừng mắt dọa hắn:
– Ngươi cho cái việc này giống như con gà mái đẻ trứng sao? Dễ vậy à? Ta đưa một tia linh lực vào trong đó chậm rãi điều chế, đợi nó lớn lên còn cần phải một thời gian nữa.
Mục Trần lúc này mới biết, cười nói:
– Vậy sao không điều chế luôn vài viên nữa.
Cô nàng chỉ phất tay ra chiêu tùy tiện đã có công hiệu của mấy vạn Chí Tôn linh dịch, giàu sang cỡ này sao hắn không tận dụng cho được.
– Cũng được đấy, cái Đại Nhật Bất Diệt thân của ngươi chỉ cần điều chế ba viên Đại Nhật Tinh, chúng ta sẽ nghe vài tiếng bùm bùm chéo chéo rồi ngồi xem pháo hoa nhé. Nào để ta giúp ngươi hóa kiếp cho nó luôn…
Mạn Đà La mỉm cười gian xảo, miệng rối rít đồng ý, rồi xắn áo kéo hai bàn tay xinh xắn ra, mấy tia hắc ám hội tụ ngay mấy đầu ngón tay.
Mục Trần luýnh quýnh vội nhảy lùi lại, chắn giữa nàng và pháp thân:
– Thôi thôi được rồi để ta tự làm.
Mạn Đà La trợn mắt thu tay. Mục Trần vội ân cần nịnh nọt chạy tới ngồi cạnh, lẩm bẩm hỏi:
– Sao ngươi lại biết nhiều về Đại Nhật Bất Diệt thân thế?
Cái sự nghi hoặc này ở trong lòng hắn đã lâu, dường như Mạn Đà La hiểu biết Đại Nhật Bất Diệt thân hơn hắn rất nhiều. Theo lý mà nói, pháp thân này ít có ai biết được, thậm chí thông tin càng ít mới phải.
Mạn Đà La đột nhiên run rẩy, trầm tư. Lát sau mới trả lời:
– Vì trên thế giới, không phải chỉ có mỗi mình ngươi tu luyện Đại Nhật Bất Diệt thân.
– Ngươi cũng tu luyện?
Mục Trần cả kinh.
– Không.
Mạn Đà La khẳng định chắc như bắp:
– Nhưng ta gặp kẻ đó. Ngươi đừng nghĩ mình là duy nhất, và tay cũng nhắc nhở ngươi, nếu một ngày kia có nhìn thấy kẻ nào sử dụng Đại Nhật Bất Diệt thân, tốt nhất phải cẩn thận đề phòng.
– Tại sao?
Mục Trần nghiêm túc hỏi.
– Mục đích ngươi tu luyện Đại Nhật Bất Diệt thân là cái gì?
Mạn Đà La hỏi ngược lại.
– Vạn Cổ Bất Hủ thân…
Buột miệng trả lời, Mục Trần sực tỉnh. Nói cách khác, những kẻ cũng tu luyện Đại Nhật Bất Diệt thân chính là kẻ địch cạnh tranh Vạn Cổ Bất Hủ thân với hắn.
– Vạn Cổ Bất Hủ thân chính là một trong số ít nguyên thủy pháp thân còn tồn tại, đương nhiên muốn luyện được nó phải là kỳ tài một trong muôn vạn người. Ngươi đã luyện ra Đại Nhật Bất Diệt thân, xem như có được chiếc vé khởi hành, sau này ngươi đạt được tình trạng gì, thì phải xem nỗ lực bản thân.
Mạn Đà La nghiêm túc dặn dò.
Mục Trần cũng nghiêm túc lắng nghe, trong lòng dậy sóng. Lời của nàng đương nhiên đúng, Vạn Cổ Bất Hủ thân chẳng biết còn bao nhiêu bí ẩn chưa khám phá.
– Những nguyên thủy pháp thân khác cũng như vậy sao?
Mục Trần dò hỏi.
– Có lẽ thế.
Mạn Đà La cũng không có câu trả lời chính xác.
Mục Trần gật gù:
– Đa tạ, ta sẽ cẩn thận, bất quá nghe ngươi nói như vậy ta lại càng hứng thú hơn nữa.
Mạn Đà La cũng ngạc nhiên thích thú trước thái độ hưng phấn của hắn. Tên này đúng là can đảm hơn người.
– Báo đáp ngươi một chút thôi.
Mạn Đà La đứng dậy, xoay lưng đi ra khỏi lòng núi:
– Đi thôi, Đại La Thiên vực chuẩn bị mở chinh phạt chiến, ngươi tự lo cho bản thân đấy, đừng để người ta xử lý, không lại lãng phí mất Đại Nhật Bất Diệt thân.
Mục Trần mỉm cười, gương mặt kiên nghị. Tu luyện Đại Nhật Bất Diệt thân bao nhiêu nguy hiểm, hắn cũng không từ bỏ. Sẽ có ngày luyện thành Vạn Cổ Bất Hủ thân hiển hách!
Vì đó là tấm vé hiển nhiên của hắn trên con đường cường giả cái thế.
—————————lại còn dùng tới thuật ngữ hóa học, ngu mà khoái chơi chữ, viết văn mà không có từ điển, mấy chỗ dịch là “điều chế” lão dùng từ 催化: xúc tác. Có mà xúc đất cũng chẳng từ cái chất này ra chất khác được. Mà thôi cũng coi như là có cố gắng rặn ra được vài từ mới để câu giờ.