Đối với lời đề nghị của Hàn Sơn đề nghị, Mục Trần cũng không có bất kỳ lý do để cự tuyệt, không đề cập tới bảo tàng của Đa Bảo thú, chỉ riêng việc bên trong Vạn Thú Mộ có manh mối Bất Tử Điểu cũng đủ để hắn mạo hiểm 1 lần.
Bởi vì lần này hắn hội tiến vào Thần Thú chi nguyên, ngoài việc lịch lãm rèn luyện thì mục đích chính yếu nhất là phải trợ giúp Cửu U đạt được Bất Tử Điểu Thần Huyết, đạt tới huyết mạch hoàn mỹ, đem những hậu quả về sau của việc kết nối huyết mạch loại trừ đi hết.
Nhưng Thần Thú chi nguyên bao la vô tận, hơn nữa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, muốn ở trong đó tìm kiếm manh mối Bất Tử Điểu, không thể nghi ngờ là giống như là mò kim đáy biển, cho nên hiện tại đã có một ít manh mối liên quan, vậy hắn tự nhiên không lí nào lại bỏ qua.
Vì vậy, đối với lời đề nghị của Hàn Sơn, Mục Trần cùng Cửu U không có bao nhiêu do dự, trực tiếp gật đầu đồn ý hợp tác.
Còn về phần Mặc Phong cùng Mặc Linh cũng không có dị nghị gì, bọn họ lần này tiến vào Thần Thú chi nguyên vốn là muốn tìm kiếm cơ duyên, cái gọi là Vạn Thú Mộ tuy ẩn chứa hung hiểm vô cùng, nhưng đồng dạng cũng là nơi ẩn chứa đại cơ duyên.
“Đã như vầy, chúng ta lập tức liền khởi hành, từ đây đi Vạn Thú Mộ còn cách rất xa, dựa theo suy đoán của ta, nếu dùng tốc độ nhanh nhất mà đi thì tối thiểu cũng phải cần năm ngày mới tới.” Hàn Sơn nhìn thấy bọn người Mục Trần đồng ý hợp tác, trên gương mặt cũng trở nên tươi cười hơn, sau đó hắn về phía sau vẫy tay, lập tức ở phía xa xa ba đạo thân ảnh lao đến, đứng phía sau lưng hắn.
Ba đạo nhân ảnh quanh thân mặc trọng giáp màu đen, toàn thân sát khí lượn lờ, hiển nhiên cũng là cường giả Tê Ma tộc, tron số 3 người thậm chí còn có hai người đạt đến Thất phẩm Chí Tôn, chỉ có một người tỏ ra hơi yếu thế 1 chút, nhưng cũng đã đạt tới Lục phẩm Chí Tôn đỉnh phong, xét toàn bộ đội hình thì cũng coi như là không yếu.
Mà ba vị cường giả Tê Ma tộc này tuy toàn thân đều là sát khí, nhưng ngược lại đối với bọn Mục Trần lại cực kỳ khách khí. Hiển nhiên trước đó, Mục Trần bày ra thực lực cường hãn đã hoàn toàn chinh phục dc bọn hắn, cho nên bọn hắn đối với việc Hàn Sơn muốn tìm bọn Mục Trần để hợp tác, hoàn toàn không có ý kiến.
Bốn người Mục Trần cũng gật đầu hảo hữu đối với ba vị cường giả Tê Ma tộc 1 cái, vào lúc này, trong toà phế tích chỉ còn lại rải rác vào bóng người. Đại bộ phận mọi người đều đã ly khai, về phần Lôi Nha tộc, ngay lúc Tông Đằng bỏ chạy cũng liền lập tức mang theo Lục Tuỳ ko biết chết sống bỏ đi.
Thấy vậy Mục Trần cũng không ngăn cản, tuy nói Lôi Nha tộc có chút đáng ghét, nhưng hắn cũng không thể đem bọn hắn tại đây loại bỏ hoàn toàn, bởi như vậy, khó mà tránh khỏi việc sẽ đắc tội với Lôi Nha tộc, dù sao đó cũng là cả một chủng tộc Linh thú. Nếu như thật sự gây thù chuốc oán thì đối với Mục Trần, quả thật là phiền phức không nhỏ.
Đương nhiên, như thật sự có kẻ muốn gây hại với hắn, tỷ như nói Tông Đằng trước đó, nếu như hắn vẫn cố chấp mà tìm Mục Trần để tính sổ, thì khi có dc cơ hội, hắn sẽ ko ngần ngại mà trực tiếp hạ sát thủ.
Cho nên đối với loại tôm tép như Lục Tùy, đã không còn bao nhiêu uy hiếp với hắn, nên hắn tự nhiên sẽ không bỏ công để ý tới.
Cả 2 đội ngũ đứng cùng với nhau, dựa vào đội hình cũng coi như là có chút cường hoành. Mà Mục Trần cùng Hàn Sơn cũng không chần chừ quá lâu, sau khi phân biệt phương hướng liền trực tiếp khởi hành. Hóa thành tám đạo quang ảnh rời đi khỏi toà thành thị phế tích.
Sau khi bọn hắn ly khai, quanh tòa phế tích lại lần nữa lâm vào yên tĩnh, chỉ còn mấy tòa thạch tháp cổ xưa vẫn sừng sững đứng vững qua vô tận tuế nguyệt, trở thành minh chứng cho việc nơi đây đã từng có 1 thời huy hoàng và tráng lệ.
Mà ngay lúc bọn người Mục Trần khởi hành, nhắm thẳng phươg hướng về Vạn Thú Mộ mà đi, thì cùng lúc ở 1 địa phương khác…
Hưu!
Phía trên bầu trời, mấy đạo thân ảnh gào thét mà đi. Cuối cùng chật vật đã rơi vào trên 1 ngọn núi, 1 đầu Kim sắc Đại Bằng cực lớn toàn thân kim quang yếu ớt, hóa thành một đạo nhân ảnh.
Đạo nhân ảnh này tất nhiên chính là Tông Đằng, ở sau lưng hắn bọn người Liễu Thanh sắc mặt tái nhợt cũng lần lượt đi tới.
“Tông Đằng đại ca, ngươi…” Liễu Thanh khuôn mặt trắng bệch nhìn qua Tông Đằng, lúc này đây sắc mặt dữ tợn đáng sợ, cánh tay phải của hắn, cơ hồ là tận gốc đứt gãy, máu tươi chảy ròng.
Trước đó hắn tuy quyết đoán rút lui, nhưng vẫn bị 1 kiếm của Mục Trần cắt đứt 1 cánh tay.
“Mục Trần, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”
Chạm vào chổ bị chặt, Tông Đằng oán độc rít gào nói, hắn đường đường là thiên kiêu Thiên Bằng tộc, lại bị 1 tên nhân loại làm cho trở nên chật vật như thế này, thậm chí còn bị đoạn đứt 1 cánh tay, việc này nếu là truyền tới bổn tộc, chắc chắn sẽ thành trò cười cho mọi người.
“Tông Đằng đại ca, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?” bên cạnh Tông Viêm sắc mặt tái nhợt hỏi, dưới mắt Tông Đằng đã bị thương nặng, xem như sức chiến đấu của bọn họ bị giảm mạnh, nếu như lại tiếp tục đi tranh giành cơ duyên với 1 số chủng tộc cường hoành khác, nói không chừng cả cái mạng nhỏ cũng phải bỏ lại Thần Thú chi nguyên lần này.
Tông Đằng ánh mắt dữ tợn, liền hít sâu một hơi, đem cảm xúc dần ổn định lại, ngữ khí lành lạnh nói: “Đi tìm Côn Bằng tộc, Tông Thanh Phong lần này cũng theo đội ngũ Côn Bằng tiến vào Thần Thú chi nguyên, chỉ cần có hắn hỗ trợ, muốn xử lý Mục Trần, dễ như là trở bàn tay!”
Ba chữ Tông Thanh Phong vừa lọt vào tai, sắc mặt bọn người Liễu Thanh, Tông Viêm lập tức trở nên nóng bỏng, vì vậy danh tự đó, trong thế hệ trẻ tuổi Thiên Bằng tộc gần như là 1 Truyền Kỳ, hắn vốn là tộc nhân củaThiên Bằng tộc, nhưng bởi vì thiên phú vô cùng cao nên được trưởng lão Côn Bằng tộc liếc trúng, trực tiếp thu làm đệ tử tiến vào trong Côn Bằng tộc, thậm chí tại Côn Bằng tộc, nơi mà kỳ tài nhiều như mây thì hắn cũng có thể cũng coi là nổi bật, xét thiên phú cùng thực lực thì so về Tông Đằng, còn muốn càng mạnh hơn nữa!
Nếu như Tông Thanh Phong chịu ra tay hỗ trợ, cái tên nhân loại Mục Trần nhất định sẽ bị hắn hung hăng chà đạp dưới chân.
Vừa nghĩ tới việc đem toàn bộ ngạo khí của Mục Trần phá hủy, dẫm nát dưới chân lúc, bọn người Liễu Thanh không khỏi cảm thấy cực kỳ khoái ý, bộ dáng giống như việc đó đã là thật.
…
Cảnh ban đêm dần đến, bao phủ đại địa.
Thần Thú chi nguyên ban đêm cực kỳ rét lạnh, hơn nữa toàn bộ thiên địa đều tràn ngập một loại âm lãnh chi ý, nguyên nhân phát ra tử khí là vì trên phiến đại lục này, đã từng vẫn lạc rất nhiều cường giả thú tộc, cho nên mặc dù đã vẫn lạc ngàn vạn năm, nhưng ngay khi trời tối, Thần Thú chi nguyên như cũ vẫn sẽ bị tử khí ăn mòn, âm hàn vô cùng.
Bởi vậy bình thường vào ban đêm, cơ hồ tất cả cường giả tiến vào Thần Thú chi đều không lựa chọn di chuyển, mà sẽ tìm địa nghỉ ngơi, chống cự lấy tử khí ăn mòn.
Tại một tòa thành thị nay đã sụp đổ, có 1 sơn động được mở được bao phủ bởi 1 loại hoả diễm màu trắng, đó là một loại hoả diễm đặc thù có tác dụng ngăn ngừa tử khí, làm cho cả sơn động đều miễn dịch tử khí ăn mòn.
Mà trong sơn động, đoàn người Mục Trần ngồi xếp bằng quay quanh đống lửa ngồi, hắn nhìn lên bạch sắc hoả diễm trước mắt, ko nhịn không được cảm thán 1 tiếng, bọn người Hàn Sơn hiển nhiên chuẩn bị mọi thứ để ứng phó so với bọn hắn thì chu toàn hơn nhiều, hiển nhiên đã sớm chuẩn bị tất cả để đi Vạn Thú Mộ.
“Dựa theo tốc độ của chúng ta, có lẽ chỉ cần bốn ngày là có thể đến Vạn Thú Mộ…”
Đứng trước đống lửa Hàn Sơn cong ngón búng ra, ngọn lửa bay lên phía trên tạo thành một bức bản đồ, hắn chỉ vào 1 điểm trong đó rồi nói: “Hai ngày sau, chúng ta sẽ đi tới nơi đây, nơi này là một điểm tự do giao dịch, cho nên sẽ có rất nhiều cường giả tập trung tại chổ này, chúng ta cũng cần tới chỗ này để chuẩn bị them vài thứ.”
“Mặt khác…” Hàn Sơn nhìn về phía Mục Trần, Cửu U, cười nói: “Tại đây thứ tốt cũng không ít, nếu có cơ duyên, nói không chừng lại ở chỗ này có thể đạt được bảo vậ, ta từng nghe nói đã từng có 1 kẻ ngu xuẩn không nhìn được hàng, trong lúc vô tình đã lấy được một mảnh tàn thiên thần thông đem ra buôn bán, cuối cùng bị người khác giá thấp mua đi.”
“Tàn thiên thần thông?”
Mục Trần, Cửu U lập tức sững sờ, cũng nhếch miệng cười 1 tiếng, tên này quả nhiên đúng là ngu xuẩn cực độ, bất quá lời của Hàn Sơn cũng đem đến bọn hắn không ít hứng thú, Thần Thú chi nguyên quả thực quá mức rộng lớn, trong đó ẩn chứa ko biết bao nhiêu cơ duyên, cho nên người may mắn đạt được cơ duyên người không phải là ít, một ít người không có nhãn lực, hoàn toàn chính xác rất có thể sẽ đem một ít bảo bối hiếm thấy bảo bối đem ram à không biết.
“Ở chỗ này dùng Chí Tôn Linh Dịch để giao dịch, đương nhiên, cũng có thể lấy vật đổi vật.” Hàn Sơn cười nói.
Mục Trần gật đầu, tính cả 50 vạn Chí Tôn Linh Dịch đoạt được từ Tông Đằng, thì trên người hắn tổng cộng có gần 200 vạn, nếu như vô tình gặp phải bảo bối phù hợp, cũng có thể ra tay thoáng một chút.
“Tốt rồi, hôm nay tới đây thôi, mọi người cũng nên nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai chúng ta sẽ tranh thủ đi.”
Hàn Sơn lại lần nữa nói về 1 ít quy củ bên trong điểm giao dịch, sau đó không nói thêm lời liền trực tiếp nhắm mắt, tiến vào bên trong trạng thái tu luyện.
Bên cạnh đó, bọn người Cửu U, Mặc Phong, Mặc Linh cũng tự mình tìm địa phương khác rồi bắt đầu tu luyện.
Mục Trần thì trong sơn động tự tìm chổ trống để tu luyện 1 mình, sau đó tiến vào trong đó rồi ngồi xuống đã toạ, bất quá hắn không lập tức tiến vào trạng thái tu luyện ngay, mà là sắc mặt nghiêm túc và hít sâu một hơi, hai mắt chầm chậm nhắm lại.
Mà ngay lúc hắn hai mắt nhắm lại, trong đầu hắn lại hiện lên quang cảnh, đó là một mảnh chiến trường mêng mông cổ xưa, khắp thiên địa tràn ngập khí thế chém giết.
Mà ở trung tâm của chiến trường, một thân ảnh màu đỏ sậm đứng sừng sững, hắn thân như bàn thạch, phảng phất như dù có là thiên quân vạn mã lao tới, cũng không cách nào rung chuyển được thân thể của hắn.
Mục Trần chăm chú nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đỏ sâm đó, chỉ thấy được theo thời gian dần trôi qua, khí thế sát phạt lấy hắn làm trung tâm mà hội tụ đến quanh thân, làm cho hắn giống như 1 Ma Thần.
Thân ảnh đỏ sậm chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt đỏ ngầu như máu nhìn vào Mục Trần, sau đó sát phạt chi khí cuồn cuộn hội tụ lại với nhau, theo thời gian dần dần hoá thành vô số chữ màu huyết hồng.
Mục Trần ngưng thần nhìn lại, sau đó trong lòng liền hung hăng chấn động.
Xá Thân Ma Quyền thức thứ nhất, xả thân nhập ma!
Tuy Mục Trần cuối cùng ra ngoài Luyện Thể Tháp mà không hề hao tổn gì cả, nhưng cũng không có có bất cứ người nào cho rằng Mục Trần thông qua được khảo nghiệm tầng thứ năm, bởi vì theo bọn hắn, đó căn bản là chuyện chuyện không thể nào.
Nhưng tất cả đều không ngờ tới, cái gọi là khảo nghiệm tầng thứ năm, thực sự không phải khảo nghiệm về thực lực, mà là khảo nghiệm về khí phách xả thân.
Mục Trần ở dưới Hủy Diệt chi quyền kia kiên trì tới phút cuối cùng, cho nên thân thể hắn nhìn như bị một quyền kia Hủy Diệt, nhưng hắn lại biết rõ, canh bạc này, hắn đã thật sự chiến thắng rồi.
Mà tiền đặt cược đạt được, chính là thần thông do vị Huyết Chiến Vương kia tự nghĩ ra!
Xá Thân Ma Quyền!