Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
[ Diện Mạo Cũ: Đây không phải chứng cứ mà các người muốn sao? Nhìn xem, ảnh chụp đều đã có, còn là một lão già như thế, chậc chậc chậc… ]
[Trường Kiếm Đi Ngàn Dặm: Một lão già họm hẹm a, khẩu vị này cũng quá nặng đi, nếu đẹp trai một chút tôi còn có thể chấp nhận. ]
[ Chợt Nghe Trên Bờ Tiếng Đạp Ca: Ha ha ha, chỉ bằng cái xuất thân kia của Cố Sơ Tranh, nếu không phải bò lên giường người ta thì làm gì có hy vọng đóng phim? Đúng là cười chết người. ]
Phía dưới là vô số bình luận rất khó nghe.
Dù sao fans hâm mộ của Sơ Tranh cũng chưa có đủ năng lực đấu lại đám người đông đảo này, một đòn tấn công như thế, khu bình luận hầu như đều là mắng chửi.
Mọi người cũng chỉ nghe được chút tiếng gió, thật ra bọn họ hoàn toàn không biết đầu đuôi câu chuyện là thế nào, dù sao tất cả mọi người cũng đang mắng cô, pháp luật không xử lý bọn họ.
Sơ Tranh mở đống bình luận ra, vừa uống sữa bò vừa nghiêm túc đánh giá ảnh chụp.
Cái này cũng quá xấu rồi!
Mẹ nó là con chó nào làm ra!!
【 Tiểu tỷ tỷ, có tức không, cần dùng tiền không? Tiêu tiền có thể khiến người ta tâm bình khí hòa a ~ 】
Sơ Tranh sờ con dao trên bàn: “Ta muốn đi xử lý tên chó chết này.”
【… 】 Những chuyện có thể dùng tiền giải quyết tại sao cứ muốn bạo lực như vậy chứ!! Chúng ta hòa bình hữu hảo, tích cực tiến về phía trước không được sao?
Vương Giả tận tình khuyên nhủ Sơ Tranh, phát cho cô một cái nhiệm vụ, để cô yên tĩnh một chút — không có thời gian đi xử lý người khác.
…
“Chị Tuyết Vân, màu son này rất hợp với chị đó.”
Cao Tuyết Vân thần sắc hồng hào, cười đến thập phần xán lạn, bên cạnh đều là đám chị em của cô ta– hay còn được gọi là tùy tùng.
“Các cô thích gì cứ tự mình chọn đi, tiền tính cho tôi.” Cao Tuyết Vân hôm nay rất vui vẻ, ra tay cũng hào phóng.
“Chị Tuyết Vân hôm nay có chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Có người tò mò.
Cao Tuyết Vân vuốt son môi trong tay, cười đến cao thâm khó lường: “Có người, không thể may mắn cả đời.”
Mấy chị em kia nhìn nhau vài lần, không hiểu ý tứ trong đó lắm.
Ánh mắt Cao Tuyết Vân đột nhiên liếc ra bên ngoài, chân mày cô ta hơi cau lại, lập tức đứng dậy ra ngoài.
“Chị Tuyết Vân, chị đi đâu vậy?”
Các tiểu thư sau lưng lên tiếng gọi, nhưng Cao Tuyết Vân cũng không quay đầu.
Cao Tuyết Vân nhìn thấy người phía trước tiến vào một cửa tiệm, cô ta đứng bên ngoài nhìn một lúc, sau đó mới thẳng tắp sống lưng đi vào.
“Cao tiểu thư.”
“Cao tiểu thư mời vào trong.”
Đây là một cửa hàng thời trang cao cấp, Cao Tuyết Vân là khách quen của nơi này, cô ta khoanh tay trước ngực, đạp giày cao gót, mang theo khí thế kinh người đi tới.
“Loại người dơ bẩn như thế mà cũng có thể mời vào trong, các người nên cẩn thận một chút.”
Nhân viên bán hàng nghe không hiểu lắm, nhìn theo ánh mắt Cao Tuyết Vân, mới rõ ràng người cô ta đang nói chính là nữ sinh kia.
Sơ Tranh cầm một bộ trang phục đưa cho nhân viên bán hàng, Cao Tuyết Vân trực tiếp đi qua, cướp lấy bộ trang phục kia: “Gói lại, tôi muốn mua.”
Sơ Tranh bình tĩnh nhìn cô ta một chút, lại cầm một bộ khác lên.
Cao Tuyết Vân lần nữa giành lấy, ném cho nhân viên: “Gói lại.”
Sơ Tranh cầm một bộ, cô ta liền cướp một bộ.
Sơ Tranh nhéo cổ tay một cái, xoay người, lấy quần áo trên kệ gỡ xuống một mạch, toàn bộ đập lên người Cao Tuyết Vân.
“A…”
Cao Tuyết Vân đột nhiên bị đập, quần áo che khuất tầm mắt, cô ta hơi bối rối, dưới chân nghiêng một cái, trực tiếp té sấp xuống.
Sơ Tranh lại ném thêm một đống nữa lên người cô ta, xoay người ấn cô ta lại, không cho cô ta cử động.
Vương bát đản chỉ định cô tới đây mua đồ, đã sớm biết là không có chuyện gì tốt.
Nhân viên bán hàng bên kia đều bị hành vi của Sơ Tranh dọa ngốc.
Cái này là loại thao tác gì đây?
Ánh mắt Cao Tuyết Vân như phun ra lửa, gầm thét: “Cố Sơ Tranh sao mày dám làm thế với tao?! Thả tao ra, mày mà dám động đến một sợi tóc của tao, tao cam đoan mày không thể rời khỏi chỗ này.”
“Còn cần nữa không?” Sơ Tranh hỏi cô ta.
“Cố Sơ Tranh mày thả tao ra.”
“Còn muốn nữa không?” Sơ Tranh nắm cánh tay cô ta.
Cao Tuyết Vân có cảm giác cánh tay mình sắp gãy mất, đau đến khuôn mặt cô ta tràn đầy dữ tợn.
“Đau… Đau quá, thả tao ra… Thả tao ra… Mau kéo con điên này ra!!” Câu cuối cùng chính là rống lên với nhân viên bán hàng.
Toàn thân Sơ Tranh đều lộ ra hai chữ hung hãn, nhân viên bán hàng làm gì dám tiến lên.
“Tôi hỏi cô còn muốn hay không?”
Cao Tuyết Vân đau đến không chịu được, lại không ai giúp cô ta, cô ta đâu dám già mồm nữa, ở trong một đống quần áo, chật vật lắc đầu: “Không… Không muốn nữa.”
Sơ Tranh buông cô ta ra, ngồi xổm người xuống, vẻ mặt nghiêm túc: “Cô tìm người bao nuôi tôi, sao không đưa người đến cho tôi?” Đã diễn trò thì phải diễn cả bộ có biết không? Không chuyên nghiệp gì hết!
Cao Tuyết Vân che cánh tay không cử động được của mình, bị câu nói này của Sơ Tranh dọa đến run một cái.
Cô… Cô làm sao mà biết được?
Chuyện này có thể gây ồn ào lớn như vậy, Cao Tuyết Vân đương nhiên không thoát khỏi liên quan.
Cô dám cướp người mình coi trọng, đắc tội với mình còn dám rêu rao như thế, đây là cô xứng đáng.
Cao Tuyết Vân giống như bị dọa sợ: “Tao không hiểu mày đang nói gì.”
Cao Tuyết Vân tìm thuỷ quân, còn tìm đại thần photoshop đứng đầu, để người ta tuyệt đối không nhìn ra bức ảnh kia là photoshop, chuyện này có thể gây ồn ào lớn như vậy, đều là cô ta đứng sau lưng sai khiến.
Cô ta cũng muốn tìm tin tức thật, nhưng căn bản không điều tra được chút gì.
Chuyện trên internet, mặc kệ thật hay giả, dù sao có nhiều người nói thì chính là sự thật.
Cô ta chỉ cần mua thật nhiều thuỷ quân, đem chuyện này chứng thực, rằng cô chính là đang được bao nuôi, sau đó dùng thêm chút kế sách, còn không chơi chết cô sao?
Cao Tuyết Vân đã vạch ra một kế hoạch hoàn hảo.
Nhưng cô ta vạn vạn không nghĩ tới, vị nhân vật chính trong kế hoạch này lại không đi theo kịch bản, hơn nữa chuyện đó còn bị cô phát hiện ra rồi.
Là ai bán đứng cô ta?
Sơ Tranh đứng dậy, lấy quần áo đang treo trên giá đến, một mạch lưu loát ném toàn bộ lên người Cao Tuyết Vân, phất tay: “Tính tiền.”
Cao Tuyết Vân: “…”
Cao Tuyết Vân nhìn Sơ Tranh rời đi, sau đó có mấy bảo vệ áo đen tiến vào, đem cả cô ta cùng chỗ quần áo kia ném ra khỏi trung tâm thương mại.
Cao Tuyết Vân chật vật nằm giữa một đống quần áo cao cấp, chịu đựng những ánh mắt dò xét của người đến trung tâm.
Cô ta lớn đến từng này cũng chưa bao giờ chật vật như vậy.
Cố Sơ Tranh…
Cố Sơ Tranh! Cướp người của cô ta, bây giờ còn làm cô ta nhục nhã như thế!
…
Cao Tuyết Vân còn chưa nghĩ ra biện pháp đối phó Sơ Tranh, thì trên mạng đột nhiên có tin tức.
# Tình nhân trong bóng tối của thiên kim Cao gia, nghi ngờ là người đã có vợ #
# Thiên kim cao gia làm tiểu tam #
Tin tức này nhanh chóng đem độ hot của Sơ Tranh đè xuống, trực tiếp leo lên đứng đầu bảng.
Cao gia là gia tộc gì? Một gia tộc lớn có tiếng tăm, đột nhiên xuất hiện tin tức xấu như vậy, còn không mất hết mặt mũi sao?
Cao Tuyết Vân cũng có chút ngu ngơ, đặc biệt là lúc nhìn thấy ảnh chụp một, một khắc kia, cô ta có cảm giác như mình đang nhìn thấy quỷ.
Cô ta nhớ rõ người đàn ông này…
Là một người trong vô số bạn trai của cô ta, nhưng hắn nói hắn chưa có vợ, cô ta sao lại thành tiểu tam được? Hắn đang nói dối!
Cao Tuyết Vân muốn giải thích, nhưng mà người trong cuộc lại đứng ra nói, là Cao Tuyết Vân lợi dụng mình có tiền, ép buộc hắn, uy hiếp hắn.
Cao Tuyết Vân lập tức trở thành đối tượng bị cộng đồng mạng chửi rủa.
Chuyện này nếu như bên nam tự nguyện, còn có thể nói hắn leo cao bám lấy Cao Tuyết Vân, nhưng người ta không tình nguyện, Cao Tuyết Vân lại dùng tiền và quyền ép buộc.
Sau đó không ngừng có người đứng ra vạch trần, đem sinh hoạt mục nát của Cao Tuyết Vân phơi bày ra ánh sáng.
Bao gồm cả chuyện kia của Sơ Tranh, cũng bị người ta vạch trần là cô ta đứng sau lưng thao túng, Sơ Tranh lập tức thu hoạch được một đống fans đồng tình, tẩy trắng thành công.
“Cha, cha, cha nhanh cho người đè những tin tức này xuống!!”
“Bình thường cha mặc kệ con ở bên ngoài muốn làm gì thì làm,nên bây giờ con muốn lật trời luôn đúng không!”
Ông Cao tức giận đến mức phát bệnh tim: “Con còn ép buộc người ta? Con muốn tìm loại đàn ông nào mà không có? Sao phải đi ép một người đàn ông đã có vợ lại còn không tình nguyện? Con còn có đầu óc không hả!”