Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Nửa tháng sau.
Ma Quân ở trung tâm thành mất tích một thời gian dài như vậy, mà đến một chút manh mối cũng không có, cuối cùng chỉ còn lại một Ma Quân, nên lập tức trở thành tấm bia sống.
Nhưng tâm phúc của các Ma Quân ở khắp nơi đến đây điều tra, cũng không tra được bất kỳ manh mối gì, Ma Quân luôn nói làm sao ta biết được, các ngươi cứ tùy tiện tìm đi, tìm được thì coi như ta thua.
Nếu bắt cóc nhiều Ma Quân như vậy, thì không có khả năng đến một chút tiếng gió cũng không lọt ra ngoài.
Thế nhưng Ma Quân khác đều bị bắt, thì tại sao lại có một con ma như hắn không có việc gì được?
Nghi ngờ thì nghi ngờ, nhưng bọn họ không có chứng cứ, nên chỉ có thể cử người đi thăm dò.
Ma Quân cả ngày ứng phó với những người kia, từ trước tới nay chưa từng cảm thấy cuộc sống này lại mệt mỏi như thế.
“Ngươi tập hợp bọn họ lại.” Sơ Tranh nghĩ kế cho Ma Quân.
“Làm sao mà tập hợp? Những người này có nghe lệnh ta đâu.” Bọn họ đi theo những Ma Quân khác, nếu thật sự muốn thu phục bọn họ, thì e là phải làm to chuyện.
Cho dù hiện tại những Ma Quân khác đang nằm trong tay hắn, thì cũng không dễ dàng thu phục những người này được.
Cô thật sự cho rằng chỉ cần bắt mấy Ma Quân lại, là có thể thống nhất Ma tộc rồi à?
Nếu dễ dàng như vậy thì sớm đã có người làm.
“Ma cốt có đủ không?”
“Ta thấy không bằng…” Ma Quân hơi dừng lại: “Ngươi nói cái gì?”
Sơ Tranh: “Ma cốt có thể hiệu triệu bọn họ không.”
“Ma cốt, ngày Ma tộc lại thấy ánh mặt trời…” Ma Quân thì thào một tiếng, đây là lời đồn được lưu truyền từ lúc Ma tộc bị phong ấn.
Người có được ma cốt của Ma tộc, sinh ra đã là Vương Giả, là Vương mà Ma thần chọn trúng.
Mỗi một vị có được ma cốt của Ma tộc, đều sẽ dẫn dắt Ma tộc sáng tạo huy hoàng.
Thế nhưng từ sau khi Ma tộc bị phong ấn, thì rốt cuộc không xuất hiện ma cốt của Ma tộc nữa.
Hắn đột nhiên kích động: “Ngươi biết ma cốt ở đâu sao? Chỉ cần có ma cốt thì tất cả Ma tộc đều sẽ nghe lệnh! Ha ha ha, rời khỏi cái nơi quỷ quái này là chuyện trong tầm tay, ngươi mau nói cho ta biết, ma cốt đang ở đâu?”
Sơ Tranh chỉ chỉ mình: “Ta.”
“…”
Cút ngay!
Ma Quân đi hai bước lại quay trở về: “Ngươi thật sự có ma cốt?”
“Lừa ngươi được ích lợi gì?”
“…”
Ma Quân nghĩ nghĩ, đại khái không tìm ra được, lừa hắn thì có lợi ích gì.
“Tốt, tốt, ta tin tưởng ngươi, nếu ngươi đã là người sở hữu ma cốt, vậy thì dễ làm rồi, ta đi liền đây.”
…
Ma Quân lợi dụng tin tức ma cốt, tập hợp Ma tộc ở trung tâm thành, chỉ đợi đến khi phá được phong ấn, sẽ lập tức rời khỏi Ma thành.
Nhưng mà…
“Nàng ở đây đã mấy ngày rồi, thật sự có biện pháp mở phong ấn ra sao?”
Ma Quân bớt chút thời gian đến tìm Sơ Tranh.
Sơ Tranh ở vùng dã ngoại hoang vu chờ đợi đã vài ngày, lúc này hắn chỉ có thể nói chuyện với Ly Đường.
“Ừ.” Ánh mắt Ly Đường dịu dàng, đối với cô là tin tưởng vô điều kiện: “Nàng có biện pháp.”
Ma Quân bước vòng vòng tại chỗ, trong miệng lẩm bẩm lung tung cái gì đó.
“Ngươi và nàng có quan hệ thế nào?” Ma Quân bất thình lình hỏi một câu.
Ly Đường sững sờ, quan hệ thế nào…
“Chúng ta…”
Ly Đường cũng không biết quan hệ của bọn họ là thế nào.
“Ma Quân, chuyện này có liên quan gì đến ngươi sao?” Ly Đường hỏi lại.
“Tò mò.” Ánh mắt Ma Quân đảo qua người hắn: “Tâm ma của ngươi sắp không áp chế được nữa rồi?”
Đáy mắt Ma Quân cất giấu vài phần không có hảo ý, Ly Đường nhíu mày cảnh giác: “Không phiền Ma Quân quan tâm.”
Càng cùng cô thân cận, thì tâm ma của hắn sẽ càng cường đại.
Nhưng hắn khống chế không nổi ham muốn được tới gần cô.
“Tâm ma của ngươi bởi vì nàng mà xuất hiện.” Ma Quân xích lại gần Ly Đường: “Cho nên, mỗi lần ngươi tới gần nàng, kỳ thật đều đang tăng cường tâm ma.”
Sơ Tranh ngồi dưới đất, vừa nghiêng đầu đã nhìn thấy Ma Quân và Ly Đường tụm lại một chỗ nói chuyện với nhau.
Hai con ma này lại đang nói thầm cái gì đó?
Sơ Tranh tung tung ma tinh trong tay, hướng về phía bên kia kêu một tiếng: “Ly Đường.”
Ly Đường bỏ rơi Ma Quân chạy tới: “Sao thế?”
“Ngươi và hắn nói gì vậy?”
“Không… nói gì.”
“Ít nói chuyện với hắn đi.” Cái tên Ma Quân này vừa gặp mặt liền muốn thẻ người tốt, làm hư thẻ người tốt của cô thì làm sao bây giờ!
“Được.” Ly Đường đáp ứng, nói sang chuyện khác: “Có tiến triển gì không?”
“Ta đã quên mất một viên ma tinh cuối cùng nên đặt ở chỗ nào, ngươi để ta ngẫm lại một chút.”
Ly Đường: “…”
Sơ Tranh nghĩ cái này, chính là nghĩ vài ngày, cô đâu phải không nhớ rõ, cô căn bản là không thấy được.
Lúc Ly Đường gọi cô rời đi, thì cô vừa vặn trông thấy một điểm cuối cùng kia.
Lúc ấy cô làm sao mà biết là mình sẽ làm chuyện này.
Cuối cùng cô thực sự nghĩ không ra, nên chỉ có thể lần lượt thử từng cái.
Ở trung tâm thành mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nơi nào đó ngoài thành bốc lên ma khí.
Ngẫu nhiên còn kèm theo tiếng nổ.
“Cái này của ngươi thật sự không có vấn đề gì chứ?” Ma Quân mỗi ngày đều đến xem tiến triển.
Sơ Tranh vỗ vỗ tro bụi trên vạt áo, trấn định nét mặt nói: “Không có vấn đề gì, ngươi yên tâm, lần sau chắc chắn sẽ được.”
Ma Quân: “…”
Hoàn toàn không yên tâm được.
Lần này đã là mấy cái lần sau rồi?
Người không biết còn tưởng ngươi là đồ khoác lác đấy hiểu không!
…
Thượng Ninh Thành.
“Gần đây bị chuyện của hai Ma tộc kia ảnh hưởng, đã mấy ngày rồi ta không mở cửa hàng.”
“Ai cũng thế thôi, Ma tộc thật sự rất đáng giận.”
“Các ngươi chưa nghe nói à, chỗ phong ấn của Ma tộc có dị thường đấy.”
“Cái gì, dị thường gì?”
“Ta cũng không rõ lắm, chỉ là nghe nói nơi Ma tộc bị phong ấn, cả ngày có âm thanh kỳ quái truyền tới, các ngươi nói xem có phải phong ấn sắp bị phá không?”
“Ma tộc muốn ngóc đầu trở lại…”
“Nếu Ma tộc thật sự ra được, thì gặp nạn không phải chính là Thượng Nhinh thành chúng ta sao?” Khoảng cách của Thượng Ninh Thành và nơi Ma tộc phong ấn vô cùng gần nhau.
Trong tửu quán, mọi người ngồi tụm lại một chỗ thảo luận chuyện gần đây.
“Ầm ầm —— “
Thượng Ninh Thành đang náo nhiệt đột nhiên an tĩnh lại, giống như chợt lâm vào trong tĩnh mịch.
Tất cả mọi người cùng nhìn về một phương hướng.
Trong tầng tầng núi non, ma khí đen kịt phóng lên tận trời, bầu trời vừa rồi còn trong xanh, lúc này đã có mây đen dày đặc.
“Phong ấn của Ma tộc bị phá!”
Không biết là ai rống lên một câu, sau đó tất cả mọi người trong thành điên cuồng chạy ra khỏi thành.
Tin tức phong ấn của Ma tộc bị phá, nhanh chóng truyền đến tai của các đại tông môn.
Khẩu hiệu trừ ma vệ đạo được hô vang trong vòng một đêm.
Mà kẻ đầu têu, lúc này đang ngồi ở một cửa hàng trong Thượng Ninh Thành, cùng Vương Giả giao lưu “tình báo”.
“Hiện tại xem như ta đã nghịch tập thành công rồi chứ?”
Vị trí Ma Quân này rất là lợi hại.
Đỉnh cao của Ma sinh!
【 Tiểu tỷ tỷ, mặc dù… cô làm như vậy, ta không thể phán định rằng cô làm không đúng, nhưng mà… Sau này chúng ta cứ đi theo con đường bình thường một chút được không? Tìm hiểu về phá sản một chút đi!? 】
Vương Giả thương lượng với Sơ Tranh.
Bọn họ thật sự chỉ là một hệ thống phá sản, không chiếu cố nghiệp vụ khác.
Cô chạy tới Ma Giới, phóng xuất yêu ma quỷ quái của toàn Ma giới ra, chỉ vì để hoàn thành nhiệm vụ nghịch tập thôi sao? Phá sản cũng có thể hoàn thành mà!
“Ta rất bình thường.” Sơ Tranh chuyển chén trà, ngón tay lướt qua hoa văn bên trên: “Mi cảm thấy ta không bình thường chỗ nào?”
【…】 Cô chỗ nào cũng không bình thường có được không? Số của nó phải đen tám đời mới có thể gặp được cô!
“Như thế này rất thuận tiện.” Không phải chỉ là đi lên đỉnh cao nhân sinh thôi sao? Hiện tại cô không phải đã là nhân sinh… Không phải, đỉnh cao ma sinh rồi à?
Vương Giả không muốn cùng Sơ Tranh thảo luận nữa, chỉ nhắc tới bên phía Lâm Thần còn cần làm chút chuyện nữa.
Sơ Tranh: “…” Đã nói là phiền phức mà, trực tiếp xử lý rất thuận tiện!
【…】
Hiện tại Ma tộc đã phá được phong ấn, Ma tộc xuất hiện ở Nhân Giới, thế lực khắp nơi đang cố gắng đối kháng với Ma tộc.
Ma tộc bị phong ấn nhiều năm như vậy, có thể tưởng tưởng được bọn họ tức giận đến bao nhiêu.
Đúng như Sơ Tranh dự liệu, bọn họ đã không còn chỉ “sủng” mình cô.