Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phong Vọng trông thấy Sơ Tranh cũng hơi kinh ngạc.
Trên Weibo hắn chỉ là thuận miệng…
“Sao cô lại tới đây?”
“Không phải muốn ôm?” Sơ Tranh đúng lý hợp tình giang hai tay: “Nhanh lên, tôi còn phải trở về quay phim.” Vội vàng lắm đó.
Thẻ người tốt cả ngày chỉ biết gây chuyện.
Không đáp ứng yêu cầu của hắn, lỡ như hắn không cảm thấy ta là người tốt thì làm sao bây giờ?
Phong Vọng viết đầy mấy chữ kinh ngạc lên mặt, Sơ Tranh đã đợi đến không kiên nhẫn, trực tiếp kéo người qua ôm một chút, thuận tiện hôn một chút.
Sơ Tranh hôn người xong: “Tôi đi đây.”
Phong Vọng hoàn hồn, nhanh tay lẹ mắt kéo tay áo cô: “Cô… chỉ đến để ôm tôi một cái?” Thuận tiện hôn một chút?
Bọn họ cách nhau xa như vậy, không phải chỉ là một, hai con phố.
Chính là vì hắn thuận miệng nói một câu trên mạng?!
“Bằng không thì sao?”
Cô còn muốn tới làm gì?
Phong Vọng không chớp mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Sơ Tranh: “…”
Nhìn ta làm gì!?
Ta cũng đã ôm rồi, còn hôn hôn nữa đó, muốn thế nào nữa?
Sơ Tranh hơi hần chờ, sờ sờ trên người.
Khi ở đoàn làm phim quay phim, Đồng Tuyết Ngôn nhét vào trong túi cô mấy viên kẹo đường, Sơ Tranh mò ra, bỏ vào trong lòng bàn tay Phong Vọng.
Giấy gói kẹo rất đáng yêu, phía trên in hình con thỏ nhỏ mềm manh đáng yêu.
Rơi vào trong lòng bàn tay Phong Vọng, giấy gói kẹo và bàn tay trắng nõn, hình thành chênh lệch phá lệ rõ ràng.
Sơ Tranh giơ tay, sờ lên đầu Phong Vọng hai cái, hài lòng nói: “Đi đây.”
…
# Cẩu lương thần tiên #
Một màn Sơ Tranh sờ đầu Phong Vọng kia, bị người chụp lại.
Giấy gói kẹo trong lòng bàn tay Phong Vọng vô cùng nổi bật.
Người đăng còn photoshop thêm nữa, nên toàn bộ hình ảnh nhìn qua thập phần duy mỹ lãng mạn.
Giá trị nhan sắc của hai người, cho dù là ở ngoài màn ảnh, cũng có thể xưng là hoàn mỹ.
[ Fan của Sơ Tranh tiểu tỷ tỷ: Má ơi! Mặc dù ta rất xem thường bình hoa, cảm thấy hắn không xứng với tiểu tỷ tỷ nhà chúng ta, nhưng mà giá trị nhan sắc này.. Ta thật sự không cách nào phản bác. ]
[ Fan club của Sơ Tranh: Tiểu Khả Ái thế mà thật sự là ngàn dặm đưa, oa oa oa, thương tâm. ]
[ Dụng tâm đi yêu: Hình ảnh này đẹp quá!! Ngọt ngào chết ta! Tiểu Khả Ái ăn kẹo lớn lên sao? ]
[ Sơ Tranh đẹp trai đến mức ta không khép chân lại được: Mặc dù hình ảnh này làm tâm hồn thiếu nữ trốn nhà đi nhiều năm của lão nương trở về, nhưng ta vẫn muốn nói… Không muốn đâu! Tiểu Khả Ái, bình hoa này không xứng với chị! ]
[ Thanh Phong Liệt Tửu: Lại muốn gạt ta yêu đương. ]
[ Giấc mộng theo ta chờ trời sáng: Tiểu tỷ tỷ rất công nha!! Ha ha ha ha, đẹp trai chết người. ]
[ Tiểu tình nhân của Sơ Tranh: Ta sắp thất tình. ]
[ Tham mới ghét cũ: Nếu Tiểu Khả Ái thật sự ở bên Phong Vọng, thì ta cũng chỉ có thể thoát khỏi fandom, thật sự không yêu nổi Phong Vọng. ]
Không ít fan hâm mộ biểu thị không tiếp thụ nổi Phong Vọng.
Nhưng mà Sơ Tranh và Phong Vọng đều đã công khai quan hệ.
Bọn họ không tiếp thụ cũng vô dụng.
Đại bộ phận fan hâm mộ chỉ là nhất thời tức giận, chờ tức giận xong, quay đầu liền vừa khóc vừa kéo nhiệt độ cho Tiểu Khả Ái, dù sao cũng đã làm fan lâu như thế, sao có thể nói không cần là không cần được.
Bức ảnh kia của Sơ Tranh rất nhanh liền hot lên, đảo mắt liền có người phơi ra ảnh bắt chước theo.
Ngay cả kẹo đường trong tay Phong Vọng cũng hot lên trong chớp mắt.
Đám dân mạng từng ăn kẹo đường dồn dập biểu thị: Thật sự rất ngọt! Hương vị của hạnh phúc!
…
của Tiviens lục tục tung ra.
Kiếp thứ hai trong chiến hỏa, khí chất kiên định quả quyết của nữ sinh, trong nháy mắt chinh phục không ít người.
Đám fan hâm mộ ôm màn hình hô 6666.
Bây giờ kiểu xưng hô Tiểu Khả Ái đã trở thành quá khứ.
Sơ Tranh được gọi từ nữ thần đến nam thần, rồi lại đến chồng…
Người trên mạng rất không biết xấu hổ, đừng nói gọi chồng, gọi ba ba cũng không có vấn đề gì.
Thế là Sơ Tranh cực nhanh có thêm một đống vợ.
Kiếp thứ ba mặc dù thiết định là vườn trường, so với loại xa xỉ phẩm như châu báu này, đứa bé trong vườn trường có lẽ không mua nổi.
Nhưng vườn trường có thể khơi dậy hồi ức của không ít người.
Thuở thiếu thời thanh xuân giống như ngọn lửa.
Giản Đan nhìn mấy chữ cuối cùng trên màn hình, trên gương mặt làm gì còn nửa phần ngây thơ đơn thuần, chỉ có hận ý và oán độc.
Từ khi của Tiviens tung ra, kia của cô ta đã không ai thèm ngó ngàng đến.
Ở trong đoàn làm phim, ngày nào Giản Đan cũng có thể trông thấy Sơ Tranh, tâm tình rất là nghẹn khuất.
“A…” Giản Đan thất thần, ngón tay bị nước sôi làm bỏng: “Cô làm gì vậy?”
Giản Đan không nhịn được lửa giận, mắng trợ lý một tiếng.
Giản Đan bình thường ngây thơ hoạt bát, đột nhiên phát tính tình lớn như vậy, dẫn đến người trong toàn bộ đoàn làm phim đều nhìn về phía cô ta.
Giản Đan trong nháy mắt kịp phản ứng, vội vàng xin lỗi trợ lý của mình: “Xin… xin lỗi, vừa rồi tôi đang nghĩ về kịch bản.”
Trợ lý chưa từng thấy Giản Đan phát tính tình lớn như vậy, nghe thấy lời giải thích và xin lỗi, cũng không nghĩ nhiều: “Không sao, là tôi không cẩn thận.”
Giản Đan lại xin lỗi hết những người còn lại trong đoàn làm phim.
Giống như vừa rồi là chỉ bởi vì mình đang suy nghĩ về kịch bản đến nhập thần mà thôi.
Sơ Tranh dựa vào khung sắt bên cạnh đoàn làm phim, không biết Đồng Tuyết Ngôn nhặt được một cái ghế gấp ở đâu ra, ngồi ở bên chân cô: “Tôi dám đánh cược, cô ta mới không suy nghĩ kịch bản gì đó đâu, bằng kỹ thuật diễn xuất của cô ta, cùng Phong Vọng…”
Sơ Tranh sâu kín nhìn về phía cô ấy.
Đồng Tuyết Ngôn bỗng nhiên im ngay.
Nhớ tới Sơ Tranh bây giờ là kim chủ của bình hoa.
Ngay trước mặt kim chủ nhà người ta, nói xấu người ta là điều không tốt.
“Ăn kẹo ăn kẹo.” Đồng Tuyết Ngôn cười hì hì nhét kẹo đường vào trong tay Sơ Tranh.
“Kỹ thuật diễn xuất của Giản Đan tốt hơn Phong Vọng.” Sơ Tranh công bằng công chính đánh giá.
Kỹ thuật diễn kia của Phong Vọng, thật là…
Nếu không phải nhìn gương mặt kia của hắn, thì có lẽ không ai có thể nhịn được.
Cũng không biết kỹ thuật diễn cặn bã như vậy, mà vì sao cứ khăng khăng nhảy vào giới giải trí lăn lộn làm gì.
“A…” Đồng Tuyết Ngôn có chút đần độn.
Cô không phải kim chủ của hắn sao?
Nói về người ta như vậy mà cũng được à?!
…
Có lẽ là bởi vì chuyện , tâm tình Giản Đan vẫn luôn không tốt lắm, phần diễn của cô ta lại không ít, dẫn đến tiến độ của toàn bộ đoàn làm phim đều chậm lại.
Tương phản với Sơ Tranh và Đồng Tuyết Ngôn, hai nhân vật nữ tương đối quan trọng này, thời gian quay phim ngược lại nhanh chóng hơn nhiều.
Mặc dù Giản Đan vẫn duy trì hình tượng đơn thuần đáng yêu, nhưng cứ lặp đi lặp lại kéo chậm tiến độ nhiều lần, đáy lòng nhân viên công tác tự nhiên sẽ sinh ra bất mãn.
Hai tháng sau.
Đoàn làm phim đóng máy.
Đoàn làm phim tổ chức tiệc đóng máy ở khách sạn Edern —— Sơ Tranh bao thầu.
Dù sao khách sạn Edern hiện tại cũng xem như sản nghiệp của cô.
Thế là buổi tiệc đóng máy này vừa mở màn, liền leo lên hot search, phía dưới một đám người bình luận đoàn làm phim có tiền, tiệc đóng máy mà tổ chức ở khách sạn Edern.
Đoàn làm phim rất nhanh liền đáp lại, tag Sơ Tranh, cảm ơn cô tài trợ.
[ Mang theo yêu thương bôn ba tứ phía: Trong nhà Trì Sơ Tranh có mỏ không thể nghi ngờ. ]
[ Không e ngại hắc ám: Cô ấy thật sự có tiền như vậy sao, sao trước kia không phát hiện nhỉ? ]
[ Tiếng gió mộng thần bí: Đột nhiên phất nhanh, chậc chậc… Luôn cảm thấy có chút không đúng, nói không chừng là ở bên ngoài làm ra chuyện mờ ám gì. ]
[ Tiểu tình nhân của Sơ Tranh: Hôm nay cũng là một ngày thất tình, oa oa oa. ]
[ Fan club của Sơ Tranh: Chồng có tiền thì làm sao, trước kia chồng chúng ta chỉ khiêm tốn mà thôi! ]
[ Hôm nay Sơ Tranh đáng yêu quá: Ta cảm thấy mọi chuyện là như thế này. Chồng vốn định yên lặng dựa vào thực lực của mình dốc sức phát triển ở giới giả trí, không nghĩ tới gặp phải tên tra nam Sở An Dương. Sau khi chia tay còn dùng thủ đoạn bỉ ổi, phong sát chồng chúng ta, chồng nghĩ lại, chuyện này làm sao mà chấp nhận được chứ! Thế là chị ấy liền lấy ra toàn bộ thực lực! Ha ha ha, trong tiểu thuyết đều viết như thế, khẳng định là như thế!! ]