Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh cũng không hiểu, vì sao trọng tâm câu chuyện lại đột nhiên nhảy đến Yêu tộc công đánh nhân loại rồi.
Sơ Tranh bắt bóng đen lại, không nói nhảm với hắn ta: “Anh nhốt xà yêu kia ở đâu rồi?”
“Yêu tộc ở yên ở Yêu giới không tốt sao?” Bóng đen hoàn toàn không nghe Sơ Tranh nói gì, đã lâm vào trong vở kịch Yêu tộc muốn công đánh nhân loại rồi.
Sơ Tranh: “…”
Ti Tàng cười lạnh một tiếng, cảm thấy mình bị mạo phạm: “Bản vương không thèm tiến đánh nơi này.”
Cái chỗ chết tiệt này, ngay cả yêu lực cũng không cách nào sử dụng được.
Hắn công đánh xong rồi để làm gì?
Yêu Vương đại nhân biểu thị hắn chướng mắt.
Bóng đen không tin: “Vậy ngươi đường đường là Yêu vương, vì sao lại ở chỗ này!”
Ti Tàng: “…”
Đó là ngoài ý muốn.
Ti Tàng dùng dăm ba câu nói lại nguyên nhân vì sao hắn ở đây.
Bóng đen vẫn không tin lắm: “Ngươi nói ngươi đột nhiên bị đưa tới đây?”
Ti Tàng: “Cho nên, ngươi có cách nào có thể làm cho bản vương trở về không?”
Ti Tàng dùng dư quang liếc Sơ Tranh một chút.
Người sau không nhìn hắn, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, nhìn không ra là đang suy nghĩ gì.
Hắn nói lời này, sao cô không hề có một chút phản ứng nào cả vậy?
Chẳng lẽ không sợ mình rời khỏi nơi này sao?
Bóng đen hít vào một hơi: “Không có.”
Ti Tàng cười lạnh: “Ngươi không phải là người bảo vệ sao? Đến chút bản lĩnh này cũng không có?”
“Ta chỉ phụ trách giải quyết yêu lén qua, những chuyện khác không thuộc quyền quản lý của ta.”
“Vậy thì do ai quản.”
Bóng đen ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Ti Tàng nhìn lên theo, phía trên chính là trần nhà, không có gì cả.
“Ông trời quản.”
“…”
“Ngươi không thể quay về nữa.” Bóng đen nói tiếp: “Từ Yêu giới tới thì không trở về được nữa rồi.”
Thế giới loài người không có lối đi thông đến Yêu giới.
Mặc kệ là lén qua hay là ngoài ý muốn bị cuốn vào thì cả đời này cũng không trở về được nữa.
Ti Tàng vốn cho rằng khi nghe thấy lời này, mình sẽ rất tức giận.
Nhưng mà cũng không có.
Hắn vậy mà lại rất bình tĩnh…
Ti Tàng nhấp môi dưới, nhìn sang người bên cạnh.
Sơ Tranh lên tiếng cắt ngang hai người: “Được rồi, đừng nói nhảm nữa, xà yêu kia ở đâu?”
Bóng đen: “…”
–
Bên phía Yêu tộc mở lối đi, có Yêu tộc chuyên môn tổ chức, không ngừng đưa yêu tới.
Về phần lối đi kia làm sao mà có thì bóng đen cũng không nói rõ được.
Đa phần yêu đều là cùng đường mạt lộ, phạm tội ở Yêu giới, không chạy cũng chỉ có thể chờ chết.
Bạn suy nghĩ thử xem, yêu mà đến mức không thể ở lại Yêu giới nữa thì có thể có mấy kẻ tốt?
Chạy đến thế giới loài người, vậy không phải sẽ gây ra nhiễu loạn lớn sao.
Bởi vậy nên mới có những người bảo vệ như họ tồn tại.
Sơ Tranh: “Người bảo vệ không chỉ có một mình anh?”
“… Nói nhảm.” Bóng đen dẫn bọn Sơ Tranh đi xuống dưới, trong bóng tối giơ tay không thấy được năm ngón, nói chuyện cũng có tiếng vọng lại.
“Lối đi kia lại không chỉ có một chỗ, thế giới loài người còn lớn đến vậy.”
Sơ Tranh suy nghĩ kỹ một chút, thứ lần trước cô gặp quả thực có hơi khác tên ngày hôm nay.
Đi đến cuối lối đi, bóng đen ra hiệu họ ấn chốt mở.
Sơ Tranh bất động: “Tự ấn.”
Bóng đen giận: “Cô đang trói tôi đấy!!”
Sơ Tranh: “Đầu còn có thể động.”
Bóng đen: “…” Mẹ mẹ mẹ!!
Bóng đen dùng đầu ấn chốt mở, cửa kim loại lui sang hai bên, ánh sáng lập tức trút xuống.
Thứ đầu tiên Sơ Tranh trông thấy chính là lồng chụp bằng thủy tinh to lớn, lít nha lít nhít có tận mười mấy cái.
Trong lồng chụp thủy tinh có một ít động vật…
Dáng vẻ đều rất kỳ quái.
Nhìn cũng không phải động vật đứng đắn gì.
Sơ Tranh hơi trầm mặc, đưa ra chất vấn với bóng đen: “Anh thật sự không phải đang làm thí nghiệm gì đó chứ?”
Bóng đen trợn mắt trừng một cái: “Đây là phòng ngừa yêu chạy trốn, làm thí nghiệm gì? Tôi rảnh rỗi thế chắc!”
Bóng đen đưa họ tới trước một cái lồng chụp thủy tinh: “Con hai người muốn tìm chính là con này.”
Bản thể của rắn cha rất lớn, gần như cuộn chật ních trong lồng chụp thủy tinh.
Đây chính là bản phóng to của con trong nhà, nhìn là biết cha ruột.
“Nhốt bọn nó trong này, sau đó thì sao?” Sơ Tranh vẫn cảm thấy bóng đen đang làm thí nghiệm mờ ám không thể lộ ra gì đó.
Bóng đen không muốn trả lời, nhưng mà mạng nhỏ của mình nằm trong tay Sơ Tranh, bất đắc dĩ trả lời: “Chờ yêu lực của bọn nó tan hết rồi giết.”
Những yêu này sau khi đến bên này thì lập tức tìm nhân loại kết hợp, khôi phục yêu lực.
Có chút yêu lễ phép một chút, còn yêu đương hẹn hò với đối phương, nhưng mà có yêu thì rất tàn bạo.
Sau khi Ti Tàng biết mình không thể quay về, thì có chút không hứng thú lắm, thậm chí muốn đi luôn.
Sơ Tranh nghĩ đến cũng đã đến, có thể lấy được chút thẻ cảm ơn thì một chút vậy.
Cho nên uy hiếp bóng đen thả rắn cha ra.
Bóng đen thấy Ti Tàng đứng ở một bên khác, hạ giọng định xúi giục Sơ Tranh tự cứu một chút: “Cô là con người, tại sao phải giúp con yêu kia?”
“Không thì giúp anh chắc?” Lại chẳng thân quen gì ngươi.
“Cô căn bản không biết yêu tàn nhẫn cỡ nào đâu.”
Bóng đen phổ cập kiến thức cho Sơ Tranh về những án lệ lúc trước từng qua tay hắn ta.
“Bọn họ không có nhân tính, bây giờ tốt với cô đấy, nhưng chỉ là vì cô có giá trị lợi dụng thôi.”
“Chờ cô mất đi giá trị lợi dụng rồi, đến lúc đó chỉ sợ đến cả hài cốt cô cũng không còn nữa.”
Sơ Tranh nghe xong, chậm rãi nói: “Vậy thì đừng để mất đi giá trị lợi dụng.”
Bóng đen: “…”
Đúng là người thần kỳ mà.
Bóng đen xúi giục thất bại, bắt đầu suy nghĩ cách khác.
Sơ Tranh đột nhiên hỏi hắn: “Anh là người sao?”
“Đương nhiên.”
Sơ Tranh: “Thế này…”
Bóng đen nhìn trên dưới mình: “Thế nào, không đẹp trai sao?”
Sơ Tranh: “…”
Đẹp trai thành như ngươi, thật sự rất khó gặp.
Bóng đen cũng không tính giải thích chuyện này, hắn ta đánh không thắng Sơ Tranh, cho nên cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp: “Mang nó đi nhanh lên đi, nhưng mà lần sau gặp mặt, tôi vẫn sẽ bắt nó đấy!”
Sơ Tranh: “Nó không phải cố ý tới cũng bị bắt à?”
Bóng đen: “Chỉ cần là yêu, bất kể có phải là tự nguyện tới không, đều là trách nhiệm của chúng tôi.”
Chức trách chính là chức trách.
Sơ Tranh đảo mắt nhìn qua người hắn ta: “Anh đánh thắng được tôi?”
“… Lần này cô là đánh lén!” Bóng đen không phục: “Có bản lĩnh thì chúng ta một đấu một.”
“Không có hứng thú.” Đánh mấy lần ngươi cũng không đánh thắng ta được.
Bóng đen: “…”
Đây là đang sỉ nhục hắn ta à?
Sơ Tranh còn đang suy nghĩ xem làm sao để mang được rắn cha lớn như vậy đi, bóng đen chủ động cung cấp cho cô một cái hòm sắt.
Bóng đen nhét rắn cha như nhét bông, nhét hết vào bên trong.
Sơ Tranh: “…”
Bóng đen đóng hòm sắt lại: “Đừng cho là tôi giúp các người, tôi chỉ không muốn sáng mai trông thấy đầu đề đưa tin có người hơn nửa đêm xách con rắn chạy lung tung thôi!”
Huống chi rắn còn từ chỗ hắn ta ra nữa.
Lên đầu đề thì người bảo vệ khác cũng có thể trông thấy.
Chuyện mất mặt như bị nhân loại chế phục, hắn ta không muốn để đồng nghiệp biết được.
“…” Sơ Tranh túm lấy bóng đen đi sang bên cạnh: “Hỏi anh chút chuyện.”
Bóng đen: “Hỏi thì cứ hỏi, động thủ động cước làm gì!”
“… Hắn là chủng gì loại.” Sơ Tranh ra hiệu Ti Tàng ở một bên khác.
“Sao tôi biết được.” Bóng đen nhìn cũng chưa từng nhìn: “Cô tự hỏi hắn đi.”
“Anh không thể nhìn ra?” Rác rưởi như vậy?
“Tôi chỉ có thể nhìn ra yêu khí, sao có thể nhìn ra bản thể của bọn họ.” Bóng đen đột nhiên cười cười: “Cô muốn biết cũng được, cô lừa hắn vào trong lồng chụp thủy tinh kia thì hắn sẽ khôi phục bản thể.”
Sơ Tranh: “…” Ngươi tưởng ta ngu chắc?