̃ Suất kinh sợ.
Trên bầu trời đám Linh giả nhìn xuống phía dưới, cả đám nhìn nhau cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, đồng thời cũng âm thầm cảm thấy bản thân mình may mắn, nếu như không thức thời thuận theo người thanh niên phía dưới thì kết cục của bọn họ cũng lẽ như đám người phía dưới mà thôi.
Chỉ trong chốc lát Lục Thiếu Du lại nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư. Trong cơ thể lại có thêm chân khí của Vũ Tướng nhất trọng đã bị thôn phệ, đồng thời cũng thu không ít túi trữ vật, thu hoạch quả thực không tồi.
– Chủ nhân, phía trước còn một dong binh đoàn lớn, nhân số chừng năm trăm.
Thạch Vượn Yêu Vương nói.
– Chúng ta qua đó.
Lục Thiếu Du nói, khóe miệng khẽ cười. Dong binh đoàn năm trăm người, nếu như không thể thu phục vậy thì tới lúc đó có lẽ hắn sẽ được thôn phệ không ít Vũ Tướng, dong binh đoàn năm trăm người nói không chừng cũng có hai ba Vũ Tướng.
Sưu Sưu.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên, thân thể to lớn trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Trong khoảng thời gian này, toàn bộ dong binh đoàn trong khu vực nguy hiểm ở sơn mạch Vụ Đô hầu như đều gặp đả kích mang tính hủy diệt. Đương nhiên nếu như quy hàng Phi Linh môn thì sẽ không có chuyện gì.
Mà hết thảy những chuyện này đám người bên ngoài sơn mạch Vụ Đô còn chưa biết tới, tin tức còn chưa truyền nhanh tới như vậy.
Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, theo sự phong tỏa cửa xuất nhập của Phi Linh môn, lúc này đám dong binh đoàn đội và dong binh tiểu đội đã tụ tập ngày càng nhiều. Nhân số trong ngày thứ chín đã gần ba ngàn người, nhân số của đám dong binh đã sớm hơn người của Phi Linh môn.
Sơn mạch Vụ Đô luôn là địa bàn kiếm ăn của đám dong binh, cho nên trong sơn mạch Vụ Đô này có chừng trên vạn người, hơn nữa cũng còn có không ít đoàn đội nhỏ, như thế mới có thể tạo nên sự phồn vinh của dược liệu ở khu vực sát biên giới sơn mạch Vụ Đô này.
Mà lúc này Phi Linh môn phong tỏa biên giới sơn mạch Vụ Đô khiến cho đám dong binh đoàn bất mãn. Loại chuyện như thế này coi như là Quỷ Vũ Tông trước đây cũng không dám làm. Đắc tội với tất cả đám dong binh đoàn không phải là chuyện tốt lành gì. Vì trong đám dong binh, người có tu vi Vũ Tướng cũng không ý.
– Phi Linh môn quá mức quá phận, bắt chúng ta tiến cống bây giờ lại muốn chiếm lấy sơn mạch Vụ Đô, các ngươi phải cho tất cả dong binh đoàn chúng ta một cái công đạo.
– Phi Linh môn không có câu trả lời thỏa đáng thì đừng trách chúng ta không khách khí.
– Phi Linh môn thực sự nghĩ mình là chủ nhân sơn mạch Vụ Đô sao? Chủ nhân chân chính của sơn mạch Vụ Đô chính là đám dong binh đoàn chúng ta.
Theo sự xuất hiện ngày càng nhiều của Dong binh, ngay cả đám dong binh đoàn trên trấn Thiên Tinh nghe được tin tức này trong hai ngày cũng chạy tới đây không ít. Nhân số càng nhiều, ngay từ đầu Phi Linh môn có thể trấn trụ, thế nhưng nhân số ngày càng nhiều, Phi Linh môn đã sắp không thể trấn trụ được nữa.
– Ta hạ cho Phi Linh môn các ngươi trong nửa canh giờ rút đi, bằng không tất cả dong binh đoàn chúng ta sẽ động thủ với Phi Linh môn.
Lúc này tại lối vào sơn mạch Vụ Đô có mười mấy Vũ Tướng vây quanh chúng hộ pháp và chưởng lão Phi Linh môn, những dong binh đoàn khác thì có Vũ Phách cũng vây quanh đám người Phi Linh môn.
Ở đây có mấy dong binh đoàn lớn, đầu lĩnh của bọn chúng trong khu vực biên giới sơn mạch Vụ Đô cũng được coi là người nổi danh, thực lực đám dong binh đoàn này không giống như dong binh đoàn bình thực, thực lực không thua gì một sơn môn. Bình thường tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô đều là tiến vào khu vực nguy hiểm mà hoạt động, một năm đi vào một lần cũng đủ để bọn họ sinh hoạt một năm. Bây giờ Phi Linh môn phong tỏa sơn mạch Vụ Đô đối với những dong binh đoàn lớn này mà nói, ảnh hưởng vô cùng lớn.
– Các ngươi tốt nhất là lui ra, muốn đi vào sơn mạch Vụ Đô phải chờ có mệnh lệnh của chưởng môn chúng ta, ai dám xông vào sơn mạch Vụ Đô đều giết không tha.
Hồ Nam Sinh quát lên một tiếng, trước mặt đám dong binh đoàn lớn này, chúng trưởng lão và hộ pháp trong môn không thể trấn áp được. Trong đám người chỉ có một mình Lưu Á Lôi là Vũ Tướng, mà chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, căn bản không thể chống lại đám dong binh đông đảo này. Hai vị cung phụng cũng không ở đây, cho nên trong lòng đám trưởng lão và hộ pháp lúc này vô cùng bối rối.
– Hừ, chỉ bằng các ngươi? Ta thực sự muốn xem Phi Linh môn các ngươi có bao nhiêu thực lực lại dám phong tỏa sơn mạnh Vụ Đô.
Một Vũ Tướng ngũ trọng nhàn nhạt nói. Ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Phi Linh môn. Đối với loại dong binh đoàn lớn như bọn họ mà nói, có đôi khi căn bản sẽ không thèm để ý tới Phi Linh môn, cũng không nộp tiến cống, đương nhiên sẽ không đặt Phi Linh môn vào trong mắt.
Chúng trưởng lão Phi Linh môn nhìn nhau. Chưởng môn không có mặt, bọn họ cũng không biết nên xử trí như thế nào. Bọn họ muốn làm đám dong binh kia kinh sợ đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng lúc này lại có một đám dong binh đoàn lớn, đương nhiên không thể khiến cho bọn chúng kinh sợ.
– Một Vũ Tướng nho nhỏ cũng dám nháo sự, chết đi.
Ngay khi chúng trưởng lão Phi Linh môn không biết làm sao, đột nhiên một tiếng quát nhẹ truyền tới, một đạo thân ảnh bắn ra.
Tốc độ của thân ảnh này vô cùng nhanh chóng, thân ảnh này vừa mới xuất hiện trước mặt một người thì trong nháy mắt thân ảnh này đã mang theo khí tức nóng bỏng xuất hiện trước người Vũ Tướng ngũ trọng kia.
Sưu.
Cỗ khí tức nóng bỏng khuếch tán, toàn bộ chu vi không gian chừng trăm thước tức thì gấp khúc, một cỗ hỏa diễm cuồng bạo đột nhiên hiện lên trong không gian.
Không gian giống như bị xoắn lại, cỗ hỏa diễm kia hóa thành một không gian hỏa diễm ngưng đọng như thực chất.
Phanh Phanh.
Trong chớp mắt, không gian bằng hỏa diễm trực tiếp bùng nổ, một tiếng nổ lớn vang lên kèm theo không gian ba động mạnh mẽ. Khi hỏa diễm nổ tung, chu vi chung quanh gợn sóng, toàn bộ không gian lúc này tràn nập năng lượng nóng bỏng khiến cho người ta run sợ.
A.
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền tới, trong không gian bằng hỏa diễm bị nổ này khiến cho mấy trăm dong binh bị vạ lây, hỏa diễm cuốn tới đốt cháy không khí chung quanh, dưới nhiệt độ kinh khủng này, hơn mười người trực tiếp bị đốt thành tro tàn, thực lực mạnh hơn một chút thì bị thương nặng.
Phanh.
Khi không gian bằng hỏa diễm nổ tung, hai đạo quyền ấn hiện ra, cuối cùng đánh vào trên người Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng tứ trọng. Khí tức nóng bỏng bàng bạc giống như một ngọn núi, trong nháy mắt bộc phát ra năng lượng kinh khủng, chân khí cuồng bạo trút xuống thân thể hai Vũ Tướng này.
Hai tên Vũ Tướng căn bản còn chưa kịp phản ứng, dưới cỗ uy áp này, hàn ý trong lòng xuất hiện, trong tích tắc có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể bọn hắn, lúc này bọn hắn mới biết, hóa là người kia là cường giả Vũ Suất.
Khục khục.
Một ngụm máu được phun ra, thân thể hai Vũ Tướng trực tiếp bị quyền ấn kia đánh đập xuống mặt đất. Thân thể tạo thành một cái rãnh sâu. Mặt đất trong nháy mắt nứt nẻ. Mấy cây đại thụ trong sơn mạch Vụ Đô cũng nổ tung, mảnh vụn bắt ra tứ phía.