̣c Thanh Hỏa lão quái.
Kình phong kinh khủng nhanh chóng khuếch tán, lúc này hắc vụ lại tràn ngập không gian. Hộ thân quang tráo quanh người Thanh Hỏa lão quỷ lúc này trong nháy mắt biến thành làn khói trắng.
Khục khục.
Cước bộ Thanh Hỏa lão quỷ lảo đảo trên bầu trời, lúc này hắn khẽ ho vài tiếng, hiển nhiên đã bị thụ thương.
– Thanh Hỏa lão quỷ, ta không cho ngươi đi ngươi có muốn cũng không đi được.
Bỗng nhiên lúc này khi thân thể Thanh Hỏa lão quỷ còn chưa đứng vững, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, đồng thời toàn bộ không gian tức thì nhộn nhạo. Không gian chung quanh lập tức gấp khúc, một cỗ lực lượng ngập trời tức thì bạo phát.
Sưu Sưu.
Một đạo chưởng ấn màu trắng to chừng nghìn thước do Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngưng tụ ra trong nháy mắt cắt ngang khong gian trực tiếp khiến cho không gian gấp khúc, sau đó đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ. Khí tức cuồng bạo tỏa ra, một cỗ năng lượng ba động kịch liệt xuất hiện khiến cho tim Lục Thiếu Du đập nhanh.
Trong lúc hoảng sợ Thanh Hỏa lão quỷ chỉ kịp bố trí một vòng hộ thân quang tráo, ánh mắt kinh hoàng. Trong nháy mắt này, chưởng ấn trực tiếp đánh vào trên người Thanh Hảo lão quỷ, sóng gợn trong không gian lúc này giống như cơn sóng lớn khuếch tán. Kình khí kinh khủng khiến cho không gian nhộn nhạo, biến hình.
Phanh Phanh.
Âm hưởng bạo liêt vang lên từ phía chân trời, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc quét qua tất cả. Toàn bộ không gian lắc lư giống như gặp địa chấn, núi non chung quanh tiếp tục bị kình khí tàn dư phá hủy.
Khục Khục.
Trong kình khí cuồng bạo có một thân ảnh bị đánh bay ra, đồng thời trong miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.
– Thanh Hỏa lão quỷ, chết đi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng quát một tiếng, thân thể giống như quỷ mị trực tiếp đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ. Một cỗ hắc vụ từ trong tay hắn tuôn ra, trong hắc vụ tràn ngập mùi gay mũi khuếch tán ra bốn phía.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngạo nghễ lăng không đứng đó, linh lực quanh người cuồn cuộn. Hắc vụ nồng nặc này đột nhiên hóa thành ngàn vạn hắc ti, mỗi một sợ hắc ti đều lớn bằng sợi tóc xuyên qua không gian, trong nháy mắt bao phủ không gian xung quanh Thanh Hỏa lão quỷ.
Chỉ trong chớp mắt, ngàn vạn hắc ti giống như một con nhộn trực tiếp bao phủ không gian mấy chục thước kể cả Thanh Hỏa lão quỷ cũng bị bao phủ ở trong đó.
Nhìn cảnh tượng này Lục Thiếu Du khẽ cười, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trong Vũ Suất và Linh Suất cũng là cường giả đỉnh cấp. Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã là Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong, độc công và công kích linh hồn của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng cực kỳ cường hãn.
Thực lực của Thanh Hỏa lão quỷ cũng tuyệt đối không kém. Nếu như thả ra ngoài, những người dám trêu vào Thanh Hỏa lão quỷ này chỉ sợ không có bao nhiêu. Thế nhưng hôm nay dường như vận khí của Thanh Hỏa lão quỷ không tốt lắm. Gặp phải Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vô cùng kinh khủng này, huống chi lại là hai người liên thủ, Thanh Hỏa lão quỷ cũng chỉ thầm than mình không may mà thôi.
Phía xa, Lục Thiếu Du cũng nghi hoặc nhìn thân ảnh đang lăng không đứng đó, chính là Lộc Sơn lão nhân. Lúc này Lộc Sơn lão nhân cũng không có ý rời đi, vẫn đứng ở phía xa quan sát.
Trong bầu trời, lúc này đám độc ti càng ngày càng thu nhỏ lại, lúc này chỉ còn ba thước. Không gian xung quanh hoàn toàn gấp khúc, năng lượng cuồng bạo hầu như xé mở không gian.
– Đông lão, lưu cho hắn một mạng đi.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi mở miệng nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
– Ngươi nói với hắn đi, lưu cho hắn một mạng cũng không khó.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mở miệng nói.
– Thanh Hỏa lão quỷ, muốn chết hay muốn sống thì ngươi tự mình quyết định đi.
Thiên Sí Tuyết Sư tới gần, Lục Thiếu Du nhìn đám độc ti rồi mở miệng nói.
– Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai. Thả ta ra, sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng.
Trong đám độc ti, thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ truyền ra, từ thanh âm của hắn không khó nhìn ra, lúc này Thanh Hỏa lão quỷ dường như cũng không khá cho lắm.
– Đông lão, hắn không thức thời cho lắm. Giết hắn đi, thi thể lưu lại cho ta luyện chế thành khôi lỗi, thi thể Vũ Suất bát trọng luyện chế thành khôi lỗi cũng coi như tạm được.
Lục Thiếu Du nói.
– Tiểu tử, ngươi dám.
Trong đám độc ti như con nhộng, thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ vang lên.
– Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi xem ta dám hay không.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo hắc vụ lập tức đánh vào bên trong đám độc ti.
– A.
Thanh Hỏa lão quỷ kêu thảm một tiếng, dường như bị dằn vặt.
– Được rồi, tiểu tử, nói ra điều kiện của ngươi đi.
Trong đám độc ti, Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói.
– Gia nhập Phi Linh môn của ta, ta sẽ cầu Đông lão tha cho ngươi một mạng.
Lục Thiếu Du nói.
– Phi Linh môn. Ta còn chưa từng nghe nói qua.
– A.
Thanh Hỏa lão quỷ còn chưa nói hết câu đã lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, dường như lại bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thăm hỏi một chút vậy.
– Ta gia nhập, ta gia nhập Phi Linh môn gì đó của ngươi.
Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói, thế nhưng trong giọng nói dường như có chút sợ hãi.
Sưu.
Thủ ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại biến đổi, một đạo lưu quang nhanh chóng được đánh vào trong đám độc ti, hắn nói:
– Trước mặt ngươi có một viên phệ huyết hóa cốt đan, ngươi ăn vào đi.
– Đông Vô Mệnh, ngươi đừng có quá đáng.
Thanh Hỏa lão quỷ quát lớn.
– Có dùng hay không thì tùy ngươi, do ngươi tự mình lựa chọn.
– Được, ta ăn.
Một lát sau thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ mới truyền ra, dường như có chút uể oải.
– Ha ha, vậy thì ta tha cho ngươi một mạng.
Thủ ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biến hóa, độc ti khiến cho không gian gấp khúc đột nhiên xoay tròn, trong nháy mắt hóa thành hắc vụ khuếch tán trong không trung rồi sau đó chui vào trong cơ thể Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Trong bầu trời, thân ảnh Thanh Hỏa lão quái xuất hiện, sắc mặt trắng bệch, lúc này trông hắn càng giống như một lão quỷ tới từ Cửu U, khóe miệng mang theo tia máu màu đen, ngay cả mắt cũng là một mảnh màu đen, hiển nhiên vừa rồi hắn đã ăn không ít quả đắng.
– Thanh Hỏa lão quỷ, hoan nghênh gia nhập Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, Thanh Hỏa lão quỷ cũng là một cường giả có hung danh trong Cổ Vực, hiện tại có hắn gia nhập Phi Linh môn thì thực lực Phi Linh môn trong lúc vô hình lại đại tăng.
Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ trắng bệch, hai mắt mang theo sự tức giận nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói:
– Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai.
– Chưởng môn của Phi Linh môn.
Nhìn thấy Thanh Hỏa lão quỷ tức giận, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Tâm tình của Thanh Hỏa lão quỷ hiện tại Lục Thiếu Du cũng có thể lý giải. Trộm gà không được mà còn mất nắm thóc, vũ kỹ Huyền cấp, Thiên Sí Tuyết Sư không cướp được mà còn phải ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, có lẽ trong lòng hắn hiện tại vô cùng oán giận.