̉ Vũ Tông. (1)
Sưu.
Thân ảnh phóng qua, Lục Thiếu Du dẫn theo Chu Minh tiến vào trong đại điện Thiên Nhất môn tìm một căn phòng yên tĩnh, Lục Thiếu Du cười lạnh nhìn Chu Minh trong tay mình.
Vẻ mặt Chu Minh lúc này kinh hãi, ngay cả giọng nói cũng bị cấm chế không thể nói ra lời, cả người vô lực.
– Vũ Tướng cửu trọng, dưới tình huống bị thương nặng, có lẽ có thể thôn phệ.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, lập tức trong tay đánh ra vài đạo thủ ấn, trong lòng bàn tay một cỗ chân khí hóa thành vòng xoáy, dưới sự kinh hãi của Chu Minh chụp vào thiên linh cái của hắn.
Dưới một cỗ lực lượng thôn phệ lớn này, khuôn mặt Chu Minh lập tức biến thành dữ tợn sau một lát đã trở thành một cỗ thây khô, dưới linh hỏa trong tay Lục Thiếu Du hóa thành tro tàn.
– Chân khí thật tinh thuần.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, sắc mặt hắn lúc này ửng đỏ, giống như uống rượu quá độ. Dưới tình huống Chu Minh Vũ Tướng cửu trọng bị thương năng, Lục Thiếu Du vốn nghĩ mình có thể đơn giản thôn phệ, hắn thật không ngờ tới, Chu Minh dưới tình huống bị thương nặng nhưng chân khí lại cực kỳ dồi dào, nếu như có nhiều hơn nữa thì có lẽ hắn chỉ có thể bỏ qua. Cho nên mới có câu nói, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo là ở chỗ đó. Chu Minh bị thương nặng nhưng chân khí trong đan điền cũng không thể khinh thường.
Cảm nhận cỗ chân khí thôn phệ này Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ sau khi luyện hóa hắn sẽ đột phá tới Vũ Tướng lục trọng vô cùng dễ dàng.
Mà vừa rồi Lục Thiếu Du cũng thi triển sưu linh thuận chiếm được không ít tin tức của Quỷ Vũ Tông trong đầu Chu Minh. Có mấy tin tức này, biết người biết ta, đối phó với Quỷ Vũ Tông sẽ dễ dàng hơn một chút.
Đối với thực lực của mình Lục Thiếu Du cũng có chút lý giải. Bằng vào thực lực Vũ Tướng ngũ trọng, dựa vào đan điền khổng lồ và thân thể cường hãn, lại thêm ưu thế về tốc độ có thể chống lại Vũ Tướng thất trọng, nếu như muốn giết đối phương thì có một chút khó khăn.
Nếu như dùng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai liên tục công kích có lẽ chống lại Vũ Tướng bát trọng cũng không có vấn đề gì. Nếu như phối hợp với Hư Linh Huyễn Ấn thì đủ để đối phó với Vũ Tướng cửu trọng.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du cũng hiểu rõ cấp bậc này chỉ tượng trưng với những Vũ Tướng bình thường mà thôi. Chu Minh này tuy rằng là Vũ Tướng cửu trọng thế nhưng trên phương diện vũ kỹ, xuất thân ở Quỷ Vũ Tông cho nên cũng không có vũ kỹ Huyền cấp trên người thực lực bình thường tới mức không thể bình thường hơn. Không giống như những đệ tử trong đại phái như Tam tông Tứ môn thực lực đều cao hơn tu vi rất nhiều.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, nếu như Chu Minh này mà là Phách Đao Long Tam, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Phi Ưng Lăng Phong trong Vân Dương Tông, đám người này tất cả đều là Vũ Tướng cửu trọng thì cho dù hắn có dùng các con bài chưa lật, lại thêm thực lực Vũ Tướng ngũ trọng cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi. Vì vậy, thực lực tiêu chuẩn của hắn chỉ có thể tính với những vũ giả bình thường. Nếu như đụng phải những vũ giả cũng có con bài chưa lật của mình thì lúc đó mới có thể biết được.
Về phần thực lực của hắn đủ để đối phó với Vũ Suất hay không, Lục Thiếu Du cảm thấy không có khả năng. Dù sao Vũ Suất và Vũ Tướng khác biệt vô cùng lớn, hắn đối phó với Chu Minh này không thành vấn đề, thế nhưng Chu Minh này cũng không phải là người gần với Vũ Suất nhất, cho nên hiện tại không thể phán đoán được.
Nhưng bây giờ Thiếu Du cũng ít nhiều có thể lý giải thực lực của chính mình, dù sao hắn cũng có một ít con bài chưa lật, có lẽ hiện tại cho dù đối đầu với Vũ Suất nhất trọng thì hắn cũng có năng lực để chiến một trận, tuy rằng Vũ Suất và Vũ Tướng là một khoảng cách lớn, thế nhưng mỗi người mỗi khác, cái này thực sự rất khó nói.
Sau khi thu thập một phen, ống tay áo run lên, Lục Thiếu Du lập tức đi ra ngoài sân rộng. Lúc này trên sân rộng, tiếng chém giết kinh thiên động địa đã biến mất. Dưới sự hỗ trợ của mấy đầu yêu thú khổng lồ, Phi Linh môn đã hoàn toàn chiếm được đại thắng. Mấy nghìn đệ tử Thiên Nhất môn lúc này đã trở thành thi thể. Thế nhưng số lượng thi thể trên mặt đất hiện tại cũng không nhiều, đại bộ phận chúng đã trở thành điểm tâm của mấy đầu yêu thú, trên sân rộng lúc này máu đã chảy thành sông.
Cái hố sâu do Lục Thiếu Du thi triển Đại Địa Nộ Hống tạo ra lúc này bị máu tươi chảy xuống tạo thành một cái vũng máu lớn.
– Chủ nhân, mấy linh giả người muốn đều ở đây, có mấy người đã bị đánh chết.
Lúc này Thái Âm Yêu Thỏ đã thu nhỏ lại thân thể còn hai thước chạy tới, hai chân trước của nó mang theo một đạo lam quang bao vây lấy mấy thân ảnh trong đó.
Lục Thiếu Du khẽ nhìn qua, tổng cộng có năm Linh giả, thực lực cao nhất là Linh Tướng nhị trọng, một Linh Phách tứ trọng, một Linh Phách nhất trọng còn có hai linh sư.
Năm Linh giả, Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, mấy người này chính là đá kê chân cho việc linh lực tiến bộ.
– Lão đại, tất cả đã xong.
Thân thể nho nhỏ của Tiểu Long nhảy lên vai Lục Thiếu Du. Một cỗ sát khí như ẩn như hiện quanh người nó, mấy đầu yêu thú khổng lồ còn lại cũng thu nhỏ thân thể.
– Tiểu Long, thực lực của đệ đã tăng cường không ít nha.
Lục Thiếu Du nói. Vừa rồi Vũ Tướng nhất trọng của Thiên Nhất môn trong nháy mắt đã bị Tiểu Long nuốt vào trong bụng. Loại thực lực này so với lần đột phá trước của Tiểu Long thì đã mạnh hơn không ít.
– Chưởng môn, Thiên Nhất môn đã bị diệt, đệ tử đào tẩu của Thiên Nhất môn có mấy trăm, còn lại đều đã đánh chết. Đệ tử Phi Linh môn ta chết năm mươi sáu người, bị thương hơn một trăm bốn mươi người.
Một canh giờ sau, Lưu Á Lôi đi tới trước người Lục Thiếu Du rồi bẩm báo.
– Chưởng môn, đây là thu hoạch lần này.
Chu Ngọc Hậu đưa cho Lục Thiếu Du không ít túi trữ vật, toàn bộ Thiên Nhất môn đều bị cướp đoạt. Loại chuyện như thế này Chu Ngọc Hậu cũng không cần Lục Thiếu Du phân phó đi làm.
– Đi về Phi Linh môn thôi, không được động tới người trong thành.
Lục Thiếu Du phân phó, người của Phi Linh môn chết năm mươi sáu người. Thế nhưng vừa rồi đệ tử Phi Linh môn cũng không tham gia đại chiến thực sự, nếu như chỉ dựa vào đệ tử Phi Linh môn đi diệt Thiên Nhất môn hiển nhiên là điều không có khả năng.
– Chưởng môn, chúng ta không chiếm luôn nơi này sao.
Chu Ngọc Hậu lập tức nói.
– Ai nói không chiếm? Trước tiên ngươi dẫn chúng đệ tử trở về, không được xuất hiện bất kỳ sai lầm nào.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn vào Chu Ngọc Hậu.
– Vâng, chưởng môn.
Chu Ngọc Hậu tức thì cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, không dám hỏi thêm gì nữa.
Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn vào Thiên Nhất môn, nơi này sớm muộn sẽ là của hắn. Chỉ là hiện tại Phi Linh môn chưa phát triển tới độ cao đó, thế nhưng điều đó cũng không quá xa vời nữa.
Một lát sau, hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, thân thể to lớn biến mất phía chân trời, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có năm linh giả bị cấm chế, còn có mấy tiểu yêu thú.