– Hừ, ngay cả người Vân Dương Tông cũng dám động vào, vậy thì mau chóng đem ngọc giản trong tay ngươi giao ra dây.
Một thân ảnh màu xinh đẹp màu xanh mang theo vòng xoáy dưới chân cùng với mùi hương nhàn nhạt xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.
– Hồng Lăng?
Nghe thấy thanh âm này, Lục Thiếu Du không cần nhìn cũng biết là ai tới. Trừ đại tiểu thư Vân Dương Tông, hôn thê Vân Hồng Lăng của hắn ra thì cũng không còn có ai khác. Nữ tử trước mặt đang mặc bộ y phục màu xanh, trên ống tay áo thêu đồ án nhàn nhạt, dưới sự bao phủ của y phục làm hiện lên thân thể thướt tha mềm mại, đường cong linh lung. Bờ mông vểnh cao, cái eo nhỏ nhắn. Cặp chân dài, ngũ quan tuyệt mỹ. Nhìn Vân Hồng Lăng Lục Thiếu Du dường như nhớ lại lần đầu tiên khi hắn gặp Vân Hồng Lăng ở trong sơn mạch Vụ Đô. Bất quá lần thứ nhất gặp nàng quả thực có chút hương diễm.
– Không giao ra ngọc giản thì đừng trách ta không khách khí.
Vân Hồng Lăng nhìn thấy sư huynh bị đánh bại cho nên nhanh chóng chạy tới. Lúc này nhìn thấy người áo xanh này không ngờ lại nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, Vân Hồng Lăng lập tức giận dữ. Khuôn mặt trầm xuống, một đạo tàn ảnh màu xanh xuyên qua không gian mang theo thanh âm sắc bén đột nhiên xuất hiện. Trên thân thể uyển chuyển kia, chân khí đột nhiên bùng ra.
Khoảng cách của hai người cũng chỉ mấy chục thước mà thôi. Chân khí Vân Hồng Lăng bùng ra, không khí chung quanh lúc này giống như sóng nước dâng cao. Thanh âm bạo liệt vang lên. Trong đôi mắt xinh đẹp lúc này hiện lên hàn ý, thân thể nhảy lên, mũi chân điểm nhẹ mặt đất một cái, thân thể hóa thành một đạo lưu quang giống như linh xà xuất động đánh về phía trước mang theo tàn ảnh màu xanh.
Tàn ảnh màu xanh kia chính là binh khí của Vân Hồng Lăng, là một cây trường tiên, tăng thêm Vân Hồng Lăng thi triển Phù Quang Lược Ảnh, lúc này tốc độ của nàng dường như còn mạnh hơn Hàn Phong không ít. Trong phạm vi công kích của trường tiên lúc này có một cỗ lực lượng sắc bén, cường hãn khuếch tán, nhanh chóng đánh vào mặt Lục Thiếu Du.
– Lại là một tiểu nữu muốn mưu sát chồng a.
Lục Thiếu Du nở nụ cười bất đắc dĩ. Thân thể nhanh chóng lùi lại, quay mặt nhìn về phía Vân Hồng Lăng. Lúc này hắn cũng không dám khinh thường, thậm chí là phải bố trí hộ thân cương khí, sau đó mới dựa vào tốc độ như quỷ mị của mình tránh thoát khỏi công kích của Vân Hồng Lăng. Thực lực của Vân Hồng Lăng Lục Thiếu Du biết rõ, tuyệt đối không đơn giản. Vũ giả tam hệ tăng thêm tu vi Vũ Suất cửu trọng, thủ đoạn khác trên người tuyệt đối không ít. Sợ rằng ngay cả gặp phải Vũ Vương nhất trọng cũng có lực chống lại. Về phần những năm nay trên người Vân Hồng Lăng còn xuất hiện thêm thủ đoạn nào không thì Lục Thiếu Du cũng không dám khẳng định.
Đạo trường tiên đầu tiên thất bại, thế nhưng không ngờ trường tiên này lại vô cùng quỷ dị vòng lại. Cánh tay Vân Hồng Lăng khẽ giương lên, cổ tay lắc một cái. Lập tức trường tiên giống như là độc xà trực tiếp vòng qua vòng lại trong không trung mang theo thanh âm xé gió. Nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du một lần nữa. Trên trường tiên mang theo lực lượng xuyên thủng không gian. Khí thế kinh người này khiến cho không trung xung quanh run lên.
Tốc độ của trường tiên màu xanh này cực nhanh, trường tiên xuyên qua sóng gợn trong không gian. Ngay khi thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới thối lui thì cơ hồ cùng lúc đó trường tiên lại xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du. Trường tiên tới trước mặt Lục Thiếu Du đột nhiên hóa thành mấy đạo quang ảnh, vô cùng quỷ dị bao phủ không trung, nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du.
– Thực lực càng ngày càng mạnh a.
Mí mắt Lục Thiếu Du khẽ giật, thực lực như vậy quả thực hắn không dám khinh thường. Một khi tiểu nữu này ra tay hoàn toàn không chút lưu tình, trường tiên đánh tới, thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được kết, tinh quang trong mắt bắn ra. Bàn tay trong ống tay áo nhanh như thiểm điện duỗi ra. Một đạo trảo ấn nhanh chóng được đánh ra kèm theo linh lực bùng nổ. Giờ phút này một cỗ trảo ấn cuồng bạo nhanh chóng phóng lên trời, đem phương viên ngàn thước chung quanh bao phủ. Đạo trảo ấn này bao phủ trường tiên của Vân Hồng Lăng vào bên trong. Không gian lập tức vặn vẹo, giống như dòng nước chảy trong vòng xoáy vậy. Ngay sau đó một tiếng nổ lớn vang lên trong quảng trường.
Phanh Phanh.
Linh lực cuồng bạo bắn ra bốn phía, kình khí khủng bố phóng lên trời, linh lực tuôn ra. Thân thể mềm mại của Vân Hồng Lăng bị đẩy lùi về phía sau mấy thước, thân thể Lục Thiếu Du cũng bị đẩy lùi vài thước. Đạo trảo ấn này Lục Thiếu Du cũng không có dùng toàn lực, bất quá cũng dùng bảy thành lực lượng. Thế nhưng Lục Thiếu Du lại quên, Vân Hồng Lăng là vũ giả tam hệ, trong người có ba khỏa vũ đan, đan điền của nàng cực kỳ khổng lồ. Tuy rằng là Vũ Suất cửu trọng thế nhưng dựa vào đan điền khổng lồ cho nên không có đối thủ trong đám người đồng cấp. Ngay cả đụng phải Vũ Vương nhất trọng cũng có thể chống lại.
– Hồng Lăng, muội không sao chứ?
Lúc này có một thanh âm dịu dàng vang lên. Khi thanh âm vừa dứt thì có một thân ảnh xinh đẹp lập tức đáp xuống bên cạnh Vân Hồng Lăng.
Người vừa tới mặc một bộ váy dài, dung nhan tuyệt mỹ, không trang điểm chút nào. Thế nhưng trên người lại tràn ra khí tức thanh nhã, chính là Lục Vô Song.
– Vô Song tỷ, muội không sao.
Thân thể Vân Hồng Lăng lóe lên, cũng nhanh chóng đi tới bên người Lục Vô Song.
Đông.
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên. Nhìn thấy Vân Hồng Lăng không có việc gì, cánh tay Lục Vô Song run lên, một thanh trường kiếm màu xanh hiện lên trước người nàng. Cánh tay Lục Vô Song rung lên, một cỗ kình phòng mạnh mẽ nhanh chóng khuếhc tán.
Nhìn trường kiếm trong tay Lục Thiếu Du, trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi run lên. Thanh trường kiếm màu xanh này chính là thanh trường kiếm mà khi trước Lục Thiếu Du mua cho Lục Vô Song trên trấn Thanh Vân, có tên là Thanh Nguyệt kiếm. Lúc trước tuy rằng có giá trị xa xỉ. Thế nhưng hiện tại mà nói hoàn toàn không đáng nhắc tới. Mà nhiều năm trôi qua như vậy không ngờ Vô Song vẫn giữ bên người. Coi như bằng vào thân phận cùng thực lực của nàng trong Vân Dương Tông hiện tại mà nói muốn đổi lấy một thanh trường kiếm Linh khí Địa cấp cũng không quá phận.
Nhìn Lục Vô Song nắm Thanh Nguyệt kiếm trong tay, trên thân kiếm lúc này có một mảnh lưu quang quanh quẩn rồi biến mất. Tiếp theo có một cỗ khí thế mạnh mẽ tuôn ra. Một đạo chân khí thanh sắc từ trong cơ thể mềm mại kia tuôn ra. Chân khí mạnh mẽ sinh ra cảm giác áp bách lan tràn ra chung quanh.
– Thực lực của nàng không ngờ còn trên Hồng Lăng.
Cảm nhận cỗ khí thế mạnh mẽ kia, Lục Thiếu Du than nhẹ một tiếng.
Sưu.
Thân thể mềm mại của Lục Vô Song đánh tới. Tốc độ nhanh như thiểm điện kéo theo một đám tàn ảnh cùng với lực lượng mạnh mẽ khiến cho không khí chung quanh lắc lư.
Sưu Sưu.
Lúc này Vân Hồng Lăng cũng không có chút do dự nào, sau khi nhìn thấy Lục Vô Song xuất thủ, trường tiên trong tay nhanh chóng biến hóa. Tiên ảnh ngập trời đánh về phía Lục Thiếu Du.