TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1391: Vào phi linh môn (1)

– Xuy!

Không hề xuất hiện bất kỳ thanh âm nào, lúc hai cỗ năng lượng cường hãn kia va chạm với nhau thì mắt thường cũng có thể thấy được, nháy mắt khi đạo hoả diễm quang trụ nóng rực kia đụng phải lam mang quang trụ thì nháy mắt đã bị băng phong, lập tức hoá thành băng vụn đồng thời biến mất ngay giữa không trung, trong không gian chỉ có chút không gian gợn sóng nhè nhẹ hơi lan ra, căn bản không có chấn động quá lớn.

– Chỉ là một cái thất trọng vũ vương nho nhỏ, không biết lượng sức mình.

Thanh âm vừa dứt thì thân hình của Sát Phá Quân đã vô thanh vô tức xuất hiện ngay bên cạnh lão giả mặc hồng bào, giống như trực tiếp nhảy ra từ bên trong không gian vậy.

Trong nháy mắt, sắc mặt của lão giả hồng bào liền trở nên vô cùng kinh hãi, người này cư nhiên có thể vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh hắn, nhưng thất trọng vũ vương như hắn căn bản không cách nào cảm giác được, khi đã cảm nhận được tu vi của đối phương mà muốn lùi lại thì căn bản cũng đã không còn kịp nữa.

– Rầm!

Chuyện chỉ diễn ra trong nháy mắt mà thôi, Sát Phá Quân đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh lên không gian mà lão giả hồng bào đang đứng, không gian trực tiếp nổ tung ngay lập tức, thân thể của lão giả mặc hồng bào lúc này tựa như một con chim bị gãy cánh, trực tiếp bị đánh văng ra xa.

Thân hình bay thẳng đi, trực tiếp nện xuống một ngọn núi ở bên dưới, thân thể nện xuống thật mạnh, phía dưới lập tức đất rung núi chuyển, từng vết nứt lan ra, thân thể của lão giả mặc hồng bào trực tiếp lún sâu vào hơn mười thước trong lòng núi.

– Phụt!

Lão giả hồng bào phun ra một búng máu tươi, đá vụn bay tán loạn, cả người căn bản không có sức đánh trả.

Một màn này tự nhiên có người nhìn thấy, đám người nhìn thấy cũng sợ hãi không nói nên lời, thực lực cỡ này đúng là quá mạnh, mạnh tới mức không thể tin nổi, mạnh tới mức khiến cho tất cả mọi người ở đây cảm thấy kinh hãi vô cùng.

– Xuy xuy!

Thân ảnh của Sát Phá Quân nháy mắt liền xuất hiện ở chỗ ngọn núi bị phá huỷ kia, trong tay toả ra một đạo năng lượng vô hình, trực tiếp bao phủ trên người vị lão giả mặc hồng bào, không gian vặn vẹo, bên ngoài hình thành một đạo băng tinh trực tiếp phủ kín cơ thể của lão giả mặc hồng bào ở bên trong, cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa cũng trực tiếp rót thẳng vào bên trong đó.

– Ngươi là… Vũ tôn.

Bị giam sâu bên trong không gian của băng tinh kia, sắc mặt của lão giả mặc hồng bào trở nên trắng bệch, nhìn về phía Sát Phá Quân với vẻ vô cùng sợ hãi, khoé môi vẫn còn đang chảy máu, trong nháy mắt này, sắc mặt của ông trở nên khó coi vô cùng, trong ánh mắt cũng chất chứa nỗi sợ hãi vô bờ.

– Bây giờ ngươi mới biết sao.

Ánh mắt của Sát Phá Quân trầm xuống, trong mắt loé lên sát ý.

– Thả phu quân của ta ra, cầu xin ngươi hãy thả phu quân của ta ra, ta sẽ đưa Bách Linh Tông cho các ngươi.

Giữa không trung, sắc mặt của Khấu Phi Yến cũng trở nên tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Sát Phá Quân đầy vẻ thỉnh cầu.

– Các ngươi vốn cũng không bảo vệ nổi Bách Linh Tông, ngươi cũng phải chết thôi.

Sát Phá Quân cũng không phải kẻ nhân từ nương tay, năm ngón tay dùng lực từ xa, trong không gian băng tinh vô hình kia có một cỗ năng lượng vô hình áp chế, lão giả mặc hồng bào lại phun ra thêm một búng máu tươi nữa.

– Phi Yến, ngươi mau chạy đi, không cần lo cho ta, mau chạy đi.

Lão giả mặc hồng bào phun ra một ngụm máu tươi xong liền quay sang Khấu Phi Yến hét lớn.

– Vĩnh Cường.

Khấu Phi Yến hô lớn một tiếng, đưa mắt nhìn Sát Phá Quân, cũng cắn răng một cái, linh lực quanh thân đẩu động, thân hình lập tức lao thẳng xuống dưới, đồng thời còn mang theo một đạo chưởng ấn, trực tiếp đánh về phía Sát Phá Quân.

– Không biết tự lượng sức mình.

Sắc mặt của Sát Phá Quân trầm xuống, tay trí vung lên, năm ngón tay từ xa siết lại, một khoảng lớn không gian thoắt cái đã bị vặn vẹo, trong không gian bị vặn gãy này, diện tích nháy mắt càng ngày càng bị ép chặt lại, chưởng ấn của Khấu Phi Yến ở trong cỗ lực lượng vô hình kia liền bị áp chế rạn nứt, lập tức có một thanh âm trầm thấp vang lên, sau đó nổ tung bên trong không gian, kình khí quét ra xung quanh, sau đó liền dội lại ngay trên người của Khấu Phi Yến, khiến nàng ta cũng phun ra một ngụm máu.

– Khống chế năng lượng chúc tính, đây là thực lực chân chính của vũ tôn sao.

Lục Thiểu Du vẫn chăm chú nhìn xem Sát Phá Quân ra tay, trong lúc hắn ra tay thì rõ ràng là đang khống chế năng lượng chúc tính, chứ không phải vay mượn, loại trình độ thế này, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với vũ vương, khiến cho Lục Thiểu Du cảm thấy vô cùng kinh thán, đây mới là điểm khủng bố của cường giả vũ tôn, trong lúc trầm tư suy nghĩ, Lục Thiểu Du cũng cảm thán rất nhiều, dường như đã tìm ra phương hướng tu luyện cho bản thân mình sau này rồi.

– Tiền bối, xin đừng giết nàng, ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngươi cũng được, xin ngươi hãy tha cho nàng một mạng đi.

Bên trong băng tinh, lão giả mặc hồng bào lập tức lên tiếng khẩn cầu, bên trong ánh mắt chỉ toàn vẻ kinh hoảng.

– Lục chưởng môn, ta xin ngươi hãy thả phu quân của ta ra, ta sẽ dâng Bách Linh Tông cho ngươi, ngươi muốn giết ta cũng được.

Trên gương mặt bình thường của Khấu Phi Yến lúc này lại mang theo vẻ cầu xin, đưa mắt nhìn về phía Lục Thiểu Du đang đứng đằng xa.

Sát Phá Quân lúc này cũng dừng tay lại, ánh mắt trầm xuống, sau đó quay mặt nhìn về phía Lục Thiểu Du.

Chấn khí loé lên, thân hình của Lục Thiểu Du nháy mắt đã di chuyển tới gần đó, đưa mắt nhìn Khấu Phi Yến và lão giả mặc hồng bào, ánh mắt hờ hững lạnh lẽo, nói với Khấu Phi Yến:

– Nếu như ngươi là ta thì ngươi sẽ làm thế nào, sẽ lưu lại tai hoạ cho mình sao?

– Cường ca, là ta hại ngươi rồi, chúng ta có chết cũng được, chết cùng năm cùng tháng cùng ngày cũng không tệ, kiếp sau ta lại tiếp tục ở cạnh ngươi.

Khấu Phi Yến nhìn Lục Thiểu Du một cái, lập tức chuyển mắt nhìn về phía vị lão giả mặc hồng bào kia, ánh mắt kiên định, rất có khí thế thấy chết không sờn, nàng hiểu rõ, nếu như mình là Lục Thiểu Du thì làm sao có thể buông tha cho bản thân và Vĩnh Cường của nàng được, nhổ cỏ tận gốc mới là lựa chọn tốt nhất, nàng có thể ngồi lên vị trí tông chủ của Bách Linh Tông, có thể phát triển Bách Linh Tông tới mức này, những chuyện thế này nàng cũng từng làm rất nhiều rồi, nếu như nhân từ nương tay thì Bách Linh Tông cũng sẽ không được như ngày hôm nay.

– Phi Yến, là ta vô dụng, thực lực của ta không đủ, ta từng thế, kiếp này nhất định phải bảo vệ cho ngươi, nhưng bây giờ lại không cách nào bảo vệ được cho ngươi, hãy tha lỗi cho ta.

Lão giả mặc hồng bào lúc này cũng lộ ra vẻ bất lực và buồn bã, trong lòng của hắn biết rất rõ sự cách biệt giữa vũ vương và vũ tôn, thực lực của hắn đủ để bước chân vào hàng ngũ siêu cấp cường giả, nhưng ở trước mặt vũ tôn thì hắn biết rõ, bản thân mình căn bản chỉ như con kiến đứng trước voi, không hề có khả năng phản kháng.

| Tải iWin