Nghe vậy ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đổi, sợ rằng bên trong bí cảnh thượng cổ này tuyệt đối có bảo vật, không ngờ lại cần Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc thay phiên trấn thủ.
– Nam thúc, bí cảnh thượng cổ này rốt cuộc có lai lịch gì?
Lục Thiếu Du hỏi, Nam thúc biết rõ ràng như vậy, có lẽ cũng hiểu một chút về bí cảnh thượng cổ này.
Nam thúc nhìn qua Lục Thiếu Du, nói:
– Xem ra nếu như không giải thích rõ cho ngươi, ngươi cũng không an tâm. Cũng được, hôm nay ta nói cho ngươi biết cũng không sao.
Thanh âm vừa dứt, Nam thúc ngừng một lát rồi nói:
– Lai lịch của bí cảnh thượng cổ này, có lẽ hiện tại cũng không có mấy người có thể biết được. Chỉ là từ trước tới nay có lời đồn, hư không bí cảnh này chính là thứ do một trận đại chiến từ thời thượng cổ lưu lại. Trận đại chiến kia cơ hồ tất cả cường giả trong đại lục đều tham dự. Trong đó cường giả của Lục đại Nhân Hoàng tộc cùng với Tứ đại Thú Hoàng tộc cũng phải liên thủ. Hư không bí cảnh kia cũng chính là địa phương đại chiến khi đó. Trận đại chiến đó cơ hồ tất cả cường giả của Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc đều vẫn lạc ở bên trong.
– Rốt cuộc là cường địch dạng nào, không ngờ lại khiến cho toàn bộ cường giả trong đại lục còn có cường giả của Tứ đại Thú Hoàng tộc và Lục đại Nhân Hoàng tộc liên thủ?
Lục Thiếu Du khiếp sợ, thực lực của địch nhân rốt cuộc khủng bố tới trình trạng gì.
– Chuyện này ta cũng không được biết. Chuyện thời thượng cổ còn có ai biết rõ, bất quá khi trước toàn bộ cường giả của đại lục còn có cường giả của Lục đại Nhân Hoàng tộc, Tứ đại Thú Hoàng tộc đều vẫn lạc trong đó là đúng. Nhiều cường giả vẫn lạc như vậy, bảo vật lưu lại cũng kinh người. Cho nên những năm gần đây có không ít người muốn đi vào tầm bảo. Cũng có không ít người tìm thấy bảo vật thật, Huyền Thiên Yêu Tôn cùng sư phụ ngươi chính là ví dụ. Nhưng mà người vì bảo vật mà vẫn lạc trong đó cũng nhiều vô số. Thậm chí cường giả bị nhốt trong đó cũng có. Ví dụ như sư phụ của Sát Phá Quân, lão hữu Hàn Băng Tôn Giả của ta.
Nam thúc nói.
– Nam thúc, người nói sư phụ Phá Quân sư huynh, Hàn Băng Tôn giả cũng bị nhốt ở bên trong bí cảnh thượng cổ kia sao?
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nhớ tới việc Nam thúc đã từng đi vào bên trong bí cảnh thượng cổ đó.
– Một trăm năm trước, ta cùng Hàn Băng Tôn giả vụng trộm đi vào. Khi đó Hư Không bí cảnh còn chưa mở ra, nhưng vì ta có một chút thủ đoạn đặc thù cho nên mới có thể đi vào. Cuối cùng gặp phải nguy hiểm cho nên ta phải chạy trốn. Hàn Băng Tôn giả vì giúp ta mà bị cuốn vào trong đó, hiện tại sống chết không rõ. Cũng chỉ có thể chờ đợi lần mở ra tiếp theo của Hư Không bí cảnh này ta mới có thể đi vào tìm kiếm tung tích của hắn.
Nam thúc nói.
– Lão quái, lúc trước nếu như các ngươi chờ chúng ta trở về thì có lẽ sẽ khác, cũng giảm bớt nguy hiểm đi một chút.
Thiên Tôn nói:
– Cũng không biết tên Hàn Băng kia hiện tại thế nào.
– Tính toán thời gian thì cũng sắp tới lần mở ra tiếp theo của Hư Không bí cảnh rồi. Đến lúc đó chúng ta đi vào, hy vọng Hàn Băng còn có thể chống đỡ cho tới bây giờ.
Nam thúc thở dài.
– Lục đại Nhân Hoàng tộc cùng Tứ đại Thú Hoàng tộc thay phiên nhau trấn thủ, chẳng lẽ tất cả mọi người tiến lên còn không được sao?
Lục Thiếu Du nói.
– Lúc trước vì đối phó với địch nhân, toàn bộ cường giả trong đại lục đều tham dự. Hơn nữa khi đó phân ra mười ba phần địa đồ, ba khối lưu lạc bên ngoài. Mấy đại tộc bên ngoài đều muốn đạt được ba phần còn lại. Nghe nói sau khi ghép thành địa đồ nguyên vẹn thì có thể tìm được một ít bí mật trọng đại. Những bí mật này nghe nói có quan hệ với việc phá toái hư không, cho nên Lục đại Nhân Hoàng tộc cùng với Tứ đại Thú Hoàng tộc đều không buông tha.
Nam thúc nói.
– Thì ra là thế.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, chuyện này nói đi nói lại vẫn có quan hệ với việc phá toái hư không, có liên quan tới Vô Tự Thiên Thư hay không Lục Thiếu Du cũng không biết. Hắn suy nghĩ, bên trong Hư Không bí cảnh này, rốt cuộc lúc trước toàn bộ cường giả trong đại lục cùng với Tứ đại Thú Hoàng tộc, Lục đại Nhân Hoàng tộc liên thủ đối phó với ai, là một người hay nhiều người? Trong đó đã xảy ra chuyện gì?
Lục Thiếu Du có thể mơ hồ cảm giác được, có lẽ tất cả cường giả đều đang tìm kiếm bí mật phá toái hư không. Phá toái hư không, điều này lại đại biểu cho thứ gì, liệu có phải bên trong hư không bí cảnh này có đáp án về nó hay không.
Còn có chín bản Vô Tự Thiên Thư nữa. Hiện tại hắn đã có ba bản Vô Tự Thiên Thư, mỗi một bản Vô Tự Thiên Thư tuyệt đối là trọng bảo, có thể làm cho tu vi của hắn xảy ra không ít biến hóa. Không biết hắn có thể tìm ra một chút đáp án ở bên trong hư không bí cảnh hay không.
Lục Thiếu Du suy nghĩ tất cả chuyện này, dường như tu vi của hắn còn chưa đủ. Muốn tìm hiểu rõ ràng chuyện này, đầu tiên thực lực của hắn phải đạt tới cấp độ nhất định mới được.
– Hư Không bí cảnh này ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều về nó, việc quan trọng nhất hiện tại chính là tăng trưởng thực lực.
Nam thúc nói với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du gật đầu, nhìn qua Thánh Thủ Linh Tôn rồi nói:
– Sư phụ, kế tiếp con sẽ đi tới Tổ Yêu Lâm, con cũng giúp sư phụ tìm kiếm tin tức của Nghịch Mệnh Hồn Quả.
– Ngịch Mệnh Hồn Quả này rất khó tìm kiếm bên ngoài, nếu có thể thăm dò được một ít tin tức cũng là chuyện tốt. Có lẽ chỉ có bên trong Hư Không bí cảnh kia mới có loại thiên tài địa bảo như vậy.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
– Đệ tử đã sớm phát ra tin tức cho Thiên Địa các, hy vọng bọn họ có thể sớm biết rõ nơi hạ lạc của Nghịch Mệnh Hồn Quả.
Lục Thiếu Du nói, hắn đã sớm thông báo cho Ám đường chuyển tin tức cho Thiên Địa các, tin tức của Thiên Địa các vô cùng linh thông, có lẽ thời gian tìm kiếm so với hắn còn nhanh hơn nhiều.
– Tin tức Thiên Địa các linh thông, hy vọng tìm thấy cũng lớn hơn nhiều.
Trong quần sơn, dãy núi liên miên uốn lượn. Lúc này đã tới cuối xuân, đầu hạ, cây cối trong sơn mạch xanh ngắt, bạt ngàn, xen lẫn bên trong là không ít loài hoa dại không biết tên.
– Nhược Lan sư tỷ? Sao sớm như vậy mà tỷ đã ở đây rồi?
Một thiếu nữ mười mấy tuổi, thân đeo một thanh trường kiếm, chân khí tràn ra, qua mấy lần lắc mình, mũi chân điểm nhẹ lên trên mấy tảng đá, nhẹ nhàng đáp xuống một sườn đá. Nàng đáp xuống không tạo nên một chút tro bụi nào. Tuổi như vậy mà đó có tu vi như thế quả thực không kém.
– Sư muội, tu vi của muội lại tiến bộ không ít, chúc mừng.
Lúc này trước mỏm đá, một nữ tử mặc bộ váy tím quay đầu, dung nhan tuy rằng không được tính là cực kỳ tuyệt mỹ, thế nhưng cũng tuyệt đối bất phàm. Mái tóc như mây, ngũ quan tinh xảo, giống như điêu khắc. Mắt ngọc mày ngài, bộ y phục máu tím trên người bao phủ đường cong mềm mại, thước tha. Nhìn vào lại thêm vài phần thanh nhã. Mà hai hàng lông mày, mơ hồ mang theo khí tức lạnh lùng, đúng là Nguyên Nhược Lan.