Tinh thần Lục Thiếu Du quan sát, trong sơn mạch vô biên hắn không khó phát hiện có nhiều yêu thú ở trong đó.
– Nhiều yêu thú, linh thú thật.
Số lượng khá đông có lẽ được Vạn Thú tông chăn nuôi. Nghe đồn trong Tam Tông Tứ Môn thì thực lực của Vạn Thú tông dường như thuộc hàng đầu, nắm giữ nhiều yêu thú, linh thú. Không nhiều sơn môn sẽ đi trêu chọc vào Vạn Thú tông này.
Lát sau trong sơn mạch không giới hạn này thấp thoáng kiến trúc ở phía trước, những kiến trúc cổ xưa hùng vĩ như đã qua nhiều năm.
Vù vù vù!
Thiên Sí Tuyết Sư thả chậm tốc độ, yêu thú phi hành các các đại sơn môn phía sau liền đuổi kịp. Chốc lát sau dãy kiến trúc rậm rạp hiện ra phía trước.
Trong không gian trước mặt có một thanh âm vang dội truyền đến:
– Vạn Thú tông cung nghênh các vị Vân Dương tông, Linh Thiên Môn, Phi Linh Môn, Nhật Sát Cát, Thiên Vân đảo, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các, Thiên Ưng lâu, Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang tiến đến xem lễ.
Có yêu thú phi hành vọt lên cao, nhiều đệ tử Vạn Thú tông xuất hiện giữa không trung. Dẫn đầu là một lão nhân tóc ngắn khoảng sáu mươi tuổi, để râu, khí tức tu vi cỡ Vũ Vương cửu trọng.
Giọng Vân Tiếu Thiên truyền ra trên lưng Kim Sí Yêu Ưng:
– Khâu trưởng lão khách sáo.
Vân Hồng Lăng truyền âm vào tai Lục Thiếu Du:
– Thiếu Du, người này là nhị trưởng lão Khâu Chí của Vạn Thú tông, địa vị khá cao trong Vạn Thú tông.
Người này từng đến Vân Dương tông nên Vân Hồng Lăng tình cờ từng gặp.
Lục Thiếu Du gật đầu. Người này từng cùng Doãn Ngạc đi thành Cự Giang, tuy không biết tên nhưng hắn cũng từng gặp mặt.
Khâu trưởng lão chắp tay chào mọi người:
– Các vị, mời đi theo ta, bản tông đã chuẩn bị phòng cho các vị khách quý rồi.
Dường như Khâu trưởng lão sớm biết đám người sẽ đến nên cố ý nghênh tiếp.
Vân Tiếu Thiên sang sảng nói:
– Làm phiền Khâu trưởng lão!
Mười mấy con yêu thú phi hành hóa thành cái bóng mơ hồ nhanh như tia chớp lao thẳng tới trước theo Khâu trưởng lão.
Chỉ giây lát yêu thú phi hành vụt qua các bóng dãy kiến trúc, bên dưới một ngọn núi khổng lồ, một dải kiến trúc hùng vĩ xuất hiện trước mắt mọi người, kiến trúc liên miên khổng lồ. Lục Thiếu Du hơi nhíu mày. Bên này khí tức yêu thú, linh thú ngày càng nhiều lên, không biết trong Vạn Thú tông có tổng cộng bao nhiêu yêu thú, linh thú?
Một góc quảng trường, lão nhân tóc ngắn Khâu trưởng lão nhảy xuống yêu thú phi hành:
– Các vị, chúng ta đã đến nơi.
Mọi người nhảy xuống lưng yêu thú phi hành theo Khâu trưởng lão.
Vân Tiếu Thiên lắc người, không gian quanh thân lặng lẽ lắc nhẹ, chớp mắt gã đã đáp xuống đất:
– Khâu trưởng lão, không biết lần này trừ chúng ta ra còn sơn môn nào đến không?
Khâu trưởng lão khẽ nói:
– Thưa Vân tông chủ, hôm trước có có chưởng môn Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên môn, chưởng môn Chu Hoành Viễn của Huyền Sơn môn đã đến Vạn Thú tông tông. Ngày hôm qua Gia Cát trang chủ của Lan Lăng sơn trang, Đồng giáo chủ của Hắc Sát giáo đã dến Vạn Thú tông. Hai ngày tới chắc Nguyệt Long các, Thần Kim các cũng sẽ đến.
Mọi người nghe vậy biểu tình hơi thay đổi. Lần này Vạn Thú tông mời hết thế lực trên đại lục, tông chủ mới lên tuy sự kiện không nhỏ nhưng không đến mức cần mời hết thế lực toàn đại lục tới dự.
Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng thầm nghĩ:
– Chắc Vạn Thú tông có mưu tính gì đó.
Lục Thiếu Du đánh gái Vạn Thú tông, đây xem như sơn môn yên tĩnh nhất, bốn phía vòng quanh núi, đơn độc trong sơn mạch này.
Lục Thiếu Du ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, trong Vạn Thú tông toàn là yêu thú, linh thú, muốn náo nhiệt cũng không được.
Khâu trưởng lão làm tư thế mời:
– Các vị, mời…
Khâu trưởng lão dẫn mọi người đi tới trước.
Đi qua hai con đường lát đá không dài lại đến một quảng trường, diện tích to lớn, nền gạch đá nối nhau toát ra cổ kính. Đằng trước quảng trường có hai pho tượng đá hình thú dữ trợn. Tượng đá khổng lồ cao mấy trăm thước, khiến người vô cùng rung động. Bên trái là yêu thú giống con rồng quay quanh một ngọn núi, bên phải là một con không biết là hình dạng yêu thú gì, hai tay ôm cây cột đá to, bộ dạng uy vũ hung trợn, chắc không phải yêu thú tầm thường.
Đằng trước quảng trường có một ngọn núi to lớn đứng thẳng. Ngọn núi sừng sững, diện tích khổng lồ, trông hơi đáng sợ.
Ngọn núi này hơi kỳ lạ, nhìn thoáng qua giống núi nhưng xem kỹ mới biết. Từ đỉnh núi đến sườn núi kéo dài thêm năm ngọn núi thành hình ngũ giác đâm thẳng mây mù. Năm ngọn núi xanh biếc, diện tích to lớn, đủ thấy ngọn núi gốc dưới đất to cỡ nào.
Làm mọi người bất ngờ nhất là năm ngọn núi đều nghiêng vào trong, cao vút đâm thủng tầng mây. Khi tới đỉnh thì ghép lại một mũi nhọn, xem diện tích đỉnh núi to lớn cũng khá rộng.
Cả ngọn núi khổng lồ cao vút đâm thủng tầng mây, nhìn kỹ thì như một cái tháp đỡ đứng sừng sững trong thiên địa, cho người cảm giác đồ sộ, rộng lớn nguy nga. Như thể thiên địa này nhờ ngọn núi đó chống đỡ.
Âm Dương Vương Dạ Vị Ương biểu tình rung động nói:
– Mảnh đất thật hùng vĩ.
Lần đầu tiên Âm Dương Vương Dạ Vị Ương được thấy mảnh đất hùng vĩ như vậy.
Khâu trưởng lão nói với Dạ Vị Ương:
– Chắc vị này là Âm Dương Vương Dạ Vị Ương, Dạ cốc chủ đúng không? Đây là chủ phong của Vạn Thú tông ta, tên là Kình Thiên phong. Mời các vị đi tiếp, phong cảnh trên núi khá đẹp, các vị có thể ngắm thử.
Lục Thiếu Du thì thào lặp lại:
– Kình Thiên phong.
Tên đúng như núi, ngọn núi này xứng với cái tên đó.
Mọi người bước chầm chậm lên núi, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lục Tâm Đồng dào dạt hứng thú với phong cảnh dọc đường. Chủ các đại sơn môn cười tủm tỉm nhưng trong lòng đều có suy nghĩ riêng. Lần này Vạn Thú tông mời tất cả thế lực trên đại lục đến, mọi người không hiểu có chuyện gì, e rằng không đơn thuần là tông chủ mới nhậm chức.
Chốc lát sau mọi người đến sườn núi, tức là nơi năm ngọn núi đứng thẳng cao vút. Diện tích to lớn chính giữa có một dãy kiến trúc bao la không bắt mắt, từng dãy kiến trúc đình viện cổ điển, đưa mắt nhìn không biết tổng số là bao nhiêu.
Khâu trưởng lão nói:
– Các vị hãy nghỉ ngơi ở đây, tông chủ cố ý dặn ta xin lỗi các vị thay người. Gần đây nhiều chuyện thế tục nên tông chủ không thể đích thân đến nghênh tiếp các vị, vô cùng xin lỗi.
Các chủ sơn môn như Vân Tiếu Thiên khẽ nói:
– Không sao, Vạn Thú tông quá khách sáo.
Khâu trưởng lão nói:
– Các vị dàn xếp nghỉ ngơi xong rồi có thể đi dạo xung quanh, nhưng những nơi có dấu hiệu cấm địa thì xin các vị thông cảm cho. Nếu còn yêu cầu gì khác thì trong đình viện có đệ tử Vạn Thú tông, các vị cứ sai bảo. Tiếp đãi có gì sơ sót mong các vị thứ lỗi cho.
Vân Tiếu Thiên nói:
– Khâu trưởng lão khách sáo, nơi này đã rất tốt rồi.
Tiếp theo các đại sơn môn theo đệ tử Vạn Thú tông dẫn đến đình viện riêng. Lục Thiếu Du đi vào đình viện dành cho Phi Linh môn. Bên trong trang trí cực kỳ tinh xảo, khiến người nhìn lòng thoải mái. Chỗ cửa ra vào có nhiều chậu cây xanh nhỏ. Trong phòng bài bố trang nhã, tuy không xa hoa rực rỡ nhưng làm người ta thư giãn. Lục Thiếu Du cực kỳ vừa lòng.