– Nếu như lần này có thể chạy đi, một ngày khác nhất định ta sẽ san bằng tất cả yêu thú trong Đông Hải.
Lục Kinh Vân nhếch miệng, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.
– Nhất định là có người âm thầm không chế yêu vương, sau đó ra tay với chúng ta.
Trong mắt Đoan Mộc Hồng Chí lan tràn ra hàn ý nhàn nhạt, tôi luyện những năm qua khiến cho những người khác biết rõ, dưới khuôn mặt tuấn lãng kia chính là vẻ khát máu của hắn.
– Ngọc Diện Ưng Vương Đoan Mộc Hồng Chí của Phi Linh môn quả nhiên bất phàm, tuổi còn nhỏ đã có tu vi cùng với tâm trí như vậy, chỉ tiếc khí vận không tốt.
Lúc này ngoài hap cốc có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn. Dẫn đầu là hai đạo thân ảnh, năng lượng thiên địa chấn động, trong lúc vô hình khiến cho năng lượng thiên địa biến hóa.
– Hai Vũ Tôn.
Đoan Mộc Hồng Chí lập tức biến sắc, ở chung với cường giả Phi Linh môn lâu, cho dù bây giờ hắn chỉ là Vũ Vương lục trọng, thế nhưng cũng có thể cảm nhận được rõ ràng hai người vừa mới tới là Vũ Tôn.
Đoan Mộc Hồng chí cảm nhận được mấy người Lục Kinh Vân, Niếp Phong, Bạch Toa Toa, Hoàng Tĩnh Ngọc đều có thể cảm giác được. Người có tu vi Tôn cấp tới đây, ngay cả cơ hội chạy trốn bọn họ cũng không có. Vương cấp và Tôn cấp, kém quá xa.
Huống chi hiện tại ngoài hai cường giả Tôn cấp ra còn có tầm chục Vương cấp cùng với mấy người có tu vi Suất cấp. Trong chục Vương cấp kia có vài Vương cấp cao trọng.
– Là người Vạn Thú Tông, dường như còn có người Khôn Dương đảo.
Ánh mắt Niếp Phong nhảy lên, nhìn mười mấy đạo thân ảnh phía trước, hàn ý trong mắt bắn ra.
– Có chút nhãn lực, không ngờ lại biết rõ thân phận của chúng ta.
Một lão giả nhíu mày, lạnh nhạt nhìn qua mấy thanh niên nam nữ trước mắt, trong mắt hiện lên sự khinh thường cùng với sát ý. Giống như nhìn con mồi nằm trên thớt, không có khả năng chạy thoát, người này nói:
– Ngọc Diện Ưng Vương Đoan Mộc Hồng Chí, Hỏa Ảnh La Sát Hoàng Tĩnh Ngọc, Đại Địa Vương Giả Niếp Phong, Linh Vũ Tà Vương Lục Kinh Vân. Không ngờ tất cả cả các ngươi đều có mặt ở đây. Sau khi các ngươi chết, có lẽ Phi Linh môn cũng sẽ xong đời, khặc khặc.
– Nghĩ biện pháp trốn trở về, để cho cường giả trong môn báo thù cho chúng ta.
Hoàng Tĩnh Ngọc rút trường kiếm ra khỏi vỏ, khí tức sắc bén lan tràn ra. Những năm này nàng lăn lộn trên đại lục có uy danh Hỏa Ảnh La Sát, tuyệt đối không phải dựa vào dung mạo mà là thực lực của mình.
– Liều.
Chân khí trên người Niếp Phong tràn ra, chân đạp mạnh mặt dất, trên mặt đất có một khe nứt lan tràn.
– Mấy Vương cấp, thiên phú cho dù mạnh cũng vô dụng. Ta muốn nhìn xem rốt cuộc các ngươi có bao nhiêu bất phàm. Lúc trước Lục Thiếu Du giết đồ nhi của ta, hôm nay ta giết mấy người các ngươi đền mạng.
Sau lưng hai Tôn cấp có một Vũ Vương cửu trọng sắc mặt trầm xuống, miệng hét lớn một tiếng, bàn chân đạp mạnh mặt đất, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ, phóng về phía đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong.
Sưu.
Trên không trung trong nháy mắt vang lên thanh âm xé gió, khí tức nóng bỏng quanh thân lão giả này mang theo kình lực hung hãn, phô thiên cái địa bắn ra. Một đạo chưởng ấn nhanh chóng ngưng tụ, không gian run lên, chưởng ấn nóng bỏng lập tức đánh xuống.
– Nghĩ biện pháp trốn.
Niếp Phong khẽ quát một tiếng, chân khí tuôn ra. Quanh thân lập tức được một bộ khải giáp bất phàm bao phủ, cuối cùng ngưng tụ một đạo quyền ấn. Quyền ấn bộc phát ra kình lực khủng bố, va chạm với chưởng ấn.
Hai đạo công kích hung hăng va chạm, Niếp Phong bị đẩy lui. Miệng phun ra một ngụm máu tươi, tu vi Vũ Vương lục trọng đỉnh phong hắn khó có thể chống lại Vũ Vương cửu trọng như đối phương, mà lại còn là Vũ Vương cửu trọng gần đỉnh phong.
Khục khục.
Thế nhưng lão giả kia cũng không dễ chịu, sắc mặt lập tức trắng bệch, trong cổ họng vang lên một tiếng trầm đục, dường như cũng chịu một chút thiệt thòi. Ánh mắt cực kỳ kinh ngạc, đối phương chỉ là Vũ Vương lục trọng mà thôi, thật không ngờ lại cường hãn như vậy.
– Giải quyết sớm một chút, thiên địa biến hóa đã làm chậm trễ không ít thời gian, chậm sẽ sinh biến, động thủ đi.
Một lão giả Tôn cấp khẽ quát một tiếng, phất tay ra lệnh, sát ý trong mắt bắn ra, không muốn trì hoãn. Thiên địa xảy ra dị biến khiến cho hắn có chút bất an, cũng đã làm trì hoãn không ít thời gian của bọn họ, bằng không bọn họ đã sớm không còn ở đây.
– Giết.
Lập tức hơn mười Vũ Vương, Linh Vương còn có người có tu vi Suất Cấp đánh về phía trước. Chân khí linh lực tuôn ra, toàn thân được chân khí, linh lực bao phủ, mang theo tiếng xé gió đánh về phía chúng đệ tử Phi Linh môn.
Những người này tuyệt đối đều là cường giả, cũng đều là người giết người lão luyện, khí tức sắc bén tới cực điểm.
Ngao Ngao.
Trong nháy mắt, ngoài hải đảo, tiếng rít gào vang vọng liên tục. Trên trăm đầu yêu thú lục giai trong nước xoay quanh không trung. Tám đầu yêu thú thất giai trong nước ở trên không trung, uy thế khủng bố kinh người tới cực điểm.
Ngao Ngao.
Bảo Nhi, Bối Nhi lần nữa hóa thành bản thể Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ khổng lồ, uy thế kinh người lan tràn, thế nhưng lại bị tám đầu yêu thú thất giai vây trên không trung.
– Liều.
Bạch Toa Toa yêu kiều quát lên một tiếng, lúc này nàng cũng là Vương cấp, thân hình lập tức đánh về phía một người có tu vi Vương cấp.
– Giết.
Chúng đệ tử Phi Linh môn không còn đường để trốn, chỉ có thể liều mạng chiến một trận, song phương giao thủ, có máu tươi phun ra. Có đệ tử Phi Linh môn thực lực không đủ đã bị đánh chết.
Trường kiếm trong tay Hoàng Tĩnh Ngọc xoay tròn vô cùng quỷ dị, chân khí phô thiên cái địa rót vào trường kiếm, thân thể mềm mại chợt hiện, giống như một đầu độc xà, thế nhưng cũng bị hai Vương cấp vây khốn, không có cách nào thoát thân.
– Tiểu tử, Linh Vũ Tà Vương, thiên phú cực cao, chỉ tiếc lần này chúng ta sẽ không để cho ngươi giống như Lục Thiếu Du, không cho ngươi thêm cơ hội.
Một tiếng quát nhẹ vang vọng bên người Lục Kinh Vân, lão giả có tu vi Tôn cấp mang theo vẻ mặt âm lệ đến bên người Lục Kinh Vân.
Lục Kinh Vân biến sắc, Tôn cấp cùng với Vương cấp hoàn toàn chính là hai tầng thứ khác nhau, chân khí tràn ra, thân ảnh đột nhiên chạy trốn.
Thế nhưng ngay khi Lục Kinh Vân vừa mới quay người định thoát đi, dường như lão giả có tu vi Tôn cấp đã tính toán tới bước này, khí tức lạnh thấu xương lan tràn ra. Trên không trung liên tiếp vang lên thanh âm trầm thấp, bạo liệt, bao phủ Lục Kinh Vân.
Cảm nhận kình khí âm hàn bàng bạc này, Lục Kinh Vân biến sắc, hai tay giơ lên, muốn toàn lực ra tay ngăn cản, thế nhưng lúc này máu trong cơ thể hắn lần nữa sôi trào lên, giống như muốn nổ tung, khiến cho chân khí đình trệ không có cách nào ngưng tụ.
Phanh.
Chân khí không có cách nào vận chuyển, kình khí hùng hậu đánh tới. Lục Kinh Vân căn bản không có cách nào ngăn cản, lực lượng âm hàn hung hăng đánh vào trên thân thể hắn.
Lập tức một tiếng nổ mạnh, kinh thiên động địa vang vọng.