Trong vòng một ngày Lục gia có thêm hai nam đinh, mỗi tay Lục Thiếu Du ôm một đứa, trong lòng hắn hiện tại vô cùng thỏa mãn. Đồng thời còn thương xót kiều thê.
Trong Phi Linh môn tràn ngập tiếng trẻ con khóc khiến cho mấy ngày nay La Lan thị cười không khép miệng lại được.
Hôm sau, dường như Bạch Linh đã bị đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn làm ảnh hưởng cho nên trong bụng cũng có động tĩnh.
Ngoài căn phòng, ánh mắt Lục Thiếu Du khẩn trương, cũng có chút ngưng trọng. Trong mười tháng này Lục Thiếu Du vẫn luôn lo lắng một chuyện, dù sao Bạch Linh cũng là Cửu Vĩ Thiên Hồ, nếu như sinh con cho hắn không biết có di truyền gì hay không? Chuyện này Lục Thiếu Du cũng không có cách nào đoán được.
Nếu như lúc đó sinh ra… Lục Thiếu Du không có cách nào tưởng tượng, trong lòng vô cùng lo lắng. Trước đó Lục Thiếu Du còn cố ý hỏi hai vị nhạc phụ Bắc Cung Kình Thương và Độc Cô Ngạo Vũ, còn có Tử Hiên lão tổ, thế nhưng mọi người cũng không có cách nào biết rõ kết quả.
Trên đại lục này có một bí mật mà tất cả cường giả công nhận. Bắt đầu từ thời viễn cổ đã có cường giả nhân tộc ưa thích tìm kiếm nữ tử yêu thú, linh thú thất giai rồi cấm chế, sau đó làm một chút chuyện cẩu thả. Không ít yêu thú linh thú thất giai hóa thành hình người đều xinh đẹp động lòng người, đồng thời còn có dã tính mười phần. Chuyện này khiến cho cường giả Nhân tộc khó trách khỏi sắc tâm, không có cách nào kiềm chế được.
Tại thời điểm viễn cổ và thượng cổ cũng nghe nói từng có huyết mạch do nhân yêu kết hợp vừa mới sinh ra đã là nửa người nửa thú. Đại bộ phận vừa mới ra đời chính là tử thai, không có cách nào tồn tại trên đời này. Bất kể là nhân tộc hay thú tộc đều không nhận quái vật như vậy. Đồng thời còn phải chịu sự xa lánh dè bỉu của nhân tộc và thú tộc. Cho nên cũng chưa từng có ai lưu lại kết tinh giữa người và thú này.
Tuy nói rằng thú tộc tới cửu giai thành Đế sẽ không khác nhân loại, thú hồn cũng xảy ra biến hóa vi diệu, trên lý luận không có một chút bất đồng nào với nhân tộc. Thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du vẫn có chút bận tâm.
– Bạch Linh đã là cửu giai, không khác nhân tộc, con không cần quá lo lắng.
Lục Trung ở bên người Lục Thiếu Du nói.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, không có ai biết trong lòng hắn hiện tại suy nghĩ cái gì. Cũng không phải hắn quá quan tâm tới việc cốt nhục do Bạch Linh sinh ra sẽ như thế nào. Cho dù là nửa người nửa hồ thì cũng chính là cốt nhục của hắn.
Oe.
Trong phòng, tiếng khóc nỉ non vang lên, đặc biệt vang dội.
– Chúc mừng chưởng môn, Bạch Linh phu nhân sinh hạ thiên kim.
Cửa phòng còn chưa được mở ra, âm thanh cao hứng của Hoa Mãn Ngọc đã truyền tới.
Một lát sau, Lục Thiếu Du ôm một bé gái trong ngực, ánh mắt thanh tịnh như biết nói chuyện. Vừa mới ra đời đã dò xét khắp nơi, bàn tay bé nhỏ quơ quơ trên không trung. Miệng mấp máy, hưng phấn nhìn thế giới chung quanh.
– Thiếu Du, sao rồi?
Trên giường, Bạch Linh khẽ giựa vào vách tường, tóc mai dính mặt, khí tức có chút suy yếu.
– Không giống với nhân tộc lắm, nhưng rất khỏe mạnh, so với ba ca ca và một tỷ tỷ của nó đều giống nhau. Đều là Linh Vũ song tu và Vũ giả sáu hệ.
Lục Thiếu Du nhẹ nhàng ôm bé gái trong ngực tới trước mặt Bạch Linh. Hắn đã kiểm tra qua, nhi tử nhi nữ của hắn đều là Linh Vũ song tu và Vũ giả sáu hệ, thể chất đều là tuyệt đỉnh.
Hai đứa bé do Độc Cô Cảnh Văn và Bắc Cung Vô Song sinh ra thậm chí khi kiểm tra thì trên người còn mang hai loại Hoàng khí, chỉ là Kim Hoàng khí là chủ Hoàng khí, còn Thần Hoàng khí và Mộc Hoàng khí là phụ Hoàng khí. Chuyện này khiến cho Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc hưng phấn không thôi.
Mà hai đứa bé do Vân Hồng Lăng và Lữ Tiểu Linh sinh ra trên người đều mang Kim Hoàng khí, khi sinh ra đã có Kim Hoàng khí hộ thân.
– Vậy là tốt rồi.
Bạch Linh nhìn bé gái trước mắt, khẽ cười cười, nụ cười khuynh thành.
Phi Linh môn liên tiếp đắm chìm trong tin vui khiến cho Lam gia trong thành Hoa Môn lại có chút sốt ruột. Người Lam gia hiểu rõ trong sáu nữ nhân của Lục Thiếu Du thì bối cảnh của Lam gia thấp nhất. Đừng nói tới so sánh với Hoàng tộc mà ngay cả Vân Dương Tông cùng với Linh Thiên môn cũng kém cực lớn.
Cho nên người Lam gia hiện tại hy vọng Lam Linh có thể sinh ra một nam một nữ, như vậy mới có thể khiến cho địa vị của Lam Linh ở trong Lục gia không quá kém.
Mà dưới sự chờ mong của người Lam gia, mấy ngày sau rốt cuộc Lam Linh cũng có động tĩnh. Khiến cho người Lam gia bất ngờ chính là không ngờ Lam Linh một lần sinh ra long phượng, một nam một nữ, lớn nhỏ đều bình an.
Người Lam gia biết được chuyện này lập tức hưng phấn không thôi. Luận bối cảnh Lam gia yếu nhất, thậm chí còn có thể nói là không có bối cảnh gì. Mà lúc này Lam Linh lại sinh ra long phượng, chuyện này khiến cho tộc nhân Lam gia vô cùng hãnh diện.
Trong Phi Linh môn, Lục gia cũng vui mừng không thôi. Trong khoảng thời gian ngắn Lục gia không ngừng tăng nhân khẩu. Tổng cộng là bốn nam ba nữ. Sau khi kiểm tra qua, đều là Linh Vũ song tu, vũ gia sáu hệ, huyết mạch Kim Hoàng tộc đời thứ hai, vừa mới sinh ra đã chú định sau này sẽ trở thành cường giả.
Mà đối với việc Lam Linh mang thai long phượng, Lục Thiếu Du cùng với một số ít cường giả kỳ thực đã sớm biết. Chỉ là hắn không truyền ra bên ngoài mà thôi. Lúc này bấm đốt tay tính toán, hắn đã làm phụ thân của chín đứa trẻ. Tính ra thời gian trôi qua quá nhanh a.
Bảy hài tử, bốn nam ba nữ. Đám người La Lan thị, Lục Trung cao hứng, cả Phi Linh môn trong những ngày này cơ hồ đều quay chung quanh bảy tiểu gia hỏa này.
Mà nhiệm vụ quan trọng thì rơi vào trên người Lục Thiếu Du. Cuối cùng Lục Thiếu Du suy nghĩ mấy ngày mới nghĩ ra danh tự của bảy tiểu gia hỏa. Theo thứ tự là:
– Lục lão tam do Bắc Cung Vô Song sinh ra gọi là Lục Doanh.
– Lão tứ do Vân Hồng Lăng sinh ra gọi là Lục Thành.
– Lão ngũ do Độc Cô Cảnh Văn sinh ra gọi là Lục Trực.
– Lão lục do Lữ Tiểu Linh sinh ra gọi là Lục Phương.
– Lão thất do Bạch Linh sinh ra gọi là Lục Âm.
Mà một đôi long phượng do Lam Linh sinh ra là lão bát và lão cửu, nam lớn nữ nhỏ, phân biệt gọi là Lục Tượng và Lục Xảo.
Lục Doanh, Lục Thành, Lục Trực, Lục Phương, Lục Âm, Lục Tượng, Lục Xảo. Lục Thiếu Du cũng là lấy hắn từ “ đại doanh nhược xung (đầy đặn mà nhìn như trống trơn), đại thành nhược khuyết (mỹ mãn mà như có khuyết điểm), đại trực nhược khuất (Thẳng băng mà nhìn như cong queo), đại phương vô ngưng ( hình vuông lớn nhưng nhìn không thấy góc), đại âm hi thanh (Tiếng lớn nhưng không nghe thấy gì), đại tượng vô hình ( Lớn như con voi nhưng nhìn không thấy gì cả), đại xảo nhược chuyến (khéo léo như kẻ vụng về)”.
Bảy tiểu gia hỏa sinh ra khiến cho Lục Thiếu Du không có nhàn rỗi. Đã bỏ qua thời điểm chăm sóc Lục Kinh Vân và Du Thược lúc nhỏ cho nên Lục Thiếu Du cũng không muốn tiếc nuối lần nữa cho nên cố gắng ở cùng bảy tiểu gia hỏa, cùng với sáu vị kiều thê, cố gắng nhìn sáu tiểu gia hỏa phát triển. Đây có lẽ mới là chuyện mà bậc phụ mẫu nên làm nhất.