Oanh!
Không gian nứt vụn từng khúc, khí lãng khủng bố khuếch tán, động tĩnh kinh người làm mọi người xung quanh chú ý.
Hưu hưu!
Thân ảnh Lục Thiếu Du liên tục lóe ra, trực tiếp xuất hiện trên đỉnh đầu Bạch Báo.
– Thông thiên cảnh cao giai, chỉ tiếc tốc độ quá chậm!
Lời vừa dứt, Lục Thiếu Du phất tay, bàn chân giẫm vào hư không, không gian xung quanh bạo vỡ, linh khí đoản côn bộc phát ra năng lượng khủng bố, năng lượng thổ hệ hội tụ, một côn đánh thẳng xuống Bạch Báo.
– Tu vi thông thiên cảnh sơ giai sao lại mạnh như vậy!
Bạch Báo hoàn toàn không dám tin, thân hình vừa lảo đảo lùi lại mấy bước. Ánh mắt hoảng sợ vung tay phải tiếp chiêu, một đạo quyền ấn lướt ra, không gian xung quanh liền kíp nổ.
Oanh!
Một quyền một côn va chạm, nổ tung như tiếng sấm, thân ảnh Lục Thiếu Du bật lui ra sau một ít, mà thân hình của Bạch Báo cũng bị đẩy lui.
Ánh mắt Lục Thiếu Du ngưng tụ, người này tu vi thông thiên cảnh cao giai, muốn đối phó thật không dễ dàng, nếu không dùng Huyết Lục cùng Hồn Long kiếm giáp, lại thêm thân phận Tây Phương Cầu Bại của mình lúc này, cũng không thể tùy ý vận dụng Thời Không Lao Ngục, vì vậy muốn đối phó Bạch Báo thật sự có chút khó giải quyết.
– Giết!
Chỉ nháy mắt thân ảnh Thất Sát lướt ra, lao thẳng về hướng mấy người tu vi thông thiên cảnh sơ giai, mà nhóm người Viêm Hỏa cũng lập tức lao ra.
– Giết!
Viêm Hỏa ra lệnh, mấy ngàn đệ tử Võ đường xông lên, hướng đệ tử Hắc Hạc môn đuổi giết.
– Trốn a, chạy mau!
Đệ tử Hắc Hạc môn cơ hồ không có sức phản kháng, chỉ có thể cấp tốc đào mạng.
Đặng đặng!
Bạch Báo bật lui ra sau, chân giẫm mạnh hư không mới ổn định lại thân hình, ánh mắt càng thêm kinh ngạc.
– Không chơi với ngươi!
Ngay lúc Bạch Báo vừa ổn định thân hình, một thanh âm đã xuất hiện sau lưng hắn, cả không gian đều đọng lại.
Cảm giác được động tĩnh sau lưng, ánh mắt Bạch Báo kinh hãi vội vàng bỏ chạy, nhưng chợt phát hiện cả không gian biến thành vũng bùn, làm cho hắn không cách nào thoát thân.
– Đây hình như là không gian áo nghĩa!
Bạch Báo càng thêm kinh ngạc, nguyên lực tràn ra, nhưng không phát ra được chút tác dụng nào.
Xuy!
Bạch Báo hoảng sợ xoay người, hắn lập tức chứng kiến một đạo chưởng ấn khổng lồ đang ập tới trước mặt, không gian run rẩy, chưởng ấn lộ ra khe không gian tối đen, thanh thế khủng bố làm hắn biến sắc.
– Ta liều mạng với ngươi!
Bạch Báo quát lớn, khởi động khải giáp, một quyền hung hăng oanh ra, trực tiếp oanh thẳng lên chưởng ấn.
Oanh!
Quyền chưởng va chạm, không gian phá nát, kình khí dao động nháy mắt hóa thành phong bạo đột nhiên khuếch tán.
Thân ảnh Lục Thiếu Du lướt qua hư không, trên mặt cười lạnh đánh tới.
Xuy!
Một đạo chưởng ấn xuyên qua.
Chưởng ấn gần trong gang tấc rơi lên đầu Bạch Báo, lập tức xuyên vào ấn đường của hắn.
Phanh phanh phanh!
Hai đấm của Lục Thiếu Du vung nhanh như chớp, vô số quyền ấn rơi lên người Bạch Báo, trong tiếng nổ tung trầm thấp, khải giáp bị nứt vụn thành từng khúc hóa thành mảnh nhỏ.
Phốc!
Bạch Báo phun máu tươi, thân hình liên tục bật lui ra sau.
– Bạch Báo cẩn thận!
Hắc Hạc nhận thấy được động tĩnh, sắc mặt đại biến, muốn lao qua cứu giúp nhưng Âm Minh dạ xoa theo sát, làm cho hắn không cách nào tránh thoát.
Oanh!
Một quyền cuối cùng oanh ra như chớp, hư không nổ vang, hung hăng đánh thẳng lên bụng Bạch Báo.
Oanh long!
Không gian phá nát, lộ ra động sâu thật lớn, kình khí khuếch tán, năng lượng kinh người thổi quét bốn phía.
Bạch Báo phun máu tươi, thân hình bắn ngược xuống đất, hung hăng đập lên một ngọn núi bên dưới.
Oanh long long!
Ngọn núi sụp đổ, mặt đất chấn động, cả núi non đều run rẩy.
Sưu!
Một đạo thân ảnh nhất thời hóa thành lưu quang cấp tốc bỏ chạy.
– Trốn không thoát đâu!
Thanh âm Lục Thiếu Du rơi xuống, hiện thân phía trước lưu quang, một đạo tử kim lưu quang bay ra.
Oanh!
Lôi vân tử sắc dày đặc, hình thành không gian động sâu tràn ngập lôi vân bao phủ đoàn lưu quang kia bên trong.
Lôi vân nháy mắt thu liễm, một đạo tử kim lưu quang bay ngược vào trong tay Lục Thiếu Du, sau đó biến mất.
– Bạch Báo…Thất Sát môn, Tây Phương Cầu Bại, Thiên Khu, các ngươi nhớ kỹ, ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Hắc Hạc hét lớn một tiếng, đôi mắt đỏ đậm, Bạch Báo bị bắt, Hắc Ưng bị đánh chết, Hắc Hạc môn bị san thành bình địa, hắn biết môn phái hắn khổ cực xây dựng đã hóa thành tro tàn, nhưng hắn cũng không làm gì được đối phương.
– Hạc Linh Quang Dực!
Hắc Hạc hét lớn, một đôi hắc dực duỗi ra, uy thế bất phàm, đôi cánh vũ động không gian, trực tiếp giãy thoát muốn phá không mà đi.
– Nếu bị ngươi chạy thoát, chẳng phải ta tới uổng công vô ích!
Thanh âm Mạc Kình Thiên chợt vang lên, trống rỗng xuất hiện, tuy thực lực bị áp chế nhưng tốc độ vô cùng khủng bố.
– Oanh!
Cả phiến không gian lập tức đọng lại.
– Âm Minh Linh Quỷ thủ!
Nháy mắt một đạo trảo ấn mang theo âm minh khí như quỷ trảo hung hăng rơi lên lồng ngực Hắc Hạc, trực tiếp đánh xuống.
Răng rắc!
Khải giáp trên người Hắc Hạc bị xé rách tới bụng, lộ ra năm khe rãnh, máu tươi tràn ra.
Xuy!
Ma Linh yêu nữ cũng đã đi tới bên người Hắc Hạc, ngọc thủ vung lên, trong năm ngón tay phảng phất như có khói độc trào ra, lập tức bao phủ khắp không gian, bao vây cả Hắc Hạc bên trong.
– Là độc công!
Hắc Hạc bị phá vỡ khải giáp, khóe môi trào máu, nhìn thấy độc công sắc mặt vô cùng khó xem.
– Đúng là độc công!
Trong mắt Ma Linh yêu nữ mang theo ý cười, không gian vặn vẹo, năng lượng dao động tràn ngập bầu trời.
Một đạo chưởng ấn trực tiếp đánh xuống.
– Chết tiệt, lại là đại đạo cảnh!
Trong mắt Hắc Hạc hoảng sợ, hắn thật sự không biết từ khi nào trong Thất Sát môn lại tụ tập nhiều đại đạo cảnh như vậy, chân giẫm mạnh, nguyên lực cuồng mãnh trào ra, một đạo chưởng ấn hung hăng đánh tới, hư không nổ vang, ầm ầm va chạm cùng chưởng ấn độc công.
– Oanh!
Không gian tạc vỡ, chân khí độc công cùng kim linh hồn lực thổi quét, độc khí thẩm thấu vào vết thương, thân hình Hắc Hạc lập tức bị ảnh hưởng thật lớn.
– Linh Võ quyết!
Trong tích tắc, một tiếng quát rơi xuống, một thân hình khôi ngô xuất hiện ngay sau lưng Hắc Hạc, quyền ấn hung hăng đánh lên đôi vũ dực của hắn.
– Oanh!
Quyền ấn rơi xuống, thân hình Hắc Hạc lảo đảo bật về phía trước, miệng phun máu tươi, ánh mắt biến thành ngây dại.
– Lại đây đi!
Thân ảnh Mạc Kình Thiên quỷ dị xuất hiện, vài đạo trảo ấn rơi xuống, trực tiếp đem Hắc Hạc cấm chế.
– Ta không bỏ qua cho các ngươi!
Thanh âm oán độc vang lên, đôi Hạc Linh Quang Dực đột nhiên thoát ly khỏi Hắc Hạc, cuối cùng phá không biến mất.
– Linh hồn phân thân của hắn mang theo linh khí phi hành bỏ chạy!
Ánh mắt Mạc Kình Thiên run lên, đã không còn kịp ngăn cản, Hắc Hạc cũng có chỗ bất phàm, hắn là tu luyện giả phong hệ, tốc độ cực nhanh.
– Trốn không thoát đâu!
Thân hình Lục Thiếu Du siêu việt không gian, vết sạo trên mặt run lên, chân khí Thời Không Thác Loạn lan tràn, không gian nổi lên ba động quỷ dị, liên tục khuếch tán.
Ngay lập tức trong hư không hiện ra vô số khe không gian, bao trùm rậm rạp như mạng nhện.