Phạm Kiếm Nhân thực sự đã không nhịn được nữa, hai mươi năm qua, tuy rằng là đính hôn, thế nhưng ngay cả bàn tay nhỏ bé của vị hôn thê xinh đẹp này cũng không nắm được lấy một lần. Chỉ có thể nhìn mà không thể động, chuyện này khiến cho hắn cơ hồ sắp sụp đổ, một phút hắn cũng không muốn nhịn nữa.
Phương Thải Y không nói gì thêm, đôi mắt u tĩnh, mê ly biến ảo bất định, có chút bất đắc dĩ.
– Lần này ta trở về, nghe phụ thân ta nói, mười mấy năm trước tên Lục Thiếu Du vô sỉ kia đã bị đánh chết trong Thị Hoang thế giới. Loại người vô sỉ này dám làm ra chuyện như vậy trong Thải Hồng cố, cuối cùng cũng không trốn thoát khỏi tay Thiên Thủy môn ta, chết rất tốt.
Phạm Kiếm Nhân đắc ý nói.
Nói tới ba chữ quen thuộc kia, thân thể mềm mại của Phương Thải Y run lên, khẽ cúi đầu thì thào nói:
– Hắn không phải là loại người như vậy, nhất định không phải là loại người như vậy. Phụ thân, chẳng lẽ người gạt con hay sao?
Ầm ầm.
Vào giờ phút này, trong phiến thiên địa này nổi lên chấn động. Trên ngọn núi khổng lồ phía trước đột nhiên có quang mang chói mắt bắn ra. Vô số người lập tức ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi đang phát ra quang mang chói mắt kia.
Quang mang chói mắt run run, một cỗ khí tức rung động nhân tâm bắt đầu lan tàn ra, quang mang trước ngọn núi bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, không gian theo đó xuất hiện chấn động. Chấn động trong không gina ngày càng kịch liệt, giống như cả thiên địa đang rung chuyển vậy.
Sưu Sưu.
Trong khoảng thời gian ngắn, trước ngọn núi cực lớn trong không gian, quang mang tràn ngập không gian vặn vẹo, chấn động, dần dần ngưng tụ thành một vòng xoáy giống như cửa vào không gian.
Chung quanh cửa vào này tràn ngập gợn sóng không gian, gợn sóng trong không gian giống như nước sôi, một cỗ năng lượng chấn động khủng bố lan tràn ra khiến cho người ta trong lúc vô hình run rẩy trong lòng.
– Tất cả những người tiến vào Hoang Vu mật địa nghe rõ đây, thời gian đã tới, mật địa mở ra. Mọi người nhanh chóng tiến vào bên trong, bên trong mật địa còn có vô số linh dược, nói không chừng còn có bảo vật. Các ngươi phải dựa vào cơ duyên của bản thân mình, ngọc giản không gian đặt ở chỗ sâu trong đó. Năm người cầm ngọc giản không gian đi ra đầu tiên coi như là thắng. Nhớ kỹ, ai dùng ngoại lực như khôi lỗi, chiến hạm coi như bị loại bỏ tư cách. Sẽ bị hai đại liên minh liên thủ đánh chết.
Cửa vào không gian xuất hiện, trên không trung có tiếng hét lớn truyền ra, thanh âm quanh quẩn trên sơn mạch, nói:
– Hiện tại các ngươi có thể đi vào, cửa vào không gian một lát nữa sẽ đóng lại, người chưa kịp đi vào thì coi như không may, đồng thời cũng bị hủy bỏ tư cách.
Tiếng hét lớn vang lên, lập tức có mấy ngàn đạo thân ảnh phóng lên trời, toàn thân được quang mang bao phủ, mang theo tiếng xé gió liên tiếng vang vọng, trực tiếp tiến vào trong cánh cửa không gian.
– Thải Y, chúng ta đi thôi.
Phạm Kiếm Nhân đạp mạnh không trung, thân thể trực tiếp bắn vào bên trong.
Bộ váy dài trên người Phương Thải Y tung bay, thân ảnh xinh đẹp nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
Sưu Sưu.
Tiếng xé gió phô thiên cái địa vang vọng không ngừng, từng đạo thân ảnh trên không trung không ngừng bắn tới cánh cửa trong không gian. Người phía sau nối đuôi người phía trước, sợ rằng bị chậm không vào trong được.
– Lục đại nhân, Oánh Oánh, Hoang Vu mật địa đã được mở ra, mau vào đi, bằng không sẽ không kịp. Chuyện còn lại giao cho ta là được rồi, bảy ngày sau ta sẽ ở trên quảng trường chờ tin tức của mọi người.
Phía xa xa lúc này có mười mấy đạo thân ảnh vội vàng lướt tới, chính là mấy người Lục Thiếu Du, Thái A, Kim Viên, Tôn Cao Mộc, Tôn Oánh Oánh đang đi tới.
– Tôn các chủ, chúng ta vào đây.
– Phụ thân, con vào trong đây.
Hai đạo thanh âm vang lên, mấy đạo thân ảnh này đột nhiên tăng tốc, thân ảnh giống như thiểm điện phá không bắn về phía trước, quanh thân được quang mang bao phủ, thân thể giống như từng đạo tàn ảnh mơ hồ trực tiếp tiến vào trong cánh cửa không gian.
– Lục đại nhân, mong người chiếu cố nhi nữ của ta nhiều hơn. Mong cả vào Lục đại nhân.
Tôn Cao Mộc dừng lại, lau mồ hôi trên trán, thì thào nói:
– May mà tới kịp, sớm biết như vậy nên xuất phát sớm một chút.
– Tôn Cao Mộc, ta không ngờ ngươi lại tới a.
Tôn Cao Mộc vừa mới nói xong, giữa không trung lập tức có không ít thân ảnh nhảy tới. Có một đạo thân ảnh nhanh chóng đáp xuống bên người TÔn Cao Mộc, bộ dáng trung niên, trongm ắt mơ hồ có tinh mang lập lòe, khí tức áo nghĩa linh hồn trên người chấn động, nhìn qua cực kỳ hòa ái.
– Hướng đường chủ…
Tôn Cao Mộc khẽ hành lễ.
– Ngươi không cần phải khách khí, đường chủ cái gì, ngươi cứ gọi như bình thường là được. Mỗi một lần người Vạn Thiên liên minh chúng ta so với Chiến Thiên liên minh ít hơn không ít, danh tiếng cũng không có nhiều như Chiến THiên liên minh. Lần này bốn người bên các ngươi không ngờ lại là người của Vạn Thiên liên minh, nếu như có thể tiến vào vòng tiếp theo, ta sẽ mời ngươi ba ngày uống hoa tửu a.
Người vừa mới tới cười ha hả, lập tức đặt tay lên vai Tôn Cao Mộc nói:
– Còn phải bảy ngày nữa, chúng ta đi tụ tập một chút, đến lúc đó rồi mới đợi ở quảng trưởng. Đúng rồi, ta nói này huynh đệ, hai trăm năm trước chúng ta định hôn nhân cho hai đứa nhỏ a, nha đầu Oánh Oánh kia hiện tại cũng trở về, tiểu tử nhà ta nghe nói Oánh Oánh trở về lần này cũng cố ý trở về tham gia Vạn Thế đối quyết. Huynh đệ xem chuyện hai đứa nó…
– Hướng huynh a, ta đau bụng, một lát nữa nói sau…
….
Khi thân thể Lục Thiếu Du tiến vào trong cánh cửa không gian, khi hắn xuất hiện đã tới không trung trên một quần sơn bao la, sơn mạch liên miên không ngớt, từng dãy núi trùng điệp, lờ mờ, khắp nơi là một mảnh xanh biếc, năng lượng thiên địa cực kỳ nồng đậm.
– Năng lượng trong Vô Minh thế giới này đứng đầu trong cả Vô Minh Tiểu thiên thế giới. Năng lượng ở trong Hoang Vu mật địa cũng không ngoại lệ a.
Thái A hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên sự vui vẻ nhàn nhạt, bộ dáng thanh tú, ánh mắt cực kỳ linh động.
– Tiểu gia hỏa, khí tức trên người của ngươi rất kỳ quái a, ta không nhìn thấy khí tức tu vi của ngươi. Ta nói tiểu gia hỏa nhà ngươi, rốt cuộc có đủ thực lực hay không? Hay là tới lúc đó lại bám áo chúng ta.
Tôn Oánh Oánh nhìn Thái A nói.
THái A quay đầu lại nhìn Tôn Oánh Oánh, lập tức cung kính đứng bên người Lục Thiếu Du, hoàn toàn không để ý tới Tôn Oánh Oánh.
– Này, tiểu gia hỏa nhà ngươi…
Tôn Oánh Oánh lập tức ủy khuất, ở trong Hồng Linh các và Tôn gia chưa từng có ai không nể mặt nàng như vậy, chỉ là nàng còn chưa nói hết lớn, Kim Viên đã ngắt lời Tôn Oánh Oánh, nói:
– Yên tâm đi, ngươi đừng gây phiền phức cho chúng ta là được rồi, một trăm ngươi còn chưa đủ để Thái A đập a.
– Có ý gì? Các ngươi đều xem thường ta? Ta cho ngươi biết, ta…
Tôn Oánh Oánh lập tức chống nạnh, trừng mắt nhìn KIm Viên lý luận.