– Lục Thiếu Du, ta không bỏ qua cho ngươi, không chết không ngớt, khoản nợ này của Phệ Hồn nhất tộc sẽ dùng cửu tộc của ngươi hoàn lại.
Mùi máu tươi gay mũi khó nghe, giọng của Nguyên Hồn vô cùng oán độc, vốn bị hồn anh của Âu Dương Tiển tự bạo gây thương tích không nhẹ, giờ phút này hắn nhìn thấy cường giả Tuyên Cổ Cảnh hắn mang từ Phệ Hồn nhất tộc tới đây bị đánh chết không còn ai, hắn tức giận phun ra một ngụm máu tươi.
Lúc này vì đối phó Thượng Thanh thế giới và Thái Hoàng thế giới, cũng vì chuyện trong Long Dương mật cảnh, Phệ Hồn nhất tộc đã từ các nơi khác nhau điều cường giả Tuyên Cổ Cảnh đến Long Tích đại lục.
Đối với người có tu vị dưới Niết Bàn Cảnh mà nói, chết bao nhiêu người Phệ Hồn nhất tộc hắn cũng không quan tâm.
Nhưng mà người có tu vị Niết Bàn Cảnh và Tuyên Cổ Cảnh thì khác, những người này chính là cường giả trong Phệ Hồn nhất tộc.
Đặc biệt đối với người có tu vị Tuyên Cổ Cảnh mà nói, cả Phệ Hồn nhất tộc không nhiều, mỗi một người đều là lực lượng tuyệt đối của Phệ Hồn nhất tộc, còn lần này bị đánh chết nhiều người như thế, Nguyên Hồn đã tức giận tới mức tận cùng.
– Khặc khặc khặc khặc…
Nguyên Hồn cười lạnh, giận quá thành cười, tiếng cười chói tai giống như ma quỷ gào thét trong đêm tối.
Nguyên Hồn cho rằng Lục Thiếu Du còn có thể thúc dục thông linh bảo khí làm hắn không thể đuổi theo, lúc này bị trọng thương, Nguyên Hồn cũng có thương thế, cũng không muốn đuổi theo tiêu hao với Lục Thiếu Du, tiếng cười bỗng nhiên thu liễm, ánh mắt của hắn nhìn qua chiến trường.
Ánh mắt nhìn qua Phá Thổ, Truy mệnh tu vị Tuyên Cổ Cảnh vừa được Lục Thiếu Du cứu, trong mắt sát ý dâng trào, khí tức âm hàn bao phủ các nơi.
– Lục Thiếu Du, không phải ngươi thích chạy sao, ta muốn xem bản lĩnh cứu người của ngươi nhanh thế nào.
Nguyên Hồn quát chói tai, hắn cũng không đuổi theo Lục Thiếu Du, thân thể của hắn sinh ra khói đen, cũng thúc dục phệ hồn linh thân, thân thể biến cao hai ba trăm mét, một bước nghiền nát ngọn núi, trực tiếp lao thẳng về phía đám người Phá Thổ, Truy Mệnh.
Thân hình khổng lồ của Nguyên Hồn tới trước mặt Phá Thổ, bàn tay to lớn của hắn đánh xuống giống như đè chết con kiến.
– Không tốt, mau lui lại.
Đám người Phá Thổ căn bản không thể chống lại cường giả tu vị Tuyên Cổ Cảnh cao giai, huống chi lúc này còn bị thương rất nặng.
Xoẹt.
Một trảo quét qua không gian, nó giống như giòi bọ trong xương đuổi theo những người tránh né, lúc này một trảo đuổi theo một nữ tử, người này chính là phó đoàn trưởng của quân đoàn Nguyệt Hồng.
Răng rắc.
Một trảo đánh lên người nữ tử, cả không gian bị hắn giam cầm, một trảo kia biến thành cái đầu quỷ há to mồm cắn vào đầu của nàng, đầu quỷ lập tức cắn cái đầu dung nhan mỹ lệ thành hai nửa, cái đầu quỷ cười ô ô thỏa mãn khoái trá.
– Phó đoàn trưởng.
– Lăng La.
Quân đoàn Nguyệt Hồng và Cát Bạch Mị cùng hét lớn, trơ mắt nhìn nàng bị đánh chết mà bất lực.
– Không xong.
Lục Thiếu Du đặc biệt ngưng trọng, dường như Nguyên Hồn lúc này cũng dốc sức đánh chết cường giả Tuyên Cổ Cảnh thực lực kém hơn hắn. Đối mặt Nguyên Hồn, người Thú tộc cùng Thượng Thanh thế giới bây giờ không thể ngăn cản.
– Ta giết sạch tất cả mọi người, Lục Thiếu Du, tạp chủng ngươi có bản lĩnh cứu người đi.
Nguyên Hồn nổi giận hét lớn, hắn hét lên như sấm sét vần vũ trời cao, vừa dứt lời hắn lập tức lao về phía Phá Thổ có tu vị Tuyên Cổ Cảnh, dường như cũng giống như Lục Thiếu Du, hắn trước đánh chết người có tu vị Tuyên Cổ Cảnh rồi nói sau..
– Tất cả mọi người mau lui lại, nhanh.
Lục Thiếu Du hét lớn, thân ảnh của hắn căng như dây cung, muốn muốn lao tới nhưng thân ảnh lập tức đuổi theo Nguyên Hồn. Tuyệt đối không thể để Nguyên Hồn đánh giết những Tuyên Cổ Cảnh khác, đối với người Thú tộc và Thượng Thanh thế giới mà nói, đây là một cơn ác mộng.
Rống.
Thân ảnh hắn lao tới, mặc dù Lục Thiếu Du thúc dục Thanh Linh Khải Giáp hình thái hổ biến, hắn lao nhanh như thiểm điện tới gần Nguyên Hồn, hắn hóa thành một đầu điện hổ.
Hình thái cự hổ rất hung hãn, hổ trảo mở ra vồ mồi, hắn vận dụng ‘ Tê Thiên Liệt Địa trảo ’, trong chốc lát đánh năm trảo vào Nguyên Hồn.
– Tiểu tạp chủng, ngươi không trốn nữa sao?
Nguyên Hồn lúc này cũng không có định tránh né, quay người cười lạnh, ánh mắt đỏ thẫm, ngưng kết thủ ấn hội tụ mây đen bao phủ bầu trời, khí tức âm hàn rét lạnh thấu xương, ngưng tụ một quyền nghênh tiếp năm trảo của Lục Thiếu Du.
Dưới một quyền này không gian nghiền nát, không gian lung lay sắp đổ, trảo của Lục Thiếu Du va chạm với một quyền này, khí tức khủng bố tỏa ra, hắn ăn không ít thiệt thòi.
PHỤT.
Thân hổ to lớn của Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu tươi, đối kháng chính diện với cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai, Lục Thiếu Du hiện tại chưa đủ thực lực, huống chi còn vào thời điểm tiêu hao không còn.
Tuy thôn phệ Âm Hồn là cường giả Tuyên Cổ Cảnh cao giai, nhưng năng lượng khổng lồ đang tích tụ trong người Lục Thiếu Du, trên đường đi tuy dựa vào Hỗn Độn Âm Dương Quyết bất phàm luyện hóa không ít, nhưng so với năng lượng khổng lồ hắn hấp thu chỉ là một góc của băng sơn mà thôi.
Mà những nguyên lực mình luyện hóa được, Lục Thiếu Du vừa rồi thúc dục công kích đã tiêu hao sạch sẽ, lúc này cũng chỉ nỏ mạnh hết đà mà thôi.
Thậm chí năng lượng khổng lồ trong người Lục Thiếu Du không bị luyện hóa, lúc này tạo thành ảnh hưởng cực lớn của Lục Thiếu Du, hắn cũng trọng thương trong đại chiến, càng ngày càng khó áp chế.
Bành bành.
Thân hổ to lớn của Lục Thiếu Du rơi xuống đất, trực tiếp đụng nát một ngọn núi, ngọn núi biến thành đá vụn, cuối cùng nứt vỡ biến thành bình địa, chung quanh còn có vô số khe nứt lan rộng biến thành vực sâu.
Rống.
Thân hổ của Lục Thiếu Du leo ra khỏi đá vụn, trong hổ trảo lúc này máu thịt mơ hồ, máu tươi chảy ra như suối, hào quang tử kim không ngừng bộc phát khép vết thương lại.
Xùy.
Nguyên Hồn biến thân khổng lồ nhanh chóng vượt qua không gian, trực tiếp lao nhanh như cự nhân, trong lòng bàn tay ngưng tụ một cái đầu quỷ, khói đen cuồn cuộn mang theo tiếng thét thê lương.
Thân hổ của Lục Thiếu Du bộc phát thời gian và không gian áo nghĩa, thân ảnh nhanh chóng trốn một chiêu này.
– Tiểu tạp chủng, tốc độ chậm hơn rất nhiều, xem ra ngươi đã nỏ mạnh hết đà không cách nào thúc dục thông linh bảo khí nữa rồi.
Tiến thét chói tai vang lên, thời điểm thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện lần nữa, Nguyên Hồn cảm giác được hắn không thể chạy nhanh được nữa, hắn ngưng tụ một quỷ trảo đánh vào lưng hổ Lục Thiếu Du.
Xoẹt.
Một trảo giáng xuống, điện mang bộc phát, dùng hình thái hổ biến cũng không thể tránh được một trảo của Tuyên Cổ Cảnh cao giai, quỷ trảo này đánh vào lưng hổ lưu lại năm móng tay, vết máu loang lổ, từng đống da thịt lớn bị kéo ra, máu tươi chảy ròng ròng.
PHỤT.
Thân hổ khổng lồ của Lục Thiếu Du lảo đảo đi về phía trước, trong miệng hổ lúc này phun huyết vụ ra ngoài.
– Tiểu tạp chủng, ngươi chạy đi, sao ngươi không tiếp tục chạy đi, ta rất hy vọng ngươi bỏ chạy đấy, ngươi chạy thì ta giết sạch người ở đây không chừa một ai, khặc khặc…