– Chỉ bằng ngươi còn muốn nhúng chàm vị trí cốc chủ Tuyệt Linh độc cốc, ngươi còn chưa đủ tư cách, ta là đại thừa niết bàn vô lượng niết bàn, ngươi ở trước mặt ta lại tính thứ gì!
Lục Tâm Đồng quát lạnh một tiếng, bàn tay run lên, nhanh chóng đẩy ra.
Ô!
Trong tích tắc, thú ảnh dữ tợn run lên, thú minh truyền ra, cả không gian đột nhiên vặn vẹo kịch liệt, lao thẳng về hướng Thanh Man.
Tê tê!
Thanh Man vừa ổn định thân hình, ánh mắt ngưng trọng, năng lượng cuồng bạo dao động, thanh sắc lưu quang khởi động, chỉ nháy mắt thân hình hóa thành một đầu cự mãng thanh sắc như cự long.
Toàn thân cự mãng tràn ngập độc vụ, không gian run rẩy vặn vẹo, ầm ầm nứt vụn.
Tĩnh Thần công chúa chợt nói:
– Nguyên lai là Thanh Man Yêu Độc Mãng, huyết mạch xem như không kém!
Răng rắc!
Thú ảnh va chạm cùng bản thể độc mãng của Thanh Man, năng lượng đụng chạm, hai cỗ năng lượng dây dưa ăn mòn, cả phiến không gian nổ tung, âm thanh thổi quét cả bầu trời quảng trường…
Oanh long long!
Năng lượng khủng bố dập nát, như khói hoa nở rộ, không gian lập tức bị áp bạo.
Hô lạp lạp!
Kình khí năng lượng khuếch tán trên không trung, tạo thành từng trận gợn sóng cuồn cuộn không cả bầu trời.
Tê tê!
Một âm thanh kêu thảm đau đớn truyền ra, bản thể Thanh Man bị đẩy lui, lớp vảy nổ tung không ít, huyết vụ không ngừng tuôn xuống.
– Thực lực thật mạnh!
Không ít người kinh ngạc, không nghĩ tới Thanh Man hoàn toàn không phải đối thủ của Lục Tâm Đồng.
Ánh mắt đám người Diệt Hồn yêu cơ cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, âm thầm lóe ra.
– Tê tê!
Bản thể Thanh Man xoay quanh trên bầu trời, thân hình khổng lồ đầm đìa máu tươi, khí tức uể oải, đôi mắt hung hãn gắt gao nhìn chằm chằm Lục Tâm Đồng.
– Lục Tâm Đồng, ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta hay sao, đi chết đi!
Thanh Man hét lớn một tiếng, thân hình đột nhiên bộc phát cỗ khí tức khác thường, đồng thời khí tức tăng vọt, tiếp theo sau há mồm phun ra huyết sắc quang trụ.
Xuy lạp lạp!
Huyết sắc quang trụ lướt ra, không trung run lên, vật thể huyết sắc phiếm đen, làm cho người ta có cảm giác yêu dị, độc vụ cuồn cuộn bao trùm, khí tức khiến linh hồn run rẩy giáng xuống!
Cùng lúc đó không ít ánh mắt nhìn qua Diệt Hồn yêu cơ, tựa hồ huyết sắc quang trụ có quan hệ thật lớn với bà ta.
Ánh mắt Diệt Hồn yêu cơ nổi lên vẻ cười lạnh.
– Lực lượng này không phải của Thanh Man Yêu Độc Mãng, đầu độc mãng kia dùng ngoại lực!
Sắc mặt Tĩnh Thần công chúa đại biến, kêu lên.
– Đồ hỗn trướng, chán sống rồi sao!
Sắc mặt Tiểu Long chợt trầm xuống, vừa định lao ra.
– Không sao, xem trước đi!
Lục Thiếu Du ngăn cản Tiểu Long, ánh mắt không chút lo lắng, khóe môi hiện lên ý cười.
Xuy lạp lạp…
Huyết sắc quang trụ xuyên qua không gian đi tới trước mặt Lục Tâm Đồng, năng lượng khủng bố cùng độc khí tràn ngập lan tràn, khiến cả thiên địa năng lượng như có chút rối loạn.
Ánh mắt Lục Tâm Đồng lạnh thấu xương, giọng nói tràn đầy khí phách:
– Sớm biết ngươi sẽ dở trò, lại dám vận dụng thực lực bên ngoài, chỉ tiếc, ngươi còn chưa đủ!
Từ trong ấn đường Lục Tâm Đồng bắn ra lưu quang, một thanh tiểu chùy màu trắng nhỏ chừng nửa thước đã hiện ra trong tay.
Trong nháy mắt hư không run lên, mọi người đều cảm giác được không gian bị kềm hãm, năng lượng hủy diệt lặng yên thẩm thấu khắp không gian.
– Đi!
Lục Tâm Đồng phất tay, từ trong tiểu chùy bắn ra một đạo quang trụ như lôi đình, nương theo lực lượng hủy diệt gào thét, làm không gian biến thành lốc xoáy hư không cực lớn.
Xuy lạp!
Một đạo năng lượng lôi đình đánh thẳng lên huyết sắc quang trụ kia.
Mọi người hết hồn, ngay sau đó quang mang chói mắt tán phát.
Hô lạp lạp…
Huyết sắc quang trụ chỉ giằng co trong nháy mắt, lập tức dễ dàng hóa thành hư vô, năng lượng lôi đình xuyên thẳng vào trong ấn đường Thanh Man.
Ngay sau đó ánh mắt Thanh Man tràn xem ra sợ hãi, đôi mắt vô thần nhắm chặt, từ sâu trong óc như có vật gì nháy mắt nổ tung.
Ngay tiếp theo bản thể Thanh Man lập tức bị tạc vỡ, tiếng nổ tung trầm thấp dựng lên, thú thể nứt vụn thành từng khúc, máu tươi khuynh sái như huyết vũ.
Oanh long long!
Không gian rung động không ngớt, sức bật khủng bố nháy mắt thổi quét tứ tán.
Toàn bộ những người trên quảng trường đều vội vàng bố trí cương khí phòng ngự ngăn cản máu tươi văng tới, ánh mắt đều lộ vẻ kinh hãi.
Thực lực như vậy thật quá mức khủng bố, linh khí tiểu chùy lại cường hãn như thế, một chiêu đã đánh chết người có tu vi tăng vọt tới tam nguyên Hóa Hồng cảnh như Thanh Man hiện tại.
– Bá!
Ánh mắt những người đang ngồi đều run lên, mà Diệt Hồn yêu cơ cùng quay phắt đầu nhìn qua Lục Thiếu Du, tựa hồ cảm nhận được điều gì đó.
Thần sắc Lục Thiếu Du lạnh lùng, không thèm nói lời nào.
Vừa rồi hắn đã truyền lực lượng vào Thôi Hồn Diệt Phách Chùy, để tiểu chùy tự mình ra tay.
Thân là thông linh bảo khí, Thôi Hồn Diệt Phách Chùy vốn đã có linh trí, đương nhiên tự mình hành động cũng không có vấn đề gì.
Vì vậy cũng giống như chính Lục Tâm Đồng thúc giục tiểu chùy, trên thực tế đây là công kích của Lục Thiếu Du.
Mà Thanh Man sử dụng lực lượng của Diệt Hồn yêu cơ, vừa rồi giao phong chẳng khác gì là Lục Thiếu Du giao phong với Diệt Hồn yêu cơ.
Bởi vì Lục Thiếu Du chuẩn bị ngoan độc hơn, vì thế Thanh Man bị Thôi Hồn Diệt Phách Chùy đánh chết thần hồn câu diệt.