Đối thủ còn chưa có động thủ đã trực tiếp chạy trốn, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mở miệng cười. Minh Linh chủng tộc đối với Nhân tộc và Thú tộc đều có tự ngạo, bình thường chuyện không đánh mà chạy cực nhỏ, bởi vậy vừa rồi đối thủ trực tiếp không đánh mà chạy khiến cho Lục Thiếu Du không kịp phản ứng, cuối cùng cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi.
Mà ngoài không gian mấy vạn thước, người không đánh mà chạy còn có đối thủ của Tiểu Long, một nữ tử Âm Linh tộc khi đối diện với Tiểu Long còn chưa ra tay mà lập tức lựa chọn chạy đi, khiến cho Tiểu Long cũng bất ngờ, không kịp lấy lại tinh thần.
Phanh Phanh.
Mười tám đạo quang mang bao phủ mười tám khối cự thạch, sau khi đối thủ của Lục Thiếu Du và Tiểu Long thoát đi, quyết đấu trên những khối cự thạch còn lại trong nháy mắt bộc phát. Từng đạo thân ảnh giống như lưu tinh, từng đạo năng lượng công kích, công kích áo nghĩa, công kích của Thông Linh bảo khí trong khoảnh khắc bộc phát, va chạm. xoẹt.
Năng lượng kinh người rung động, khuếch tán, trực tiếp dễ dàng chấn vỡ cả phiến không gian lớn. Trong lúc nhất thời hư không trên Thương Khung chiến trường thiên băng địa liệt. Một mảng lớn không gian bị quang mang bao phủ chấn động, run rẩy không ngừng.
Công kích năng lượng giống như pháo hoa nổ tung, rực rỡ mà chói mắt, thế nhưng ẩn chứa bên trong lại là lực lượng hủy diệt.
Đám người Vũ Thoát Phàm, Ngưu Trĩ, Lục Tâm Đồng, Phong Du Du, Bắc Cung Vô Song, Dương Quá lúc này cũng giao thủ với đối thủ của mình. Từng đạo năng lượng khủng bố nổ tung. Lực lượng mênh mông xé rách không gian tạo thành vết nứt không gian đen kịt. Lực lượng khủng bố ở trong khe nứt không gian bộc phát ra.
Xoạt Xoạt.
Các loại năng lượng áo nghĩa va chạm, từng đạo năng lượng va chạm, không ít thân ảnh vừa mới va chạm lập tức phân ra.
Lực lượng hỗn loạn khiến cho cả phiến không gian lớn hỗn loạn không thôi, không gian lung lay giống như sắp đổ, cả phiến không gian lớn bắt đầu liên tiếp nứt vỡ.
Trong lúc chiến đấu, đối với Vũ Thoát Phàm hiện tại mà nói, vô cùng gian nan, bởi vì đối thủ của hắn chính là Lục Kinh Vân.
Gặp phải Lục Kinh Vân, đây là kết quả mà Vũ Thoát Phàm căn bản không ngờ tới. Không tới mười chiêu, Vũ Thoát Phàm biết Lục Kinh Vân luôn ra tay lưu tình, đối phó với hắn căn bản Lục Kinh Vân không dùng toàn lực.
Nếu như Lục Kinh Vân dùng toàn lực, Vũ Thoát phàm tự biết mình sợ rằng không chống cự được bao nhiêu. Mà ngay cả át chủ bài của hắn cũng không khiến cho Lục Kinh Vân để ý. Bởi vậy trong mắt Vũ Thoát Phàm hiện lên vẻ bất đắc dĩ. Miệng nở nụ cười khổ, trường bào màu đỏ sậm tung bay, khí tức có chút suy yếu, chỉ là khí độ vẫn như vậy, hắn nói:
– Ta không có cách nào làm gì được ngươi. Không đánh nữa, ngươi chừa chút khí lực ngày mai tranh đoạt Hồng Hoang điện với Thiên La minh đi.
– Đa tạ.
Lục Kinh Vân ôm quyền cười, khí tức, nguyên lực được thu lại, bộ dáng nhẹ nhàng.
– Lão đại, Tâm Đồng sợ rằng lần này sẽ bị thua thật.
Lục Thiếu Du nhìn về phía Lục Tâm Đồng xa xa, Độc công được thi triển, áo nghĩa linh hồn, áo nghĩa thời gian và các loại thủ đoạn đều được thúc dục tới mức tận cùng. Thế nhưng đối mặt với người mặc trường bào, vẻ mặt lạnh lùng trong Thiên La minh kia mà nói, dường như tất cả đều vô dụng.
– Linh vật trời sinh.
Lục Thiếu Du nhìn nam tử vẻ mặt lạnh lùng, người mặc trường bào màu đen của Thiên La minh đang đối mặt với Lục Tâm Đồng kia. Lúc này vẻ mặt người này vẫn không có chút chấn động gì, hai mắt linh động không vì Độc công của Lục Tâm Đồng mà bị ánh hưởng. Khí tức trên người kẻ này khiến cho Lục Thiếu Du không khó cảm nhận ra được nam tử này nhất định là linh vật trời sinh. Từ khí tức trên người không khó nhận ra, còn không phải là linh vật trời sinh bình thường.
– Ta thua.
Ngay sau khi công kích liên tiếp, khuôn mặt Lục Tâm Đồng tái nhợt, dứt lời, thân ảnh xinh đẹp giống như lưu tinh nhảy ra.
Nam tử mặc trường bào màu đen, sắc mặt lạnh lùng kia khẽ ngẩng đầu nhìn qua Lục Tâm Đồng đang rời đi, trên mặt không có bất kỳ một chút chấn động nào.
– Lục Thiếu Du chiến thắng.
– Lục Kinh Vân chiến thắng.
– Bắc Cung Vô Song chiến thắng.
– Phong Du Du của Phong gia chiến thắng.
Trên không trung chung quanh Chiến đài của mật địa Thiên giới, giờ phút này vô số người hò hét, sôi trào, thanh âm phấn chấn, tiếng hò hết ầm ĩ hội tụ tạo thành thanh âm kinh người. Khiến cho thủy vực phía dưới Chiến đài cuồn cuộn, khiến cho sóng nước ngập trời.
Ngay vòng thứ hai, ba mươi sáu người quyết đấu ở trong chỗ sâu trong không gian Thương Khung chiến trường, khi vòng hai kết thúc chỉ còn lại mười tám người.
Trong ba ngàn Đại thiên thế giới, vô số mật địa cùng với cường giả Cổ tộc, nhân vật thống lĩnh của các thế lực lớn, hàng ức vạn ánh mắt xuyên qua truyền tống trận hình chiếu thời không nhìn vào bên trong. Mười tám đạo thân ảnh cuối cùng lơ lửng trên khối cự thạch.
Trong ba ngàn Đại thiên thế giới, người trong Đại thế giới sau lưng mười tám người này kích động khong thôi. Bất luận một người nào thể tiến vào trong mười tám người này, đại biểu với việc đã không phải là người thường, trong đó Thượng Thanh thế giới đứng đầu tiên.
Thượng Thanh thế giới không biết đã bao nhiêu lần không có người xông vào trong chỗ sâu nhất của Thương Khung chiến trường này. Còn lần này, trong mười tám người cuối cùng, không ngờ có bốn người có thể trụ vững lại tới lúc này.
Loại thành tích này, sợ rằng từ trước tới nay, trong ba ngàn Đại thiên thế giới còn chưa có bất kỳ một Đại thế giới nào có thành tích kinh người như vậy.
Trong mật địa Thiên giới, trăm vạn đại biểu của Cổ tộc và các thế lực lớn sôi trào, rung động, từng ánh mắt nhìn xuyên qua truyền tống trận hình chiếu thời không nhìn vào bốn đạo thân ảnh quen thuộc kia. Giờ phút này tất cả các thế lực lớn không có bất kỳ sự phân tranh nào, giờ phút này tất cả đều hò hét ủng hộ bốn đạo thân ảnh kia. Bốn người kia đại biểu cho Thượng Thanh thế giới, làm cho Thượng Thanh thế giới sau này thanh danh hiển hách.
– Không ngờ tiểu tử này những năm qua không gặp lại mạnh như vậy.
Trên một ngọn núi cách xa thủy vực và Chiến đài, một lão giả thân ảnh gầy gò, người mặc trường bào nhìn mọi thứ diễn ra trong truyền tống trận thời không, ánh mắt thanh tịnh mà mênh mông, tựa như lưu tinh vô cùng thâm thúy, miệng lẩm bẩm nói:
– Xem ra hiện tại ngay cả ta cũng không phải là đối thủ của tiểu tử ngươi.
– Tam kỳ, truyền tống trận thời không ngươi bố trí không tệ lắm. Sợ rằng trong thiên địa này không có bao nhiêu người có thể bố trí ra truyền tống trận thời không lớn như vậy.
Nhâm Ngã Hành nhìn lão giả có ánh mắt thâm thúy giống như sao kia rồi nói.
Lão giả có thân thể gầy gò kia chính là Tam Kỳ lão nhân luôn bế quan dung hợp Nghịch Thiên Tà Long. Hơn một ngàn năm, trong mật địa Thiên giới bế quan, lại có sự phụ trợ của Phong Hành Thiên chủ, thân thể hư ảo lúc trước đã sớm ngưng thực. Khí tức trên người so với ngày đó một trời một vực, hoàn toàn không thể so sánh.