TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Thượng Sát Thần
Chương 1002: Chưởng Khống Lôi Gia

- Ta làm sao không cử động được.

Lôi Cửu kinh khủng không thôi, trong lòng gào thét, ta là Chiến Thánh cảnh, làm sao có thể bị người ám toán.

Tiêu Phàm từ trong tay áo lấy ra một cái bình ngọc nhỏ, xuất ra bình ngọc kia, con ngươi Diệp Phong cùng Bàn Tử hai người rung động kịch liệt một cái.

Bọn hắn như thế nào không biết, Tiêu Phàm sở dĩ nói với Lôi Cửu nhiều như vậy chỉ là vì dùng Hoàng Tuyền Bất Tịch Mịch đánh ngã hắn.

Bọn hắn lo lắng là Hoàng Tuyền Bất Tịch Mịch là công kích không khác biệt, bọn hắn những người này không phải cũng trúng độc sao?

- Yên tâm, các ngươi vừa mới ăn giải dược, Hoàng Tuyền Bất Tịch Mịch trong thời gian ngắn đối với các ngươi vô dụng, hơn nữa ta dùng Hồn Lực phong bế dược lực khuếch tán, chỉ cực hạn đại sảnh mà thôi.

Tiêu Phàm cũng đoán được ý nghĩ hai người.

Sau đó ngón tay nhẹ nhàng bắn ra, một viên nhỏ huyết sắc dược hoàn bắn vào trong miệng Lôi Hạo, Diệp Phong cũng phản ứng kịp, đưa tay vung lên, mỗi một nơi hẻo lánh đại sảnh cùng tiểu viện đều bị nước mưa thanh tẩy một lần.

Trong lúc nhất thời, Lôi Cửu nằm trên mặt đất trở thành tiêu điểm tất cả mọi người, hắn trong miệng đã bắt đầu phun ra máu tươi.

- Lôi Cô Vân có thể kiên trì đến Lôi gia, mà ngươi mới vẻn vẹn một hồi như thế liền chịu không nổi, nhìn đến trình độ Chiến Thánh cảnh của ngươi rất lớn à.

Tiêu Phàm ngồi xuống, cười tủm tỉm nhìn Lôi Cửu nói.

- Cứu ta, cứu ta!

Lôi Cửu duỗi tay, thanh âm suy yếu tựa như tùy thời có thể ngã xuống.

Cũng không phải lục lượng Chiến Thánh cảnh hắn không lớn mà là hắn đứng quá gần với Tiêu Phàm, trúng độc quá sâu, lúc ấy Lôi Cô Vân cách trên trăm trượng, dược lực khuếch tán tương đối chậm mà thôi.

Bất quá Hoàng Tuyền Bất Tịch Mịch loại độc dược này thập phần bá đạo, dù là tiêm nhiễm một tia một sợi đều sẽ cực kỳ chí mạng.

Tiêu Phàm trầm mặc không nói, hắn nghĩ đến rốt cuộc là giết Lôi Cửu hay là khống chế tư tưởng hắn, về phần Nô Dịch Ý Chí, Tiêu Phàm vẫn không dám thử.

Lôi Cửu dù sao cũng là Chiến Thánh cảnh, Ý Chí hắn không phải cường đại bình thường, muốn nô dịch Ý Chí hắn cũng không phải đơn giản như vậy.

Mắt thấy Lôi Cửu hấp hối, Tiêu Phàm rốt cục quyết định, nói:

- Ngươi nên may mắn, ngươi là Chiến Thánh cảnh!

Vừa dứt lời, một đạo lục quang từ trong con ngươi Tiêu Phàm bắn ra, sau một khắc, vô số hình ảnh xuất hiện ở bên trong não hải Tiêu Phàm.

Nhìn thấy từng hình ảnh lướt qua, sắc mặt Tiêu Phàm thập phần âm trầm, chậm chạp nói:

- Cũng may chưa giết hắn, Lôi Cửu vậy mà cùng Diêm La Phủ Vô Môn Phán Quan qua lại rất gần, có lẽ về sau sẽ có chút tác dụng!

Từ trong trí nhớ Lôi Cửu, Tiêu Phàm cũng biết rõ chân tướng năm đó Mộ Dung gia tộc hủy diệt, Mộ Dung gia tộc sở dĩ bị hủy diệt không chỉ là bởi vì Lôi gia cùng Diêm La Phủ xuất thủ, mà là bởi vì Lão Tổ Mộ Dung gia tộc vẫn lạc.

- Mộ Dung gia tộc dù sao cũng là Cổ Tộc, chi nhánh bị hủy diệt, tại sao tùy ý để Lôi gia làm lớn?

Tiêu Phàm cau mày một cái, trong lòng thập phần nghi hoặc.

Bất quá rất nhanh hắn liền minh bạch nguyên do, nguyên lai Lôi gia không chỉ có cùng Diêm La Phủ qua lại, hơn nữa còn cùng Phủ Chủ Diêm La Phủ có quan hệ.

Bởi vì Lôi gia Lão Tổ đã từng cứu Diêm La Phủ Phủ Chủ một cái mạng, đã đáp ứng Lão Tổ Lôi gia một cái cam kết, chỉ cần là sự tình hắn có thể làm được, tuyệt đối không chần chờ.

Diêm La Phủ Phủ Chủ lúc này mới trợ giúp Lôi gia diệt Mộ Dung gia tộc, dù là Mộ Dung gia tộc chủ gia cũng không tiếp tục nhúng tay sự tình Vô Song Thánh Thành Cửu Tiêu Cung.

Chỉ là, Lôi gia trong trận chiến mười mấy năm trước tử thương thảm trọng, liền Lôi gia Lão Tổ đều chết.

Lôi gia mặc dù miễn cưỡng xâm nhập Vô Song Thánh Thành Bát Đại Thế Gia, nhưng bên trong Bát Đại Thế Gia chỉ là tồn tại cuối cùng, liền Chiến Thánh cảnh đều chỉ có hai người Lôi Cô Vân và Lôi Cửu.

Nếu như gia tộc khác không phải kiêng kị Diêm La Phủ, đoán chừng đã sớm đem Lôi gia gặm ngay cả cặn cũng không còn.

- Xem ra, vô luận như thế nào ta đều phải đối mặt với Diêm La Phủ.

Tiêu Phàm mị mị hai mắt, trong lòng trầm ngâm nói.

Hắn cũng biết Diêm La Phủ năng lực khổng lồ, có thể trong một hai tháng ngắn ngủi đem Huyết Lâu nhổ tận gốc, thực lực này thật đúng là vô cùng khủng bố, khó trách Cổ Tộc Mộ Dung gia tộc đều vô cùng kiêng kỵ.

Đây cũng là bi ai huynh đệ Mộ Dung Tuyết bọn họ, chân chính hủy diệt gia tộc bọn họ không chỉ có chỉ là Lôi gia cùng Diêm La Phủ, còn có Mộ Dung Cổ Tộc.

Nếu như Mộ Dung Cổ Tộc nguyện ý đứng ra, đoán chừng Diêm La Phủ cũng sẽ cân nhắc một chút, sẽ không dễ dàng diệt gia tộc Mộ Dung Tuyết như thế.

Thế nhưng, một chi nhánh nho nhỏ trong mắt Mộ Dung Cổ Tộc lại tính là gì đây, hủy diệt thì hủy diệt thôi.

Từ trong trí nhớ Lôi Cửu, Tiêu Phàm có được tin tức hữu dụng quá nhiều, trong lòng hắn cũng may mắn không giết Lôi Cửu, trong quá trình đang lấy ký ức Tiêu Phàm sợ hắn trúng độc mà chết, nửa đường cho hắn ăn một viên giải dược.

Chủng Ma Chi Thuật sau khi thi triển thành công, Tiêu Phàm căn bản không sợ hắn phản bội, muốn giết chết hắn chỉ cần một cái ý niệm trong đầu mà thôi, hơn nữa hắn một khi nổi sát tâm, Tiêu Phàm sẽ sớm biết được, đây chính là chỗ đáng sợ Chủng Ma Chi Thuật.

Một khi bị Chủng Ma, sinh tử hắn liền hoàn toàn bị khống chế trong tay Tiêu Phàm.

Sau nửa ngày Tiêu Phàm mới đem tất cả ký ức từng cái đọc hoàn tất, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh, đồng thời sát ý đối với Sở gia cũng càng nhiều.

Bàn Tử bọn hắn bị bắt cóc chính là kết quả Sở gia cùng Lôi gia thương thảo, hơn nữa Tiêu Phàm cũng biết tiếp theo Sở gia sẽ ứng phó hắn như thế nào.

- Hay cho Sở Nhạn Nam cùng Sở gia!

Tiêu Phàm nghiến răng nghiến lợi, bên trong tiểu viện trong nháy mắt băng lãnh tới cực điểm.

- Tiêu Phàm, ngươi đã làm gì ta?

Lúc này, Lôi Cửu bỗng nhiên tránh thoát Ý Thức Tiêu Phàm trói buộc, kinh khủng nhìn Tiêu Phàm, hắn phát hiện mình ở trước mặt Tiêu Phàm không có bất kỳ bí mật gì.

- Dám cùng công tử nói chuyện như thế, ngươi muốn chết sao?

Diệp Phong gầm thét một tiếng, một bàn tay chụp về phía Lôi Cửu, Lôi Cửu bản năng muốn phản kháng nhưng bị một cái ý niệm trong đầu Tiêu Phàm ngăn lại, Lôi Cửu ôm đầu kêu thảm, trên mặt đất không ngừng lăn lộn.

- Từ hiện tại, mạng ngươi đã không còn thuộc về ngươi nữa.

Tiêu Phàm thản nhiên nói.

Mười cái hô hấp sau, Tiêu Phàm mới đình chỉ tra tấn Lôi Cửu, Lôi Cửu sớm đã mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Phàm tràn ngập sợ hãi.

- Từ hiện tại, ngươi phối hợp Lôi Hạo thu phục Lôi gia, tùy thời chờ lệnh.

Tiêu Phàm ngữ khí lạnh như băng nói, đối với người Lôi gia, hắn căn bản không có khách khí.

Nếu như có thể, hắn hiện tại liền có thể hủy diệt Lôi gia, chỉ là trừ những người này, những người khác căn bản không lọt vào mắt Tiêu Phàm, hắn liền giết đều chẳng muốn giết.

- Vâng, chủ nhân.

Lôi Cửu khẽ cắn môi, không thể không cúi thấp đầu, bởi vì hắn phát hiện, hắn trước mặt Tiêu Phàm không có sức phản kháng nào, Tiêu Phàm giết hắn chỉ là một cái ý niệm trong đầu mà thôi.

Không bao lâu, Tiêu Phàm, Bàn Tử cùng Diệp Phong ba người rời khỏi Lôi gia phủ đệ, trực tiếp hướng về Hạ Trọng Thiên.

- Lão Tam, ngươi liền như thế buông tha Lôi gia?

Trên đường, Bàn Tử nhịn không được hỏi, hắn càng thêm hiếu kỳ thủ đoạn Tiêu Phàm, chỉ là không hỏi ra.

- Lôi gia đã bị khống chế trong tay ta, không đáng để lo.

Tiêu Phàm lắc đầu, hắn cũng không có dự định buông tha Lôi gia, chỉ là tạm thời còn có một chút tác dụng mà thôi.

Ngừng lại, Tiêu Phàm lại nói:

- Lão Nhị, ta biết rõ ngươi hiếu kỳ, chờ thời điểm tất yếu ta sẽ nói cho ngươi biết, bất cứ lúc nào ngươi đều là huynh đệ tốt nhất của ta.

Bàn Tử gật gật đầu, làm huynh đệ, Tiêu Phàm vì hắn làm quá nhiều, hắn còn có cái gì không thể tin Tiêu Phàm đây.

- Hiện tại làm sao bây giờ?

Bàn Tử hỏi.

- Trò hay mới vừa mới bắt đầu!

Tiêu Phàm cười lạnh, tốc độ tăng tốc hướng về vị trí tiểu viện trước đó bay đi.

Lục Đạo

| Tải iWin