Dịch: kiemhieptinh
Biên Dịch: nomore8x
Sắp sửa rời khỏi Huyễn Phủ một thời gian, Quân Mạc Tà lại đột nhiên nhớ ra một việc: thần khúc của Cửu U thập tứ thiếu!
Đây là chuyện hắn dặn dò phó thác cho mình. Không ngờ mình lại quên mất…
Nếu đi ra ngoài, hắn hỏi đến, thật khó mà trả lời…
Không có biện pháp, tiếp tục dò la thử xem.
…
Không được, Quân Mạc Tà lập tức bỏ qua ý niệm dò la trong đầu, nếu như mình mở mồm hỏi thăm, như vậy sau khi thứ này bị mất,mình nhất định sẽ bị hoài nghi…
Thần khúc của Cửu U thập tứ thiếu chính là dùng Cửu U hàn nhận đúc ra, nói cách khác… nơi nào có khí tức Cửu U lạnh lẽo…
Từ trong Hồng Quân tháp lấy ra một thanh hàn nhận, sau đó xác định một chút khí tức, thần niệm Quân Mạc Tà vô thanh vô thức tản ra.
Vòng quanh trong hư không của cả huyễn phủ, cẩn thận cảm thụ được, cái hương vị Cửu U đặc thù. Ở trong Huyễn Phủ này tràn ngập khí tức thần thánh, không khí trong sạch đến cực điểm, địa phương có khí tức tà ác này, chắc là rất dễ tìm…
Mà mục tiêu của Quân Mạc Tà tập trung chủ yếu tại Huyễn Phủ phủ chủ. Sau khi cực khổ tìm kiếm một phen, cuối cùng cũng phát hiện, ở trong mật thất phủ chủ, có một vật hình thù kỳ dị bị phong ấn ở bên trong…
Mà trên đó tản ra khí tức tương tự nhu Cửu U hàn nhận…
Mạc Tà nhẹ nhõm thở dài một hơi, mật thất Huyễn Phủ phủ, canh phòng hẳn là vô cùng cẩn mật.
Nhưng cái này là đối với người bình thường, đối với Quân Mạc Tà mà nói, dù có phòng bị chắc chắn như thế nào, đều không có hiệu quả chút nào…
- Quân… Lần này chàng trở về là muốn đón tỷ tỷ đến phải không?
Trên mặt Miêu Tiểu Miêu có chút khẩn trương, cúi đầu vò vò góc áo, ngập ngừng nói:
- Tỷ tỷ có chịu đến đây hay không? Nếu như đến đây… Hiện tại ta và chàng… Nàng có nổi giận với chàng không?
- Sẽ không, tính tình nàng tốt lắm. rất ôn nhu
Quân Mạc Tà an ủi, trong lòng cười khổ một tiếng. có vẻ như trong nhà vài vị… Không có người nào có thể dung hai từ
"ôn nhu"
này để hình dung, có thể nói là một đám cọp cái, bình dấm chua cũng không sai, lần này tuy thu hoạch rất nhiều, nhưng phiền phức của biển dấm chua sợ là không tránh được.
- Quân, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ làm hết bổn phận, hảo hảo hầu hạ tỷ tỷ… Nếu nàng không tiếp nhận ta, ta sẽ quỳ xuống cầu nàng, đến khi nàng chịu nhận ta mới thôi…
Dũng khí của Miêu Tiểu Miêu nổi lên, nhìn vào Quân Mạc Tà:
- Quân nếu tỷ tỷ không chịu nhận ta, ngươi đừng lo lắng cho ta… Cũng không cần nói chuyện giúp ta, chuyện này để ta tự mình xử lý… Được không?
Tâm tình Mạc Tà phức tạp nhìn nàng, phỏng chừng nha đầu ngốc trong khoảng thời gian này chỉ cần có việc gì liền muốn gặp một vị thê tử khác của mình, tưởng tượng tình hình gặp mặt trong tương lai, tương lai ở chung như thế nào, thậm chí nếu đối phương sinh ra địch ý với nàng, nàng sẽ làm như thế nào, mà hết thảy đều bắt nguồn từ một điểm, chỉ có một nguyên nhân cùng kết quả, chính là vì chính mình, và yêu chính mình!( cuộc đời này không biết có ai đối với ta như vậy không)
Đối mặt với một người yêu mình như thế, nữ nhân làm cho mình cảm động, Quân Mạc Tà trong lòng thật cảm khái hàng nghìn hàng vạn lần, đột nhiên mở miệng nói:
- Miêu Tiểu Miêu nếu ta rời đi Huyễn Phủ mà không trở về nữa… Ngươi nguyện ý đi với ta ra bên ngoài sống không?
- Không trở lại sao? Việc này làm sao có thể?
Miêu Tiểu Miêu nghe vậy trong lòng chấn động, lập tức trừng mắt nhìn hắn, một hồi lâu, mới yên lặng nói:
- Ta là người của chàng… cho dù chàng đi đâu, ta cũng đều theo, bất kể là chân trời góc biển hay thiên đường địa ngục, có chàng thì có ta…
Giọng nói của Miêu Tiểu Miêu tuy nhỏ, nhưng lại thể hiện một lời thề kiên quyết không quay đầu!
Mạc Tà cúi đầu thở dài một hơi, một tay ôm nàng vào lòng, thấp giọng nói: nàng không phụ ta, ta quyết không phụ nàng!
- Nàng không phụ ta… Ta quyết không phụ nàng…
Trong mắt Miêu Tiểu Miêu toát ra nồng đậm hơi nước, ở trong trước ngực Quân Mạc Tà, lẩm bẩm:
- Chân trời góc biển, địa ngục thiên đường, sinh tử cùng nhau không thể tách rời.
….
Thân hình mảnh mai của nàng run lên, nhưng mỗi một câu, mỗi một chữ, đều vô cùng rõ ràng, cực kì thành kính… tựa hồ đối với trường thiên đại địa, dùng tất cả tâm ý, toàn bộ linh hồn, tinh thần, tất cả, hẹn thề phía trước vĩnh hằng bất biến.
….
Vào lúc ban đêm, Miêu Tiểu Miêu vứt bỏ toàn bộ rụt rè, chủ động kéo Quân Mạc Tà đến khuê phòng của mình, chảy nước mắt uyển chuyển hầu hạ, tựa hồ muốn đem thân thể mình cùng hòa tan vào thân thể ái lang, để vĩnh viễn cùng nhau.
…
Trong thâm tâm Miêu Tiểu Miêu có một dự cảm cổ quái: hắn đi chuyến này, Quân Dạ của mình… Chỉ sợ một đi không trở lại…
Trực giác của nữ nhân thật sự vô cùng chính xác, vô luận sau này Quân Mạc Tà vô luận sau này có đến Huyễn Phủ hay không, thì người có được không linh thể chất
" Mặc Quân Dạ"
Mặc đại thiên tài cũng không còn xuất hiện trên cõi trần này nữa!
Mục đích của Mạc Tà đều đạt được hoàn hảo, thu hoạch có thể nói là vô cùng phong phú, nhưng đã rời nhà nhiều ngày, hơn nữa khoảng cách
" Đoat Thiên chi chiến"
không còn mấy ngày, thật sự là nóng lòng trở về, nhưng tâm tình hắn bây giờ nặng nề muốn chết, khó chịu muốn chết…
Miêu, Miêu Miêu, nữ nhân của ta, lần sau gặp mặt, ta phải làm như thế nào? Mặc Quân Dạ là Quân Mạc Tà, nhưng Quân Mạc Tà cũng không phải là Mặc Quân Dạ!
Sáng sớm ngày thứ hai, trời còn chưa sáng, Quân Mạc Tà liền sớm rời giường. Hắn lại điều chế như cũ, lưu lại một khỏa thất thải thánh quả khác, sau đó đặc biệt lưu lại nói rõ. Phần này, chính là thánh thụ cấp cho Miêu phu nhân cực phẩm thất thải thánh quả, công hiệu tất nhiên là kém hơn khỏa Miêu Hoàn Vũ có được, nhưng cũng cần đến hai ngàn năm mới có thể bồi dưỡng ra, thánh quả này cũng có thể tăng lên ngàn năm tuổi thọ, lại hiệu lực tăng trưởng ngàn năm công lực, nhưng bởi vì thế, mặc dù là người hoàn toàn không có căn cơ võ công cũng có thể dùng, quả này công hiệu có chút thiếu hụt nhưng cũng khó kiếm, thật khiến cho người khác dòm ngõ, lúc ấy dông người, nên không có mang ra tại đương trường…
Sau đó, Quân đại thiếu nhẹ nhàng đi đến bên giường, nhẹ nhàng hôn lên mặt Miêu Miêu…
Cuối cùng xoay người bước đi…
Theo người dẫn đường, Quân Mạc Tà vô tức rời đi Phiêu Miểu Huyễn Phủ…
Tại lúc Quân Mạc Tà đi xuống Tú Lâu, hắn rõ ràng nghe được hai giọt nước mắt thanh âm hai giọt nước mắt khẽ rơi xuống dưới gối, nếu đã biết cùng tình lang sắp ly biệt, Miêu Miêu sao có thể ngủ được?
Nhưng nàng không muốn làm ra cái gì ảnh hưởng đến quyết định của ái lang… Hắn muốn đi, thì để hắn an tâm mà đi. Hắn ly khai nơi này, hắn liền thuộc về một nữ nhân khác, cũng là người tha thiết chờ đợi hắn, cũng là nữ nhân hắn yêu… Ta không thể ích kỷ độc chiếm hắn ở đây như vậy…
Nhưng trong lòng quặn đau, làm cho vị thiên kim tiểu thư cơ trí kiên cường ở Huyễn Phủ, dùng răng cắn chặt gối…
Lệ rơi đầy mặt…
Chàng mau sớm trở về… Ta sẽ đợi chàng!
Vĩnh viễn đợi chàng…
Tâm này không đổi, không hề hối hận!
Bảy người Tào Quốc Phong đã thức dậy từ sáng sớm, bảy người không hiểu sao lại cảm thấy, cơ thể mình tự nhiên gia tăng một trăm tám mươi năm tinh thuần pháp lực!
Biến hóa kinh hoàng này làm cho bảy vị Thánh Hoàng, cơ hồ một bước lên trời đạt được đến Thánh Tôn cường giả! Nhất là thực lực mạnh nhất trong bảy người Tào Quốc Phong, vọt tới nhất cấp Thánh Tôn đỉnh phong…
Cái biến cố ly kỳ này, làm cho ánh mắt bảy người kinh hãi không thôi! Này…Cũng quá thần kỳ đi chứ? Có vẻ như là một đêm công phu, nghiêm túc một chút mà nói mà sau một giấc ngủ, chính mình liền thăng cấp Thánh Tôn sao? Hơn nữa là đồng thời bảy vị huynh đệ đồng thời thăng cấp Thánh Tôn, chẳng lẽ cái này, lại một lần nữa sinh ra thần tích sao…
Bọn hắn vốn định đi theo ra ngoài ngầm bảo hộ Quân Mạc Tà, nhưng sau khi đột phá, lập tức gặp phải lôi kiếp tấn cấp, đành phải bỏ qua kế hoạch lúc trước, chờ sau khi độ kiếp bình yên, đi ra cũng không muộn…
Không thể không nói, bảy huynh đệ Tào Thánh Hoàng cùng nhau độ kiếp, ở trong Phiêu Miểu Huyễn Phủ, đã thành một đoạn vĩnh cửu truyền thuyết! Anh em kết nghĩa đồng tâm hợp lực đến mức đồng thời độ thiên kiếp… Việc như thế này trong vạn năm nay thì chỉ có một lần như thế này mà thôi!
Mạc Tà cũng không biết, sau khi đại thiếu hắn bước chân rời khỏi Huyễn Phủ sau đó có người đem một tấm thiếp mời đưa vào tổng bộ Huyễn Phủ.
Bây giờ, tấm thiếp mời kia đang ở trên bàn Huyễn Phủ phủ chư Miêu Kinh Vân.
Tấm thiếp mời này, toàn thân đều làm từ vàng! Trên bề mặt, có người lấy ngón tay viết thành chữ! Riêng thiệp mời này, phí tổn thật không nhỏ!
Hình dạng thiếp mời này, nghe nói đã vượt qua ngoài ngàn vạn
…
Chữ phía trên không lớn, nhưng chữ viết ngang ngược không ai bì nổi!
Mà nội dung lại càng hung hăng càn quấy
" Mười lăm tháng sáu, vân long phong hổ; uy lăng thiên hạ, Tà Chi Quân Chủ! Thành tâm bái thiếp, đưa lên Huyễn Phủ; đi đến làm khách, mừng ta khai phủ! Tà Chi Quân Chủ Quân Mạc Tà kính dâng!
Tà Quân khai phủ!
Miêu Kinh Vân mày nhíu thành chữ "
Xuyên
" (川)!
Tà Chi Quân Chủ khai phủ, đợi, thế gian này trừ bỏ tam đại thánh địa Phiêu Miễu Huyễn Phủ ra, lần nữa xuất hiện một cái thế lực vượt lên đắng cấp thế tục! mà cỗ thế lực này, bất luận kẻ nào cũng phải chú ý!
Đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ thiên hạ!
Đánh vỡ thế thăng bằng "
nhất phủ tứ địa" từ trước đến nay!
Tà Quân Chi Chủ Quân Mạc Tà này, quả nhiên thật là to gan!
Họ Quân này thật là quá ngông cuồng, hắn đang ở Huyền Huyền đại lục diễu võ dương oai, tác oai tác quái, còn chưa đủ, không ngờ còn dám Khai Phủ lúc này, còn đem thiệp mời đưa đến Phiêu Miễu Huyễn Phủ chúng ta? Quả nhiên là không biết trời cao đất dày!
Miêu Đao sắc mặt hiện ra vẻ khó coi:
- Quân Mạc Tà hắn cho mình là cái gì? Chúng ta đường đường là Huyễn Phủ, chính là cao hơn, áp đảo toàn bộ thế lực Huyền Huyền đại lục, hắn lại coi chúng ta là cái gì? Hắn đưa thiệp mời, chúng ta phải đi sao? Thật buồn cười!
Miêu Khắc cũng có chút phẫn nộ, Tà Quân này danh tiếng vừa nổi lên, có lẽ có chút thực lực, có chút vận khí, tích góp từng chút thế lực, nếu là xưng hùng nơi thế tục cũng không phải là chuyện lạ, hắn lại vọng tưởng có thể khai tông lập phái, cùng với mấy đại thực lực đỉnh cao cùng sánh vai, hắn đúng là không biết tự lượng sức mình, hơn nữa lại gửi thiệp mời đên Phiêu Miễu Huyễn Phủ, sự tình như vậy thật làm kẻ khác không thoải mái, thật sự là…
- Nếu lấy Huyền Huyền lịch mà tính toán, hôm nay là ngày tháng bao nhiêu?
Miêu Kinh Vân trầm ngâm lên, trầm mặt chậm rãi nói.
- Ngày ba tháng chín
Miêu Đao khẳng định:
- Trước mắt khoảng cách giữa tháng chín đến Đoạt Thiên chi chiến, còn khoảng ba tháng thời gian, khoảng cách này Tà Chi Quân Chủ khai phủ, thì còn mười hai ngày.
Huyễn Phủ tuy rằng luôn không tham dự Đoạt Thiên chi chiến, nhưng thời gian vẫn biết tương đối chính xác!
- Phủ chủ, chẳng lẽ, ý của ngài phải … Đi?
Miêu Kiếm có phần kinh ngạc nhìn Miêu Kinh Vân.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.