Tuy không rõ lý do tại sao Tâm Ma lão nhân lại giúp mình nhưng Phương Hàn biết là mình co suy đoán thế nào cũng không thể biết được mục đích của lão nhân này. Có lẽ là lão muốn đạt được một đều gì đó từ hắn. Có đều bây giờ lão không có nguy hại gì với hắn, cho nên Phương Hàn vẫn sẽ tận dụng cơ hội có được, quyết tâm đi đối phó với hai người Long Mộc đạo nhân, báo lại cái thù vừa bị đuổi giết.
"Thanh Đế Mộc Hoàng, cảm ứng vạn mộc!" Một mặt phi độn, một mặt vận dùng thần thông cảm ứng linh khí vạn mộc, lập tức hắn bắt được một tia nguyên khí mộc hệ cường đại dị thường từ trong hư không truyền về, liền theo đó phóng thẳng đi.
Tâm ma của Mộc đạo nhân bị dẫn phát, đang hoảng sợ lo đào tẩu, đâu thể nào suy nghĩ đến chuyện thu liễm mộc khí của chính mình, bị Phương Hàn cảm ứng được cũng là chuyện bình thường.
Phi độn tìm kiếm nguyên khí mộc hệ, Phương Hàn toàn lực thi triển độn pháp với Nại Hà Kiều, trực tiếp phi độn, trong nháy mắt đã đi được ba nghìn dặm.
Đáng tiệc là hiện giờ hắn không có cách nào vận dụng Nại Hà Kiều tạo nên lực lượng xuyên thấu không gian. Nại Hà Kiều là một trong ba đại trận của Hoàng Tuyền Đồ, năng lực thực sự vượt xa những gì đang thể hiện lúc này. Ngay cả A Tỳ Môn kỳ thực cũng có thể sử dụng như một cánh cửa không gian.
Nều như Phương Hàn đù thực lực để vận hành chúng thì chỉ cần một thoàng khi xác định được vị trí của Mộc đạo nhân, sau đó mở ra A Tỳ Môn đi vào. Cjo dù đối phương co ở xa ngoài mười vạn dặm cũng chỉ cần một thoáng là bắt kịp, trừ khi đối phương ở một chỗ nào đó xa xôi, sâu trong tinh không, yêu cầu lực lượng cực kỳ cường đại mới có thể truyền tống đến được.
Có điều những thần diệu này phải chờ đến khi hắn luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh mới có thể phát huy được. Lhi tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì chính là thời điểm Hoàng Tuyền Đồ chính thức phát uy.
"Long đạo nhân, Mộc đạo nhân, lần này cho dù không thể giết được các ngươi thì cũng phải cho các ngươi một cái giáo huấn cả đời khó quên, để cho các ngươi từ nay về sau không dám đụng đến ta nữa. Đương nhiên, có thể đoạt được một ít chỗ tốt từ trên người các ngươi cũng là chuyện rất tốt." Phương Hàn vừa phi độn vừa tích súc lực lượng, chuẩn bị tốt các loại thần thông, pháp bảo, trong nội tâm nổi lên một cổ sát khí cường đại, chỉ cần vừa thấy được Long đạo nhân và Mộc đạo nhân là lập tức hạ sát thủ.
Hai kiện pháp bảo mạnh nhất của hắn bây giờ chính là Hoàng Tuyền Đồ và Bát Bộ Phù Đồ.
Trong đó Bát Bộ Phù Đồ có Luân Chuyển Thánh Vương cầm trong tay Nhật Nguyệt Tinh Luân, Đại Phổ Đô Thiền Quang, chỉ huy mấy trăm vạn Thiên Ma, cả ngàn Thiên Ma Vương, vạn kiện bảo khí, tất cả ngưng tụ thành một thể, tạo nên lực sát thương rất to lớn, siêu việt hơn cả Hoàng Tuyền Đồ. Đương nhiên, khi Phương Hàn tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh thì uy lực của Hoàng Tuyền Đồ sẽ vượt xa Bát Bộ Phù Đồ.
Trong đầu hắn thầm tính toán, sắp đặt để xem làm sao có thể đối mặt, hạ sát thủ hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân. Trước tiên dùng A Tỳ Khí của Hoàng Tuyền Đồ đánh úp xuống, sau đó dùng Bát Bộ Phù Đồ loạn kích hoặc là liều mạng dùng bổn mạng kim đan bức tới.
Nhất định phải làm cho đối phương niếm mùi đau khổ, thậm chí là thân tử đạo tiêu.
Thần Thông Bí Cảnh giết chết Trường Sinh Bí Cảnh, đây là một chuyện kinh thiên động đại.
Nếu như cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh ở thời điểm toàn thịnh thì Phương Hàn tuyệt đối không thể giết chết được, nhưng hiện giờ đối phương đang bị thương, bị tâm ma quấy rối, thực lực giảm mạnh thì không thể nói trước được điều gì.
Dãy núi lớn với nhũng ngọn núi nguy nga, hùng vĩ nối tiếp nhau, hai đạo quang hoa chói sáng rơi xuống, sau đó ẩn vào trong dãy núi. Ở trên đỉnh một ngọn núi, bên cạnh hồ nước xuất hiện hai người chính là hai người Long đạo nhân và Mộc đạo nhân đang bị tâm ma quấy rối.
Khi vừa hạ xuống, hai người lộ ra bộ dáng mệt mỏi sắp không chống đỡ nổi, trên mặt lộ ra vẻ ủ rủ, thê thảm vô cùng. Người túa ra mồ hôi như tắm, không còn chút tiên phong đạo cốt nào.
"Long đạo nhân lần này chúng ta đụng phải ai vậy?"
"Làm sao ta biết được? Dù sao với pháp lực của ta cũng phải hao phí hết bảy thành mới có thể trấn áp được tâm ma, kiếp hỏa, kiếp phong cũng thêu đốt không ít nguyên khí của ta, làm tiêu hao gần như toàn bộ thuần dương khí ta đang tích súc trong người để chuẩn bị