TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tinh Giới
Chương 154: Hoàng Hà bang diệt! (2)

– Ngươi rất to gan!

Cam Hoành nhìn Lâm Thiên vẻ mặt lạnh nhạt đứng trước mặt mình, nói:

– Nhưng có lẽ nên bảo là ngu ngốc thì thích hợp hơn.

Người Hoàng Hà bang đứng sau lưng Cam Hoành cười to. Bang chủ và phó bang chủ đến, cộng thêm mấy trăm huynh đệ trong bang, bọn họ sợ gì nữa?

Người đông thế mạnh thì can đảm cũng phồng lên, cục diện hiện tại là Lâm Thiên đối diện mấy trăm bang chúng Hoàng Hà bang. Phía xa, nhân vật giang hồ đông không thua gì người Hoàng Hà bang đứng xem kịch, đa số người thầm hy vọng Lâm Thiên sẽ thắng. Nhưng nhìn đám Hoàng Hà bang lại ngó sang Lâm Thiên đơn độc một mình thì họ thầm lắc đầu, dù tu vi của hắn lợi hại đến mấy cũng không thể giết đông đúc Hoàng Hà bang.

Tuy rằng tâm lý xác định Lâm Thiên sẽ không thắng nhưng trong lòng bọn họ vẫn mong chờ hắn sẽ đem lại niềm vui bất ngờ.

Trong đám người giang hồ tìm đến có một nam nhân trung niên ba, bốn mươi tuổi nhỏ giọng nói:

– Nếu Lâm Thiên thắng hết thì đệ nhất nhân thiên hạ không còn ai ngoài hắn.

Mấy người đứng quanh nam nhân trung niên nghe vậy gật gù đồng ý.

Một người đứng bên cạnh nam nhân trung niên khẽ nói:

– Tần huynh, chúng ta quá yếu không nhìn thấu tu vi của Lâm Thiên, không biết huynh...?

Nam nhân trung niên không trả lời, lắc đầu, ánh mắt chất chứa mong đợi nhìn Lâm Thiên. Nam nhân trung niên biết tu vi của mình không đến đẳng cấp tuyệt đỉnh nhưng cũng thuộc cao thủ hàng đầu, vậy mà hoàn toàn không nhìn thấu tu vi của Lâm Thiên.

Nam nhân trung niên thầm nghĩ:

– Chắc Lâm Thiên đã là cao thủ tuyệt đỉnh, nhưng dù là cao thủ tuyệt đỉnh thì một người đơn độc khiêu chiến toàn Hoàng Hà bang cũng là điều không thể. Cao thủ trong Hoàng Hà bang không ít chút nào!

Mắt nam nhân trung niên hấp háy nhìn Cam Hoành, Ngô Tùng:

– Không nhìn thấu, cũng không nhìn thấu. Cam Hoành, Ngô Tùng cũng thuộc hàng cao thủ tuyệt đỉnh!

Danh tiếng Hoàng Hà bang không tốt,làm bang chủ mà Cam Hoành, Ngô Tùng ít khi đi giang hồ nên ít người rõ ràng tu vi của hai người. Có người nói là hạng hai, có người nói là cao thủ hàng đầu, nhưng không ai cho rằn Cam Hoành, Ngô Tùng đã đến đẳng cấp cao thủ tuyệt đỉnh. Dù sao Cam Hoành, Ngô Tùng khá trẻ tuổi, trước khi Hoàng Hà bang thành lập thì danh tiếng hai người ở trên giang hồ yếu đến tội.

Nam nhân trung niên khẽ thở dài:

– Không có hy vọng, hoàn toàn không hy vọng. Nếu Cam Hoành, Ngô Tùng chỉ có thực lực ngang bằng ta thì Lâm Thiên còn có thể một chọi số đông. Nếu bọn họ toàn là cao thủ tuyệt đỉnh, Lâm Thiên đấu một với một chưa chắc thắng, một chọi hai thì thua mười mươi!

Nam nhân trung niên thầm nhủ mình đến uổng công, gã và Hoàng Hà bang có hiềm khích, nếu được thấy Lâm Thiên diệt uy phong của Hoàng Hà bang thì thật tốt, khi đó kích thích một chút thì rất có cơ may tiêu diệt Hoàng Hà bang. Nhưng nếu Hoàng Hà bang mạnh mẽ nghiền Lâm Thiên, e rằng những người khác sẽ không ra tay. Sức một mình nam nhân trung niên muốn tiêu diệt Hoàng Hà bang thì chỉ có trong mơ.

Lâm Thiên nghe Cam Hoành nói nhưng không tức giận, liếc mắt đám người sau lưng Cam Hoành, Ngô Tùng cầm các túi đen.

Lâm Thiên thản nhiên nói:

– Hai vị bang chủ xem trọng Lâm ta thật, hưng sư động chúng như thế!

Cam Hoành nói:

– Hừ! Một Lâm Thiên nho nhỏ chưa thể khiến chúng ta như vậy. Tụ tập toàn bộ huynh đệ một mặt để các huynh đệ nghỉ ngơi mấy ngày, mặt khác...

Cam Hoành liếc đám nhân vật giang hồ đứng phía xa, bọn họ đến xem náo nhiệt, có lẽ trong lòng còn có ý đồ khác.

Ngô Tùng cất cao giọng nói:

– Các bằng hữu giang hồ đang xem cuộc chiến, nếu mọi người chỉ đến xem náo nhiệt, chờ chút nữa diệt cuồng đồ Lâm Thiên rồi Hoàng Hà bang sẽ bày lượt ngon đồ ăn ngon chiêu đã. Không thì...

Câu cuối Ngô Tùng không nói hết nhưng các nhân vật giang hồ đứng bàng quan đều cảm nhận sát ý lẫm liệt trong giọng nói của gã.

Nam nhân trung niên lúc trước nhíu mày nói:

– Hai cao thủ tuyệt đỉnh cộng thêm một ngàn bang chúng.

Nếu Hoàng Hà bang cố ý muốn tiêu diệt bọn họ thì thật sự có thể thực hiện. Trong đám người đứng xem không có cao thủ tuyệt đỉnh, số người không chiếm ưu thế, có lẽ trong đó còn có một số người ủng hộ Hoàng Hà bang.

– Có lẽ đến đây là sai lầm.

– Hai vị bang chủ thật ra đang khinh thường Lâm ta sao?

Lâm Thiên cười nói:

– Thôi, lười nói nhiều với các ngươi. Nói thật ra ta bận lắm!

Lâm Thiên nói xong khí thế đại viên mãn thiên giai bộc phát, khí tràng cường đại bao phủ năm trăm thước.

Hậu kỳ trung giai thiên giai thuộc về đẳng cấp cao thủ đỉnh cao, nhưng đại viên mãn thiên giai là cao thủ tuyệt thế. Cao thủ tuyệt thế mạnh hơn cao thủ tuyệt đỉnh rất nhiều.

Hoàng Hà bang trừ bang chủ Cam Hoành còn có phó bang chủ Ngô Tùng, mấy cao thủ thực lực đến hạng nhất ta còn lại tập thể ngực bị nghẹn, vô cùng khó chịu. Có người thực lực quá kém thì mặt trắng bệch ngồi xuống đất. Khí thế đại viên mãn thiên giai như núi cao với bọn họ, không chịu nổi.

Nhân vật giang hồ đứng xem đều biến sắc mặt, tuy bọn họ cách hơi xa nhưng thực lực phổ biến khá tốt, không làm ra chuyện gì đáng xấu hổ. Tuy nhiên họ ở trong phạm vi năm trăm thước nên chịu chút ảnh hưởng.

– Khí thế này... Khí thế này...

Nhiều người mắt sáng rực, có phần mong chờ vào Lâm Thiên. Không cầu Lâm Thiên có thể giết hết người Hoàng Hà bang, chỉ cần giết các nhân vật quan trọng, ví dụ bang chủ Cam Hoành, phó bang chủ Ngô Tùng là bọn họ có thể thừa dịp một hơi diệt Hoàng Hà bang.

Cam Hoành, Ngô Tùng biến sắc mặt. Khí thế của Lâm Thiên khiến bọn họ ngộp thở, có thể tưởng tượng nó cường đại tới mức nào.

Ngô Tùng trầm giọng quát:

– Nỏ tiễn!

Đám bang chúng tay cầm túi đen phồng lên lập tức mở túi ra.

Khi thấy trăm người Hoàng Hà Bang lắp tên thì đám người vây xem mặt xanh mét.

Vài người chửi um sùm:

– Vô sỉ, vô sỉ chết bỏ! Một ngàn người đánh một lại còn dùng nỏ tiễn!

– Nỏ tiễn là vật tư quân dụng vậy mà Hoàng Hà bang lấy ra dùng giữa ban ngày ban mặt!

Riêng tư có khá nhiều người dùng vật tư quân dụng như nỏ tiễn, nhưng thoải mái dùng trước mặt một ngàn nhân vật giang hồ bàng quan kiểu giống Hoàng Hà bang thì chưa có ai.

Chẳng lẽ Hoàng Hà bang muốn giết hết mọi người có mặt? Đám người đứng xem thầm giật mình, nhưng lập tức xua tan suy nghĩ này. Mặc dù Hoàng Hà bang to gan nhưng tuyệt đối không thể nào giết bọn họ, làm như vậy là một lúc đắc tội vô số thế lực. Dù Hoàng Hà bang có tai mắt thông thiên cũng không thoát khỏi hậu quả diệt vong.

| Tải iWin