TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Rể Quý Trời Cho
Chương 553: Thư hân uống say

Quách Kiện trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện, ông ta cũng không tiếp tục so đo cái tát đó với anh, không nghĩ tới tên này vẫn không muốn để ông ta đi, chuyện này khiến ông ta không thể nhịn nỗi.

“Mày mẹ nó không biết tốt xấu phải không? Ông đây cũng không tính toán cái tát đó với mày, mày còn lên mặt, bây giờ ông đây đã dừng hợp tác với tập đoàn Lam Khấu rồi, cho nên sẽ không cho Thư Hân bất kỳ thể diện nào nữa, mày chỉ là bạn thân chó chết của cô ta, nếu thật sự ép tao nóng nảy, tao không để mày sống nổi ở thành phố T!” Quách Kiện hơi men bốc lên đầu, hét lên với Lâm Thanh Diện.

“Tôi vừa nãy đã cho ông cơ hội xin lỗi, ông lại không trân trọng, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.” Lâm Thanh Diện nhàn nhạt nói.

“Trân trọng cái con mẹ mày, ông đây chính là muốn đè cô Tô đấy, chẳng lẽ mày còn đến nhà họ Tô cáo trạng tao? Đừng đùa ở đây nữa, e rằng mày ngay cả cửa lớn nhà họ Tô cũng không vào được!” Quách Kiện tiếp tục mắng.

Lâm Thanh Diện không phí lời nữa, trực tiếp đá lên bụng Quách Kiện, thân thể béo phệ của ông ta lập tức bay về phía sau, đụng vào bàn.

Mọi người đều bị một màn này dọa sợ, không ít người vội vàng tránh vào trong góc, có người sợ hãi nhìn Lâm Thanh Diện, không nghĩ tới sức lực tên này lại lớn như vậy.

Quách Kiện ngã lên bàn kêu gào vài tiếng, sau đó cắn răng ngồi dậy, mặt đầy oán hận nhìn anh, hét lên: “Ranh con, mày tìm chết! Mày có tin tao gọi người tới xử mày ngay bây giờ không!”

Lâm Thanh Diện nhếch mép, đi về phía hắn ta, nói: “Không cần đâu, kêu tới cũng lãng phí thời gian, xử lý mình ông đã đủ rồi.”

Nói xong, Lâm Thanh Diện vươn tay ra, nắm lấy cổ áo Quách Kiện, kéo ông ta từ trên bàn xuống, bắt đầu tiến hành đấm đá.

Quách Kiện bị anh đánh đến không có chút sức lực đánh trả, chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm đấm như đinh sắt, hung hăng đập lên người mình.

Mọi người trong phòng bao đều kinh sợ nhìn một màn này, không ít người đều rít ngụm khí lạnh, cảm thấy Lâm Thanh Diện ra tay thực sự quá ác độc.

Thật lâu sau, Quách Kiện cuối cùng không chịu nỗi nữa, lắc lắc tay với anh, nói yếu ớt: “Tôi...tôi nhận sai, cầu xin anh dừng lại đi, còn như vậy nữa tôi sẽ bị đánh chết.”

Lâm Thanh Diện lúc này mới ngừng tay, nói với Quách Kiện: “Xin lỗi.”

Quách Kiện mặt đầy khổ sở, nhịn đau đớn trên cơ thể, nói xin lỗi: “Tôi không nên tùy tiện trêu chọc cô Tô, thân phận của cô Tô căn bản không phải loại người như tôi có tư cách nhòm ngó, tôi đảm bảo sau này sẽ không nói những lời như vậy nữa, xin anh tha cho tôi đi.”

Lâm Thanh Diện lúc này mới buông Quách Kiện ra, quay đầu nhìn Thư Hân, nói: “Chúng ta đi thôi.”

Thư Hân gật đầu, cùng Lâm Thanh Diện ra khỏi phòng bao.

Đến cửa KTV, Lâm Thanh Diện quay đầu nhìn Thư Hân một cái, nói: “Lúc nãy cảm ơn cô.”

Thư Hân cười nói: “Thiếu chủ nói gì vậy, nói gì đi nữa tôi cũng không thể giúp những tên không có đầu óc nói chuyện, nhưng nếu thiếu chủ thật sự muốn cảm ơn tôi, thì lấy thân báo đáp đi.”

Lâm Thanh Diện lập tức cạn lời, nói: “Đưa chìa khóa công ty cho tôi, tự tôi tới công ty, cô về nhà đi.”

Mặt Thư Hân lập tức lộ ra mềm yếu, thân thể mềm oặt, trực tiếp ngã vào lòng Lâm Thanh Diện.

“Thiếu chủ, Hân Nhi uống nhiều rượu như vậy, bây giờ đã phân không rõ đông tây nam bắc nữa, hơn nữa vừa ra ngoài hứng gió, bây giờ chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, anh yên tâm để một mình Hân Nhi về sao, lỡ đụng phải kẻ xấu trên đường, trong sạch của Hân Nhi không phải mất sạch sao.”

Lâm Thanh Diện nhìn Thư Hân ngã vào lòng mình, dường như căn bản không sợ mình tránh đi để cô ta ngã xuống đất, cũng bất đắc dĩ thở dài, vươn tay ra, giữ vững cơ thể cô ta tại chỗ.

“Cô không sợ tôi cũng là kẻ xấu sao?” Lâm Thanh Diện nói.

Thư Hân lập tức cười hì hì, mặt như hoa đào, nói: “Được kẻ xấu như thiếu chủ chiếm tiện nghi chính là mơ ước của Hân Nhi, thiếu chủ, xin nhất định phải hành hung tôi, càng kịch liệt càng tốt, Hân Nhi thích kích thích như vậy.”

Lâm Thanh Diện xém chút trực tiếp đẩy cô ta ra, xoay người rời đi chỗ này.

“Được rồi, đừng nói linh tinh nữa, mau đưa chìa khóa công ty cho tôi, tôi biết tài xế riêng của cô nhất định đang ở gần đây.” Lâm Thanh Diện nói.

Thư Hân lập tức mặt đầy lạc lõng, ai oán nhìn Lâm Thanh Diện, nói: “Anh đã muốn đến công ty, vậy tôi cũng đến công ty, dù sao Hân Nhi cũng muốn theo anh, công ty lớn như vậy, Hân Nhi phải đảm bảo an toàn của thiếu chủ.”

Nói xong, Thư Hân bèn gọi điện thoại kêu tài xế riêng của mình tới.

Hai người cùng lên xe, Thư Hân kêu tài xế đưa họ tới tòa nhà Lam Khấu.

Lâm Thanh Diện có chút bất đắc dĩ, đối với cô đào nổi danh thành phố T này, anh thực sự không có cách nào.

Trên đường, vì uống quá nhiều rượu, lại thêm nghỉ ngơi chốc lát, Thư Hân bỗng nhiên cảm thấy đầu mình nặng nề, thân thể cũng không nhịn được ngã sang một bên.

Lần này cô ta không phải giả bộ trước mặt Lâm Thanh Diện, mà là thật sự vì uống rượu mà choáng váng.

Cô ta theo bản năng dựa lên vai Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện lập tức vươn tay đỡ đầu cô ta, nói: “Ngồi vững.”

“Thiếu chủ, người ta...hơi say rồi, anh đành lòng nhìn người ta chịu tội như vậy sao?” Giọng nói yếu ớt của cô ta vang lên.

Lâm Thanh Diện nhíu mày, phát hiện Thư Hân không phải đang giả bộ.

“Vậy cô dựa vào bên cửa sổ đi.” Lâm Thanh Diện nói.

“Tuyệt tình.” Thư Hân cho Lâm Thanh Diện hai chữ như vậy, sau đó bèn ngã lên cửa sổ phía khác.

Đến tòa nhà Lam Khấu, Lâm Thanh Diện xuống xe, thấy Thư Hân nằm sấp trên ghế sau, lập tức cảm thấy đau đầu, anh đi tới đỡ cô ta xuống, nói: “Mau đưa chìa khóa cho tôi, tôi đi mở cửa.”

Thư Hân vươn tay chỉ ngực mình, ý bảo Lâm Thanh Diện chìa khóa ở đó.

Lâm Thanh Diện liếc nhìn, phát hiện trên cổ cô ta đeo dây chuyền, nếu anh không đoán nhầm, chìa khóa công ty hẳn là treo trên sợi dây chuyền đó.

Anh cúi đầu nhìn vốn liếng đáng kiêu ngạo của cô ta, bất giác nuốt ngụm nước bọt, thầm nghĩ cô ta để chìa khóa ở đâu không được, lại treo trên cổ, nhất định là cố ý.

Anh vươn tay cầm dây chuyền trên cổ cô ta, kéo chùm chìa khóa ra khỏi khe rãnh thâm sâu, tiếp đó liền muốn đi mở cửa.

Tuy nhiên anh vừa buông cô ta ra, Thư Hân đã muốn ngã xuống đất, anh chỉ đành đỡ cô ta đi tới cửa, lấy chìa khóa mở cửa, dẫn cô ta cùng vào.

Đi chưa được mấy bước, Thư Hân đã đứng nguyên tại chỗ, nói với anh: “Tôi đi không nổi nữa, thiếu chủ, muốn ôm ôm.”

Lâm Thanh Diện nhìn cô ta, thấy cô ta quả thực uống quá nhiều, chỉ đành ôm cô ta lên, nhanh chóng đi vào phía trong.

Mặt Thư Hân lộ ra nụ cười thỏa mãn, vươn tay ôm chặt cổ anh.

Trong tòa nhà Lam Khấu có phòng nghỉ ngơi riêng cho nhân viên, Lâm Thanh Diện ôm cô ta tới trước cửa những căn phòng đó, đẩy một cánh cửa, đặt cô ta lên giường bên trong.

Bây giờ trong tòa nhà này chỉ có hai người họ, Thư Hân lại là một vưu vật, vừa nãy lúc lấy chìa khóa, Lâm Thanh Diện rõ ràng cảm nhận được bản năng của mình xuất hiện chút phản ứng.

Cho nên sau khi đặt Thư Hân xuống, anh liền vội vàng rời khỏi căn phòng này, đến phòng cách vách nghỉ ngơi.

Tuy nhiên Thư Hân như biết anh muốn chạy, đôi tay giữ cổ anh làm thể nào cũng không chịu buông ra.

Hai người cứng ngắc duy trì ở cự ly gần như vậy vài phút, Lâm Thanh Diện cảm nhận được mùi thơm nhàn nhạt và mùi rượu trên người cô ta, tim đập bất giác nhanh hơn.

“Buông tôi ra, nếu không tôi sẽ dùng sức mạnh.” Lâm Thanh Diện nói.

Thư Hân nhắm mắt, cười nói: “Thiếu chủ muốn dùng sức mạnh với tôi sao, quá tốt rồi, Hân Nhi nhất định sẽ phối hợp thật tốt.”

Lâm Thanh Diện cạn lời, vươn tay giữ chặt cánh tay cô ta, dùng sức, hai bàn tay của cô ta liền buông lỏng.

Chính vào lúc Lâm Thanh Diện xoay người muốn đi, Thư Hân bỗng mở miệng: “Thiếu chủ, đừng đi...”

“Cô thành thật ngủ ở đây đi.” Lâm Thanh Diện nói.

“Tôi không cử động được, toàn thân không có sức lực, làm thế nào đây.”

“Không cử động được càng tốt, như vậy cũng bớt gây thêm phiền phức cho tôi.” Lâm Thanh Diện đáp.

“Nhưng mà...Hân Nhi bây giờ muốn đi vệ sinh...”

| Tải iWin