*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG 1275: TRÒ CHƠI SINH TỬ
Tất cả những người ở đây đều biết trận thứ ba chính là trận phân thắng bại.
Hai bên đều sẽ cử ra người mạnh nhất trong bọn họ, mà bây giờ xem ra ở bên phía công hội Luyện Kim chắc chắn là Thường An sẽ ra sân.
Chỉ là không có ai ngờ đến bên phía Dược Thần cốc lại sắp xếp cho Lâm Thanh Diện ra sân.
“Nghe nói là tu vi võ học của thiếu chủ nhà họ Lâm vô cùng cao, xem như là chế đan, cũng đã vượt qua sự tồn tại của người thường?”
“Đúng vậy đó, ngày hôm đó trong cuộc chiến với năm môn phái lớn, may mản là tôi có mặt ở hiện trường, không ngờ đến ngày hôm nay ở Dược Thần cốc, tôi lại có thể tận mắt nhìn thấy thiếu chủ nhà họ Lâm chế đan, thật sự quá thân kỳ”
“Đều nói là nhà họ Lâm đều sinh ra rông, quả nhiên là danh bất hư truyền!”
Có rất nhiều người ở đây lên tiếng khen ngợi, Tiểu Lâm Thuần Nhất lại toát mồ hôi lạnh.
Ở nước C thế mà còn có sự tồn tại của một người chí tôn như thế này à?
Mà mấy ngày trước đây, bản thân anh ta vừa mới đắc tội với người ta.
Tiểu Lâm Thuần Nhất lén lút lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhản.
“Hủy bỏ kế hoạch ban đầu đi, không thể đắc tội với người phụ nữ đó”
Trong trấn nhỏ, cái người đeo mắt kính lúc trước ăn cơm với Tiểu Lâm Thuần Nhất, điện thoại ở trong túi của anh ta rung một cái.
Anh ta nhìn tin nhắn trên điện thoại di động, nói với hai người ở bên cạnh: “Rút lui thôi”
Trong quán cà phê cách bọn họ không tới mười mấy mét, Thượng Sam Tinh Vũ đang một mình nhàn nhã hưởng thụ trà chiều, hoàn toàn không biết lúc nãy cô ta đã bị người ta theo dõi…
Trong đại sảnh Dược Thân cốc, hai người Lâm Thanh Diện và Thường An đang chuẩn bị chiến đấu với nhau.
Lúc này thời gian đã đến buổi tối.
Bầu trời trên sơn cốc với những chùm sao lấm tấm, nhiều hơn rất nhiều so với thành phố đô thị ồn ào.
Những người vây xem tràn đầy phấn khởi.
Hai trận so tài lúc nãy đã vượt qua dự liệu của bọn họ, mà bây giờ trận đấu sắp diễn ra, bọn họ đều rất mong chờ, bọn họ muốn xem xem thiếu chủ nhà họ Lâm về phương diện chế đan có cao siêu như vậy hay không.
“Không ngờ đến là ngày hôm nay Dược Thần cốc của các người có thể chống đỡ đến trận thứ ba, có điều tôi nghĩ là cuộc so tài ngày hôm nay chắc cũng nên kết thúc rồi “
Thường An thấp giọng nói.
“Đúng vậy đó, đã nên kết thúc rồi, ngày hôm nay công hội Luyện Kim các người đều thua hết” Trong mắt của Lâm Thanh Diện mang theo ánh sáng riêng, ở bên phía Dược Thần cốc tương đối có lòng tin với Lâm Thanh Diện.
Thường An chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt hằn tia máu.
“Trận cuối cùng của ngày hôm nay không chỉ liên quan đến danh dự công hội Luyện Kim chúng tôi, đồng thời cũng liên quan đến ân oán của các người và công hội Luyện Kim chúng tôi. Trần trưởng lão ở trên trời có linh thiêng, cuối cùng đã cho tôi cơ hội này xử lý những tên chi đồ cuồng vọng như các người” Thường An nói.
Trước đó Lâm Thanh Diện đã làm nhục ông ta như vậy, ông ta đã sớm chặt đứt suy nghĩ muốn qua lại với nhà họ Lâm.
“Trừng trị tôi à? Ông có năng lực như thế ư?”
Lâm Thanh Diện khinh bỉ cười một tiếng, tiếp theo đó có một luồng khí tự nhiên phát ra.
“Lão phu đã dốc lòng chế đan mấy chục năm, chẳng lẽ còn thua bởi cái tên vừa mới nhập môn giống như cậu à? Cho dù cậu có tài năng dị bẩm thì như thế nào chứ? Tôi cũng muốn xem xem kỹ thuật chế đan của cậu có phải mạnh như trong truyền thuyết không”
“Yên tâm đi, tôi sẽ cho ông phải tâm phục khẩu phục, hai phối phương ông mang đến để ở trong rương ngày hôm nay, để lại đây đi” Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói, hoàn toàn không đặt đối phương vào trong mắt Khóe miệng của Thường An cong lên rất nhỏ, đảo mắt nhìn đám người ở phía sau, từ tốn nói: “Nếu như đã là trò chơi sinh tử cuối cùng, vậy thì chúng ta chơi khác biệt một chút, cậu thấy như thế nào?”
“Cứ tùy thôi”
mà đấu với nhau nhiều hơn đó chính là định lực.
Thường An đương nhiên mình đã có mấy chục năm tu vi chế đan, về phương diện định lực luôn luôn không có người nào có thể so sánh với ông ta.
Nghe thấy đối phương đưa ra yêu cầu này, đầu tiên là Lâm Thanh Diện hơi bất ngờ, sau đó quay đầu lại hiểu ý cười một cái với Triệu Ất ở sau lưng.
Chỉ đứng bằng nửa bước chân trên vách núi, hai ngày hai đêm định lực của Lâm Thanh Diện không có người nào so sánh băng.
Đối phương đưa ra yêu cầu như vậy, không khác gì đâm vào họng súng.
“Được thôi, tôi đồng ý với ông”
Lâm Thanh Diện khế cười.
“Cái này là do cậu nói đó, đừng để đến lúc đó nói là tôi bắt nạt cậu” Thường An không thể kiềm chế sự mừng rỡ, xem ra lần này cuối cùng phần thẳng sẽ nghiêng về bên mình.
“Sẽ không đâu, chỉ cần sau khi ông thua thì ông nhận thua là được rồi. Còn nữa, ở trên đó gió lớn lắm, tốt nhất ông nên mặc dày một chút, một lát nữa nếu như rơi xuống rồi thì cũng không đến mức mất mạng”
Lâm Thanh Diện suy nghĩ nói.
“Cậu!”
Phổi của Thường An bị chọc giận sắp nổ ra, không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại không coi ai ra gì đến mức độ đó.
€ó điều là ở đây có nhiều người nhìn mình, vì để duy trì hình tượng tông sư chế đan của ông ta, Thường An sẽ không nổi giận.
“Nếu đã như vậy, không biết lần này cậu muốn dung hợp loại đan dược nào đây?” Thường An hỏi.
“Bách Linh Đan”
Lâm Thanh Diện nhẹ giọng nói, vào trong cốc đã nhiều ngày rồi, nhớ đến Hứa Bích Hoài ở trong nhà vân còn đang trúng kịch độc toàn thân, không băng thừa dịp ngày hôm nay dung hợp ra Bách Linh Đan, sau đó đưa Bích Hoài sử dụng một lần, chắc có lẽ là sẽ có hiệu quả Nghe vậy, Thường An có vẻ hơi giật mình.
“Bách Linh Đan có thể giải bách độc, nhưng mà sau khi có phổi phương thì không có người nào có thể dung hợp hoàn thành nó, chỉ là bởi vì trong phương pháp của nó có một loại bột bột linh tê rất khó tìm, ngày hôm nay cậu phải làm ra đan dược này, chắng lẽ cậu đã thu thập được bột linh tế?” Thường An hỏi “Đây là chuyện của tôi, không có liên quan gì tới ông” Lâm Thanh Diện thản nhiên nói Lần trước lúc tiến hành so tài với Tả Nhạc, Lâm Thanh Diện cũng đã âm thầm bỏ bột linh tê vào trong, Tả Nhạc không hề biết Dù sao thì chuyện của khu rừng sương mù càng có ít người biết thì càng tốt.
“Được thôi, vậy thì tôi cũng thật sự muốn xem xem cậu có thể dung hợp ra Bách Linh Đan như thế nào” Thường An cười lạnh nói “Tôi đã nói thứ mà tôi muốn dung hợp, vậy thì còn ông?” Lâm Thanh Diện hỏi ngược lại.
“Tôi?”
Khóe miệng của Thường An mang theo nụ cười “Mấy ngày trước lão phu ngâu nhiên có được một phối phương luyện đan dược, hi vọng là ngày hôm nay có thể dung hợp ra nó”
Thấy đối phương không chịu nói, Lâm Thanh Diện cũng không thèm quan tâm Làm tốt chuyện của chính mình, đây chính là lời mà Lâm Thanh Diện đã nói với Tiểu Điêu, đồng thời cũng tự nói với mình.
Sau khi đã mang theo dược liệu cần thiết, Lâm Thanh Diện điểm nhẹ mũi chân nhẹ nhàng nháy lên trên bệ đá.
Đám người kêu lên một tiếng, trong đó có một tên thương nhân trong năm môn phái lớn đã từng nhìn thấy thực lực của Lâm Thanh Diện, lại càng sợ hãi thán phục.
Thời gian ngản như vậy, thực lực của Lâm Thanh Diện đã cao hơn rất nhiêu so với khi đó.
“Thường trưởng lão, ông nhanh lên đi, đừng để đại ca Làm Thanh Diện chờ quá lâu”
Hầu tử ở một bên thúc giục.
Khóe miệng của Thường An mang theo nụ cười lạnh, đồng thời hai chân cũng dùng sức nhảy lên mấy cái, cũng lên trên bệ đá Lúc này Lâm Thanh Diện mới phát hiện hóa ra là cái tên Thường An này cũng là người có tu vi học võ, hơn nữa nhìn cảnh giới chắc là cũng đến Hóa Cảnh.
“Điền lão đầu, người sư đệ này của ông xem ra trong mấy năm gần đây, võ học không bị giảm nhỉ”
Triệu Ất ở một bên nhẹ giọng nói.
“Đúng vậy, thiên phú của cậu ấy cũng giống như: tôi với ông, chỉ đáng tiếc là Dược Thần cốc quá nhỏ, không thể giữ cậu ấy lại được”
Điền Uyên bình tĩnh nói, bắt đầu kể từ khi Thường An dẫn theo người của công hội Luyện Kim đến Dược Thần cốc để khiêu khích, tình nghĩa huynh đệ đã sớm không còn sót lại chút nào nữa.
Người trong đại sảnh đồng loạt nhìn ra bên ngoài, ngẩng đầu lên.
Dưới ánh sao của bầu trời đêm, hai người ngồi riêng biệt trên hai tảng đá, người ở phía dưới dường như cuối cùng cũvà đã cảm nhận được cuộc đấu cuối cùng của ngày hôm nay, chắc chắn sẽ rất phi thường.