Lạp Hi Đức lắc đầu đáp: “Ta cũng không biết nàng ta muốn làm gì, sau khi bị bắt đến đây, ta chỉ gặp Bào Uy Nhĩ có một lần, nàng ta áp chế thần lực đánh nhau với ta một trận, sau đó ta không còn gặp nàng ta nữa!”
“Bào Uy Nhĩ mời người đến đánh nhau?” Sở Thiên kinh ngạc nói, mỹ nhân ngư này thật nhàn cư vi bất thiện, chí ít thì nàng ta cũng là một Thượng Vị Thần, nhưng lại lãng phí sức lực mời khách chỉ vì muốn đánh nhau với một Hạ Vị Thần, hơn nữa còn là áp chế thần lực để đánh, nói một câu không cung kính với Lạp Hi Đức, trong mắt Bào Uy Nhĩ, mức độ uy hiếp của lão đầu tử hắn, có khác biệt gì với một đầu heo không?
“Ta cũng muốn biết Bào Uy Nhĩ muốn làm gì!” Cười khổ một cái, Lạp Hi Đức nói, “Sau khi đánh xong nàng ta còn không cho phép ta rời khỏi tòa tháp này, thậm chí ngay cả lão bằng hữu là Đức Khố Lạp cũng không được gặp!”
Sở Thiên nheo mắt lại, hắn không tin mỹ nhân ngư lại nhàn hạ đến thế, “Lão đầu tử, người hiểu mỹ nhân ngư được bao nhiêu?”
“Tính ra, bối phận của Bào Uy Nhĩ cực cao, phụ thân nàng ta là Hải Thú Thần Vương Vưu Nhân, cùng với Long Thần miện hạ tổ tiên của chúng ta đều là một trong những đại chủ thần.” Lạp Hi Đức hồi ức lại: “Lần đầu tiên khi ta gặp nàng ta khi vẫn còn là thái tử của A Cổ Lạp, nhưng lúc đó nàng ta đã là Thượng Vị Thần rồi, có lẽ là hơn một vạn năm trước, sau khi Bào Uy Nhĩ nhất thống thất hải, lấy Hải Vương lệnh hội tụ tất cả Thú Thần…”
Nhắc tới chuyện năm xưa, giọng điệu của Lạp Hi Đức không có sự phẫn hận với Bào Uy Nhĩ, ngược lại còn tỏ ý kính phục.
Rất lâu trước đây, khi đó vẫn là thời đại thượng cổ, lịch sử cũng dùng kỷ niên thượng cổ.
Quang Minh, Hắc Ám, Thú Thần, tranh chấp và chiến chinh của ba đại thần tộc dường như đã rơi vào cảnh vô bờ vô bến. Có lẽ là khoảng năm một vạn hai nghìn năm lịch thượng cổ, trong thần tộc đã xảy ra một chuyện kinh thiên động địa, thay đổi cả vận mệnh của thần tộc - Tử Thần Cáp Địch Tư đột nhiên lãnh quân đi bao vây Phán Quyết Thần Điện.
Phán Quyết Thần Hoàng Tư Đặc Ân thay mặt Sáng Thế Thần chấp chưởng pháp độ chúng thần, trong những năm tháng lâu dài tuy công bằng chấp pháp, không một chút lòng riêng tư, nhưng thần tộc chết dưới tay của hắn đã nhiều không đếm xuể, chuyện này đã gây ra bao nhiêu ân oán? Vì vậy Cáp Địch Tư vừa lên tiếng kêu gọi, chúng thần đã nhất loạt hưởng ứng. Cơ hồ hơn nửa thần tộc theo Tử Thần bao vây Phán Quyết Thần Điện, thậm chí ngay cả các đại Chủ Thú Thần trước nay luôn đối địch với Tử Thần cũng tham dự vào trong đó.
Nhưng sau khi Cáp Địch Tư bao vây thần điện, vây nhưng không tấn công. Chúng thần từ đó cảm thấy bất mãn, ngay lúc họ tụ tập với nhau, chuẩn bị bỏ qua Tử Thần tự mình xuất binh thì Tử Thần biến mất, đồng thời mấy đại Chủ Thần cũng không thấy đâu nữa.
Ngay sau đó, thần điện ở trên Phán Quyết sơn truyền ra một ba động lưc lượng cực mạnh, lúc này tất cả Chúng Thần mới biết, Tử Thần và mấy vị Chủ Thần tự mình khiêu chiến Tư Đặc Ân.
Sau cuộc chiến, Phán Quyết Thần Điện và Phán Quyết Thánh Sơn bị san thành bình địa, Tử Thần thối lui, Thất Hải Thú Thần Vương Vưu Nhân thân xác và linh hồn bị hủy diệt, Phụng Hoàng Thần Bác Đức thân thể bị hủy, linh hồn rơi vào Huyết Luyện Ngục, An Cát Lợi Na trọng thương chạy trốn, Long Thần Tư Tháp Đức Mại Nhĩ… bị đánh thành tro bụi!
Còn Thần Hoàng Tư Đặc Ân chỉ để lại một tiếng thở dài, sau đó mất tích không hề hay biết, lúc đó Phán Quyết Thần Thú, Đoạn Tội Yêu Thú cũng đồng loạt biến mất.
Một trận chiến gây ra vô số tranh chấp. Long Thần bị đột tử. Hai người con trai của người vì tranh đoạt Long Thần vị mà quay mặt thành thù, diễn hóa thành tranh đấu giữa Hoàng Kim Long Tộc và Cự Long Tộc kéo dài mấy vạn năm nay. Mức độ kịch liệt của nó, cơ hồ cứ cách hơn mấy nghìn năm hai bên đã phải thay đế vương mới.
Trong số những Chủ Thú Thần, yếu nhất là An Cát Lợi Na may mắn trốn thoát, sau đó thu nạp bộ hạ cũ của những Chủ Thần tham chiến bị chết lúc trước, thực lực bành trướng, một bước trở thành Chủ Thú Thần mạnh nhất đại lục.
Còn sau khi Thất Hải Thú Thần Vương Vưu Nhân chết, thất hải tộc dưới trướng lập tức phân tách theo ý mình, thất đại hải dương vốn nhất thống lại một lần nữa bị phân cắt. Chủ tử thần loạn, kết cục con gái của chủ cũ không nói cũng đủ biết. La Đức Mạn bảo vệ Bào Uy Nhĩ lúc đó chỉ có mỹ mạo, đột phá vòng vây ra khỏi sự liên thủ truy sát của Thất Đại Hải Vương, bắt đầu vào cuộc đời lưu vong.
Một nghìn năm sau, Bào Uy Nhĩ với sức mạnh của Thượng Vị Thần xuất hiện trước mặt của Thất Đại Hải Vương, trong vòng một chiêu, đã cắt đứt sự sống của bá chủ tam hải, bốn vương còn lại thất thế mà hàng. Tiếp theo đó Bào Uy Nhĩ vạch định lại thất đại hải dương, đồng thời ra lệnh cho thất hải đưa con tin đến Biển Cấm, trải qua mấy trăm năm, bảy con tin đã bị nàng ta thu phục toàn bộ, cam nguyện làm thị vệ, trở thành Thí Thần Thất Hải Thú.
Có điều Bào Uy Nhĩ mới có nghìn năm tuổi nhất thống thất hải, bất luận là Thú Thần, hay Quang Minh thần tộc, Hắc Ám thần tộc đều không phục, nhưng sau khi cùng mỹ nhân ngư máu rửa thánh sơn, trảm sát Hỏa Thần, diệt sạch tận gốc cả tộc Hỏa Thần, chúng thần đã mặc nhận địa vị thống lĩnh hải dương của nàng ta.
Sau này vào ngày sinh nhật ba nghìn tuổi của Bào Uy Nhĩ, Chủ Thú Thần Lan Độ Lý đưa tộc nhân di chuyển đến nguyệt cầu đã trở thành một đống hoang phế, cùng thỏa hiệp đình chiến với Nhân, Thần tộc, cùng nhau đối phó với Thú Thần tộc. Tin tức truyền đi, mấy vị Thú Thần tới chúc mừng trong tiệc sinh nhật phẫn nộ dị thường, đích thân thống lĩnh Thí Thần Thất Hải Thú phá tan hư không đến thế giới hỗn độn, đuổi lên nguyệt cầu. Trên hồng nguyệt giết chết Chủ Thú Thần Lan Độ Lý, sau đó đồ sát cả tộc phản nghịch mấy chục vạn người, Chúng Thần kinh hãi! Không ai biết nàng ta dựa vào gì để đưa Thí Thần Thất Hải Thú đến thiên ngoại hỗn độn, càng không ai biết nàng ta nhờ vào cái gì để giết chết được một Chủ Thần.
Sau chiến dịch này, vị trí đệ nhất Thú Thần từ tay An Cát Lợi Na chuyển giao sang Bào Uy Nhĩ, An Cát Lợi Na tự biết không có hi vọng vượt qua Bào Uy Nhĩ, đối diện với đám tử tôn không nên thân của mình, sau hội nghị triệu kiến thuộc thần, An Cát Lợi Na tuyệt nhiên đưa một con nhền nhện nhỏ chưa từng nghe danh lên vị trí người thừa kế của mình. Ban đầu, Chúng Thần không ai đoán được dụng ý của An Cát Lợi Na, trong đó có một lời đồn đáng tin nhất đó là thiên phú của A Tư Nặc đủ để đối đầu với Bào Uy Nhĩ.
Năm đầu tiên của lịch ma pháp, Tử Thần đã mất tích nhiều năm trong thần tộc lại xuất hiện, nhanh chóng chỉnh hợp lại Hắc Ám thần tộc, nữ thần Sinh Mệnh lĩnh quân chuẩn bị quyết tử chiến, nhưng chiến trường lại ở Biển Cấm.
Bào Uy Nhĩ dĩ nhiên không chịu kém cạnh, đại quân Thú Thần cũng được tập hợp hoàn tất trong mấy ngày ngắn ngủi, có điều người trên mặt biển quan chiến lại là những cường giả thành danh của Thú Thần tộc, còn mỹ nhân ngư lại âm thầm hiệu lệnh cho những thần tộc vô danh trong Thú Thần tộc, nhưng có những thanh niên tài năng bỏ đi tất cả tranh chấp, tề tụ Biển Cấm, cũng chính lúc này, Lạp Hi Đức và Mạch Khẳng Tích - hai kẻ đối địch lẫn nhau cũng bị ép phải sát cánh với nhau, hơn nữa cùng Ma Căn, A Tư Nặc, Đức Khố Lạp tạo ra danh hiệu Thượng Cổ Ngũ Đại Ma Thú.
Đại chiến Biển Cấm, Thú Thần tộc nhân lúc loạn lạc đánh lén, cường giả cấp Chủ Thần hỗn chiến đều đã đi ra ngoài thiên ngoại hỗn độn, nhưng Bào Uy Nhĩ và nhưng những thanh niên ưu tú trong Thú Thần tộc vẫn ở lại, sau đó bắt đầu một trận đại đồ sát.
Nghe Lạp Hi Đức kể lại quá khứ của Bào Uy Nhĩ, Sở Thiên nheo mắt lại, những nghi vấn trong đó quá nhiều. Không nói cái khác, chỉ nói trong đại chiến Chúng Thần, chư vị Chủ Thần tại sao lại để cho mỹ nhân ngư - người có thể giết được cả Lan Độ Lý ở lại chiến trường?
Lắc đầu, Sở Thiên tạm thời bỏ đi nghi vấn của mình.
“Quá khứ của Bào Uy Nhĩ ta chỉ biết những chuyện này, ngươi có thể nghĩ ra tại sao nàng ta lại mời khách chưa?” Lạp Hi Đức cười khổ hỏi.
“Có lẽ chỉ mình Sáng Thế Thần mới biết được!” Thờ ơ nói đùa một câu, sau đó bế con trai mình đứng lên, “Lão đầu tử, vừa rồi ta đã cứu sống A Lan Đức - một trong Thí Thần Thất Hải Thú, Bào Uy Nhĩ cũng tính là nợ ta một ân tình, để ta đi nói với nàng ta, xem có thể để người rời khỏi chốn này không!”
“Ngươi đã khiến một Hạ Vị Thần phục sinh!” Lạp Hi Đức kinh ngạc nói.
Sở Thiên nhoẻn miệng nhún vai cười, dang hai tay ra. “Cũng không có gì đáng ngạc nhiên, ta còn có thể tạo ra một Cao Vị Thần!”
…….
Bào Uy Nhĩ ở tháp nhọn bên trái rất ít khi ra cửa, Sở Thiên đành phải nhờ La Đức Mạn truyền đạt yêu cầu của mình, kết quả có được một đáp án là, sau buổi tiệc đầy tháng của tiểu Mạt Khắc Nhĩ hãy nói.
Dù gì tửu yến cũng chỉ còn vài ngày, Sở Thiên vẫn đợi được, có điều chuyện của Chu Lệ Á thì làm thế nào? Đức Khố Lạp đang dở sống dở chết thì sao? Mỹ nhân ngư đối với những người này, vẫn chỉ một câu, sau yến tiệc hãy nói!
Sở Thiên cũng hết cách, đành phải đợi đến ngày đầy tháng của con trai mình.
Ngày 25 tháng giêng năm 725 lịch Huyễn Thú, tiểu Sở Viêm đã tròn một tháng tuổi!
Tửu yến được tổ chức ở tháp nhọn bên trái, cũng chính ở gian phòng Sở Thiên đã cứu sống A Lan Đức. Khách mời không nhiều, chỉ có gia đình Sở Thiên, Bào Uy Nhĩ, La Đức Mạn, còn có ba vị trong Thí Thần Thất Hải Thú. Ngoài ra Lạp Hi Đức với thân phận là tằng tổ phụ của chú nhóc cũng được mỹ nhân ngư mời đến.
Thí Thần Thất Hải Thú sở dĩ chỉ có ba vị ở đây là vì bốn người còn lại đang trấn thủ ở các mộ địa lớn, chẳng hạn như mộ của nữ thần Sinh Mệnh ở Lạc Nhật sơn Mạch do Tô San Na trấn thủ.
Tửu yến không ai khác ngoài Thực Thần Cách Lý Phân đích thân nấu nướng, mùi vị không cần nói nhiều, rượu thì do Sở Thiên tự mang đến, bởi vì mỹ nhân ngư không thích uống rượu, cho nên rượu ở Biển Cấm cũng chẳng ra sao.
Rượu đã qua ba tuần, Sở Thiên chợt nổi tính trẻ con, nghĩ đến phong tục của quê hương – Trảo chu. Tuy con trai vừa đầy tháng, không có tư cách bắt đồ, có điều Sở đại thiếu gia không lo được những chuyện này, vẫn để người trải thảm lên, sau đó bày ra một đống đồ loạn xạ.
*** Theo phong tục của người TQ, người ta đặt nhiều món đồ lộn xộn để trẻ em lựa chọn, đây cũng như một cách để bói tương lai và số phận đứa trẻ.
Nhìn tiểu Sở Viêm lắc lư đi đến chiếc thảm, mỹ nhân ngư cũng hứng chí, đích thân để thanh Tam Nhận Phân Thủy Thứ của mình lên tấm thảm.
“Chàng nói Mạt Khắc Nhĩ sẽ chọn thứ gì?” Sắt Lâm Na hỏi, sau đó nhìn đống đồ cau mày. Kim tệ, đồ chơi, y phục, gia huy, những thứ này rất tầm thường, nhưng Sở Thiên lại để trong đó một vò rượu, một con dao phẫu thuật, còn có một họa tượng mỹ nữ - Chính là có được từ tượng nữ thần Sinh Mệnh của Giáo Đình!
“Ta cũng không biết, từ từ xem đi!” Sở Thiên lại sợ chú nhóc diễn ra một vở hài kịch, bèn đứng dậy, lớn tiếng nói: “Chỉ có thể chọn một thứ thôi!”
“Một thứ? Không có ý tứ!” Tiểu Sở Viêm cong môi, có điều vẫn nghiêm túc chọn lựa.
Nghịch ngợm bới tung rất lâu, Sở Viêm lấy lên một thứ, rồi ném đi, lại nhìn thứ khác, lại ném! Cuối cùng, chú nhóc tiện tay phá loạn đống đồ lên, sau đó nói: “Giới chỉ, muốn giới chỉ!”
Sở Thiên vừa nhìn, con trai mình lại chỉ vào không gian giới chỉ của mình, bèn lập tức lấy xuống, đặt trên thảm.
“Mở, mở!” Chú nhóc nói, thì ra nó muốn thứ bên trong giới chỉ.
Sở Thiên sững người, chẳng lẽ linh hồn của con trai mình mạnh đến mức có thể tìm kiếm được trong một không gian khác? Không thể nào chứ? Sở Viêm đích thực có thực lực kiểm tra được không gian khác, có điều ngày bình thường Sở Thiên luôn lấy những thứ bên trong giới chỉ cho chú nhóc chơi, cho nên chú nhóc cũng đã ghi nhớ bên trong có những gì.
“Con muốn cái gì!” Sở Thiên ngồi xổm xuống, vỗ vào đầu con trai mình, khuôn mặt vẫn cười, nhưng trong lòng lại vô cùng bồn chồn, những cấm phẩm trong giới chỉ có quá nhiều, không nói cái khác, chỉ nói đến máu của mỹ nhân ngư cũng đủ để Bào Uy Nhĩ trở mặt rồi.
“Đao, con muốn đại đao!” Tiểu Sở Viêm cuối cùng đã nói ra thứ mình thích.
Trong giới chỉ của Sở Thiên đích thực có hai thanh đao, một là dao phẫu thuật đã để ra ngoài, còn lại, dĩ nhiên chính là Lưỡi đao Phán Quyết!