Có được sự bảo đảm của Sở Thiên, Lô Địch Tam Thế vui mừng quá đỗi, hứng khởi đi triệu khai hội nghị quân sự.
Sở Thiên cũng không nhàn rỗi hơn, chuyện của Phổ Lan Đa và địa ngục quan trọng, nhưng trong nhà còn một chuyện quan trọng hơn những chuyện này, sau khi đi vào vương trướng của Lô Địch Tam Thế, Sở Thiên cho lui hết mọi người, chỉ đểu lại hai người vợ và A Mạt Kỳ, sau đó tủm tỉm cười nhìn A Mạt Kỳ một cái.
“Ông chủ, người nhìn ta làm gì?” A Mạt Kỳ tuy đang hỏi, nhưng mặt lại đỏ lựng lên như gấc.
“Hai người hôm nay làm sao vậy? Sao lại kỳ lạ như vậy?” Sắt Lâm Na ngồi xuống vương tọa của Lô Địch Tam Thế, ngừng lại đống sách lược quân sự đang làm giúp Phí Na lại, kỳ dị nhìn hai người, lại hỏi Chu Lệ Á: “Muội muội, họ làm sao vậy?”
“Ta cũng không biết!” Chu Lệ Á ngạc nhiên phát hiện, vẻ mặt của A Mạt Kỳ lúc này mình chưa từng thấy qua, bèn chạy đến bên cạnh Sắt Lâm Na, thấp giọng trêu đùa cười nói: “Tỷ tỷ có nhìn thấy không, A Mạt Kỳ đỏ mặt kìa! Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn đỏ mặt!”
Sắt Lâm Na cũng đã phát hiện sự khác lạ của A Mạt Kỳ, có điều nhìn bộ dạng cười cợt của Sở Thiên, biết rằng chắc chắn không phải là chuyện xấu, thế là cũng trêu cười: “Cao Vị Thần của chúng ta cũng biết đỏ mặt, lẽ nào đã ngắm được cô nương nhà nào rồi?”
“Ha ha, nàng quả thật thông minh lắm!” Sở Thiên cũng không để tâm trên bàn trước vương tọa, có bao nhiêu quyển tông quyết định đến vận mệnh đại lục, trực tiếp gạt ra, rồi ngồi lên đó, cười nói với hai người vợ bên cạnh mình: “Hắn đúng là đã ngắm được cô nương nhà người ta rồi. Hơn nữa lại còn là hai cô!”
“Ông chủ, ta đi tu luyện cùng Anh Cách Lạp Mỗ đây!”
Khi A Mạt Kỳ tác chiến ngay cả Chủ Thần cũng không làm hắn thay đổi sắc mặt, nhưng lúc này lại bị mấy câu nói của ba phu phụ Sở Thiên làm cho đỏ mặt tía tai, vội vã xoay người chạy trốn.
“Trở lại. Chuyện hỏi cưới mà ngươi không có ở đây có được không? Lẽ nào còn cần ta giúp ngươi đi cầu hôn?” Sở Thiên gọi A Mạt Kỳ lại, sau đó nghiêng người cười nói: “Đoán xem, hắn đã thích cô nương nhà nào rồi?”
“Phu quân đại nhân của ta, phu nhân của chàng vẫn chưa thông minh đến độ việc gì cũng biết hết!” Sắt Lâm Na giận dỗi huých Sở Thiên một cái, sau đó nghiêng đầu lại gần, mái tóc rủ xuống chiếc bàn, cười nói: “Mau nói xem, là cô nương nhà nào!”
Chu Lệ Á cũng kéo tay của Sở Thiên, lém lỉnh nói: “Đừng bắt chúng ta đoán nữa, mau nói đi!”
Sở Thiên cười thầm. Xem ra không cần biết là tính tình thế nào, chỉ cần là nữ nhân thì đều có hứng thú với chủ đề này.
Gạt cằm về phía A Mạt Kỳ, Sở Thiên cười ha hả nói: “Làm ơn đi, là ngươi muốn cầu hôn, đừng có nhăn nhó giống nữ nhân như vậy, tự nói đi!”
A Mạt Kỳ ấp úng nói: “Ta, ta không biết tên của nàng!”
“Nữ thần tại thượng, Ái Lệ Ti tỷ tỷ cứu mạng a!” Sở Thiên há miệng hô to. Sau đó cười lớn nói: “Không phải chứ. Ngay cả tên của người tình ngươi cũng không hỏi, đã thích người ta rồi?”
Nói rồi, Sở Thiên ngồi nghiêng trên bàn, nói với Sắt Lâm na: “Bỏ đi, ta nói cho nàng biết, là đôi phượng hoàng song sinh của nàng và Phí Na đấy?”
“Lộ Tây là Lỵ Lỵ? A Mạt Kỳ, qua đây?” Sắt Lâm Na cũng cười. Vẫy tay về A Mạt Kỳ, cười nói với Lôi Ưng đang bước tới: “Thủy Phượng Hoàng tên Lộ Tây, Hỏa Phượng Hoàng tên Lỵ Lỵ, rốt cuộc ngươi thích người nào?”
“Còn người nào nữa? Lấy luôn cả hai làm vợ không phải được rồi sao?”
Sở Thiên hào sảng quyết định kế hoạch ăn tất, kết quả bị hứng một cái tát của Sắt Lâm Na, “Chàng tưởng ai cũng giống chàng sao? Lấy hai người vợ, tiếp sau còn có một người vợ đang đợi biến thành hình người nữa?”
“Tiểu Bạch chưa tính, cô ta không biết bao giờ mới biến thân mà!” Sở Thiên giơ hai ngón tay ra, so sánh: “Nhiều ư? Trong hậu cung của Lô Địch Tam Thế còn có bảy tám mươi người kìa!”
“Chàng còn muốn lấy bảy tám mươi người?” Sắt Lâm Na trợn trừng mắt, kéo lấy tay Chu Lệ Á, “Có phải chê chúng ta già rồi không?”
“Không dám, không dám!” Sở Thiên vội vàng nhận lỗi, tính ra, tuổi hai người vợ của Sở Thiên cũng không lớn, lần đầu tiên khi Sở Thiên gặp Sắt Lâm Na, lúc đó Sắt Lâm Na vẫn còn là công chúa mới mười tám tuổi, qua bảy năm trời cũng mới có hai lăm.
Còn tuổi của Chu Lệ Á còn nhỏ hơn, năm năm trước khi Đức Khố Lạp ép Sở Thiên lấy mới chỉ có mười bốn tuổi, năm nay vẫn chưa đầy hai mươi, mỗi lần nhớ tới tuổi của Chu Lệ Á, Sở Thiên lại thường than vãn, mình nếu như còn ở địa cầu, tội cưới nhiều vợ cùng lúc và lừa gạt em gái vị thành niên, hai tội này cũng đủ để xử hắn bị bắn chết rồi.
Như vậy xem ra, Sở đại thiếu gia vẫn chưa từng phạm tội ở trên đại lục Huyễn Thú, sinh con... Con trai làm lưu manh, có phải nên đem tội danh này gán cho việc cha mẹ quản giáo không tốt? Dù gì pháp luật địa cầu không có quy định như vậy.
Một nhà ba người lại cười rộ lên, khiến A Mạt Kỳ xấu hổ đứng một bên, sau khi cười chán rồi Sở Thiên mới nhớ ra, hôm nay A Mạt Kỳ mới là vai chính, “Đúng rồi, ngươi rốt cuộc định lấy mấy người?”
“Ta, ta muốn xem xem họ có phải là người bằng hữu đó của ta không!” A Mạt Kỳ lòng như lửa đốt, mồ hôi lạnh đang chảy toát ra.
“Không thành vấn đề, ta sẽ gọi Phí Na tới!” Sở Thiên không có hứng thú để ý đến lúc này Phí Na đang tham gia vào hội nghị quân sự, trực tiếp dùng thông tin thạch gọi cho Lô Địch Tam Thế, sau đó Lô Địch Tam Thế lệnh cho Phí Na tới, có điều phía sau nàng còn có Lôi Cát.
Sau khi nghe Sắt Lâm Na kể qua, Phí Na lưỡng lự nói: “Tỷ tỷ người cũng biết, họ là ma sủng khế ước, phải dùng không gian thông đạo triệu hoán ra, nhưng tình hình của bọn họ ta sợ là không chịu nổi áp lực của không gian thông đạo!”
Kỳ thực ma sủng của đại lục Huyễn Thú này, đa phần đều giống AK, được triệu hoán qua không gian thông đạo, giống như ma sủng ở bên cạnh Sở Thiên quả thực là khác người.
“Thân thể của họ không khỏe sao? Vậy kêu họ tới đây để ông chủ xem thử!” A Mạt Kỳ vội nói.
“Ha, Phí Na tướng quân nhìn thấy rồi chứ? Hắn còn chưa thành thân mà đã quan tâm đến vợ rồi!” Sở Thiên cười lớn nói.
Sắt Lâm Na nói: “Họ không phải là không khỏe, mà là niết bàn vừa kết thúc, sức mạnh vẫn chưa hồi phục!”
Thì ra niết bàn của phượng hoàng cần một khoảng thời gian tương đối dài, thực lực càng mạnh, thời gian yêu cầu cũng càng dài, đôi phượng hoàng song sinh đã bị bắt khi đang niết niết mười năm trước. Lúc này niết bàn vừa kết thúc, còn đang trong giai đoạn phục hồi thể lực, cơ thể vẫn còn yếu. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sắt Lâm Na và Phí Na chưa từng dùng tới ma sủng của mình.
“Không thành vấn đề, gọi ra đây đi, ta sẽ thăng cấp thẳng cho họ.” Sở Thiên bảo đảm bằng lời thề kiên định.
Phí Na biết tài y thuật của Sở Thiên, cũng không từ chối nữa. Trực tiếp gọi thẳng hai con phượng hoàng ra.
Vương trướng lớn bỗng dâng lên một luồng ma pháp ba động dữ dội, A Mạt Kỳ khẽ hừ một tiếng, chỉ dựa vào khí tức cũng đã trấn áp được luồng ba động đó, sau đó nhìn chằm chằm vào thông đạo đang từ từ mở ra giữa vương trướng.
“Chủ nhân, có điều gì dặn dò?” Hai giọng nói trong trẻo đồng thời vang lên, tiếp sau đó, một đôi phượng hoàng cao bằng người vụt hiện trong thông đạo, rơi trên mặt thảm.
Ngoài màu sắc của hai con phượng hoàng là khác nhau ra thì hoàn toàn giống hệt, ngay cả giọng nói vừa rồi cũng không khác biệt gì, một con màu đỏ lửa, một con màu xanh da trời, nhìn trông rất đẹp đẽ cao quý.
A Mạt Kỳ không để ý đến con màu xanh da trời, mà đến thẳng ngay trước mặt phượng hoàng màu đỏ lửa, nhìn đôi chân của hắn thoáng run lên.
“Nàng, nàng còn nhận ra ta không?” Câu nói này đám người Sở Thiên nghe không hiểu, bởi vì A Mạt Kỳ đang dùng tiếng Phượng Hoàng.
Hỏa Phượng Hoàng kinh ngạc nhìn A Mạt Kỳ, vì A Mạt Kỳ sợ làm kinh động đến hai con phượng hoàng, nên đã hoàn toàn thu lại khí tức Thú Thần của mình, vì vậy trong mắt Hỏa Phượng Hoàng chỉ nhìn thấy một người da vàng mạnh mẽ cường tráng.
“Ta, ta đã thay cơ thể rồi!” A Mạt Kỳ tiếp tục dùng tiếng Phượng Hoàng nói: “Nàng còn nhớ năm đó...”
“Tiên sinh cao quý, xin hỏi ngài là vị tiền bối nào trong Phượng Hoàng tộc chúng ta?” Hỏa Phượng Hoàng xòe cánh cúi đầu. Khẽ thi lễ, bộ dạng hoảng sợ bất an, có điều nàng ta đang nói tiếng con người.
“A Mạt Kỳ là Phượng Hoàng tộc? Ha ha, sai rồi! Hắn là Lôi Ưng!” Sở Thiên giải thích.
“Không thể nào, Lôi Ưng sao lại biết ngôn ngữ thượng cổ của Phượng Hoàng tộc chúng ta?” Con Thủy Phượng Hoàng giải thích với Sở Thiên: “Tiếng mà vị tiên sinh này nói vừa rồi, là tiếng của Phượng Hoàng tộc chúng ta một vạn năm trước, hiện nay chỉ còn rất ít tộc nhân biết nói, nếu như không phải phượng hoàng có huyết thống hoàng tộc giống như chúng ta, e rằng những phượng hoàng khác nghe không hiểu đâu!”
Sở Thiên sững người, lập tức hiểu ra nguyên nhân, chắc chắn là sự thay đổi do lần bao vây tấn công Phán Quyết sơn năm đó gây ra, năm đó Phượng Hoàng Thần Bác Đức bị rơi vào Huyết Luyện Ngục, rất có thể đã mang theo những tinh anh của toàn tộc, những người ở lại nhân gian chỉ là huyết mạch thứ chi, tiếng nói của những người đó đã dần dần trở thành tiếng Phượng Hoàng ngày nay.
A Mạt Kỳ ngây người ra, chần chừ nói: “Tiếng Phượng Hoàng của ta, là do nàng dạy a!”
“Ngài hẳn là nhầm lẫn rồi, trong Phượng Hoàng tộc chúng ta, ngôn ngữ là biểu tượng của sự cao quý! Thứ ngài nói chính là tiếng hoàng thất quý tộc cao quý nhất, chúng ta chỉ có thể nghe ngữ điệu mà nhận ra, nhưng thực chất là không biết nói, sao có thể dạy ngài được?”
Lẽ nào chỉ là có bề ngoài giống thôi? A Mạt Kỳ nhận lầm người rồi? Sở Thiên nhìn thấy A Mạt Kỳ rơi vào trạng thái ngây dại, vội vàng hỏi: “Ngươi có biết phượng hoàng nào có bộ dạng giống ngươi không?”
Sắt Lâm Na cũng hỏi: “Lộ Tây, nếu như ngươi là huyết thống hoàng tộc phượng hoàng, vậy có biết trong tộc các ngươi còn có ai biết nói thượng cổ phượng hoàng ngữ không?”
Thủy Phượng Hoàng Lộ Tây vẫn rất tôn kính với chủ nhân trước của mình, giải thích: “Không có, bắt đầu từ đời tổ phụ ta, thượng cổ phượng hoàng ngữ đã không còn ai biết nói rồi. Nếu như có, vậy cũng là các bậc tiền bối! Hơn nữa là tiền bối hoàng thất có huyết thống trực hệ với tổ tiên Phượng Hoàng Thần Bác Đức năm xưa!”
Hỏa Phượng Hoàng Lỵ Lỵ tiếp lời: “Còn về việc tộc nhân nhìn giống chúng ta có rất nhiều, người thân trong gia tộc của Phượng Hoàng tộc chúng ta đều rất giống, ví như ta giống hệt với tổ mẫu của ta!”
Hai con phượng hoàng có cùng huyết thống hoàng thất, lại biết nói thượng cổ phượng hoàng ngữ, Sở Thiên cuối cùng đã hiểu ra, người A Mạt Kỳ thích là một hậu duệ trực hệ phượng hoàng đang lưu lạc ở nơi nào đó trên nhân gian!
Nhìn A Mạt Kỳ thất hồn lạc phách, Sở Thiên vỗ vai hắn cười nói: “Cười cái nào! Chỉ là chưa tìm được mà thôi, lại không phải sinh ly tử biệt gì! Ta lập tức phái Lỗ Tây Nạp sai người đi tìm khắp cả đại lục! Nếu như trên đại lục không có, thì chúng ta đi Huyết Luyện Ngục, trực tiếp tìm Bác Đức đòi người!”
A Mạt Kỳ thở dài, chợt nói: “Ông chủ, ta muốn chém người!”
“Ha ha, cũng đúng, tâm trạng không tốt thì cần tìm người để xả giận!” Sở Thiên vén màn trướng lên, chỉ vào hướng Mê Vụ Hồ nói: “Gọi cả Anh Cách Lạp Mỗ, chúng ta cùng đi tìm Phổ Lan Đa xả giận!”