Tiệc rượu rất nhanh đã được bày ra.
Sở Thiên uống hai chén rồi tiếp tục lôi kéo Liên Thành, “Sư huynh à, huynh đã vất vả nhiều năm như vậy rồi, vừa phải đề phòng sự trinh sát của Bào Uy Nhĩ, lại còn phải lén lút thu thập Thần Cách, cuối cùng mới có được một cái Thần Cách Thần Sức Mạnh. Có điều, Thần Sức Mạnh là cái gì chứ? Năm đó chẳng qua chỉ là một Cao Vị Thần! Còn huynh thì sao? Đại thống lĩnh của Lãnh Quân Quang Minh Thần tộc, Thượng Vị Thần có thể thách thức cả Chủ Thần!”
Ẩn dật nhiều năm, Liên Thành đương nhiên rất khôn khéo, không thể bị mấy câu nói của Sở Thiên làm cho lay động. Hiện tại hắn nhiệt tình chiêu đãi Sở Thiên, chẳng qua là muốn giữ tia hy vọng có thể phục hồi cơ thể. Không cần biết Sở Thiên nói những gì, nịnh nọt ra sao, chỉ cần hắn có thể cải tạo lại cơ thể Liên Thành thì muốn nói gì cũng được.
Thấy sắc mặt Liên Thành không có gì thay đổi, Sở Thiên lại nói tiếp: “Cho dù huynh có được Thần Cách Thần Sức Mạnh thì sao chứ? Dùng nó có thể cải tạo cơ thể để biến lại thành Thần, nhưng như vậy thì huynh rốt cuộc là Hải Thần hay là Thần Sức Mạnh? Thần Cách Thần Sức Mạnh thật sự phù hợp với Hải Thần Lĩnh Vực của huynh sao?! Ta nghĩ chưa chắc!”
“Như thế vẫn tốt hơn cơ thể của ma thú!” Liên Thành thản nhiên đáp, ánh mắt chậm rãi lướt qua Sở Thiên.
“Vậy là đúng rồi, Thần Cách Thần Sức Mạnh chỉ mạnh hơn cơ thể ma thú một chút, sao có thể so sánh được với cơ thể Hải Thần của huynh?” Sở Thiên lắc đầu thở dài.
Nhắc đến vết thương lòng của mình, Liên Thành cũng có chút căng thẳng, nhưng vẫn bình thản hỏi Sở Thiên: “Ngươi có thể phục hồi cơ thể của ta một cách hoàn toàn?!”
“Sư huynh, ta không lừa huynh, nói là hoàn toàn thì thực là lừa người!” Sở Thiên nói với thái độ vô cùng thành thực, mắt nhìn thẳng vào Liên Thành, một chút tránh né cũng không, “Người có thể thật sự tạo ra một cơ thể Hải Thần nữa, e là chỉ có Sáng Thế Thần! Ta không làm được! Tuy nhiên, huynh cho ta biết năm đó cơ thể huynh là như thế nào, ta có thể làm lại cho huynh một cơ thể giống hệt như thế, còn bên trong thì không chắc có thể giữ lại Thần Lực cho huynh! Cũng có nghĩa là ta chỉ có thể dựa vào hình dạng của huynh năm đó phục chế!”
Phục chế?! Liên Thành bắt đầu suy nghĩ.
Sở Thiên hỏi tiếp: “Sư huynh, máu của huynh hiện nay có thể hấp thụ Thủy nguyên tố không? Tinh Hạch cấp bao nhiêu? Cả trạng thái cơ thể hiện nay thế nào? Những điều này huynh nhất định phải cho ta biết tường tận, nếu không ta sẽ rất khó làm!”
Ba câu mà Sở Thiên hỏi chính là ba bộ phận của hệ thống Thần Lực.
Liên Thành nghĩ một lúc rồi trả lời đúng sự thật. Hắn nghĩ bụng, Phất Lạp Địch Nặc trong tay mình, nói cho hắn biết cũng chẳng sao, cùng lắm thì giết người diệt khẩu.
Có điều, khi trả lời câu hỏi, Liên Thành cũng không có kị húy Thái Dương Thần, có thể thấy là quan hệ của hai người này không phải bình thường.
Sở Thiên nhanh chóng tổng kết được trạng thái cơ thể của Liên Thành.
Linh hồn của Liên Thành đầu tiên chiếm cứ cơ thể của một con thượng cổ Phi Điểu, con Phi Điểu này thực lực vốn không mạnh, chỉ là nhất trùng Thần Lực. Thật ra sức mạnh linh hồn của Liên Thành cũng không phải vạn năng, hắn giống A Mạt Kỳ, phần lớn sức mạnh linh hồn cần đại não phát huy. Chỉ có một số ít chức năng linh hồn không cần cơ thể. Năm đó Liên Thành không có cơ thể, chỉ có linh hồn, muốn cướp cơ thể của Thú Thần cũng không nổi.
Về sức mạnh linh hồn thì nhìn Mạt Khắc hiểu biết rất rõ. Ban đầu hắn nhờ Cát Nặc Bỉ Lợi giúp cướp được có thể của Long Hoàng tiền nhiệm. Sau này, sau khi chúng biến thành linh hồn thì chỉ có thể đi cướp cơ thể Cuồng Lang cấp ba, vì nhu cầu cướp linh hồn cấp cao cũng rất nhiều, chúng không có cơ thể cấp cao trợ giúp căn bản là cướp không nổi. Năm đó Mạt Khắc đi cướp tiểu Sở Viêm chỉ là muốn tìm vận may, chẳng may đứa nhóc Sở Viêm thần trí chưa khai thông không biết bảo vệ linh hồn thì sao? Như thế không phải chúng lời to sao?!
Thực sự không cần cơ thể vẫn phát huy được sức mạnh linh hồn chỉ có một mình A Tư Nặc!
Hơn nữa, sau khi Liên Thành chiếm cứ cơ thể của một con đại điểu, đã không ngừng dùng linh hồn cải tạo kết cấu của cơ thể, muốn nó thích ứng để phát huy được Hải Thần Lĩnh Vực. Nhưng biến cơ thể động vật hành cơ thể người không giống như Thú Thần biến thành hình người. Thú Thần biến hình người chỉ là thay đổi bề ngoài, hoặc nói thẳng là chúng chỉ giấu cơ quan động vật dưới lớp da người, bản chất không hề thay đổi. Còn Liên Thành lại muốn cải tạo bản chất!
Trải qua nhiều năm nỗ lực, tình hình hiện nay của Liên Thành là: viên Tinh Hạch, chịu ít ảnh hưởng của chủng tộc nhất, giờ đã là Hải Thần Tinh Hạch, có điều chỉ là tứ trùng. Máu thì hoàn toàn có thể hấp thụ Thủy nguyên tố, vì khi chiến đấu không có loại máu này thì hắn không thể sử dụng được Hải Thần Lĩnh Vực! Cuối cùng, cơ thể hắn đại bộ phận là ma thú!
Sở Thiên dùng ngón tay chấm một ít rượu vẽ lên mặt bàn một đống đường vẽ. Thái Dương Thần và Liên Thành không biết Sở Thiên đang làm gì nhưng Sở Thiên thì rất rõ, đấy chính là biểu đồ mô phỏng sự vận hành của hệ thống Thần Lực của Liên Thành.
Bộ phận hấp thu và chuyển hóa nguyên tố không có vấn đề gì, cơ quan xử lý cũng không sao, rắc rối của Liên Thành vẫn là ở cơ thể. Cũng chính là do Thần Cách, nơi cuối cùng thi triển Thần Lực có trở ngại.
Sở Thiên cười mỉm, vì hắn nghĩ đến một sự so sánh ở địa cầu. Liên Thành đích thân tạo ra loại xăng hạng nhất, dùng nó khởi động một cái động cơ có mã lực cực lớn, nhưng khi chuẩn bị khởi động xe thì hắn phát hiện, động cơ này lại được lắp vào một cái xe ngựa của nông dân dùng để chở phân bón.
Mà chính là cái “xe ngựa” này đã cản trở việc Liên Thành tiếp tục nâng cao sức mạnh của Tinh Hạch, từ đó rơi xuống chỉ còn thực lực như hôm nay.
Mà điều mà Liên Thành muốn Sở Thiên làm được chính là biến cái ‘xe ngựa’ thành ‘xe hơi’.
Khó, nhưng không phải không làm được, chỉ cần nghiên cứu một chút kết cấu cơ thể Nhân Thân là được! Sở Thiên đưa ra chẩn đoán cuối cùng, sự tự tin tăng lên mấy lần, khẽ cười: “Sư huynh, vừa rồi ta bảo sẽ phục chế cho huynh một cơ thể giống với cơ thể năm đó là hoàn toàn có thể. Có điều việc phục chế này có thể cao đến mức nào thì phải xem huynh cho ta nguyên liệu gì!”
“Cho ngươi cơ thể đẳng cấp nào là ngươi có thể tạo cho ta cơ thể đẳng cấp ấy sao?!” Liên Thành nhấp ngụm rượu, hạ giọng hỏi.
Sở Thiên gật đầu mỉm cười, rất nhiều năm trước hắn đã có thể cải tạo được cơ thể của Gia Sách Nhĩ Ma Căn để đổi cho A Mạt Kỳ, mà độ mạnh của cơ thể không hề suy giảm. Lần này chỉ là liên quan đến hai chủng tộc khác nhau là Nhân và Thú mà thôi.
Thật ra Sở Thiên đã một lần cải tạo cơ thể Nhân Thần thành Thú Thần, chính là lần đó A Mạt Kỳ ở trên Nguyệt Cầu. Nhưng đến giờ Sở Thiên vẫn chưa hiểu tại sao máu thịt của hắn khi lên người A Mạt Kỳ lại có độ mạnh của Cao Vị Thần? Gạt những vấn đề đó sang một bên, chỉ cần sự hiểu biết của Sở Thiên về cơ thể người đạt đến mức hiểu về cơ thể động vật, cải tạo một chút cũng chẳng có gì.
Liên Thành gật đầu, sau đó nhìn Thái Dương Thần, “Nạp Thập đại ca, huynh thấy sao?”
Thái Dương Thần trầm tư lúc lâu, “Trong tay ta còn có một vài tù binh Hắc Ám Thần Điện, đều là Cao Vị Thần, vừa may có thể thích ứng với sức mạnh của đệ hiện nay!”
“Được! Sư đệ cần chuẩn bị bao lâu?” Liên Thành hỏi.
“Trong mười ngày!” Sở Thiên nói dứt khoát, có Thời Gian Thuận Lưu, từ trước tới nay hắn không sợ thời gian nghiên cứu không đủ. Nói rồi, Sở Thiên lại cười cười: “Có điều, sau khi chữa trị xong, sự an toàn của ta và người nhà…” ý tứ đằng sau lời nói: ngươi lấy gì để bảo đảm sẽ không qua cầu rút ván?
“Ha ha!” Thái Dương Thần bật cười lớn, “Nếu ngươi chữa cho Liên Thành huynh đệ tốt, bọn ta sẽ không giết ngươi, e là cũng không nỡ giết ấy chứ!”
“Thôi được, sau khi chữa lành cho Liên Thành sư huynh ta cũng ở lại đây lâu dài!” Sở Thiên biết chúng không dám thả mình đi, tuy mạng đã giữ được, nhưng chắc chắn sẽ bị cầm tù. Trước mắt cứ đi được bước nào hay bước ấy vậy.
Sở Thiên lại hỏi: “Ma sủng Anh Cách Lạp Mỗ của ta, còn cả tiểu nha đầu của Phượng Hoàng tộc kia đâu? Vừa rồi sao không thấy họ?”
“Chạy rồi!” Liên Thành trả lời.
Thật ra lúc này đã là ba ngày sau trận chiến ở Liệt Diễm Cốc. Hôm đó Liên Thành liều mình sử dụng chiêu dùng đối phó với Chủ Thần năm xưa, ngoài ra còn thêm sức mạnh linh hồn. Lúc đó mọi người gần như ai cũng ngã gục, chỉ có Mặc Phỉ Đặc, A Mạt Kỳ, Anh Cách Lạp Mỗ là ngoại lệ, vì ba người này đều có thể kháng cự lại sức mạnh tinh thần của Liên Thành ở một mức nào đó.
Lúc đó, Mặc Phỉ Đặc dựa vào kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu, biết sự việc đã không thể rút lại được nữa, điều quan trọng lúc đó không phải liều mạng mà là làm thế nào để có đường lui. Vì thế hắn bảo Anh Cách Lạp Mỗ phục chế Hỏa Diễm của Liệt Diễm Cốc, sau đó cùng A Mạt Kỳ, một bảo vệ Hỗn Huyết Long, một đưa An Kỳ Nhi cho Anh Cách Lạp Mỗ. Kết cục cuối cùng là Anh Cách Lạp Mỗ đem theo An Kỳ Nhi đang hôn mê đến gia tộc Phượng Hoàng tìm cứu viện. Dù sao rơi vào tay gia tộc Phượng Hoàng vẫn tốt hơn là rơi vào tay Thái Dương Thần.
Sau khi nghe xong, Sở Thiên nói một cách thành khẩn: “Ai ya, vậy thì ma thú của ta sẽ không dẫn người của gia tộc Phượng Hoàng đến đấy chứ?!”
“Ha ha, dù là Bác Đức biết Thánh Sơn bắt Lộ Tây Pháp thì sao chứ?” Thái Dương Thần cười, “Nếu chúng có thể đánh đến Thái Dương Thần Điện của ta, chỉ e là ta đã sớm bị Thú Thần vây giết rồi! Hơn nữa Bác Đức giờ đang rất bận, có vì một hậu duệ mà báo thù không cũng chưa biết được?!”
Bác Đức bận đương nhiên là việc tranh đoạt quyền lợi giữa các Chủ Thần Thú.
Thái Dương Thần nói xong bỗng cười: “Đặng Khẳng và ngươi có lẽ đã quen biết lâu rồi, hắn thật sự là huynh đệ kết bái của ngươi?”
Sở Thiên cười: “Liên Thành sư huynh có nhớ con gấu trúc Tiểu Hùng Miêu của ta không? Nó kế thừa Thần Cách của nữ thần Tự Nhiên, rồi kết bái với con trai ta. Vậy ta gọi Đặng Khẳng là đại ca cũng không sai chứ?!”
Tiểu nhân vô sỉ! Thì ra là dày mặt lôi kéo quan hệ! Liên Thành chửi thầm, nhưng năm đó hắn rất hiểu Đẳng Khẳng, biết tính cách của Đại Địa Phụ Thần, Phất Lạp Địch Nặc dùng thủ đoạn này kéo quan hệ cũng không phải không thể.
Sở Thiên nói: “Hai vị năm đó có phải là bằng hữu tốt của Đại Địa Phụ Thần?”
“Ha ha, Đặng Khẳng miện hạ hào phóng nhiệt thành, năm đó có ân huệ với bọn ta!” Thái Dương Thần chuyển chủ đề, “Phất Lạp Địch Nặc bệ hạ cảm thấy chúng ta nên xử lý Địa Ngục tam huynh đệ thế nào?”
Sở Thiên giật mình, có chút không hiểu ý của Thái Dương Thần. Tuy Nạp Thập nhìn thì có vẻ là tùy hứng nói mấy câu, nhưng chắc chắn không đơn giản như vậy. Vì Địa Ngục tam huynh đệ dù là cơ thể hay năng lực, đặc biệt là Địch Á Lạc, đều rất mẫn cảm.
“Nạp Thập miện hạ định xử lý thế nào?” Sở Thiên cẩn thận hỏi.
“Ha ha, ngài lại hỏi ngược lại ta rồi! Thật là giảo hoạt!” Nạp Thập đùa như đang nói chuyện với bạn bè, sau đó nói bình thản: “Ba Nhĩ sắp chết rồi! Ngài đi chữa trị cho hắn đi!”