TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Giới Thú Y
Chương 450: Bất Cứ Chuyện Gì

“Ha ha ha ha!” Tổ Chú Thần Ba Khắc Lợi cười điên cuồng, “Vậy thì chúng ta sẽ đợi thêm bảy ngày nữa!”

Bảy ngày! Sở Thiên nheo mắt, bảy ngày sau là Bào Uy Nhĩ đen đủi rồi. Sự sống chết của Bào Uy Nhĩ tạm thời chưa bàn tới, nhưng tứ đại Chủ Thần chắc chắn sẽ đi bao vây mỹ nhân ngư, vậy có phải là có cơ hội chạy thoát không nhỉ?

Liên Thành cẩn thận hỏi: “An Cát Lệ Na miện hạ, khi Bào Uy Nhĩ và Phượng Hoàng Thần quyết đấu sẽ có bao nhiêu người có mặt, là những ai?”

“Thí Thần Thất Hải Thú và Thập Tam Ngự Phượng Hoàng chắc chắn sẽ có mặt! Còn những kẻ khác ta không có tin chính xác!” An Cát Lệ Na một tay để sau lưng, tay kia vẽ lên mặt bàn, “Chư vị nhìn xem, đây chính là Lạc Ưng Thạch…”

Tuy Sở Thiên xem thường An Cát Lệ Na nhưng hắn không thể không ca ngợi khả năng hội họa của cô ta. Cho dù là họa gia nổi tiếng đại lục cũng không thể so sánh được. Chỉ vài nét bút, cộng thêm Thần Lực điểm màu, toàn bộ đặc điểm địa lý của Lạc Ưng Thạch đã hiển hiện chân thực trước mặt tất cả mọi người.

Lạc Ưng Thạch, Sở Thiên từng nghe Mặc Phỉ Đặc nói, đó không phải là chỉ là một hòn đá bình thường mà là một vùng núi nham thạch. Đây là nơi năm xưa Thần Hoàng phong ấn Thần Vương, và cũng là Huyết Luyện Ngục – Địa Ngục thông đạo duy nhất được biết đến.

Nhìn từ bức họa của An Cát Lệ Na, Lạc Ưng Thạch ở trong một vùng sơn cốc dài và hẹp, bốn phía đều là những khu rừng rậm rạp bát ngát, mà viên đá có tên Lạc Ưng Thạch ấy giống như một thanh kiếm sắc, cắm ngang trên vách núi phía nam, chỉ là nhìn trên bức họa thì không biết nó lớn cỡ nào.

Quyết đấu trong sơn cốc? Sở Thiên khựng lại, cuộc chiến cấp Chủ Thần phải ở thế giới Hỗn Độn mới đúng chứ nhỉ? Tuy Sở Thiên chưa đến bầu trời của Địa Ngục nhưng ở đây có mặt trăng và mặt trời thì chắc là cũng có thế giới Hỗn Độn. Đánh nhau trong một dãy sơn cốc, chúng không sợ tiêu hủy cả Địa Ngục sao?

Đương nhiên là Sở Thiên không dám hỏi câu này, nếu không thì sẽ thể hiện rằng Thần Hoàng hắn quá ngu ngốc. Mãi một thời gian sau Sở Thiên mới biết, Lạc Ưng Thạch thông giữa Huyết Luyện Ngục và Địa Ngục, có sức mạnh Thần Sáng Thế để lại khi xây dựng thông đạo này. Cho dù có đánh thế nào thì một phần dư âm của trận chiến cũng sẽ bị sức mạnh không gian mà Thần Sáng Thế để lại hấp thụ.

Chọn Lạc Ưng Thạch làm chiến trường còn có một nguyên nhân nữa, đó chính là vì ở đây là dải đất tam giới không ai quan tâm đến, mỹ nhân ngư và Phượng Hoàng Thần đều yên tâm.

Về nguyên nhân thứ ba thì An Cát Lệ Na đang giải thích, vừa chỉ vào tấm địa đồ vừa nói: “Theo ta được biết, trận quyết đấu sẽ bắt đầu vào bảy ngày sau, lúc mặt trời lặn. Đây là ý của Bác Đức, vì khi có mặt trời thì Hỏa nguyên tố sẽ tập hợp được rất nhanh, hắn không muốn lợi dụng điểm này. Bào Uy Nhĩ nghe xong thì dùng quyền được chọn địa điểm của mình chọn Lạc Ưng Thạch - nơi có rất ít Thủy nguyên tố, tỏ ý cũng không muốn lợi dụng!”

Ba Khắc Lợi nhếch mép, lắc đầu chế giễu, “Quyết đấu thì cái gì cũng phải lợi dụng, giết được đối thủ mới là quan trọng nhất. Chúng chọn thời gian và địa điểm đều không có lợi cho mình, thật đúng là muốn tìm đến cái chết!”

Sở Thiên đương nhiên rất tán đồng với lời của Ba Khắc Lợi, có điều mấy người còn lại thì không cho là vậy, trong lòng cười thầm, Ba Khắc Lợi sống được đến giờ đúng là gặp may, Bào Uy Nhĩ và Bác Đức dám làm như vậy đương nhiên là có lòng tin tuyệt đối vào sức mạnh của mình.

An Cát Lệ Na không quan tâm đến Ba Khắc Lợi, nói tiếp: “Đến lúc đó, Bào Uy Nhĩ và Bác Đức sẽ đến Lạc Ưng Thạch khi mặt trời lặn, sau đó Thí Thần Thất Hải Thú và cả Phượng Hoàng Thập Tam Ngự sẽ phong tỏa chiến trường. Khi đó chỉ có mấy Chủ Thú Thần bọn ta có thể vào với danh nghĩa quan sát quyết đấu, còn các ngươi thì phải phải chịu thiệt một chút, hóa trang thành tùy tùng của ta…”

Bề ngoài thì Sở Thiên đang nghe thảo luận, nhưng trong lòng thì không. Hắn đang nghĩ, hiện nay, Biển Cấm và Bố Lôi Trạch là liên minh, nếu đổi thống lĩnh của Thú Thần tộc thì Bố Lôi Trạch sẽ phải chịu ảnh hưởng gì? Một khi tứ đại Chủ Thần thành công thì chắc chắn tam giới sẽ xảy ra một sự thay đổi lớn, rồi nhân gian cũng sẽ thay đổi thế nào nữa?!

“Như vậy nhé, Nạp Thập miện hạ ra tay giữ chặt Bác Đức, Chiến Thần và Ba Khắc Lợi cùng với ta đối phó Bào Uy Nhĩ!” An Cát Lệ Na cuối cùng tổng kết.

Sở Thiên cười thầm, xem ra tin tức của Địa Ngục thật là không nhanh nhạy, lão tử đã đổi Thần Cách cho Bào Uy Nhĩ rồi. Hiện giờ mỹ nhân ngư là Chủ Thần có thể dùng thất trùng Thần Lực, cũng giống như A Mạt Kỳ, đều có thể sử dụng Thần Lực vượt cấp. Cao Vị Thần A Mạt Kỳ có thể đối phó với ba Cao Vị Thần không? Khó khăn một chút, nhưng có thể, vì thế mỹ nhân ngư có lẽ sẽ không thua!

Mà Bào Uy Nhĩ đã không thua, thế thì tứ đại Chủ Thần không thể có kết cục tốt đẹp rồi, mình có phải là sẽ có cơ hội chạy thoát không?!

Chiến Thần không hổ là cuồng tín đồ của Thần Hoàng, hắn thốt ra một câu khiến Sở Thiên thích thú nhất: “Chư vị, Thần Hoàng bệ hạ bị tổn hại cả về cơ thể lẫn Thần Lực. Khi truy sát phản nghịch, chúng ta ai cũng phải ra tay, vậy thì an nguy của bệ hạ phải làm thế nào?”

“Thần Hoàng” là khách của Thái Dương Thần, vì thế mọi người đều nhìn hắn, nhưng Thái Dương Thần trầm ngâm hồi lâu. Hắn đang nghĩ, giá trị của Phất Lạp Địch Nặc rất cao, tuyệt đối không thể để tuột mất, nhưng đây là trận chiến cấp Chủ Thần, với trình độ của Phất Lạp Địch Nặc đến đó chỉ có chết! Nhưng nếu để hắn ở lại Thái Dương Thần Cung thì lại không bảo đảm. Vì sức mạnh Thái Dương Thần Cung cần điều đi hết đối phó với Thí Thần Thất Hải Thú.

“Chư vị, ta có thể bảo vệ cho Thần Hoàng bệ hạ!” người nói câu này là An Cát Lệ Na Ma Căn!

Lời vừa thốt ra tất cả đều ngạc nhiên, An Cát Lệ Na chủ động yêu cầu bảo vệ Sở Thiên, với danh tiếng của gia tộc Ma Căn… nếu không có ý nghĩ đen tối thì mới lạ!

“Chư vị đều biết, ta có thể dùng Kính Tượng phân thân vậy thì việc bảo vệ Thần Hoàng bệ hạ có thể nói là không chút sai sót phải không? Nếu Chư vị không yên tâm thì phân thân của ta có thể không rời khỏi Thái Dương Thần Cung, hơn nữa bản thể sẽ ở trước mặt các vị!”

An Cát Lệ Na cười với Sở Thiên, Sở đại thiếu gia nhìn mà run rẩy, nữ thần tỷ tỷ tại thượng, huynh đệ ta tuy có lấy hơi nhiều vợ nhưng cũng không đến nỗi rơi vào thảm cảnh này chứ?!

Chỉ có Chiến Thần là chau mày, hắn đã nghe đến danh tiếng của gia tộc Ma Căn, đương nhiên không tin mục đích của An Cát Lệ Na chỉ đơn giản là bảo vệ, hắn nói với Sở Thiên: “Bệ hạ, ý người sao?”

Lúc ấy, Liên Thành tiến lên nói xem vào: “Thần Hoàng bệ hạ, theo ta thì ngài vẫn nên ở lại Thái Dương Thần Cung, còn An Cát Lệ Na phải toàn lực ứng chiến, không nên lãng phí Thần Lực ở phân thân!”

“Ừm, bản Thần Hoàng cũng có ý vậy!” Sở Thiên gục gặc. Tuy Sở Thiên biết Liên Thành không muốn hắn rơi vào tay Thú Thần, nhưng vẫn thấy cảm kích.

“Nhưng Thuộc Thần của Thái Dương Thần Nạp Thập miện hạ đều phải đi Lạc Ưng Thạch, ai sẽ bảo vệ Thần Hoàng bệ hạ?” An Cát Lệ Na hỏi.

“Ta ở lại!” Liên Thành cúi người đứng bên cạnh Sở Thiên, nhìn An Cát Lệ Na nửa cười nửa không.

An Cát Lệ Na cười nhạt, “Nếu đã thế thì thôi vậy!”

Bảy ngày thoáng cái đã qua, đêm ngày thứ sáu, tứ đại Chủ Thần xuất phát!

Liên Thành vốn nên đi, tuy hắn chỉ có tứ trùng Thần Lực, nhưng sức mạnh linh hồn thì cực mạnh. Có điều vì để khống chế Sở Thiên, tứ đại chủ thần thà thiếu đi một linh hồn cường giả trợ chiến, vẫn phải để Liên Thành ở lại.

Rầm!

Đóng cửa cái rầm, Sở Thiên chán nản ngồi xuống thở dài. Sự giám sát của Liên Thành với hắn quá chặt, thậm chí còn ngủ ngay phòng bên cạnh! Chỉ cần Sở Thiên có chút động tĩnh bất thường gì là hắn lập tức biết ngay! Vì thế tuy sức mạnh phòng ngự của Thái Dương Thần Cung bây giờ mỏng nhưng Sở Thiên vẫn không có cơ hội chạy trốn!

“Khốn kiếp, nguội ngắt!” Sở Thiên định uống ngụm trà thì phát hiện đã nguội lập tức ném bỏ.

Nước chảy khắp nơi trên mặt đất nhưng ngay lập tức chúng lại tập hợp biến thành hình người!

“An Cát…” Sở Thiên đang định hét lên thì miệng đã bị gắn một miếng băng keo bằng nước, không thể mở ra được.

Đó chính là An Cát Lệ Na!

“Không muốn chết thì bé mồm thôi, linh hồn Hải Thần ở phòng bên rất mạnh, ta chỉ có thể thôi miên hắn ở mức độ nhẹ!” An Cát Lệ Na gương mặt lạnh băng, từng bước ép sát Sở Thiên, “Nếu ngươi mà làm Hải Thần tỉnh dậy thì sẽ chết cùng hắn!”

Sở Thiên gật đầu lia lịa, hạ giọng xuống: “Không phải miện hạ đi Lạc Ưng Thạch rồi sao? À, ta biết rồi, là Kính Tượng phân thân!”

“Phân thân? Hừ đây là bản thể của ta!”

Sở Thiên kinh ngạc, bản thể An Cát Lệ Na không đi Lạc Ưng Thạch? Vậy thì làm thế nào mà cô ta qua mặt được ba Chủ Thần kia? Phải biết là phân thân và bản thể có sự khác biệt rất lớn! Ít nhất là Bào Uy Nhĩ dựa vào ngũ trùng Thần Lực đã có thể nhận ra phân thân của A Mạt Kỳ, vậy thì các Chủ Thần khác cũng phải phát hiện ra là bên cạnh bọn họ chỉ là một phân thân chứ?!

Tuy nhiên hiện giờ Sở Thiên không có hứng thú đi phân tích tại sao bản thể An Cát Lệ Na lại xuất hiện. Vì tộc trưởng gia tộc Ma Căn đã xuất hiện trước mặt hắn.

“Ha ha, An Cát Lệ Na miện hạ! Đã muộn như vậy rồi, ở Lạc Ưng Thạch bên đó còn chuyện rất quan trọng, ta không làm phiền miện hạ nữa!” Sở Thiên từng bước rời khỏi giường, hai tay nắm chặt lấy cổ áo, thầm nghĩ, các lão bà, đã nhiều năm như vậy rồi, tướng công ta chưa từng làm chuyện gì có lỗi với các nàng, hôm nay chẳng may có chuyện gì thì cũng là bị ép thôi…

Nhìn bộ dạng Sở Thiên, An Cát Lệ Na hừ mũi, “Phất Lạp Địch Nặc, ta không có hứng thú với ngươi!”

Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng! Sở Thiên thầm nghĩ bụng, lẽ nào thủy tổ biến thái của gia tộc Ma Căn thay đổi rồi?!

An Cát Lệ Na khẽ phẩy tay, một thanh kiếm bạc kề lên cổ Sở Thiên, “Nói, thi thể của Gia Sách Nhĩ ở đâu?”

Trở thành cơ thể cho Boeing rồi, Tinh Hạch thì trên người Anh Cách Lạp Mỗ! An Cát Lệ Na Sát khí đằng đằng suýt chút nữa thì khiến Sở Thiên nói thật, nhưng hắn vẫn cố giữ vẻ bình thàn, nheo mắt nói: “Thân thể của Gia Sách Nhĩ bị phân nhỏ rồi, căn bản không thể tìm được!”

Thanh kiếm khẽ lật, An Cát Lệ Na rạch một đường trên cổ Sở Thiên, hơi ngạc nhiên với những giọt máu ba màu, rồi nói: “Ta khuyên ngươi nói thật đi, hừ hừ, danh tiếng của gia tộc ta ngươi cũng biết rồi đấy, nhắc đến thủ đoạn bức cung thì không gia tộc Chúng Thần nào so được với ta đâu!”

Sở Thiên cố thanh minh: “Ta nói đều là sự thật!”

“Ngươi lại nói láo rồi. Cơ thể của Gia Sách Nhĩ có thể bị tiêu hủy, nhưng Tinh Hạch thì không!” sự lạnh lẽo trong ánh mắt của cô ta tăng lên mấy phần.

“Đợi đã!” Sở Thiên chợt nhớ đến lời dặn của Tiểu Bạch, vội vã nói: “Có một Lan Nguyệt Thú bảo ta nói với miện hạ là ta đã trị khỏi chân trái cho nó!”

“Lan Nguyệt Thú?!”

An Cát Lệ Na khựng lại hồi lâu, rồi từ từ thu kiếm lại, “Ta có thể làm cho ngươi bất cứ một việc gì, nói đi!”

| Tải iWin