Cơ thể Mẫu Thần chuyển động, chỉ trong tích tắc đã đến trước mặt An Cát Lệ Na, bà ta
mặt dữ tợn, tức giận xuất thủ, hơn nữa vừa xuất thủ lại là bát trọng thần lưc, “Biến ngươi
thành vong linh trước!”
An Cát Lệ Na kinh hãi, nhưng nàng cũng là người từng trải trong chiến đấu, kinh nghiệm
Phong phú, vội lách mình né, tránh được đòn của Mẫu Thần, sau đó một tay đỡ lĩnh vực của
Mẫu Thần, vừa quát lớn: “Phất Lạp Ðịch Nặc, bây giờ chúng ta là đồng minh!”
Sở Thiên và Vưu Nhân liếc nhìn nhau, cũng gật đầu, “A Mạt Kỳ, Khố Khoa Kỳ!”
Mệnh lệnh tuy ngắn, nhưng A Mạt Kỳ và Sở Thiên rất hiểu nhau, vừa nghe liền biết Sở Thiên bảo hắn đối phó Khố Khoa Kỳ, còn Vưu Nhân và Mỹ nhân ngư đối phó Mẫu Thần
Song đao của Vưu Nhân và Tam Nhận Phân Thủy Thứ của Mỹ nhân ngư kết hợp, đánh
về phía Mẫu Thần, thực lực của Mỹ nhân ngư cũng dễ nhận ra, chỉ đơn thuần là thất trọng
thẫn lực, còn Vưu Nhân đã lĩnh hội được cảnh giới cường giả của thần vương, cũng giống
như Lạp Lý có được dung hạch thần lực, thất trọng cảnh giới của Vưu Nhân có thê gọi là ưu
thế của hải dương.
Mẫu Thần liếc mắt nhìn Mỹ nhân ngư, không lưu ý đến cô ta, đồng thời thấy thần lực của
Vưu Nhân không mạnh, nên cũng không thêm để ý. Nhưng trong lúc bà ta sơ ý, thần lực của
Vưu Nhân như nước triều, liên tiếp nhau, uy thế càng ngày càng lớn, mạnh hơn lúc đầu vạn
lần, cùng đánh vào người Mẫu Thần.
Cơ thể Mẫu Thần run lên, liền Sau đó, Mỹ nhân ngư và An Cát Lệ Na cũng đánh về phía
Mẫu Thần. Ba người hợp lực, làm cho hộ thuẫn quanh người Bố Lan Ny có một vệt rách.
Phía bên kia, A Mạt Kỳ không đánh trực diện với Khố Khoa Kỳ, mà mở thông đạo đến
Sau lưng hắn, ánh quang của lục ngự tỏa hôn trận bao trùm lấy hắn.
Hiệp thứ nhất, Mẫu Thần và Khố Khoa Kỳ đều không có được lợi thế.
Khố Khoa Kỳ vội vàng nói: “Nghĩa mẫu, không nên liều mạng với chúng, điều động
quân đoàn ra tay đi!”
“Cũng đượcl” Mẫu Thần rút lui vê phía sau, cười giận dữ, lớn tiếng hét: “Các ngươi còn
Sững ra đó làm gì? Giết cho ta!”
Mệnh lệnh vừa ban ra, quân đoàn Hải tộc và quân đoàn vong linh đếu xuất trận, mặt
khác, Kim Cương chỉ huy quân đoàn Bố Lôi Trạch cũng không khách khí, pháo thân lực La
Mật Âu đời thứ tám sáng lên.
Trong nháy mắt, một không khí đang sắp trở nên hòa bình, chỉ vì sự xuất hiện của An
Cát Lệ Na đã trở thành đại chiến thần tộc.
Vưu Nhân nhíu mày, bây giờ không phải là lúc quyết đấu, “Phất Lạp Địch Nặc, có
Chuyện gì vậy?”
Sở Thiên cũng vô cùng hoang mang “Ta cũng không rõ nữa, Mẫu Thần sao lại điên như
vậy? An Cát Lệ Na, có chuyện gì vậy? Có phải phân thân của ngươi đã làm gi chọc tức Mẫu
Thần không?”
An Cát Lệ Na cũng cảm thấy oan ức, “Khi ta có phân thân Mẫu Thần đã đi rồi. Ngươi
hỏi ta tại sao? Ta cũng không biết nên hỏi ai nữa!”
“Thôi vậy!” Vưu Nhân thấy cuộc đại chiến này không thể hoãn binh được nữa, liền phân
phó: “Con à, con mang Phất Lạp Ðịch Nặc quay về vương trướng, ở đây do ta chỉ huy!”
Sở_Thiên biết trong chiến tranh mình không giúp được gi, nên liến rút lui, “Anh Cách
Lạp Mỗ, ngươi tiếp quản quân đội gia tộc cho ta!”
Một trận chém giết bắt đầu, Mỹ nhân ngư bảo vệ Sở Thiên, đứng trong hải dương quan
Sát cuộc chiến, tiểu tử kia trong tóc Mỹ nhân ngư nhảy ra, “Bà bà kia hung dữ quá, Tây Mễ
Cách Sợ!”
Mỹ nhân ngư vỗ vỗ nó, chau mày nói với Sở Thiên: “Bố Lan Ny cũng không phải không
biết tiên lủi, hôm nay hai nhà chúng ta liên thủ, quân đoàn vong linh của bà ta chắc chắn
không thắng được, nhưng tại sao bà ta vân đánh?"
Sở Thiên nhìn chằm chằm vào An Cát Lệ Na đang chỉ huy quận đoàn Ma Căn, nheo mắt,
nói chậm rãi: “Theo cách nói của Mẫu Thân, có lẽ An Cát Lệ Na đã từng đắc tội với bà ta,
ha ha, bị mắng là "tiện nhân”, e là năm đó An Cát Lệ Na đã làm chuyện gi đó rất tồi tệ!”
Trong lúc hai người nói chuyện, chiến trận đã xảy ra biến đổi lạ thường
Vốn dĩ hai quân đoàn của hai thần tộc giao chiến, thường thì cả hai bên sẽ tạo ra một tình
hình có lợi cho mình đề làm hậu thuẫn, hoặc là dùng lĩnh vực hỗn hợp ly thế, hoặc là tiếp
cận để công kích hậu thuẫn của đối phương, nhưng chiến trận hôm nay lại khác, quân đoàn
của Vưu Nhân quy củ, kỷ luật nghiêm minh, đâu tiên là Vưu Nhân tập hợp nước Ở Ðông hải
bao phủ trận chiến, phát huy hết lĩnh vực của hệ thủy trong Hải tộc sau đó khởi động viễn
trình lĩnh vực theo quy trình, đồng thời Kim Cương chỉ huy pháo binh đoàn của trứ Bố Lôi
Trạch Ở phía sau hậu thuẫn.
Ðây không phải lần đầu tiên hai gia tộc hợp lưc “chiến đấu, phối hợp rất thành thạo,
nhưng phía Mẫu Thần lại làm cho người ta khó mà hiểu nổi.
Mặc dù Bố Lan Ny đã bình tĩnh hơn nhiều nhờ lời khuyên của Khố Khoa Kỳ, nhưng vừa
khai chiến, đầu óc bà ta không biết nghĩ thứ gì, lại tự mình đi giết An Cát Lệ Na, người cầm
đầu đã ra tay, quân đoàn vong linh không thể không theo, còn An Cát Lệ Na tự biết không
phải là đối thủ của Mẫu Thần, vừa thấy Mẫu Thần tiến đến, liền gọi quân đoàn gia tộc bảo
vệ, còn minh thì lùi về phía sau.
Như vậy, tình hình trên chiến trường là - An Cát Lệ Na chạy quanh tránh né, Ma Căn
quân đoàn ngặn cản Mẫu Thần, Bố Lan Ny điên cuồng đuổi theo An Cát Lệ Na, theo sau là
vô số vong linh, còn Vưu Nhân lại chỉ huy Hải tộc đại quân đuổi theo công kích vong linh
quân đoàn.
Vốn là một trận đại chiến thảm khốc, lại biến thành một trò đuổi bắt.
Trong lúc này, Mẫu Thần hét lớn trong trận chiến, “An Cát Lệ Na, tên tiện nhân Khải sắt
Lâm Ở đâu ngươi mau nói cho ta biết!”
An Cát Lệ Na âm thầm kêu khổ, “Từ trước đến nay ta không biết ai là Khải sắt Lâm!”
Sở Thiên dỏ khóc dở cười nhìn cuộc truy đuổi, cười nói: “Vợ à, nàng có biết Khải sắt
Lâm là ai không?”
Mỹ nhân ngư liếc Sở Thiên, nói: “Ta còn chưa gả cho ngươi màl” Nói xong. cô ta quay
sang nói với người hầu, “Ði dò hồ sơ của thần thú tộc, tìm một thần tộc mang tên Khải Sắt
Lâm!”
Sở Thiên nói thêm: “Phải tìm nữ thần xinh đẹp!” Thấy Mỹ Nhân ngư không vui, hắn giải
thích: “Mẫu Thần luôn miệng nói là tiểu tiện nhân, như vậy chắc chắn là một thần tộc xinh
đẹp rồi! Đúng rồi, ta dùng thời gian thuận lưu giúp đỡ tìm kiêml”
Chỉ trong chốc lát, Sở Thiên đã quay lại, hắn phất tay, nói: “Trong hồ sơ có đến mười
mấy thần tộc gọi là Khải Sắt Lâm, nhân thần, thú thần đều có, không tìm được gì cả.”
Lúc này, An Cát Lệ Na bị truy đuổi ráo riết, bất chấp tất cà, biến về bổn thể, mặt hải
dương xuât hiện một con mãng xà dài hơn nghỉn mét, vắt ngang thiên hải, “Bố Lan Ny,
ngươi nghĩ ta dễ ức hiêp lắm sao?”
Tất cả các đầu của An Cát Lệ Na đều mở miệng, phong, hỏa, lôi, thổ, thủy, năm nguyên
tố cơ bản kết lại thành một lĩnh vưc, năm loại lĩnh vực hợp lại làm một, làm thành một tường
bảo vệ bao quanh.
Bố Lan Ny đánh ra một quang đạo, còn mạnh gấp trăm lần hôm bà ta trừng phạt Cáp
Ðịch Tư, trong âm thanh "leng keng”, quang đạo đánh vào tường bảo vệ của An Cát Lệ Na,
đột nhiên quay một vòng, biến thành năm quang đạo dội ngược trở lại, đánh vê phía Bố Lan
Ny.
Bố Lan Ny giơ hai tay ứng đón, đón lấy năm quang đạo vào trong tay, giận dữ nói:
“Ngươi còn không thừa nhận? Loại bát trọng Kinh Cức nguyên tô lĩnh vực này, chính là tên
khốn kiếp Ốc Nhĩ Ðốn đã tặng cho Khải Sắt Lâm!”
_ Lời vừa thốt ra, những thần binh bình thường đều không có phản ứng gì, nhưng những
thần tộc cấp cao như Vưu Nhân, Mỹ nhân ngư đều giật minh, Ốc Nhĩ Đốn, tên của Sáng
Thần!
Sở Thiên nheo mắt, “Nữ thần tại thượng!”
Tiểu Bạch ở một bên vội vàng chạy đến, “Chuyện gì vậy?"
Sở Thiên vỗ trán, cười đẩy Tiểu Bạch ra, “Nàng đừng làm loạn nữa, nghe ta nói, có thể
khiến cho cha nàng tặng lĩnh vực, là người như thế nào?"
“Cha ta tặng lĩnh vực cho rất nhiều người mà, ta, Cáp Địch Tư, Tư Đặc Ân còn có mẹ ta,
đều được tặng! Nói đúng hơn, Lĩnh vực của Sáng thế Cửu Thần đều do cha ta tặng.”
“Ừ, người đệ đệ kia của nàng, và cả mę hai của nàng nữa, có thể đều được tặng lĩnh vực
chứ?”
Mỹ nhân ngư vô cùng kinh ngạc nói: "Ái Lệ Ti có đệ đệ?”
Tiểu Bạch nói: “Ái chà, đây là chuyện xấu trong nhà ta, đợi đến lúc ngươi chính thức
thành người nhà rồi sẽ nói cho ngươi biếtl” Nói xong, Tiểu Bạch nhìn chằm chằm vào An
Cát Lệ Na, vội la lên: “Cô ta không thể là tình nhân năm đó của cha ta chứ? Thối tha, lẽ nào
cha ta thích đa bào thai, do vậy mới cho cô ta năng lực phân thân Ị”
_ Sở Thiên dở khóc dở cười, Tiểu Bạch thường ngày rất thông minh nhưng bây giờ lại hồ
đồ, khiến người khác không biết phải làm Sao, “Nói Sao đây? Phân thân của An Cát Lệ Na là
do nàng tách ra!”
“Ái chà, ngại quá, ta quên mất!” Tiểu Bạch thè lưỡi.
Sở Thiên nhìn An Cát Lệ Na, chậm rãi nói: “An Cát Lệ Na không thế là tình nhân của
cha nàng, nhưng chắc chắn cô ta có quan hệ_với người tình đó! Ta tin vào nhãn quang của
Mẫu Thần, Ở phương diện này bà ta không thể nhầml”
Lúc này, chiến trận lại thay đổi, Mẫu Thần rốt cuộc vẫn là Mẫu Thần, dù tất cả các cường
giả trong trận đấu có thể liên thủ để chống lại bà ta, nhưng khi độc đấu, không ai có thể qua
được Bố Lan Ny, Vưu Nhân đang chỉ huy quân đoàn, A Mạt Kỳ và Khố Khoa Kỳ đang chiến
đấu, vô cùng tập trung, không quan tâm đến xung quanh. Những người còn lại, không ai có
thể ngăn được Mẫu Thần truy sát An Cát Lệ Na.
“Ðừng nói Kinh Cức nguyên tố lĩnh vực trong tay ngươi chỉ còn một nửa Sức mạnh, năm
đó nó Ở trong tay Khải sắt Lâm cũng không thể đỡ được nghịch nguyên tố của ta!” Mẫu Thần
phẫn nộ lấy bản lĩnh thật sự của mình ra, chỉ thấy trên người bà ta bát trọng thần lực tuôn ra,
quang đạo phát sáng lạ thường, nhưng đột nhiên lại biến mất, dường như có một ngọn gió
nhẹ thôi qua tường bảo vệ của An Cát Lệ Na.
An Cát Lệ Na kinh ngạc, nhưng lại không càm thấy có gì bất thường
Mẫu Thần lạnh lùng chốc lát, “Ngươi thử lại một lần nữa xem!” Nói xong, bà ta lại xuất
ra một quang đạo.
An Cát Lệ Na vội phục hồi cường hóa, cỗ gắng đẩy lùi quang đạo, nhưng sau khi điện
quang và tường bào vệ giao nhau, An Cát Lệ Na tuy đã phục chế được năm đạo thiểm điện,
nhưng vẫn không chống lại được điện quang của Mẫu Thần, đánh trúng vào chính cô ta.
_ “Á" năm chiếc đầu rắn cùng kêu lên, vòng Kinh Cức nguyên tố hộ thuẫn cũng biến mất,
Mẫu Thần cười đáp xuống trên chiếc đầu chính của An Cát Lệ Na, điện quang lóe lên trong
tay bà ta, “Nói, Khải Sắt Lâm ở đâu?"
“Ta thật sự không biết Khải Sắt Lâm là ai!”
Mẫu Thần lạnh lùng nhìn ánh mắt cầu xin của An Cát Lệ Na, cười nói: “Vậy Kinh Cức
nguyên tố lĩnh vực này của ngươi tử đâu mà có?”
“Là bằng hữu ta khi lâm chung tặng lại cho ta!”
“Có phải người bằng hữu của ngươi có con trai nữa phải không?”
“Sao ngươi biết?"
_ Mẫu Thần còn muốn hỏi nữa, nhưng đúng lúc này, Sở Thiên cúi xuống thông tin thạch,
trầm giọng nói: “Kim Cương, nhắm thẳng vào Mẫu Thân khai pháo, không để bà ta hỏi thêm
nữal”