Sở Nam xuất một cái Diệt Thiên Quyền, hắc động lạnh lẽo nuốt lấy Thiên Nhiên.
Miệng tro vừa mới đóng lại, Thiên Nhiên vẫn còn bởi vì có thể tìm được phương pháp phong bế vết nứt không gian mới, và có thể hòa hoãn với đệ đệ mà mừng rỡ, không ngờ công kích đột nhiên ập đến, khiến Thiên Nhiên không kịp phòng bị.
Hơn nữa, hắc động này so với lúc trước còn lớn hơn gấp mấy chục lần, trong nháy mắt đã xuất hiện tại đỉnh đầu Thiên Nhiên, sự lợi hại của hắc động, tất cả mọi người ở đây đều thập phần tinh tường, Thiên Nhiên theo phản xạ muốn lấy ra dược cuốc cản lại.
Đúng lúc này, Thiên Quy ở phía xa đột nhiên hét lớn:
- Cẩn… thận…
Thiên Nhiên lập tức sửng sốt, quay đầu lại, nhìn đệ đệ mình.
Sở Nam mỉm cười, đem hắc động tản đi, vừa rồi hắn xuất ra hắc động chỉ là bề ngoài mà thôi, kỳ thực hắn muốn dùng nó để dọa người, thăm dò xem phản ứng của Thiên Quy như thế nào, sau khi Thiên Quy hét lên, lập tức cảm thấy không được tự nhiên, lại hét:
- Bổn Vương không muốn ngươi cứ vậy mà chết đi, bổn Vương muốn xem ngươi bị đánh bại, xem ngươi bị một nam nhân chinh phục…
Trên mặt Thiên Nhiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt, bởi vì nàng nghe thấy hai chữ “cẩn thận” mà tiểu đệ hô lên, cũng quên mất Sở Nam đang ở sát bên cạnh, Sở Nam vội nhắc nhở:
- Ngươi không phải thật sự muốn yêu ta, lấy thân tương hứa đấy chứ?
- A?
Thiên Nhiên lập tức hồi phục tinh thần, dược cuốc lóe lên hào quang, hai người lập tức tách ra, trên gương mặt lạnh nhạt của Thiên Nhiên nhiều hơn một chút vui vẻ, Sở Nam đi đến trước mặt Thiên Quy, nói với hắn:
- Vừa rồi tỷ tỷ ngươi liều mạng cũng muốn bảo vệ hai chữ “thần phục” không phải là muốn làm nhục ngươi, chỉ muốn dùng nó để khích lệ ngươi, khiến ngươi càng hận ta, để ngươi chuyển hóa đau thương thành sức mạnh, càng trở nên cường đại hơn.
Hàng lông mày Thiên Quy nhướng lên, nói:
- Thật sao?
Sở Nam không giải thích, ngược lại nói:
- Hãy nhớ, ngươi còn thiếu ta một đại nhân tình!
Tiếp đó lại nhìn Thiên Nhiên mà nói:
- Tiếp tục giải thích Phong Vân Phá đi, còn nữa, ngươi hãy nói ra một vũ kỹ còn lại.
Đang lúc nói chuyện, Sở Nam lại để Thiên Long Hồn trở về bên trong phiến thạch bản, "Long quyển" thiếu đi Thiên Long Hồn, Sở Nam lại không dùng sức duy trì, liền tự động tản ra. Sở Nam cũng thả tiểu Hắc ra, tiểu Hắc lại khoác lên "ẩn thân y", cùng Sở Nam khoanh chân ngồi thôn hấp năng lượng của Thần Lai Sơn và Thần Lai Bộc Bố.
Thiên Nhiên không nuốt lời, đem phần còn lại của “Phong Vân Phá” giải thích, thanh âm giải thích của Thiên Nhiên, ngoại trừ Sở Nam và Thiên Quy có thể nghe thấy ra, những người khác đều không thể nghe được. Thế nhưng, mọi người thấy Sở Nam lại lừa được một cao thủ, trong lòng càng bội phục hơn.
o0o
Cùng lúc đó, bên ngoài Thần Lai Sơn đang lưu truyền một tin tức, Thần Lai Sơn của Minh Hoa thượng quốc có dị bảo muốn xuất thế, dị bảo này, giá trị tuyệt đối vượt xa một kiện Thần Khí.
Tin tức này là từ Tiên Thành thiên quốc truyền ra, Sở Nam diệt đi Phong Dương thượng quốc, Phong Dương thượng quốc là một trong mười tám thượng quốc tại Nam Xuyên châu, mặc dù không phải xếp hạng nhất hạng hai, nhưng vẫn dư sức xếp hạng thứ sáu, thực lực không thể bỏ qua. Mà Phong Dương thượng quốc lại dựa vào Tiên Thành thiên quốc, Tiên Thành thiên quốc đột nhiên mất đi một cỗ lực lượng như vậy, tự nhiên sẽ không ngồi yên không quan tâm đến, như vậy sẽ khiến những thượng quốc dựa vào Tiên Thành thiên quốc thất vọng, ngoài ra cũng sẽ trở thành trò cười cho hai Long Vũ thiên quốc còn lại, đối với Tiên Thành thiên quốc mà nói, tổn thất sẽ vô cùng thảm trọng.
Cho nên, Tiên Thành thiên quốc khẳng định phải thay Phong Dương thượng quốc xuất thủ, sau khi tin tức Phong Dương thượng quốc bị diệt truyền ra, Tiên Thành thiên quốc liền phái ra nhân thủ bí mật chú ý hành tung đoàn người Sở Nam, chỉ trong thời gian ngắn liền tra ra đám người Sở Nam đến Thần Lai Bộc Bố, vốn Tiên Thành thiên quốc muốn trực tiếp phái người giết đến Thần Lai Sơn, nhưng nghĩ lại dù sao thì Minh Hoa thượng quốc cũng là phạm vi thế lực của Long Vũ thiên quốc, nếu tùy tiện phái người tiến vào, khiêu khích Long Vũ thiên quốc tức giận, lúc đó sẽ xảy ra phiền toái không cần thiết, điều này cũng không phải chuyện tốt. Thế nhưng, nếu dùng cách khác thì cũng sẽ bị Long Vũ thiên quốc dùng mọi cách gây khó dễ, thậm chí biến thành chuyện lớn.
Nghĩ tới nghĩ lui, Tiên Thành thiên quốc liền nghĩ ra một kế, đó là truyền ra tin tức dị bảo, lợi dụng lòng tham của người khác, khiến toàn bộ võ giả Nam Xuyên châu tề tụ tại Thần Lai Sơn, đến lúc đó, Tiên Thành thiên quốc sẽ cho người ẩn thân trong đó, Long Vũ thiên quốc cho dù có biết cũng không thể làm gì được, hơn nữa, Tiên Thành thiên quốc còn muốn mượn cơ hội này thăm dò Long Vũ thiên quốc, xem Long Vũ thiên quốc có thái độ gì để chuẩn bị.
Tin tức Thần Lai Sơn có dị bảo được Tiên Thành thiên quốc truyền đi, không đến hai ngày đã lan xa, ngay cả Tương Hân của Thiên Tướng vương quốc cũng biết, trong tin tức này còn nhắc đến dị trạng của Thần Lai Sơn, nói cái gì mà Thần Lai Bộc Bố có hiện tượng dị bảo xuất thể, khiến mọi người càng thêm cho rằng, Thần Lai Sơn quả thật có dị bảo.
Một dị bảo còn vượt xa Thần Khí, khiến vô số người đều động tâm.
Võ Tôn, Võ Thánh cũng bắt đầu hướng đến Thần Lai Bộc Bố, trong đó, võ giả tu vi Võ Tôn là tối đa, những võ giả tu vi Võ Đế, Võ Hoàng cũng không ít, thế nhưng phần lớn bọn hắn đều chỉ đến xem náo nhiệt, hoặc xem đây là cơ hội lịch luyện, từ đó mà phát triển, bởi vì bọn hắn cũng tự biết bản thân không có cơ hội chạm tay vào dị bảo như thế. Đương nhiên, cũng có một số ôm hi vọng xảy ra kỳ tích, kỳ vọng dị bảo chọn chủ.
Tiên Thành thiên quốc tự nhiên cũng phái người ra, mà Long Vũ thiên quốc cũng lập tức phái người đến đó, còn ra lệnh cho Minh Vân Thế, Long Vũ thiên quốc còn không biết rằng Minh Vân Thế bây giờ đã không còn là Minh Vân Thế lúc trước nữa.