Sở Nam nghiên cứu “Hồn Ấn” vài ngày, cũng không thể nghĩ ra cách nào bình yên bài trừ “Hồn Ấn”, không giống không gian trữ vật, có một tỏa trận, chỉ cần phá trận là có thể vào được không gian trữ vật. Không biết “Hồn Ấn này sử dụng bí pháp gì, khắc lên trên cả nhẫn trữ vật.
Nếu không phải cùng một Hồn thì khẳng định không thể mở ra được nhẫn trữ vật. Mà Hồn lại ko giống khí tức, cho nên dù Sở Nam có thể sử dụng “Thần Hành Bách Biến” để mô phỏng khí tức, nhưng lại không thể mô phỏng thành Hồn, lại nhìn nhẫn trữ vật một lượt, Sở Nam lẩm bẩm:
- Tiểu xảo không được thì đành phải dùng cường lực thôi.
Lập tức, Sở Nam bộc phát ra lực lượng và bá khí hùng hậu, đợi sau khi cả hai thứ hoàn toàn tương dung thì hắn mới rót vào trong nhẫn trữ vật, khu trừ Hồn Ấn. Tiếp đó sử dụng Phong Lôi "Long quyển", Sinh Tử "Long quyển", Thủy Hỏa "Long quyển" cực nhỏ, lần lượt rót vào trong. Sau đó là Hỏa "Pháp tắc", Ngũ Hành nguyên dịch, năng lượng thần bí…
Hồn Ấn quả thật có chút môn đạo, Phong Lôi "Long quyển" có thể đem Phi Lai Phong của Thần thượng phá hủy, thế nhưng lại không thể bài trừ được Hồn Ấn. Chỉ có điều, dù Hồn Ấn có lợi hại hơn nữa thì cũng không thể ngăn được công kích không ngừng nghỉ của Sở Nam, giọt nước mềm yếu cũng có thể đem đá cứng mài mòn thành lỗ, huống chi những thủ đoạn của Sở Nam đều không phải tầm thường, mà cực kỳ cường thế.
Một canh giờ công kích, Hồn Ấn đã bị bài trừ gần như không còn, Sở Nam nhìn thấy nhẫn trữ vật cũng không vì vậy mà phá hủy, đồ vật bên trong cũng không bị nghiền nát thì không khỏi thở phào một hơi, lúc trước hắn đúng là lo lắng sau khi dùng cường lực diệt trừ “Hồn Ấn” thì sẽ khiến cho nhẫn trữ vật bị hủy diệt.
o0o
Trong khoảnh khắc Sở Nam hoàn toàn bài trừ Hồn Ấn, bên dưới đầm lầy, Sửu Đạo Nhân được Thần thượng truyền cho một bộ pháp quyết, đang ôm hận trong lòng, liều mạng tu luyện đến mất ăn mất ngủ, đột nhiên toàn thân run rẩy, kinh hô một tiếng:
- Không thể nào!
- Làm sao vậy?
Thần thượng ở nơi càng sâu hơn Sửu Đạo Nhân, nỗ lực khôi phục thương thế, chợt hỏi, Sửu Đạo Nhân vội trả lời:
- Nhẫn trữ vật của ta đã bị tiểu tử kia phá, đây chính là Hồn Ấn, hắn làm sao có thể phá…
Nói đến đây, Sửu Đạo Nhân đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức ngậm miệng.
Thế nhưng, đã muộn rồi, Thần thượng lạnh lùng hỏi:
- Hồn Ấn? Hồn Ấn là cái gì?
Sửu Đạo Nhân nghe thấy âm thanh lạnh như băng này, liền biết, nếu như không nói thì kết cục sẽ vô cùng thê thảm, vì vậy, liền đem “Hồn Ấn” thoáng giải thích một lượt, hắn nói không rõ ràng, cũng không tỉ mỉ lắm.
Nghe thấy “Hồn Ấn” có công hiệu như vậy, trái tim Thần thượng thoáng đập mạnh, trong lòng thầm nghĩ:
- Hắn sao lại có thứ tốt như vậy?
Nghĩ đến đây, lập tức hỏi:
- Ngươi làm thế nào có được Hồn Ấn này?
- Lúc còn là tu vi Võ Đế, khi truy đuổi một mãng xà cánh dài, không cẩn thân lọt vào trong một mộ huyệt, lấy được nó từ trong một quan tài đá.
- Không thể ngờ ngươi lại có được kỳ ngộ như vậy!
Thần thượng cũng không khỏi cảm thán, loại kỳ ngộ này chính là khó giải thích nhất, thứ có thể khiến Võ Thần liều sống liều chết tìm kiếm lại bị một tiểu tử Võ Đế có được, trong lúc đang cảm thán, Sửu Đạo Nhân thở dài nói:
- Ta cũng không biết liệu có phải kỳ ngộ hay không, trước khi mở quan tài đá ra, ta không hề xấu xí như thế này, nhưng sau khi mở quan tài đá đó ra, ta liền trở nên xấu như vậy, bất luận dùng phương pháp gì cũng không khôi phục được tướng mạo vốn có.
Nghe nói như vậy, Thần thượng không ngừng cảm thán trong lòng, không khỏi bình tĩnh lại, hỏi:
- Vậy con mãng xà kia?
- Không biết tung tích, về sau ta có tìm mấy lần, nhưng đều không phát hiện ra.
Thần thượng hơi gật đầu, sau đó nói:
- Về sau có thời gian, ta cùng ngươi đi một chuyến.
Sửu Đạo Nhân nghe thấy lời này, vội vàng cảm tạ không ngừng, khóe miệng Thần thượng lộ ra nụ cười quỷ dị, hắn đến nơi đó cũng không phải là xả giận cho Sửu Đạo Nhân, mục đích của hắn chính là muốn đi xem nơi đó còn thứ tốt nào không, Thần thượng cân nhắc Hồn Ấn một lúc, sau đó đột nhiên lạnh lùng nói:
- Hồn Ấn này, phải chăng ngươi còn chưa nói xong?
Trong lòng Sửu Đạo Nhân hoảng loạn, nhưng ngoài miệng lại trấn định nói:
- “Hồn Ấn Quyết” nguyên bản, ta chỉ lý giải được chừng đó, cho nên cũng chỉ có thể nói đến đó!
Thần thượng nhìn chằm chằm Sửu Đạo Nhân, Sửu Đạo Nhân không có nửa điểm bối rối, bởi vì lời hắn vừa nói quả thực là sự thật.
Đủ chín giây sau, Thần thượng mới chấp nhận lời giải thích của Sửu Đạo Nhân, hắn nhàn nhạt nói:
- Dốc toàn lực khôi phục, chúng ta phải trong bốn tháng khôi phục đến bảy thành thực lực, sau đó đến Vụ Cấm Hải, bằng không, “Tinh Thạch” kia sẽ không còn phần của chúng ta nữa.
Sửu Đạo Nhân vội vàng gật đầu không ngừng.
Trong lòng Thần thượng thầm nghĩ:
- Sở Nam, ngươi lại tìm cho mình một cái lý do để chết, “Hồn Ấn Quyết” là võ quyết huyền điệu như vậy, chỉ có thể là của ta!
Cừu hận trong mắt Thần thượng lúc này nồng đậm đến cực điểm.
o0o
Ngũ Nguyên Sơn, trong Tích Thủy trận, Sở Nam cầm một bản cổ mộc hồng sắc, nhìn chằm chằm vào ba chữ bên trên, lẩm bẩm:
- Hồn Ấn quyết!
Sở Nam đọc một phen, mật trọn ba canh giờ mới xem hết chín trang Hồn Ấn Quyết, trong Hồn Ấn Quyết chỉ ghi lại ba loại bí pháp,ba loại bí pháp chỉ chiếm ba trang, mà giải thích trong đó lại mất sáu trang.
Ba loại bí pháp “Hồn Ấn Quyết”, từ thấp đến cao, gồm: Hồn Ấn Thủ, Hồn Ấn Ngự, Hồn Ấn Vô Cực.
Sửu Đạo Nhân sắp đặt “Hồn Ấn” bên trong nhẫn trữ vật chỉ là Hồn Ấn Thủ cấp thấp nhất, về phần Diệp Chính Phi thì chỉ thuộc trình độ gà mờ, căn bản không nắm được tinh túy.
- Chỉ là một Hồn Ấn Thủ cấp thấp mà đã có công hiệu như vậy, nếu đạt đến Hồn Ấn Vô Cực thì sẽ như thế nào? Trong lòng Sở Nam chợt hiện lên một suy nghĩ, hàng lông mày khóa chặt, lại vùi đầu suy nghĩ, sau nửa ngày mới lẩm bẩm:
- Nếu như ta đem Hồn Ấn và Tỏa trận kết hợp thì tình huống sẽ như thế nào?
Sở Nam cũng không lập tức tiến hành thí nghiệm với đai lưng trữ vật, bởi vì hắn chợt nghĩ đến một vấn đề càng trọng yếu hơn, từ Hồn Ấn Thủ đến Hồn Ấn Vô Cực, ba tầng bí pháp không phải là xếp loại từ thấp đến cao, mà là từ cấp thấp hoàn thiện đến cấp cao, nói một cách đơn giản là khiến Hồn trở nên cao cấp hơn, bởi vì những bí pahps này đều dùng Hồn làm gốc. Hơn nữa, sau khi Hồn trở nên c thì còn có thể ảnh hưởng đến nhẫn trữ vật…
- Bí pháp? Trận? Hồn?
Sở Nam lẩm bẩm, hàng lông mày nhíu chặt, khoảng chừng một phút sau, trong mắt Sở Nam bắn ra tia kinh hỉ, lẩm bẩm:
- Bí pháp có thể gia trì cho Hồn, khiến uy lực tăng lên, mà trận pháp khắc Hồn vào, nếu Hồn trở nên càng lợi hại, vậy thì…
- Nói vậy thì kiếm hồn của trọng kiếm cũng không cần phải một lần đem toàn bộ trận pháp khắc lên thân kiếm, chỉ cần khắc vào Hồn, mỗi khi phát hiện thứ tốt thì lại gia trì thêm, khiến kiếm hồn càng cường đại, nhất định ảnh hưởng đến trọng kiếm, khiến trọng kiếm tăng phẩm cấp.
Trong lòng Sở Nam dần dần xuất hiện suy nghĩ như vậy, lập tức khẳng định:
- Nếu vậy thì có thể bắt đầu luyện chế trọng kiếm rồi!