Giờ phút này, Tôn Long Vũ thần như ăn hoàng liên, không nói gì. Đối với Thiên Dương Vũ thần, hắn cũng muốn giết, nhưng với thực lực của hắn thì không giết nổi. Thiên Dương Vũ thần là người sớm đạt tới Vũ thần nhất ở Nam Xuyên châu, rốt cục có bao nhiêu thủ đoạn thì không ai biết được. Bất quá khi đối mặt với Thiên Dương Vũ thần, Tôn Long Vũ thần có một loại bản năng không hiểu do đâu.
Thiên Dương Vũ thần hừ lạnh một tiếng, nói:
- Muốn luyện đan thì tranh thủ thời gian mang tài liệu lên, ai dám cản các ngươi, ta liền xử hắn!
Lời này vừa nói ra, đám võ giả bắt đầu mừng như điên. Tôn Long Vũ thần đúng là Vũ thần, nhưng Thiên Dương Vũ thần là đệ nhất Vũ thần trong lòng bọn họ, phân lượng lớn hơn Tôn Long Vũ thần rất nhiều.
Nhưng đám võ giả vẫn chưa cầm trận tài lên đổi, bởi vì hiện giờ bọn hắn vẫn đang nằm rạp trên mặt đất!
- Còn đứng ngẩn ra đó làm gì, còn không thu ngọc bội của ngươi lại.
Thiên Dương quát Sở Nam, Sở Nam vội vàng thu hổi ngọc bội, uy áp khiến mọi người hít thở không thông lập tức biến mất, gần mười vạn võ giả lồm cồm bò dậy.
Nhưng trong đám người này ánh mắt đều dõi theo ngọc bội ở trước ngực Sở Nam!
Thiên Dương Vũ thần nói với Tôn Long Vũ thần:
- San bằng khe hở ngươi kéo ra cho ta!
Ngữ khí không có chút khách khí, Tôn Long Vũ thần đương nhiên nổi giận, một là vì Thiên Dương Vũ thần hoàn toàn không để cho hắn mặt mũi, một là vì san bằng khe hở tiêu hao không ít. Lúc trước hắn quán chú pháp tắc chi thủy vào giếng đã tổn hao không ít, hiện giờ san bằng một khe hở không gian đối với hắn vô cùng phiền phức.
- Cho ngươi thời gian một phút, nếu khe hở không được san bằng, ta sẽ dùng Lôi long giữa đầu ngươi để san bằng!
Giọng nói Thiên Dương lạnh lùng truyền tới, Tôn Long Vũ thần nổi giận trong lòng, nhưng đành ra tay san bằng khe hở. Vừa ra tay, bên người Thiên Dương Vũ thần lại xuất hiện một thân ảnh, đó chính là Cực tiên Vũ thần.
- Nữ?
Thiết Thương hùng kinh hô một tiếng, Cực tiên Vũ thần quay đầu nhìn chằm chằm vào Thiết Thương hùng, Sở Nam thấy vậy vội vàng ngăn trước người Thiết Thương hùng. Cực tiên Vũ thần đánh giá Sở Nam cao thấp một phen, lạnh lùng nói:
- Quản nó cho tốt, nếu còn lần sau ta lột da nó!
Trong mắt Sở Nam hiện lẻ vẻ kinh ngạc, không ngờ Cực tiên Vũ thần lại bỏ qua cho Thiết Thương hùng, tiếp theo Cực tiên Vũ thần lại bảo không khiến Thiết Thương hùng chết, chỉ là lột da. Nhưng trong ba hơi thở, Sở Nam không còn cảm thấy kinh ngạc nữa, hiểu rõ, thì thầm trong lòng:
- Nếu vừa rồi ta không biểu hiện ra thực lực uy hiếp Vũ thần, chỉ sợ Cực tiên Vũ thần ngay cả một câu cũng lười nói, trực tiếp giết chết Thiết Thương hùng.
Tôn Long Vũ thần nói:
- Cực tiên, ngươi nói như thế nào?
- Hiện tại ta đang đứng ở đâu?
Tôn Long Vũ thần sắc mặt trì trệ, năng lượng tuôn ra, khép khe hở lại, trong lòng thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ bọn họ đã liên thủ với nhau? Liệu hôm nay bọn họ có hạ thủ không? Cực Tiên tử thì không rõ, không có cô, một mình nàng căn bản không đối phó được với Thiên Dương tử!
Sở Nam không để ý tam đại Vũ thần giao phong, nói với võ giả ở phía dưới:
- Luyện đan thôi.
Chúng võ giả thấy hai vị Vũ thần đứng bên Sở Nam, càng không chút cố kỵ, vội vàng đặt tài liệu lên tấm vải đỏ, đổi lấy đan dược cực phẩm.
- Trước tiên nhìn xem ngươi có thể phát hiện điều gì, cảm ngộ gì.
- Dạ, sư tôn.
Sở Nam khoanh chân ngồi xuống, pháp tắc hỏa diễm bốc lên trong hỏa lô, luyện từng khỏa từng khỏa đan dược. Có một số người có trận tài, nhưng dược liệu không đủ, Sở Nam liền lấy dược liệu của chính mình ra bổ xung, đương nhiên sẽ rút từ đó ra một bộ phận.
Sau mấy canh giờ, Tôn Long Vũ thần san bằng vết nứt không gian. Thiên Dương Vũ thần nói với Tôn Long Vũ thần:
- Lão cô long, coi chừng lần này Tấn quốc thi đấu, Nam xuyên châu không hề có Long Vũ Thiên quốc!
Tôn Long Vũ thần ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Dương Vũ thần, sau đó lại rơi vào người Sở Nam, lắc đầu nói:
- Hắn chỉ là Vũ thánh trung giai, điều kiện Tấn quốc thi đấu, Thiên quốc nhất định phải có Vũ thần!
- Hiện tại không có, nói không chừng đến lúc đó có thì sao?!!
Trong mắt Tôn Long Vũ thần hiện lên hàn ý, nói:
- Có thì sao? Giết chết là được!
- Ngươi không giết được!
Thiên Dương Vũ thần không tiếp tục nói với Tôn Long Vũ thần, quay đầu nói với Sở Nam:
- Tiểu tử, lúc nào cũng luyện cho ta mấy khỏa đan dược.
- Tiền bối có lệnh, tiểu tử không dám chối từ.
- Tốt!
Thiên Dương Vũ thần nói xong, thân ảnh biến mất, Sở Nam dõi theo, trong lòng lẩm bẩm:
- Đây là cảnh giới cao nhất của Phù diêu trực thượng cửu vạn lí?
Sau đó lại nghĩ:
- Đúng rồi, khối lệnh bài chữ Thiên kia vẫn nằm trong tay ta.
Cực tiên Vũ thần nhìn Sở Nam một lần nữa, theo hướng khác dời khỏi. Tôn Long Vũ thần nói:
- Phong Long đâu?
Sở Nam cười cười:
- Đến lúc hắn lên ra ngươi sẽ thấy được, đến lúc đó sẽ cho ngươi một cái kinh hỉ!
- Hả?
Trong lòng Tôn Long Vũ thần xuất hiện cảm giác bất an, nhưng lại hừ lạnh một tiếng, mang thoe tứ đại đệ tử, đi về một phía khác.
Tam đại Vũ thần xuất hiện ở Vụ cấm hải, tốc độ tỷ thí nhanh hơn rất nhiều, thượng quốc lần lượt cũng xuất hiện. Nhưng lần này Tấn quốc thi đấu không phải tiêu điểm được vạn người chú mục, tiêu điểm được chú ý nhất chính là Sở Nam luyện đan!
Sở Nam luyện đan ngày đêm không ngừng, đan phương lần lượt lưu trữ trong đầu Sở Nam, từng trận tài một tiến vào đai trữ vật, từng khỏa từng khỏa đan dược cực phẩm tới tay võ giả.
Mỗi người cầm được đan dược cực phẩm đều xem đó như trân bảo, vẻ mặt tươi cười như hoa!
Cốc Hi Đan đứng cạnh nhìn từng động tác của Sở Nam, giống như một bức tương điêu khắc, khắc trong lòng, trong đầu. Vừa ngẩn người nhìn Sở Nam không đình chỉ chút nào, kinh ngạc với năng lượng của Sở Nam, trong lòng còn suy nghĩ làm cách nào mới có thể tạm thời ly khai đài cao.
Sở Nam để đám người Vũ thánh Minh lão tổ đi tham gia Tấn quốc thi đấu, bảo vệ vị trí thượng qốc, đồng thời đêm Thiên Tướng vương quốc tấn chức Thiên Tướng thược quốc. Hắn còn để Thiết Thương hùng ra tay, trợ giúp Bắc Thăng Vương quốc tấn chức Bắc Thăng Thượng quốc, đây là lời hứa hẹn của Sở Nam với Bắc Thăng Vương quốc Trịnh Vũ thánh khi hắn quảng thu Vũ thánh.
Thời gian trôi qua.
Hôm nay, Tôn Long Vũ thần đang tu luyện, một vật từ trong hư không đánh thẳng tới, Tôn Long Vũ thần giận dữ:
- Thực cho rằng cô lạc phách, không giết được ngươi sao?
Tôn Long Vũ thần bắt được vật kia, vật đó liền tự khởi động, thấy vậy sắc mặt Tôn Long Vũ thần biến dị, vừa mới xem xét thì vật kia nổ thành hư vô.
Lập tức Tôn Long Vũ thần bảo tứ đại đệ tử đứng dậy rời khỏi, sau khi rời đi không lâu, lão Ngũ nói:
- Ta đi thăm dò tin tức, thuận tiện chiếu cố những Thượng quốc này!
Nói xong, không để mọi người đồng ý lão Ngũ đã rời khỏi.
- Đại ca!
Lão Nhị, lão Tứ cũng kêu lên, nam tử áo vàng nó:
- Kệ hắn đi!
Nhưng trong lòng lại thầm mắng:
- Cho dù ta chỉ còn một cánh tay ngươi cũng không phải đối thủ của ta!
Trong tầng mây có mười mấy người tụ tập ở một chỗ, thương lượng.
Vị trí của bọn hắn đúng là nơi mà lão Ngũ nhất định phải qua khi đi tới chỗ Sở Nam!