Nghe tiếng nhận biết phương hướng, tiếng sói tru cách nơi của Sở Nam khá xa, nhưng vô cùng chói tai. Sở Nam vẫn đang suy nghĩ sức mạnh và sinh mệnh lực làm thế nào hòa vào làm một bỗng ngẩng phắt lên nhìn về phía xa, lẩm nhẩm:
- Trong âm thanh này có mang sức mạnh!
Trước đó Sở Nam vẫn chưa nhận ra nhưng sau khi thăm dò hoa cỏ và non nước ở đây hắn đã cảm nhận được rồi.
Thật sự ở đâu cũng có sức mạnh sao?
Nghĩ vậy, Sở Nam đứng dậy, tất cả cùng chạy đến nơi có tiếng sói tru.
Trong đoàn người, Cự Lực Viên lúc nào cũng trong trạng thái hưng phấn, giống như cá rời nước lâu cuối cùng cũng được trở về với nước vậy, tận hưởng thứ cảm giác tràn trề sức sống. Tiên Nguyệt thì chau mày, nàng nghe được từ những âm thanh kia một thứ gì đó kỳ dị…
Sở Nam truyền sức mạnh vào kinh mạch Thiên Nha Chỉ Xích, quả nhiên đúng như hắn dự liệu, thân hình bay lên. Sở Nam không chú ý tới phương diện này, những sự việc vừa xảy ra khiến hắn hiểu, chỉ cần vận chuyển sức mạnh vào những kinh mạch đó là làm được những việc như ở bên ngoài bí cảnh. Nhưng hắn chưa hiểu được tại sao lại như thế?
Còn nữa, nếu ra khỏi Tỏa Hải Không Bình, vận chuyển sức mạnh vào kinh mạch liệu có thực hiện được hết các công năng không? Nếu được thì phương thức tấn công của Sở Nam sẽ càng thêm sắc bén.
Mấy người Cửu Võ nhìn thấy thế đều há hốc mồm.
Sở Nam tập trung tinh lực vào làn gió mà mình tạo ra khi di chuyển với tốc độ nhanh. Hắn muốn xem trong gió đó có bao hàm sức mạnh không. Một lúc sau, hắn không trực tiếp tra ra những trực giác cho hắn biết là có.
- Sức mạnh vận vào kinh mạch là có thể làm được những việc bên ngoài làm được, vậy nếu dung hòa sức mạnh vào Thủy Quy Tắc thì liệu có ra lệnh được cho nước bên trong không?
Sở Nam vẫn không ngừng suy nghĩ, quay người lại dẫn bọn Cửu Võ, Tiên Nguyệt cùng đi về phía trước.
Rất nhanh đã đến nơi có tiếng soi tru đầy bi thương. Trên mặt đất nằm la liệt thi thể, có hắc lang, có hổ, cũng có gà rừng, thỏ rừng, còn có voi, tên giác nữa…
Tình trạng chết của chúng vô cùng bi thảm, máu khô kiệt, ai nhìn cũng không kìm được mà lạnh người. Nhưng lại không phát hiện được bất cứ dấu vết động thủ nào, giống như tất cả số động vật có sức mạnh dồi dào này đều tự lăn ra chết vậy.
Khi mấy người Sở Nam tới nơi thì tiếng tru đã dứt, chỉ còn lại một sự yên tĩnh chết chóc, thi thể nằm đầy đất.
Đống thi thể này không chất thành núi mà bày thành một con đường “thi lộ”, quanh co trải về phía trước nối với một sơn động. Sở Nam tạm thời dừng suy nghĩ đi men theo thi lộ.
Con đường này dài tới mấy nghìn mét, dường như là cố tình bày ra cho dẫn bọn Sở Nam đi.
Trên đường còn có một đường kẻ, rõ ràng đây là huyết tuyến yêu dị được vẽ từ máu tươi.
Sở Nam tuy đã không suy nghĩ nữa nhưng khi ngửi thấy luồng khí tức tỏa ra từ đống thi thể này bất giác lại nhớ đến, trong mùi thi thể cũng có sức mạnh.
Khi đi tới trước một đầm nước trong sơn động thì không còn thi thể nữa.
Xuất hiện trước mặt hội Sở Nam là một tảng đá hình chữ nhật lơ lửng phía trên đầm nước. Người ta có cảm giác đó là một con voi đá không có mắt, không có chân, đường huyết tuyến kia quấn lên trên tảng đá đó.
Huyết tuyến giống như đang chảy vào trong tảng đá, càng nhiều máu chảy vào, mọi người càng cảm thấy dường như con voi đá kia đang dần sống lại. Vẻ mặt của hội Sở Nam đều rất ngưng trọng, không hai biết được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Đột nhiên, trên đỉnh đầu con voi đá mở ra một con mắt. Vào khoảnh khắc con mắt đó mở ra, Sở Nam cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ dị tỏa ra quanh người họ, trong cơ thể cũng xuất hiện cảm giác dị thường.
Hơn nữa con mắt kia không có đồng tử, chỉ là một cái hố mắt trống rỗng.
Ngoài ra Sở Nam còn cảm thấy mặt đất chấn động ngày một mãnh liệt. Dường như có vô số các loài động vật đang đổ về phía này. Một lát sau lại có tiếng gầm thét thê thảm vang lên, không còn nghi ngờ gì nữa, lại có động vật mất mạng, huyết tuyết chảy cũng nhanh hơn rồi.
Cùng lúc đó, trong số mọi người, Cực Tiên có tu vi thấp nhất độ nhiên tiến lên trước bước vào đầm nước. Vào khoảnh khắc đó, Sở Nam vận chuyển Sinh Tử Quyết ngăn lại.
Vẻ mặt Cực Tiên dường như đang đấu tranh vô cùng khổ sở, Sở Nam kinh ngạc, luồng sức mạnh kỳ dị đó lại có thể kháng cự với Sinh Tử Ấn Ký. Trong lúc vùng vẫy, Cực Tiên đã bước lên trước nửa bước, cùng lúc đó, trong mắt con voi đá bắn ra một tia huyết quang.
Huyết quang vừa bắn ra thì nước trong đầm bắn tóe lên mấy trượng. Mấy người Cửu Võ không kìm được thổ huyết, chỉ tình hình Cự Lực Viên và Thiết Thương Hùng tốt hơn một chút. Sở Nam nhìn thẳng vào tia huyết quang đó, không lui!
- Trong tia huyết quang này cũng có sức mạnh, sức mạnh cực thuần túy. Nó thuần đến mức sinh ra một thứ uy thế không cho người ta kháng cự.
Sở Nam tung quyền đánh Cực Tiên vào lòng đất, đồng thời dùng chân giẫm đứt đường huyết tuyến kia.
Thế nhưng, huyết tuyến không bị đứt mà con bám theo chân hắn leo lên, uy thế ngày một nặng, Sở Nam bạo phát toàn bộ sức mạnh với một thứ bá khí!
Bá khí vừa ra, huyết quang lóe lên một cái rồi càng thêm đậm, cái hố mắt ánh lên vẻ vui mừng.
Mọi thứ đều vô cùng quỷ dị.
Điều đáng sợ nhất đó là không biết đằng sau đang ẩn tàng cái gì.
Nhưng Sở Nam không phải loại người ngồi chờ chết, hắn ngưng tụ từng đợt sức mạnh, cuối cùng hai mươi luồng tụ lại trên nắm đấm, toa ra một thứ uy thế mạnh mẽ. Huyết quang trên con voi đá lại lóe lên.
Đúng lúc ấy, Chấn Thiên Quyền được đánh ra!
Con voi đá bị đánh vỡ tan tành chỉ còn lại cái hốc mắt lơ lửng phía trên đầm nước. Huyết quang lại bắn lên người Sở Nam, lần này hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh dồi dào đang điên cuồng chảy vào cơ thể.
Sở Nam sững người, hắn cảm thấy sức mạnh của bản thân đang điên cuồng tăng lên, một nghìn tám trăm vạn cân, hai nghìn vạn cân, hai nghìn năm trăm vạn cân…
Sức mạnh là thứ Sở Nam yêu nhất.
Nếu là bình thường Sở Nam sẽ mừng như điên, nhưng lúc này, sức mạnh kia lại khiến hắn sợ hãi. Đây không phải sức mạnh của hắn, nó không ngừng truyền vào cơ thể, huyết tuyết cũng quấn lấy càng chặt hơn, hơn nữa huyết tuyết cũng biến thành huyết quản, máu tươi ào ạt trong huyết quản.
Huyết quản đang chui vào trong cơ thể Sở Nam, nó dường như vốn dĩ đã là huyết quản của hắn vậy, huyết quản vừa vào là sức mạnh đi cùng nó đã hòa vào làm một với huyết quản.
- Huyên binh đoạt chủ?
Trong đầu Sở Nam hiện lên bốn chữ này, nhìn lên hốc mắt trên không, trong đầu Sở Nam dường như có thứ gì đó đang xuất hiện, nhưng lại không thể hiện ra được