TruyenChuFull.Org

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Mộ 2
Chương 130: Cấm kị thánh cốt

Lúc này, tất cả các thần điện của Quang Minh giáo hội đều rung chuyển kịch liệt, những tiếng ma khóc thê lương vang vọng, 18 tầng địa ngục dường như muốn đảo lộn trời đất, thật là một cảnh tượng giống như trong ngày tận thế.

Ma Oa cùng thần thú Kì Lân đứng ở phía xa, im lặng quang sát mọi thứ. Ma Oa tin rằng giáo hoàng đã đáp ứng trả lại cho lão nửa thân thể thì sẽ không nuốt lời. Lão vốn muốn đại náo một trận, xem thử xem những tầng địa ngục dưới cùng phong ấn những nhân vật như thế nào? Nhưng sau khi nhìn thấy Trấn Ma thạch, lão có chút do dự.

Ma Oa cũng biết đạo lý sống trên đời phải biết mình là ai, cũng hiểu rằng các cường giả không cùng thời đại, có khoảng cách thực lực khó có thể vượt qua. Nếu như thực sự có những nhân vật đáng sợ của vạn năm trước tại những tầng địa ngục cuối cùng, có thể khẳng định lão khó có thể tranh phong cùng bọn họ

Kim thân của Quang Minh giáo hoàng đã dung nhập lại bổn thể, lão không ngừng chỉ huy các thần chức nhân viên, đem những thánh vật có uy lực to lớn trong giáo hội tống xuống nền móng đã bị khá vỡ, nhưng hiệu qủa rất thấp, căn bản không thể khống chế được sự hỗn loạn của 18 tầng địa ngục. Dường như Trấn Ma thạch bay đi, quần ma liền không e ngại gì nữa.

"Đáng tiếc, Quang minh thần tiễn lưu lạc bên ngoài, nếu không cũng có lẽ sẽ có tác dụng lớn. Đó là tinh hoa của thiên long trong truyền thuyết, là một chiếc vẩy nghịch của ngài luyện hoá thành tuyệt thế thánh vật". Giáo hoàng vô cùng cảm thán, nhưng lại không có cách nào. Tựa hồ chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh cửa địa ngục rộng mở. Lão tựa hồ đã nhìn thấy cảnh tà thần cùng thoát ra, tạo ra thảm cảnh hoạ loạn thiên hạ

Lúc này, một thần chức nhân viên trẻ tuổi hoảng loạn chạy tới trước mặt giáo hoàng thi lễ: "Thưa giáo hoàng, đại trưởng lão đang bế quan truyền lời, có một thứ, có lẽ có thể chấn nhiếp ma thần đang làm loạn trong 18 tầng địa ngục".

Giáo hoàng không còn giữ được bình tĩnh, vội vàng hỏi: "A, rốt cục là thánh vật gì?".

"Đại trưởng lão mời giáo hoàng bệ hạ tự thân đi nghênh đón".

Giáo hoàng chẳng nói chẳng rằng, lập tức đằng không bay đi. Ở bên ngoài thánh thành có một ngọn núi nhỏ, được gọi là Quang Minh thánh sơn, nhưng thần chức nhân viên của Quang Minh giáo hội về già đều ẩn tu tại nơi đây.

Ngọn thánh sơn chỉ cao khoảng ngàn thước, nhưng phát ra một áp lực trầm trọng, còn có khí thế hơn cả những toà núi cao vạn trượng.

Trên thánh sơn không có mỹ cảnh gì, chỉ có loạn thạch và cổ thụ, giống như một vùng đất chưa được khai phá.

Giáo hoàng phi vào một hang động đen ngòm giữa sườn núi, còn chưa kịp mở miệng thì từ bên trong đã truyền ra một tiếng thở dài già lão. Tiếp theo, đại trưởng lão đã thối ẩn nhiều năm bí mật truyền âm cho lão "Bệ hạ không cần hỏi gì cả, chỉ cần nghe lão nói vắn tắt một chút".

"Được"

Giọng nói của đại trưởng lão bí mật vang lên bên tai giáo hoàng: "Năm đó, lão Quang Minh thần từng liên thủ với Thiên ma của Đông thổ, đại chiến với một thứ tồn tại đáng sợ mạnh không bút nào kể xiết. Ngài biết chuyến đi đó lành ít dữ nhiều, trước khi lên đường, đã đem một kiện cấm kị thánh vật bảo tồn trong giáo hội chúng ta, giao cho các đại trưởng lão đời đời gìn giữ, bí mật bảo vệ, bằng giá nào cũng không thể để cho thiên giới biết được. Để bảo vệ bí mật, cho dù là các đời giáo hoàng cũng không được biết. Bây giờ mười tám tầng địa ngục đại loạn, có lẽ chỉ có dùng kiện cấm kị thánh vật đó trấn áp thì mới có tác dụng.

Giáo hoàng không vòng vo, trực tiếp hỏi: "Vật đó ở đâu? Làm sao đem ra được?".

"Chính là ở vị trí trung tâm của toà thánh sơn này. Ta đã yêu cầu những nhân viên ẩn tu ở thánh sơn rút hết đí, ngài có thể dùng thời không ma pháp lấy ra. Ta ở đây giúp ngài một tay."

"Được" Giáo hoàng không hỏi nhiều, lão biết đại trưởng lão trịnh trọng mời lão xuất thủ như vậy, khẳng định đây không phải là một việc dễ dàng gì.

"Thời không liệt biến" Giáo hoàng hô lớn, không gian xung quang lão dường như nứt gẫy hết, thánh khiết quang hoa như nước nhanh chóng tràn vào phía bên trong sơn động

"Bùng bùng"

Trời rung đất chuyển, bên trong thánh sơn truyền ra những tiếng nổ liên tiếp, toàn bộ toà thánh sơn đều nứt ra, dường như lúc nào cũng có thể sụp xuống.

Một chiếc hộp đá cổ lão xuất hiện trong tay giáo hoàng, lão nhanh chóng mở ra. Chỉ thấy bên trong chỉ có một đốt xương ngón tay, không biết đã được cất giữ bao lâu, dường như đã sắp bị phong hoá hết. Trên bề mặt đã xuất hiện rất nhiều những lỗ hổng nhỏ. Đốt xương rất nhẹ, có lẽ người thường dùng tay miết nhẹ, nó cũng có thể tan ra thành bột.

"Đây là." Giáo hoàng ngây người ra, lão thật không thể tưởng tượng, cấm kị thánh vật mà lão Quang Minh thần bí mật truyền thừa vạn năm, lại chỉ là một đốt xương ngón tay nhìn chẳng có chút giá trị gì.

"Bùng"

Thánh sơn sụp đổ, đại trưởng lão thoát ra từ trong đống đổ nát, hai chân lão đã không còn, chỉ còn lại một nửa thân thể máu thịt bầy nhầy. Rõ ràng là khi lão trợ giúp giáo hoàng thu lấy thánh vật đã bị trọng thương.

Đại trưởng lão niệm chú ngữ, tự điều trị cho mình một lúc, rồi hét lớn: "Còn chưa mau đi".

Giáo hoàng có chút do dự, sau đó bay lên, khi lão quay trở lại Quang Minh thần điện, ma khí phát ra từ mười tám tầng địa ngục đã bao phủ trời đất, toàn bộ thánh thành chìm trong u ám, một cảnh tượng như trong ngày tận thế. Trong thành cư dân vừa chạy loạn vừa khóc lóc thảm thiết, người người dắt díu theo vợ con, già trẻ lớn bé cuống cuồng chạy ra ngoài thành.

Lúc này ở phía xa, có những ánh mắt bí ẩn đang quan sát mọi thứ. Những dị biến tại Quang Minh thần điện, khiến các cực đạo cao thủ đều cảm thấy bất an, có vài người đã đến đây để theo dõi sự tình.

Giáo hoàng có chút hoài nghi kiện thánh vật này, lão nghĩ rằng thánh vật thực sự có lẽ sớm đã thất lạc. Nhưng vào lúc này, mặc dù lão không thấy cái đốt xương ngón tay này có ích lợi gì, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ đành méo mó có hơn không.

Lão niệm động chú ngữ, không gian ma pháp "Thác loạn thời không" phát ra, đốt xương ngón tay dưới sự bao khoả của thánh khiết quang huy, bị tống vào dưới móng của thần điện trung tâm.

Tuy nhiên, hiệu quả tạo ra thật vượt quá ý liệu của giáo hoàng.

Chỉ trong chớp mắt, tiếng ma khóc thê luơng đột nhiên biến mất. Giống như là một đám người đang gào thét, đột nhiên bị người ta cắt mất cổ họng. Trong chớp mắt, toàn bộ thiên địa trở nên an tĩnh.

Sát na tử tịch!

Ma khí ngập trời từ từ biến mất, dân chúng chạy nạn trong thành thành dừng lại, quang minh lại bao phủ toàn bộ toà thành, mọi người đều có cảm giác được tái sinh sau thảm hoạ.

Ma Oa, thần thú Kì Lân cùng với bọn người giáo hoàng, đều cảm thấy một áp lực vô hình, một cỗ khí tức uy nghiêm đáng sợ mãnh liệt truyền ra từ bên phía dưới thần điện trung tâm.

Chính vì cỗ khí tức này, 18 tầng địa ngục triệt để yên tĩnh trở lại. Những kẻ bị giam trong mười tầng địa ngục đầu tiên thậm chí còn run rẩy sợ hãi, phát ra những tiếng kêu gào khiếp sợ

Cục diện yên lặng bị phá vỡ, người dân thánh thành hoan hô ầm ĩ, từ trong 18 tầng địa ngục truyền ra những tiếng hú yếu ớt.

Giáo hoàng lưng ướt đẫm mồ hôi, một đốt ngón tay được lão Quang minh thần trân trọng bảo tồn, truyền thừa vạn năm, không ngờ lại có thể hoá giải được cục diện vô cùng khó khăn này, lão sững cả người…

Lần phong ba này, nhìn có vẻ không phải là một sự kiện kinh thiên động địa gì đối với toàn bộ nhân gian giới và thiên giới. Nhưng ý nghĩa lâu dài của nó, cùng với những hậu quả vi diệu do nó tạo thành thì vô cùng to lớn. Nếu như có người muốn miêu tả kỹ lại đoạn lịch sự này, bọn người Ma Oa, thần thú Kì Lân, Giáo hoàng, nửa thân ếch chắc chắn sẽ được nhắc đến đầu tiên.

Một đốt xương ngón tay nhỏ bé trấn thụ cả mười tám tầng địa ngục, nhân gian giới dường như đã bình tĩnh trở lại, nhưng không ai nghe thấy, từ bên phía dưới thần điện, nhẹ nhàng vang vọng một câu nói mơ hồ "Do ma mà chết.do mà mà sinh".

Lúc này, trong khoảng không gian kì dị của vĩnh hằng sâm lâm, đang xảy ra một việc mà ngoại giới khó có thể tưởng tượng được.

Trấn Ma thạch đen ngòm cắm thẳng xuống vị trí trung tâm của Thần ma lăng viên, nhìn to lớn hơn bất cứ tấm thần ma mộ bia nào, nhìn còn giống bia mộ hơn các thần ma mộ bia khác, những vệt máu li ti phủ khắp trên mặt bia, khiến nó trông vô cùng tà dị, giống như một cái bia mộ chúa.

Bởi vì sự xuất hiện của nó, toàn bộ Thần ma lăng viên an tĩnh hẳn xuống, dưới màn tử khí nồng nặc từ Trấn Ma thạch lan toả ra xung quanh, còn nhiều hơn cả tử khí trong Thần ma lăng viên. Những cốt trảo và thủ tí trên các phần mộ, đều từ từ chui trở xuống dưới đất.

Chưa đầy một khắc, những thi thể thần ma nhô lên trong các phần mộ, đều trở lại trong đất, những phần mộ bị phá khai chớp mắt khít lại. Những bia mộ nghiêng đổ, dưới một sức mạnh mới, đều đứng thẳng trở lại.

Thần ma lăng viên trở lên an tĩnh, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng một sự im lặng chết chóc bất thường như vậy, thật khiến cho người ta lo sợ

Lúc này, tinh linh thánh nữ Khải Sắt Lâm, cùng Long bảo bảo, con rồng du côn và tiểu phượng hoàng ở phía xa đều cảm một một cỗ áp lực vô cùng lớn. Bọn họ cảm thấy hô hấp khó khăn, một cảm giác sợ hãi trỗi dậy trong lòng bọn họ, làm cho bọn họ không tự chủ lùi lại phía sau, không ngừng rời xa Thần ma lăng viên.

Thần ma lăng viên bị thánh khiết quang huy do ngọc như ý phát ra bao phủ, không cảm giác rõ ràng được áp lực đó. Nhưng hắn vẫn cảm nhận được tử vong ba động bất bình thường, một cảm giác nguy hiểm lan toả trong lòng hắn.

Hắn đứng im ở trên không, bên trên Bái tướng đài khoảng trăm trượng, lặng lẽ quan sát mọi thứ phía bên dưới. Hắn phát hiện ra Trấn Ma thạch từ trên trời rơi xuống và Bái tướng đài dường như đang đối lập nhau, ngấm ngầm chuẩn bị đối đầu.

Một cỗ cảm giác bất hảo dậy lên trong lòng, Thần Nam thử khống chế thân thể, muốn thoát ra khỏi khu vực này. Mặc dù thánh khiết quang huy vẫn bao phủ lấy hắn, nhưng hắn vẫn cảm giác có thể khống chế cơ thể, hắn nhanh chóng bay ra xa.

Vào lúc Thần Nam bay lên, Bái tướng đài đột nhiên chuyển động, nó bắt đầu không ngừng bay vòng xung quanh Trấn Ma thạch.

Trấn Ma thạch cũng không còn yên tĩnh, những vệt máu trên mặt bia, càng rực rỡ, càng diễm lệ, bắt mắt, phát ra quang mang tà dị. Sau đó từng vệt máu bắt đầu chảy xuống từ trên thân bia, từng dòng máu đỏ tươi nhiễm hồng cả nửa khối đá đen ngòm đó.

 

| Tải iWin